Chương 2: Tú nữ trổ tài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên Tiêu Nhã Di nhìn thấy cảnh tượng tráng lệ như vậy. Phượng Tê Cung to lớn vô cùng. Bên ngoài đại đình của cung điện có một cái sân tròn lớn khắc hình long phụng, hai bên sân phi tần che lọng ngồi thành hàng. Mỗi phi tần đều có hai ba cung nữ hầu hạ. Ở vị trí chủ vị trên mười sáu bậc thang, hoàng thượng một thân long bào uy nghi ngồi nhìn xuống. Bên cạnh là hoàng hậu đầu đội mũ phượng hoàng, thân mặc trang phục kiêu sa đang từ tốn thưởng trà. Xung quanh hai người thái giám cung nữ cẩn thận hầu hạ, vừa có vẻ mát mẻ sung sướng, vừa uy nghi quyền lực.

Trong phim hình ảnh cũng không khoa trương thế này, khiến cho Tiêu Nhã Di tự cảm thấy mình quê mùa. Hoàng hậu đặt tách trà xuống, nghiên đầu nói gì đó với cung nữ bên cạnh. Cung nữ lại nói với thái giám, thái giám mới cao giọng nói lớn:

- Hoàng hậu ân điển, để các tú nữ tự do thể hiện tài năng. Ai có biểu hiện xuất sắc sẽ được tấn thăng.

Các tú nữ nghe vị thái giám nói vậy liền xôn xao không ngớt. Vài người đã chuẩn bị sẵn muốn phô trương tài năng của mình, mong lọt được vào mắt xanh của thánh thượng. Tiêu Nhã Di thì vẫn còn chần chừ lúc lâu. Nàng là người hiện đại, trong chế độ tam thê tứ thiếp này nàng đã không muốn giành chung chồng rồi chứ đừng nói là làm tì thiếp cho người ta. Nhưng nghĩ lại hoàng đế có cả thiên hạ, được hắn sủng ái rồi thì chẳng còn gì phải sợ. Lúc đó lại không cần để ý dưới hắn có bao nhiêu nữ nhân. Đế vương cũng là nam nhân mà thôi, anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Nguyên chủ có thân mẫu xuất thân là kỹ nữ, nếu tuyển tú không được ở lại trong cung thì khi trở về e sẽ không được sống yên ổn. Chi bằng làm sủng phi hoàng đế, nắm một góc thiên hạ này thì đến thân phụ còn phải cúi đầu trước nàng.

Trong lúc Tiêu Nhã Di suy nghĩ, ở phía trước đã có một tú nữ muốn thể hiện tài năng. Thái giám cúi đầu thì thầm gì đó với nàng, sau đó đứng thẳng lên thông báo:

- Hoàng thượng, hoàng hậu, tú nữ Lý Yến An muốn múa một bài cho bệ hạ thưởng thức.

Hoàng đế không nói gì, làm như không nghe thấy. Tú nữ kia đứng cúi đầu hèn mọn, không dám nhìn cái nào. Hoàng hậu gật đầu một cái, sau đó lại sai bảo tì nữ rót trà. Thái giám ngay lập tức sắp xếp người đánh đàn. Lý Yến An nói không cần thay vũ y, cứ mặc trang phục tú nữ mà bước lên sân lớn.

Người cầm đàn đi lên đài, Lý Yến An cũng không nói là đàn bài gì. Nhạc công nhìn nhau, sau đó tự tiện đàn một bài. Nhạc nổi một khúc, nàng tú nữ bắt đầu nhảy múa. Tuy không mặc vũ y rực rỡ thướt tha, nhưng lại nhờ đó mà có một vẻ thần tiên thoát tục. Y phục tú nữ không sặc sỡ, nàng lại cố ý mặc màu trắng, khoác thêm một chiếc khăn xanh, thanh mát nhẹ nhàng. Nhạc càng nhanh thì nàng nhảy múa càng nhanh, hoàn toàn theo giai điệu nhạc mà ứng biến vũ đạo. Tuy vậy vẫn có cảm giác rất hài hòa. Hoàng đế vốn không để ý đến, thế mà cũng bị thu hút. Nhạc công đánh một bài nhạc rất dài, nhưng Lý Yến An lại không hề có vẻ nao núng. Nhạc đánh ra sao, nàng múa như vậy. Giai điệu vừa đi xuống, nàng liền xoay một vòng rồi kết thúc bài múa.

Nhạc ngưng lại, Lý Yến An đứng giữa đài cúi đầu. Người đầu tiên vỗ tay thế mà lại chính là hoàng hậu. Theo đó, rất nhiều phi tần cũng vỗ tay theo. Hoàng đế gật gù không nói, hoàng hậu đứng dậy.

- Ngẩng đầu lên.

Lý Yến An ngẩng đầu nhìn. Hoàng hậu trước mặt nàng rực rỡ trong xiêm y hoa lệ, trên khuôn mặt khí chất bất phàm. Mũ phượng trên tóc lấp lánh, xinh đẹp tráng lệ. Hoàng hậu không lớn như nàng tưởng, chỉ là một thiếu nữ độ đôi mươi. Càng nhìn càng thấy cuốn hút, đúng là khiến người khác ngưỡng mộ.

- Múa rất đẹp, bổn cung rất thích.

Lý Yến An kinh ngạc, trong lòng vừa mừng vừa sợ. Dung mạo nào ở đây chỉ tính là bình thường ưa nhìn, miễn cưỡng qua được vòng tuyển tú đã là điều nàng không ngờ rồi. Nàng sợ mình không vào nổi mắt hoàng thượng mới liều mình thể hiện chút tài mọn, không ngờ lại khiến hoàng hậu ưa thích.

- Đa tạ hoàng hậu khen ngợi.

Hoàng hậu có vẻ thích tú nữ này, gật gù rồi quay qua hoàng thượng.

- Hoàng thượng, thần thiếp rất thích nha đầu này, có thể giữ lại trong viện tú nữ không?

Hoàng thượng cứ vậy gật đầu, dường như mỹ nhân này vẫn chưa đủ làm cho hắn xao xuyến. Dù sao so với nàng ta, hoàng hậu trước mặt hắn còn mỹ lệ hơn nhiều.

Hoàng hậu ra hiệu cho cung nữ, ngay lập tức đã có người lên đài đưa tú nữ Lý Yến An xuống. Các tú nữ càng xôn xao hơn. Thời gian nào có đủ cho tất cả tú nữ trổ tài, ai cũng muốn được thử thể hiện tài nghệ của bản thân. Tiêu Nhã Di cảm thấy Lý Yến An kia nhảy một bài tầm thường cũng có được hoàng hậu chú ý, vũ đạo của nàng lại không thua kém gì nàng ta cả, thế nên liền nói chuyện với thái giám muốn được biểu diễn. Trước kia nàng từng một lần làm bài hát cổ trang, nàng cũng đã từng tập múa mấy điệu múa cổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net