Người phụ tá cho nhà môi giới chứng khoán - Những hồi ức về Sherlock Holmes

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngu?i ph? tá cho nhà môi gi?i ch?ng khoán

Sau dám cu?i ít lâu, tôi dã m? du?c phòng m?ch c?a riêng mình t?i khu Paddington. Phòng m?ch này c?a Farquhar, m?t ngu?i quen cu, nhu?ng l?i phân n?a cho tôi. Su?t ba tháng sau ngày m? phòng m?ch, tôi r?t ít có th?i gian r?i d? ghé tham Holmes m?t dù phòng m?ch c?a tôi cách ph? Baker không xa. B?i v?y vào m?t bu?i sáng tháng 6, tôi r?t ng?c nhiên khi nghe ti?ng chuông g?i c?a. Ti?p theo dó là cái gi?ng lanh l?nh c?a anh b?n già.

- Watson thân m?n! - Holmes reo lên khi bu?c vào phòng khách - Tôi vui m?ng du?c g?p l?i anh. Bà Watson dã hoàn toàn qua kh?i nh?ng xúc d?ng nh? trong v? "D?u b? t?" chua?

- Cám on anh, v? ch?ng tôi d?u m?nh gi?i. - Tôi tr? l?i, n?ng nhi?t b?t tay anh.

Khi ng?i vào cái gh? xích du, Holmes nói ti?p:

- Ông bác si còn quan tâm d?n nh?ng v?n d? v? lý lu?n c?a chúng ta ch??

- Ðúng v?y. T?i hôm qua tôi còn chúi mui vào nh?ng ghi chú cu d? s?p x?p l?i m?t vài k?t qu? mà chúng ta dã d?t du?c.

- B? suu t?p dã d?y d? chua?

- Chua dâu! Tôi mong nó du?c phong phú thêm, v?i nhi?u kinh nghi?m m?i hon n?a.

- Nhu ngày hôm nay ch?ng h?n?

- Ph?i. N?u nhu anh mu?n nhu th?.

- Và dáp tàu t?i t?n Birmingham?

- Ch?c ch?n r?i.

- Th? còn các thân ch??

- Nhi?u l?n, tôi cham sóc cho thân ch? c?a d?ng nghi?p láng gi?ng. Nay b?t ông ?y "tr? n?".

- Th? là ?n r?i! - Holmes reo lên, buông mình l?t sâu xu?ng gh?. - Tôi nghi r?ng anh v?a m?i không du?c kh?e. Nh?ng d?t l?nh gi?a mùa hè thu?ng gây ra nh?ng r?c r?i nho nh?.

- Ðúng v?y. Tôi ph?i ? trong nhà su?t 3 ngày h?i tu?n tru?c. Tuy nhiên tôi nghi là tôi dã khôgn còn d?u tích gì c?a chuy?n dó n?a.

- V?y mà có d?y. Anh trông khá kh?e m?nh.

- Th? thì sao? Làm sao anh bi?t du?c chuy?n d?y?

- Anh b?n thân m?n, anh bi?t là tôi có nh?ng phuong pháp c?a tôi.

- Anh suy di?n nó à?

- T?t nhiên!

- T? dâu m?i du?c?

- T? dôi dép anh dang di d?y.

Tôi li?c nhìn xu?ng dôi dép ki?u m?i mà tôi dang mang.

- Th? nào mà...?

Holmes ng?t l?i tôi khi tôi còn chua k?p h?i xong:

- Nh?ng dôi dép c?a anh còn r?t m?i. Anh không th? có nó hon vài tu?n. Tuy nhiên, du?i d? l?i có nh?ng v?t xém nho nh?. Lúc d?u tôi nghi r?ng, có lúc nó b? u?t và anh dã hong chúng cho khô. Nhung, ch? g?n cái quai dép v?n còn có nguyên t? nhãn c?a c?a hi?u. N?u dôi dép b? u?t thì t? nhãn s? b? bong ngay. Ch? co th? có m?t cách lý gi?i là anh dã ng?i du?i chân vào lò su?i. M?t ngu?i dàn ông ít khi nào ? tr?ng thái nhu th? trong nh?ng ngày ?m u?t c?a tháng 6 tr? phi anh ta không du?c kh?e.

Nhu m?i khi, nh?ng suy di?n c?a Holmes l?p t?c tr? nên don gi?n khi du?c gi?i thích. Anh d?c th?y di?u này trên khuôn m?t tôi và n? m?t n? cu?i thóang có v? cay d?ng:

- Tôi s? là tôi dã gi?i thích quá nhanh chóng - anh nói - M?t s? s? vi?c di?n ra mà không có nguyên nhân còn gây nhi?u ?n tu?ng hon. Anh dã s?n sáng di Birmingham r?i ch??

- S?n sàng. Mà v? gì v?y?

- Tôi s? k? trên tàu. Thân ch? c?a tôi dang ch? trên chi?c xe ng?a ? bên ngoài. Anh di ngay nhé?

- Ch? tôi m?t chút.

Tôi ngu?ch ngo?c vài ch? g?i ông b?n láng gi?ng, leo lên c?u thang d? báo cho nhà tôi bi?t, r?i tr? xu?ng.

- Ông hàng xóm c?a anh cung là m?t bác si - Holmes v?a nói v?a ch? vào t?m bi?n d?ng thau.

- Vâng. Anh cùng th?c t?p chung v?i tôi.

- Ngu?i ch? cu à?

- Không. Cung nhu tôi. C? hai cùng d?t phòng m?ch trong ngôi nhà này.

- Và anh dang gi? cái t?t nh?t...

- Tôi nghi là v?y. Nhung làm sao anh bi?t?

- D?a trên các b?c c?a, c?u bé ?. Bên anh sâu hon bên kia d?n 3 inch. Anh Watson, dây là ông Hall Pycroft, thân ch? c?a chúng ta. Cho ng?a ch?y di bác xà ích!

Ngu?i ng?i tru?c m?t tôi còn tr?, có thân hình cân d?i nu?c da sáng. Khuôn m?t c?i m?, luong thi?n và hàng ria mép vàng hoe xoan l?i.

- Chúng ta có 70 phút tru?c khi t?i noi - Holmes báo - Tôi yêu c?u thân ch? vui lòng thu?t l?i cho b?n tôi bi?t n?i gian truân r?t lý thú c?a ông.

Ngu?i tr? tu?i nhìn tôi v?i m?t ánh m?t tinh ngh?ch, r?i nói:

- Tru?c dây tôi làm vi?c ? hãng Coxon and Woodhouse, nhung vào d?u mùa xuân v?a qua, hãng dó b? phá s?n. Hai muoi b?y ngu?i nhu chúng tôi d?u b? th?t nghi?p. Tôi gõ c?a xin vi?c nhi?u noi, nhung d?u th?t b?i. Tru?c kia, t?i hãng cu, tôi linh 3 b?ng m?i tu?n và dành d?m du?c 70 b?ng. Ch?ng bao lâu, tôi ch? còn d? ti?n mua tem d? vi?t thu g?i t?i nh?ng noi "c?n ngu?i". Nhung v?n ch?ng có tin vui nào.

Sau cùng, tôi du?c bi?t công ty Mawson and William s, công ty môi gi?i ch?ng khoán l?n t?i ph? Lombard, có m?t ch? dang khuy?t ngu?i. Theo l?i rao dang trên báo thì ph?i tr? l?i b?ng thu. Tôi v?i g?i d?n dó d? các gi?y ch?ng nh?n kh? nang chuyên môn cùng b?n lý l?ch, nhung lòng không hy v?ng l?m. Thu phúc dáp, nói r?ng tôi có th? t?i nh?n vi?c ngay n?u ngo?i hình c?a tôi coi du?c. Kh?i d?u luong tôi cao hon ? hãng cu mà công vi?c thì nhu nhau. Ngay bu?i t?i c?a ngày nh?n thu h?i âm, tôi dang hút m?t di?u xì gà, trong lòng thu thái, thì ngu?i ch? nhà ch?t leo lên phòng tôi, dem theo m?t t?m danh thi?p trên dó có hàng ch?: "Arthur Pinner, d?i lý tài chính". Tôi chua bao gi? nghe nói d?n cái ông Pinner dó, nhung tôi v?n m?i ông lên.

Ðó là m?t ngu?i t?m thu?c, tóc nâu, m?t den, cái mui có dáng v? là dân Do Thái. ông nói ng?n g?n, t?a nhu m?t ngu?i bi?t rõ giá tr? c?a th?i gi?.

- Ông là Hall Pycroft?

- Vâng, chính tôi.

Tôi d?y gh? m?i ông ng?i.

- M?i dây ông làm vi?c cho hãng Coxon and Woodhouse ph?i không? - ông ta h?i ti?p.

- Vâng.

- Và gi? dây du?c hãng Mawson thâu d?ng?

- Thua vâng.

- Ông còn nh? ông Parker, qu?n lý ? hãng Coxon ch?? Ông ?y nói r?t t?t v? ông.

- T?t nhiên, tôi r?t vui khi nghe chuy?n dó. ? van phòng, tôi luôn luôn làm vi?c c?n m?n, nhung tôi ch?ng bao gi? ng? du?c thiên h? nói nhi?u v? tôi d?n th?.

- Ông có trí nh? t?t d?y ch?? - ông ta h?i tôi.

- Cung t?m du?c! - Tôi nói m?t cách khiêm nhu?ng.

- Ông v?n ti?p xúc v?i th? tru?ng ch?ng khoán trong nh?ng ngày ông không có vi?c làm?

- Sáng nào tôi cung d?c thông báo c?a các ch?ng khoán.

- Ðó là cách ngu?i ta làm giàu d?y nhé! Ông s? không gi?n, n?u nhu tôi th? thách ông. Các c? ph?n Ayrshires hôm nay tr? giá bao nhiêu?

- 106,25 d?i l?y 105,78.

- Th? còn công trái h?p nh?t c?a New Zealand?

- 104.

- Và nh?ng công trái Broken Hills c?a nu?c Anh?

- 7 d?i l?y 7,6.

- Tuy?t v?i - ông ta giang hai cánh tay ra mà reo lên - Chính tôi cung s? tr? l?i d?n th? thôi. Chú em này, chú th?t quá gi?i d? vào làm cho hãng Mawson.

- Qu? v?y - Tôi nói v?i ông Pinner - Nhung ngu?i khác không dánh giá tôi nhu ông. Tôi s? làm h?t s?c mình d? kh?i ph? lòng ông.

- H?, anh b?n thân m?n! Anh ph?i bay lên cao hon m?i du?c ch?. Hãy cho tôi bi?t, bao gi? anh d?n trình di?n t?i hãng Mawson?

- Th? hai.

- Tôi s?n lòng chi m?t s? ti?n nh? d? anh không di làm cho hãng Mawson.

- Không d?n Mawson sao?

- Ð?ng d?n! Ngày th? hai anh s? làm giám d?c thuong m?i c?a công ty trách nhi?m h?u h?n Franco-Midland[1], chuyên kinh doanh hàng kim khí, có 134 chi nhánh trong các th? tr?n và làng m?c t?i Pháp, chua k? t?i các chi nhánh ? Brussels và San Remo.

Tôi nhu b? h?t hoi. Tôi thì th?m:

- Nhung tôi chua bao gi? nghe nh?c d?n công ty dó?

- Ch?ng có gì dáng ng?c nhiên. T?t c? di?u dó dã du?c gi? r?t bí m?t. V?n hoàn toàn do các tu nhân dóng góp: ông anh tôi, Harry Pinner là qu?n tr? viên du?c ?y nhi?m. Anh dã yêu c?u tôi tìm m?t ngu?i trung h?u... có nghia là m?t ngu?i tr? tu?i, nang d?ng, d?y ngh? l?c. Parker dã nói v?i tôi v? anh. Vì th? t?i nay tôi m?i t?i dây. Chúng tôi ch? có th? tr? cho anh m?c luong kh?i di?m là 500 b?ng.

- Nam tram b?ng m?t nam à? - Tôi hét lên.

- Ch? là d? b?t d?u. Anh còn du?c m?t kho?n hoa h?ng là 1% trên t?t c? m?i thuong v?. V?i kho?n hoa h?ng dó, luong c?a anh coi nhu du?c tang g?p dôi.

- Nhung tôi không bi?t kinh doanh hàng kim khí.

- Su?t, chàng trai oi, anh bi?t rành ngh? dó qua nh?ng con s?.

Ti?ng vo vo trong d?u làm tôi ù c? tai. Tôi r?t mu?n gi? cho mình bình tinh, nhung qu? th?t là khó.

- Hãng Mawson ch? tr? cho tôi có 200 b?ng, nhung Mawson là m?t doanh nghi?p d?ng d?n. Th?t ra, tôi bi?t quá ít v? công ty c?a ông nên...

- A, du?c l?m! Hoan hô! - ông ta kêu lên trong m?t tr?ng thái nhu xu?t th?n - Anh dúng là ngu?i mà chúng tôi c?n. Ngu?i ta ch?ng th? l?a d?i n?i anh và anh dã r?t có lý. C?m l?y này, dây là t? gi?y b?c 100 b?ng. N?u anh nghi là chúng ta có th? th?a thu?n v?i nhau, anh ch? vi?c nhét kho?n t?m ?ng dó vô túi.

- Ông r?ng rãi quá. Khi nào tôi b?t d?u nh?n vi?c?

- Ngày mai, lúc m?t gi?, anh hãy có m?t ? Birmingham. Trong túi tôi có s?n m?t lá thu mà anh s? trao l?i cho anh tôi. Anh s? g?p anh ?y ? 126B ph? Corporation, là noi d?t van phòng t?m c?a công ty.

- Th?t v?y u, tôi không bi?t l?y gì d?n on ông.

- Có gì dâu. À, mà tôi mu?n thu x?p v?i anh. Anh có s?n gi?y không? T?t. Anh hãy vi?t : "Tôi ký tên du?i dây... d?ng ý nh?n ch?c v? giám d?c thuong m?i t?i công ty kinh doanh hàng kim khí Franco-midland, v?i s? luong t?i thi?u là 500 b?ng m?i nam".

Tôi làm theo di?u ông yêu c?u và ông ta nhét t? gi?y vào túi.

- Còn m?t chi ti?t n?a - ông ta l?i nói - Anh có ý d?nh nhu th? nào d?i v?i nhà Mawson?

- Tôi s? vi?t thu t? ch?i.

- Ðó là di?u mà tôi không mu?n. Anh hãy mu?ng tu?ng là tôi và nhà Mawson dã tranh nhau m?i cho du?c anh. Ông ?y dã k?t t?i tôi là mu?n ph?nh ph? anh d? làm cho anh r?i b? hãng ông ta. T?i phút cu?i, tôi m?t bình tinh, dã nói v?i ông ta: "N?u nhu ông mu?n thuê du?c nh?ng ngu?i giúp vi?c gi?i thì ông ph?i tr? luong cao". Ông ta dáp: "Ngu?i dó thà lãnh luong th?p ? ch? chúng tôi hon là lãnh luong cao c?a ông!". Tôi t?c t?i, tr? mi?ng li?n: "Tôi dám dánh cu?c v?i ông nam b?ng r?ng anh ?y s? nghe nh?ng l?i d? ngh? c?a tôi và ông s? m?t anh ?y". Ông ta b?o tôi: "B?t d?y? Chúng tôi dã moi anh ta lên t? c?nh dê hèn, anh ta s? không buông roi chúng tôi dâu".

- Ð? x?c xu?c! Tôi dã th?y h?n bao gi? dâu! V? chang t?i sao tôi l?i b?n tâm d?n h?n? N?u ông mu?n tôi không vi?t cho h?n, thì tôi s? không vi?t?

- T?t! Nhu v?y là dã h?a v?i nhau r?i nhé! - ông ta nói v?i tôi khi xô gh? d?ng lên - Ðây là kho?n ?ng tru?c 100 b?ng và dây là lá thu. Ngày mai lúc m?t gi?. Xin chúc anh m?t dêm an lành.

"Thua bác si Watson, tôi hài lòng bi?t bao v?i co may này! Sáng hôm sau, tôi v?i vã d?n Birmingham và tìm t?i d?a ch? dã du?c d?n. Tôi d?n tru?c gi? h?n 15 phút. Ð?a ch? 126B là m?t dãy hành lang gi?a hai c?a hàng l?n, d?n t?i m?t c?u thang xoáy trôn ?c, trên dó có nhi?u phòng cho thuê, dùng làm van phòng các công ty. Tên nh?ng ngu?i thuê nhà du?c vi?t b?ng vôi trên m?t t?m b?ng, nhung tôi không th?y có tên công ty Franco-Midland. Tôi s?ng s?, t? h?i v? này ph?i chang là m?t s? ph?nh l?a... Th? r?i có m?t ngu?i hi?n ra và ng? l?i v?i tôi. Ngu?i dó r?t gi?ng v?i ngu?i mà tôi dã g?p trong bu?i t?i hôm tru?c, nhung không có râu mà mái tóc l?i có màu sáng hon.

- Có ph?i ông là Hall Pycroft?

- Ph?i.

- A, tôi ch? ông dây, ông d?n hoi s?m m?t chút. Sáng nay tôi có nh?n du?c thu c?a em tôi. Chú ?y ca ng?i ông h?t l?i.

- Tôi dang tìm van phòng ông.

- Chúng tôi chua k?p cho ghi tên lên b?ng. Thôi, ông hãy theo tôi, chúng ta bàn công vi?c.

Tôi theo ông ta lên lên tít trên c?u thang, sát du?i mái nhà l?p dá den. T?i hai can phòng nh? tr?ng tr?nh, d?y b?i b?m, không tr?i th?m và không có màn che c?a, ông ta d?y tôi vào. Tôi dã nghi t?i m?t van phòng l?n v?i nh?ng cái bàn bóng loáng, nh?ng nhân viên x?p hàng d?ng sau, nhu tôi v?n quen t? thu? nào. Th? là tôi bàng hoàng ng?m nhìn hai cái gh? t?a lung lay và m?t cái bàn nh? mà, cung v?i m?t cu?n s? và m?t cái gi? d?ng gi?y v?n. Ðó là t?t c? d? d?c trong nhà.

- Ð?ng có n?n lòng, Pycroft - ông ta nói l?n khi trông th?y cái v? m?t th?t v?ng c?a tôi - Th? dô La Mã dâu có du?c d?ng lên trong m?t ngày? Chúng ta có r?t nhi?u v?n li?n, d?u r?ng chúng ta không có m?t van phòng loè lo?t. Hãy ng?i xu?ng và cho tôi coi lá thu.

Tôi dua lá thu ra. Ông ta d?c h?t s?c c?n th?n.

- Du?ng nhu anh dã t?o ra m?t ?n tu?ng r?t m?nh noi chú em tôi - ông nói khi d?t lá thu xu?ng - Chú ?y có tài phán doán. Mong anh coi nhu dã du?c thu nh?n th?c s?.

- Tôi ph?i làm vi?c gì?

- Anh s? s?p x?p kho hàng l?n c?a chúng ta bên Paris, là noi s?p tung ra th? tru?ng m?t lo?t d? sành và d? g?m Anh trong nh?ng c?a hàng l?n thu?c 134 d?i lý c?a hãng ta ? bên Pháp. Vi?c mua hàng s? du?c th?c hi?n xong trong tu?n này. T? nay t?i dó anh s? ? l?i Birmingham và anh s? tr? thành h?u ích.

- B?ng vi?c gì?

Thay cho câu tr? l?i, ông ta rút trong ngan kéo ra m?t cu?n sách l?n màu d?.

- Ðây là cu?n danh sách nh?ng cu dân ? Paris, và ngh? nghi?p c?a h?. - ông nói v?i tôi - Anh có th? mang cu?n sách này v? nhà, ghi tên t?t c? nh?ng nhà d?i kim khí và d?a ch? c?a h?. B?n danh sách s? giúp ích cho tôi r?t nhi?u.

- Ch?c ch?n là nó dã có trong nh?ng cu?n sách niên giám ch??

- Không th? tin vào nh?ng cu?n niên giám dó. H? th?ng dó khác v?i phuong th?c c?a chúng ta. Anh hãy làm và dem cho tôi b?n danh sách do anh l?p ra vào sáng th? hai tu?n t?i, lúc gi?a trua. H?n g?p l?i.

Tôi quay v? nhà tr?, trong lòng x?n xang nh?ng tình c?m m?u thu?n nhau. M?t bên tôi có ch? làm, trong túi dang có 100 d?ng b?ng; còn bên kia là cái van phòng nghèo nàn. Nhung d?u sao di n?a, tôi dã có ti?n, r?i mu?n ra sao thì ra. Th? là tôi b?t tay vào vi?c. Su?t ngày ch? nh?t tôi cúi g?m trên cu?n danh sách, th? mà qua ngày th? hai tôi ch? m?i t?i du?c v?n H. Tôi quay l?i g?p ông ch? tôi. V?n g?p nhau trong can phòng tr?ng tr?i. ông b?o tôi c? ti?p t?c và hãy quay tr? l?i vào ngày th? tu. Th? tu tôi v?n chua làm xong. Tôi ráo ri?t làm vi?c, cho t?i th? sáu, có nghia là ngày hôm qua. Th? là tôi dem danh sách t?i cho ông Harry.

- Cám on anh nhi?u l?m! - ông ta nói - Danh sách này r?t h?u ích cho tôi.

- Tôi dã m?t khá nhi?u thì gi?.

- Gi? dây, - ông ta nói ti?p - Tôi yêu c?u anh l?p cho tôi b?n danh sách nh?ng nhà bán hàng trang trí n?i th?t, b?i vì nh?ng c?a hàng dó thu?ng bán c? d? kim khí n?a.

- Ðu?c l?m.

- T?i mai, anh d?n dây lúc b?y gi? d? cho tôi bi?t là anh dã làm du?c d?n dâu. Ð?ng có làm vi?c quá s?c d?y. Hai gi? di nghe nh?c trong bu?i t?i s? không làm h?i anh.

Th? là ông ta b?t d?u v?a cu?i v?a nói v?i tôi và tôi ch?t nhìn th?y cái rang th? hai bên mé trái du?c b?t vàng, r?t x?u xí.

Sherlock Holmes xoa xoa hai bàn tay vào nhau, dáng v? r?t thích thú, trong lúc tôi ngo ngác nhìn ngu?i thanh niên.

- Ph?i, ông qu? có lý khi t? ra s?ng s?, bác si Watson - Anh ta nói v?i tôi - Tuy nhiên chuy?n là nhu th? dó. Khi tôi nói chuy?n v?i cái ông kia ? London thì ông ta cu?i tru?c cái ý ki?n là tôi s? không di t?i hãng Mawson. L?n dó tôi dã d? ý th?y cái rang b?t vàng c?a ông ta r?t chính xác, nó y h?t nhu cái rang mà tôi dã th?y ngày hôm qua. Khi tôi nghi r?ng gi?ng nói và dáng d?p cung nhu nhau, và ch? có nh?ng nét d?c trung là khác nhau (có th? dã do tác d?ng c?a m?t lu?i dao c?o ho?c m?t mái tóc gi?), thì tôi t? nh? r?ng ch?c ch?n dây hai ngu?i ch? là m?t mà thôi. T?t nhiên là có th? có hai anh em gi?ng nhau, nhung không gi?ng t?i m?c có cùng m?t cái rang du?c b?t vàng theo cùng m?t cách...

Trên du?ng v?, tôi không bi?t mình dang di b?ng chân hay b?ng d?u n?a. Tôi quay tr? l?i khách s?n, nhúng d?u vào trong nu?c l?nh và c? suy nghi. T?i sao h?n ta l?i b?t tôi r?i London xu?ng Birmingham? T?i sao h?n l?i d?n Birmingham tru?c tôi? T?i sao h?n vi?t thu g?i cho chính h?n? Tôi ch?ng hi?u n?i di?u gì. Và b?t thình lình tôi bi?t r?ng nh?ng di?u t?i den d?i v?i tôi có th? l?i sáng nhu ban ngày d?i v?i ông Holmes. Th? r?i tôi dã d?n dây".

Khi câu chuy?n ch?m d?t, có m?t kho?ng th?i gian im l?ng khá lâu. Sherlock Holmes nháy m?t ra hi?u v?i tôi, ng? ngu?i vào g?i d?m.

- Không d?, ph?i không Watson? Trong v? này có m?t chi ti?t làm tôi ung ý. V?y thì m?t cu?c nói chuy?n v?i ông Harry s? h?p d?n d?y nh??

- Nhung ph?i làm th? nào? - Tôi h?i.

- ?, r?t d?! - Pycroft reo lên m?t cách vui v? - Hai ông là hai ngu?i b?n c?a tôi, cùng di t?i dó tìm vi?c làm. Có gì là không bình thu?ng khi tôi gi?i thi?u hai ông v?i viên qu?n tr? du?c ?y nhi?m kia ch??

- R?t tuy?t! - Holmes nói - Tôi mu?n nhìn t?n m?t nhân v?t dó và th? tìm hi?u trò choi c?a y.

T?i hôm dó, lúc 7 gi?, chúng tôi di b? d?n van phòng công ty.

- Ch?ng c?n d?n s?m làm chi - Thân ch? c?a chúng tôi gi?i thích - Ch?c là h?n ch? t?i dó d? g?p m?t mình tôi thôi. ?a kìa[2]! H?n dang di tru?c chúng ta kìa.

Anh ta ch? cho chúng tôi th?y m?t ngu?i tóc hoe, an m?c b?nh bao, dang r?o bu?c trên v?a hè bên kia.

H?n nhìn m?t th?ng bé bán báo dang rao toáng lên nh?ng tin t?c gi?t gân, r?i thình lình h?n xông vào gi?a nh?ng c? xe và xe buýt d? mua m?t t? báo và bi?n khu?t sau m?t khung c?a.

- Ch? dó d?y! - Pycroft kêu lên - H?n dang leo lên van phòng. Hai ông hãy l?i dó v?i tôi.

Chúng tôi leo nam t?ng l?u, Pycroft gõ lên m?t cánh c?a hé m?.

- C? vào!

Lúc dó chúng tôi th?y mình dang ? trong m?t can phòng tr?ng tu?ch. Ng?i tru?c cái bàn duy nh?t là ngu?i dàn ông mà chúng tôi dã th?y ngoài du?ng ph?, t? báo tr?i r?ng du?i m?t. Khi ngu?i dó ng?ng lên, tu?ng ch?ng nhu tôi chua bao gi? trông th?y m?t khuôn m?t nào mang theo nh?ng d?u v?t rã r?i hon. V?ng trán bóng d?m m? hôi, dôi m?t long lanh m?t tia nhìn hoang d?i, ông ta nhu không còn nh?n ra ngu?i giúp vi?c c?a mình n?a.

- Ông có v? b? dau, thua ông ch?? - Ngu?i thanh niên nói l?n.

- Ph?i, tôi không du?c kho? - Ngu?i kia tr? l?i, c? g?ng tr?n tinh l?i. ông ta thè lu?i li?m môi tru?c khi h?i: - Các ông dây là ai v?y?

- Ðây là ông Harris ? Bermondsey, ông này là Price ? t?i dây - Pycroft tr? l?i tron tru - Ðây là hai anh b?n tôi, nh?ng ngu?i giàu kinh nghi?m nhung nay l?i b? th?t nghi?p. Tôi hy v?ng ông s? s? d?ng kh? nang c?a h? trong công ty.

- Có th? l?m ch? - Ngu?i d?c báo nói v?i n? cu?i d? s? - Ph?i, chúng tôi có th? làm du?c cái dó cho hai ông. Th? ông làm ngh? gì, thua ông Harris?

- Tôi làm k? toán - Holmes tr? l?i.

- Th? à? V?a dúng lúc chúng tôi dang c?n m?t ngu?i gi? s? sách. Th? còn ông, thua ông Price?

- Thu ký hành chính - Tôi tr? l?i.

- Công ty s? thu nh?n ông. Tôi s? báo tin, khi nào chúng tôi quy?t d?nh. Và gi? dây, tôi mong các ông hãy d? cho tôi du?c yên, du?c ? dây m?t mình.

Nh?ng l?i sau chót v?t ra kh?i mi?ng ngu?i dó t?a h? nhu s? gò bó lâu ngày, mà ngày nay b?t thình lình s? câu thúc b?ng b? v? tan tành. Holmes và tôi trao d?i m?t tia nhìn và Pycroft ti?n m?t bu?c lên phía cái bàn, anh nói:

- Tôi dã m?t khá nhi?u thì gi?.

- Gi? dây, - ông ta nói ti?p - Tôi yêu c?u anh l?p cho tôi b?n danh sách nh?ng nhà bán hàng trang trí n?i th?t, b?i vì nh?ng c?a hàng dó thu?ng bán c? d? kim khí n?a.

- Ðu?c l?m.

- T?i mai, anh d?n dây lúc b?y gi? d? cho tôi bi?t là anh dã làm du?c d?n dâu. Ð?ng có làm vi?c quá s?c d?y. Hai gi? di nghe nh?c trong bu?i t?i s? không làm h?i anh.

Th? là ông ta b?t d?u v?a cu?i v?a nói v?i tôi và tôi ch?t nhìn th?y cái rang th? hai bên mé trái du?c b?t vàng, r?t x?u xí.

Sherlock Holmes xoa xoa hai bàn tay vào nhau, dáng v? r?t thích thú, trong lúc tôi ngo ngác nhìn ngu?i thanh niên.

- Ph?i, ông qu? có lý khi t? ra s?ng s?, bác si Watson - Anh ta nói v?i tôi - Tuy nhiên chuy?n là nhu th? dó. Khi tôi nói chuy?n v?i cái ông kia ? London thì ông ta cu?i tru?c cái ý ki?n là tôi s? không di t?i hãng Mawson. L?n dó tôi dã d? ý th?y cái rang b?t vàng c?a ông ta r?t chính xác, nó y h?t nhu cái rang mà tôi dã th?y ngày hôm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#romance