Người Cầm Quyền 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tại bắt đầu ủng hộ to lớn, vậy tương lai nhất định sẽ đạt được nhiều chỗ tốt. 

 Khỏi cần phải nói, với tuổi Hàn Đông, tương lai lần nữa có được đến lực ủng hộ lớn của Cổ Thần Dương, triển vọng cũng rất sáng sủa 

 Hơn nữa trong trí nhớ Hàn Đông, thời điểm năm 2002 Cổ Thần Dương cũng là thuận lợi ngồi lên vị trí số 1, nhưng thủ trưởng số 1 đương nhiệm, cũng không hoàn toàn giao quyền, tuy rằng đem Tổng bí thư đảng, Chủ tịch nước đều từng bước giao vào trong tay Cổ Thần Dương, nhưng quân quyền lại tiếp tục nắm trong tay, đến năm 2005 mới đem quân quyền giao cho Cổ Thần Dương. Và cho dù như vậy, ở bên trong chín ủy viên thường vụ, ông ta vẫn là để lại lực lượng rất mạnh, làm cho Cổ Thần Dương sau khi lên đài, thật vất vả mới mở ra cục diện. 

 “Tình hình bây giờ, theo trí nhớ của mình có phần thay đổi, trước tiên lực lượng Hàn hệ không lớn vậy, vào kiếp trước, thời điểm Cổ Thần Dương thượng vị, lực ảnh hưởng Hàn hệ đã rất nhỏ rồi. Nhưng bây giờ không giống lúc đó, dựa theo tình hình bây giờ, đợi cho Cổ Thần Dương lên nắm quyền, lực lượng Hàn hệ còn phải bành trướng không ít, mà tình cảnh Cổ Thần Dương đến lúc đó khẳng định tốt hơn rất nhiều, như vậy Cổ Thần Dương sau khi lên nắm quyền, liền xuất hiện tình thế hỗn loạn lớn rồi. Dù sao dựa theo kiếp trước, trên thực tế người tiếp nhận Cổ Thần Dương, lại hình như là được thủ trưởng số 1 đương nhiệm quyết định.” 

 “Tuy nhiên, cho dù như vậy, đường của Hàn hệ còn rất dài, dù sao lịch sử cũng đã thay đổi, ai biết sau này còn sinh ra chuyện gì.” 

 Hàn Đông âm thầm thở dài một hơi, 

 “Cho nên nói mình sau này còn phải tiếp tục cố gắng mới được, không thể lơ là một chút nào.” 

 … 

 - Hàn Đông, chúng ta đi chỗ nào nghỉ ngơi đây? 

 Lữ Nhạc ôm lấy cánh tay Hàn Đông nói. 

 Kết hôn mới được một thời gian, Lữ Nhạc hiện tại càng ngày càng bám lấy, tuy nhiên cũng là khiến Hàn Đông thoải mái vô cùng mang theo bộ dạng cô bé dính lấy mình, Hàn Đông cảm giác mình càng ngày càng thích cô. 

 - Em nói đi chỗ nào cũng được. 

 Hàn Đông mỉm cười nói, giơ tay ôm Lữ Nhạc. 

 Lữ Nhạc nghiêng đầu nghĩ một lát, lập tức nói: 

 - Hay là chúng ta đi du lịch tỉnh Tây Xuyên đi. 

 Hàn Đông cười nói: 

 - Tây Xuyên không phải là em đều đã đi qua nhiều rồi sao? 

 - Đi nữa. 

 Lữ Nhạc nói, 

 - Hoặc chúng ta đi Hải Nam nghỉ ngơi cũng được. 

 - Vậy chúng ta đi Hải Nam đi. 

 Hàn Đông nói, 

 - Anh đoán chừng tạm thời phải ở tỉnh Tây Xuyên nán lại không ít thời gian, sau này em cũng phải điều qua đó, lúc đó chúng ta có thời gian đi dạo chơi phong cảnh đẹp của tỉnh Tây Xuyên. 

 - Được, theo ý anh. 

 Lữ Nhạc dịu dàng nói, nét mặt tươi cười như hoa. 

 Hàn Đông nói: 

 - Tuy nhiên công tác của anh phải lần nữa thu xếp mới được. 

 Lữ Nhạc cười nói: 

 - Không vấn đề gì, công việc của em cũng không phải phức tạp như anh tưởng tượng, chỉ cần có máy tính, có inte, liền có thể khai triển công việc của em. 

 Hàn Đông không khỏi cười ha ha, nói: 

 - Đúng vậy, Ban 2 – Bộ tổng tham mưu bọn em chính là làm công tác tin tức tình báo mà, chỉ cần máy tính và trang thiết bị inte, sau này công việc của em, cũng không nhất định phải ngồi ở địa phương cố định làm rồi. 

 Lữ Nhạc khẽ mỉm cười, lập tức kinh ngạc hỏi han: 

 - Hàn Đông anh cũng hiểu biết máy tính và inte sao? 

 Hàn Đông giơ tay ở khẽ véo nhẹ một cái trên mặt cô, nói: 

 - Ha ha, ông xã em biết rất nhiều chuyện, nói cho em biết nha, anh còn biết công nghệ thông tin máy tính, sẽ thành động lực phát triển các mặt kinh tế quốc dân, quân sự chủ yếu đấy. 

 Trên thực tế, kiếp trước Hàn Đông tuy rằng cũng không phải là nhà thiết kế ứng dựng phần cứng phần mềm của máy tính, nhưng kiến thức và ứng dụng đối với máy tính, inte của hắn, tự nhiên không phải người bây giờ có thể so sánh được. 

 Chương 554: Phục tùng sắp xếp 

 Không có việc làm, Hàn Đông bèn trò chuyện với Lữ Nhạc về phương hướng phát triển của máy tính và vận dụng kỹ thuật, tuy hắn chỉ nói theo dạng đoán mò, nhưng sau khi Lữ Nhạc nghe xong liền tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, nói: 

 - Hàn Đông, anh quả thật rất thông minh. 

 Nói xong, cô ta liền hôn lên má của Hàn Đông một cái. 

 Hàn Đông cười ha hả, đưa tay ôm Lữ Nhạc vào lòng, nói: 

 - Thế nào, có sùng bái chồng em không? 

 Lữ Nhạc nghiêm túc gật đầu nói: 

 - Đúng, em ngày càng sùng bái anh rồi. 

 Vẻ mặt của cô ấy rất nghiêm túc, một đôi mắt xinh đẹp cứ chớp nháy, Hàn Đông nhìn thấy bộ dạng của cô ta, không khỏi cười ha hả, trong lòng vừa thương vừa yêu. 

 Một tuần tiếp theo, Hàn Đông và Lữ Nhạc liền đến Hải Nam chơi một chuyến, đi xem chân trời góc biển trong truyền thuyết, còn đi chụp hình. Đây là chuyến du lịch vui vẻ, thoải mái, Hàn Đông cảm thấy thời gian trôi qua vô cùng nhanh, trong lời nói cười đùa của Lữ Nhạc, thời gian mấy ngày rất nhanh đã qua. 

 Ngày năm tháng mười một Hàn Đông và Lữ Nhạc quay về Yến Kinh, tối đến tự nhiên lại là một phen triền miên, cô bé Lữ Nhạc này cũng ăn tủy vào xương, hơn nữa tố chất thân thể vô cùng tốt, cũng là bởi vì hai người sắp chia tay một khoảng thời gian, một buổi tối mà cô bé dịu dàng như nước, rất nhiệt tình, nhẹ nhàng khiến cho Hàn Đông càng hưng phấn. 

 Ngày thứ hai Hàn Đông ngủ nướng, đến mười giờ rưỡi mới dậy, sau đó cùng Lữ Nhạc đi đến núi Ngọc Tuyền để dùng cơm trưa với lão thái gia tại biệt thự số sáu, sau khi cùng lão thái gia trò chuyện một hồi vào buổi trưa, Lữ Nhạc đưa Hàn Đông đến sân bay. 

 - Hàn Đông, đợi em bên này sắp xếp xong, em sẽ điều công việc đến thành phố Tân Châu. 

 Cặp mắt dịu dàng của Lữ Nhạc nhìn thẳng vào Hàn Đông nói. 

 Hàn Đông gật đầu nói: 

 - Được, vậy em sắp xếp xong thì thông báo anh, đến lúc đó anh đến đón em. 

 Lữ Nhạc gật đầu, lập tức hai tay đưa qua ôm lấy cổ của Hàn Đông, môi đỏ nhỏ nhắn in lên môi của Hàn Đông, cái lưỡi bé nhỏ đưa vào miệng của Hàn Đông. 

 Trong lòng Hàn Đông chợt nóng lên, nhiệt tình đáp trả lại. 

 Tuy nhiên Lữ Nhạc rất nhanh chóng tránh ra, buông ra hai tay, gương mặt hiện ra vẻ hồng phấn thẹn thùng, đây là lối vào sân bay, lúc nãy cô ấy đánh bạo hôn lên Hàn Đông, hiện giờ cô cảm thấy xung quanh đều ngạc nhiên, hiếu kỳ, ánh mắt hâm mộ đều nhìn về cô, gương mặt chợt nóng lên. 

 Hàn Đông cười hì hì, nhìn đồng hồ trên tay nói: 

 - Được rồi, nên kiểm vé rồi, em phải ngoan ngoãn đấy. 

 - Em sẽ ngày ngày nhớ đến anh. 

 Lữ Nhạc nói ngọt ngào. 

 Hàn Đông vẫy tay chào tạm biệt Lữ Nhạc, sau đó liền đi đến chỗ soát vé. Hai nhân viên xinh đẹp đứng tại phòng bán vé lúc nãy vừa nhìn thấy Hàn Đông ôm hôn cô gái quân nhân xinh đẹp kia, liền nhìn thêm mấy lần, chỉ cảm thấy người này rất đẹp trai, khí chất lại tốt, hơn nữa trên người mặc những trang phục cũng giống như hàng hiệu, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ Lữ Nhạc 

 “Anh ta là bạn trai của mình thì tốt biết mấy.” 

 Một nhân viên soát vé mặt đỏ ửng nhận lấy tấm vé của Hàn Đông, nghĩ thầm trong lòng. 

 “Dường như bên trong này không nóng, mặt cô bé sao lại đỏ ửng lên?” 

 Hàn Đông nhìn thấy vẻ mặt của nhân viên soát vé, không kiềm chế liền nghĩ trong lòng, hắn không thể nghĩ được không ngờ người này lại tưởng tượng mình là bạn trai của cô ta. 

 Trên thực tế, từ khi kết hôn với Lữ Nhạc, Hàn Đông từng nghiêm túc nghĩ qua, sau này phải nghiêm túc đối với Lữ Nhạc, ngoài Kiều San San và Bạch Vũ Giai ra, kiên quyết không gặp những phụ nữ khác. Còn về Kiều San San và Bạch Vũ Giai, dù thế nào đi nữa thì Hàn Đông cũng không thể từ bỏ, nhưng nên xử lý thế nào về mối quan hệ giữa Lữ Nhạc và hai người kia, hiện tại Hàn Đông một chút suy nghĩ cũng không có, ít ra hiện nay kiên quyết không để cô ta biết được mối quan hệ của mình và Kiều San San, Bạch Vũ Giai, nếu không cho dù tính tình của Lữ Nhạc có tốt đến đâu, chỉ e là cô ta cũng không chịu được. 

 Lữ Nhạc là một cô gái có tấm lòng lương thiện, nội tâm lại vô cùng nhạy cảm, hơn nữa cô ta đối với Hàn Đông vô cùng dịu dàng, làm việc gì đều rộng lượng, Hàn Đông cảm thấy cô ta không chỉ là vợ của mình, hơn nữa đơn giản cũng giống như người tri âm của mình, là một người hiền đức, Hàn Đông cũng vô cùng vui vẻ. 

 Hiện tại Hàn Đông cũng cảm thấy hạnh phúc khi lúc đầu mình đã từ chối Thẩm Dao, nếu không lão thái gia cũng không thẩn trọng sắp xếp cuộc hôn nhân của mình, dự đoán cũng không nhanh thế nghĩ đến Lữ Nhạc. Hàn Đông và cô bé Thẩm Dao gặp qua vài lần, cảm giác cô ấy giống như một tản băng, lành lạnh, cùng đi chung với cô ấy ắt hẳn cũng không có đàn ông nào chịu được. So với Lữ Nhạc, Hàn Đông càng cảm thấy tính cách của Thẩm Dao khiến người khác khó chấp nhận. 

 Hai người kết hôn cũng đã hơn một tháng rồi, có thể nói trong tháng này, chính là lúc Hàn Đông chuyển biến thay đổi thái độ tư tương, đồng thời chính là quá trình thật sự yêu cô bé Lữ Nhạc. 

 Đối với quá trình thay đổi này, trong lòng Hàn Đông cũng có chút nghi ngờ, tuy nhiên hắn đối với tình trạng này cũng rất hài lòng. 

 Người ngồi bên cạnh Hàn Đông là một chàng béo, lúc này đôi mắt của tên này hơi híp lại, không khỏi luôn nhìn vào mông của cô hàng không xinh đẹp, lắm lúc gọi cô hàng không đưa thức uống gì đó, nhìn vẻ mặt của y, dự tính muốn thừa cơ tán tỉnh cô tiếp viên hàng không. 

 - Anh bạn, anh đến Thục Đô làm ăn sao? 

 Lúc này tên mập đưa tay thọt vào cánh tay của Hàn Đông mà hỏi. 

 Hàn Đông thản nhiên cười nói: 

 - Cũng coi như là vậy. 

 - Vậy à, anh làm nghề nào vậy, nói anh biết, tôi ở Thục Đô có rất nhiều bạn, lần này cũng có vài đường làm ăn, nói không chừng chúng ta còn có cơ hội hợp tác. 

 Tên béo này dường như tỉnh táo hẳn. 

 - Tôi còn chưa quyết định, xem trước rồi hẳn tính, làm ăn mà, phải thật tỉ mỉ mới tốt, như vậy buôn bán mới lâu dài được, doanh nghiệp mới phát triển tốt. 

 Hàn Đông cảm thấy tên này cũng không nhờ được, do đó cũng tùy tiện trò chuyện, nói khoát, dù sao nói dối cũng không cần chịu trách nhiệm. 

 Tên béo nghe Hàn Đông nói vậy, nhất thời đưa ngón tay cái của anh ta lên, nói: 

 - Anh bạn anh nói quá tinh túy rồi, đấy cũng chính là tính cách của tôi, con người tôi thích đầu tư làm ăn lâu dài. 

 Hàn Đông không khỏi cười trong lòng, chính mình nói lung tung, tên nhóc này cũng tin là thật. 

 Tên béo này có cảm giác như rất thân quen, hưng phấn nói lên quan niệm làm ăn của anh ta, trong mắt người khác dường như ngỡ quan hệ giữa anh ta và Hàn Đông rất tốt. 

 Hàn Đông nghe được khẩu âm của tên này là giọng Yến Kinh, có lẽ là người Yến Kinh, hơn nữa từ trong cách nói của anh ta, dường như anh ta cũng có chút quan hệ. Tuy nhiên cũng không dám chắc, dù sao người trong thành phố, những người khoác lác rất là nhiều, nếu không làm rõ tình hình, rất dễ dàng khiến người khác cảm giác anh ta biết được thứ gì. 

 Vừa xuống máy bay, tên béo này rất nhiệt tình mời Hàn Đông dùng cơm vào buổi tối, nói là giới thiệu vài người bạn cho hắn. Tuy nhiên Hàn Đông lấy cớ có việc làm nên đã từ chối, tên béo cũng không lấy làm lạ, liền đưa số di động cho Hàn Đông, để Hàn Đông có thời gian liên lạc với y, hai người cùng tán gẫu, có thể cùng gầy dựng sự việc. 

 - Tên này cũng thuộc người làm ăn. 

 Hàn Đông cười khổ một cái, làm ăn quan trọng nhất là phải có chút mặt dày mới dựng được mối quan hệ, tên béo này có thể có tiềm năng về mặt này. Tuy nhiên Hàn Đông đối với y không mấy hứng thú, do đó cũng không lưu lại số điện thoại, chỉ nói sau khi mình đến đây sẽ xin lại một số điện thoại mới, có cơ hội sẽ liên lạc sau. 

 Thời gian là bốn giờ chiều, mà Nguyên Hằng Kiện đã hẹn dùng cơm tại nhà anh ta, hiện giờ vẫn còn một khoảng thời gian, Hàn Đông một mình cũng không có gì làm, bèn lái xe đến nhà sách Tân Hoa để đọc sách, khi đến năm giờ rưỡi Hàn Đông từ nhà sách ra đi dạo một vòng. 

 Đến cổng Tỉnh ủy, Hàn Đông liền trả tiền xe, đi đến cổng bảo vệ xuất trình giấy chứng minh và thẻ công tác của mình, sau khi đăng ký xong mới được vào trong. 

 Nguyên Hằng Kiện lúc này còn chưa về, vợ của anh ta ở nhà, mở cửa nhìn thấy Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười nói: 

 - Hàn Đông cậu đến à, mau vào nhà. 

 Trong tay Hàn Đông cầm một cái túi, bên trong đựng một cây thuốc hiệu con gấu trúc, còn có một bình rượu Mao Đài, mỉm cười nói: 

 - Chào dì, làm phiền dì rồi. 

 - Hàn Đông cậu khách sáo làm gì, lão Nguyên gọi điện rồi, chắc sẽ nhanh chóng về thôi, cậu xem truyền hình trước đi. 

 Vợ của Nguyên Hằng Kiện cười nói, sau đó đích thân rót trà cho Hàn Đông, ngồi một bên, vẻ mặt tươi cười nhìn Hàn Đông, nói: 

 - Hàn Đông, nghe nói Quốc Khánh cậu kết hôn, chúc mừng cậu nhé. 

 Hàn Đông nói: 

 - Cám ơn dì. 

 Hắn cũng không khách sáo giải thích về chuyện không mời hai vợ chồng bà ta đến dự tiệc cưới, dù sao vợ chồng Nguyên Hằng Kiện cũng hiểu được thân phận của mình, họ tự nhiên cũng hiểu được tình hình, nói lời khách sáo cũng không cần đến. 

 Vừa đúng sáu giờ, Nguyên Hằng Kiện đã về đến, hiển nhiên anh ta cố tình tan việc trước. 

 - Chào Bí thư Nguyên. 

 Hàn Đông đứng lên nói. 

 - Hàn Đông cậu đến à, ngồi đi. 

 Vẻ mặt Nguyên Hằng Kiện cười nói. 

 Phía sau anh ta, thư ký của anh ta Nhâm Lập Quang cầm lấy túi xách của anh ta, đi vào nhìn thấy Hàn Đông ngồi trong phòng khách, trong lòng đột nhiên sửng sốt, vô cùng ngạc nhiên, Hàn Đông chỉ là một cán bộ Phó giám đốc mà thôi, sao lại có thể nhận được yêu cầu của Nguyên Hằng Kiện đến nhà y chơi được. Nhìn dáng vẻ, Nguyên Hằng Kiện để Hàn Đông đến nhà ăn cơm, đây với người thông thường không thể nào được đãi ngộ này. 

 Thật ra ấn tượng của Nhâm Lập Quang đối với Hàn Đông không được tốt, anh ta cảm thấy Hàn Đông không đủ tôn trọng anh ta, cộng thêm ngỡ mình với thân phận là thư ký Bí thư Tỉnh ủy, do đó không để Hàn Đông trong mắt, đồng thời luôn có suy nghĩ tìm cơ hội để gây khó Hàn Đông, khiến hắn biết được lợi hại của mình. Nhưng hiện tại đột nhiên Hàn Đông và chủ của mình có quan hệ mật thiết như vậy, điều này khiến trong lòng Nhâm Lập Quang vô cùng không thoải mái. 

 - Chào Bí thư Hàn. 

 Nhâm Lập Quang miễn cưỡng cười chào hỏi. 

 Hàn Đông cũng mỉm cười hồi đáp lại: 

 - Chào chủ nhiệm Nhâm. 

 Lúc nãy Hàn Đông cũng chú ý đến thần sắc kinh ngạc của Nhâm Lập Quang khi vừa nhìn thấy mình, trong lòng cười thầm, tên này cứ tưởng bản thân rất giỏi, e là hiện giờ trong lòng tràn đầy hoài nghi và lo lắng. 

 Tuy nhiên Hàn Đông không ở không đến nỗi nói những chuyện xấu của Nhâm Lập Quang trước mặt Nguyên Hằng Kiện, trước tiên Hàn Đông không phải dạng người thích nói xấu sau lưng người khác, ngoài ra cho dù Nhâm Lập Quang không tốt đến mấy, y là thư ký của Nguyên Hằng Kiện, Hàn Đông mà nói cũng không thích hợp. Dù sao tên này là người như thế nào, y có thể đi đến vị trí ngày hôm nay, chắc chắn nhận được gật đầu của Nguyên Hằng Kiện. Chắc chắn Nguyên Hằng Kiện đã xem trọng điểm nào mới dùng đến y, nếu Hàn Đông mà nói xấu y, dù Nguyên Hằng Kiện có đi chứng thực, trong lòng cũng không mấy ấn tượng tốt về Hàn Đông. 

 Làm việc với nhau, có những lúc đều như vậy, có những chuyện nên nói nên làm, mà có những chuyện phải nói năng cẩn thận. 

 - Bí thư, nếu không có chuyện gì, tôi xin phép ra ngoài trước. 

 Nhâm Lập Quang nói cẩn thận. 

 Nguyên Hằng Kiện gật đầu nói: 

 - Không còn việc gì nữa. 

 Nhìn thấy cái túi trên bàn, Nguyên Hằng Kiện mỉm cười nói: 

 - Hàn Đông cậu đến chơi còn mang thứ gì nữa vậy? 

 Hàn Đông mỉm cười nói: 

 - Chỉ là một gói thuốc một bình rượu, cũng không có gì, một chút tâm ý mà thôi. 

 Nguyên Hằng Kiện cười ha hả nói: 

 - Được, Hàn Đông anh tặng nhất định là thứ tốt, tôi không khách sáo đâu. Đúng rồi, nghe nói cậu đã kết hôn vào hồi Quốc Khánh, tối nay phải uống thêm vài ly, cũng xem như chúc mừng cậu. 

 Hàn Đông mỉm cười nói: 

 - Cám ơn Bí thư Nguyên. 

 Nguyên Hằng Kiện vẫy vẫy tay, nói: 

 - Đừng nói những lời khách sáo, nói xem thu hoạch của cậu trong thời gian bồi dưỡng tại trường Trung Ương Đảng xem, tôi nhìn thấy cậu lên truyền hình tin tức, xem ra chủ tịch Cổ rất thích cậu. 

 Hàn Đông biết được Nguyên Hằng Kiện là một Bí thư Tỉnh ủy, ngoài việc quan trọng đặc biệt, thông thường đều đọc tin ức, thấy được đoạn tin vào ngày hôm đó cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên đối với Nguyên Hằng Kiện, cũng không có gì cần che giấu. Lập tức Hàn Đông đem tình hình mình bồi dưỡng báo cáo lại, nói về tâm đắc của mình. 

 - Ừm, không tệ, Hàn Đông cậu có thể nhận được khẳng định của bạn học trong lớp, được chọn làm lớp trưởng, đấy là điều khó. 

 Nguyên Hằng Kiện gật đầu nói. 

 - Suy nghĩ của cậu là tốt, tuy nhiên quan trọng là nên ứng dụng thế nào trong công việc thực tế, lần này các cậu có học lớp nghệ thuật lãnh đạo chứ. Là một cán bộ Đảng, nếu có tác dụng lãnh đạo, là một môn học rất sâu, hi vọng cậu có thể mày mò được trong công việc thực tế, sau khi tranh giành được nên làm ra thành tích tốt. Đối với công việc sắp xếp sau này, cậu có suy nghĩ gì chưa? 

 Hàn Đông hơi ngẩn người, lập tức nói: 

 - Là một Đảng viên, tất cả tôi đều nghe tổ chức sắp xếp. Trước mắt mà nói, dự định của tôi là làm tốt trách nhiệm công việc, đồng thời tăng cường thêm tầng lớp xây dựng Đảng. 

 Nguyên Hằng Kiện gật đầu, nói: 

 - Suy nghĩ của cậu là đúng, hiện tại cậu là Phó bí thư Thành ủy, phân công quản công việc Đảng, nếu làm tốt công việc tổ chức Đảng chính là bài học quan trọng trước mắt, đồng thời nâng cao rèn luyện tố chất lãnh đạo của cậu, cũng rất có hỗ trợ. 

 Hàn Đông nghiêm túc nghe Nguyên Hằng Kiện nói, cho đến lúc này Nguyên Hằng Kiện vẫn chưa tiết lộ nói ra mục đích gọi hắn đến. 

 Lúc này Nguyên Hằng Kiện đột nhiên nói: 

 - Gần đây Tỉnh ủy sẽ điều chỉnh bộ máy trong một số thành phố, Hàn Đông có đồng ý động một chút không. 

 “Chủ đề chính đây rồi.” 

 Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, trong miệng khiêm tốn mà nói: 

 - Tôi phục tùng tổ chức sắp xếp. 

 Chương 555 : Chủ quản Tân Châu 

 Nghe xong Hàn Đông nói, Nguyên Hằng Kiện khẽ mĩm cười nói: 

 - Hàn Đông cậu đến Tân Châu cũng gần 2 năm rồi, ở đó đã làm ra thành tích không tồi, đối với phát triển của thành phố Tân Châu đã có tác dụng xúc tiến rất lớn, tỉnh ủy đối với cán bộ làm việc thực tế là muốn đề bạt trọng dụng. Tôi bây giờ muốn tìm hiểu cách nghĩ và dự định của cậu đối với công tác tiếp theo của cậu, cậu có gì thì thoải mái trao đổi đi 

 Hàn Đông suy nghĩ một chút, nói: 

 - Bí thư Nguyên, tôi là nghĩ như vậy, hai năm nay tôi đến thành phố Tân Châu, tuy rằng cũng đã làm ra một số chuyện, nhưng tôi hy vọng tiếp tục vì phát triển của thành phố Tân Châu cống hiến lực lượng, thành phố Tân Châu bây giờ đang trong thời kỳ mấu chốt đang phát triển, từ phương diện ổn định bộ máy mà nói, tôi cũng hy vọng ở lại thành phố Tân Châu 

 Hàn Đông trong lòng cẩn thận nghĩ tới, nếu như Nguyên Hằng Kiện gọi mình tới để trưng cầu ý kiến của mình, đó chính là cho mình một cơ hội và ân tình, mình cần gì phải khách khí. Mọi người đều biết rõnhau, giao lưu ngược lại tiện rất nhiều, Hàn Đông cũng có thể mở rộng cửa lòng nói ý nghĩ của mình 

 Nguyên Hằng Kiện trên mặt lộ ra mỉm cười, nói: 

 - Ừ, yêu cầu của cậu Tỉnh ủy sẽ xem xét đấy, phát triển của thành phố Tân Châu 2 năm qua quả thật không tồi, nhưng thành phố Tân Châu cơ sở không tốt lắm, là một đề tài rất trọng yếu. Từ tình hình chỉnh thể tỉnh Tây Xuyên, phát triển kinh tế nam bắc mất cân bằng nghiêm trọng, nếu thành phố Tân Châu có thể duy trì lợi thế phát triển tốt đẹp, trở thành dê đầu đàn phát triển kinh tế nam bộ tỉnh Tây Xuyên, thật ra cũng là chuyện không tệ, nếu như Hàn Đông hy vọng ở lại, vậy cậu phải cố gắng theo hướng này 

 Hàn Đông gật đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net