Người tôi thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu chút về người tôi thương nha 😁

Anh tên Nguyễn Thanh Tùng
Nghệ danh của anh là Sơn Tùng M-TP
Anh sinh ngày 5/7/1994

🔸12/7/2012
Ngày tôi biết đến anh ấy
Người con trai ấy rất giản dị trong chiếc áo sơ mi và đang say xưa vui vẻ hát. Lúc đó tôi chả ấn tượng gì về anh cả ngoài giọng hát của anh. Rồi dần dần tôi không biết tự khi nào mà tôi thích anh.

Thích cách anh nói, cách anh hát, cách anh biểu diễn và cả cách anh cư xử đối với mọi người. Lúc ấy, tôi chỉ dơn thuần thích anh như thế mà thôi.

🔸15/10/2013
Cái ngày sóng gió đến với anh. Nó như một cơn bão lớn đổ dập vào con người nhỏ bé ấy. Không biết tại sao khi chứng kiến nó tim tôi bỗng nhói đau. Và tôi biết tôi đã thương người con trai ấy. Có nhiều lần đọc những dòng tin đó trong vô thức nước mắt tôi rơi. Rơi vì thương con người nhỏ bé ấy, rơi vì sự im lặng chịu đựng mọi thứ của anh. Khi đó tôi chỉ muốn hét thật lớn với anh : " Anh Ơi Hãy Lên Tiếng Để Mọi Người Hiểu Đi Ạ "

Nhưng rồi tôi dần hiểu ra anh ấy im lặng là để chứng minh. Chứng minh rằng anh ấy thật sự có tài năng và âm nhạc anh ấy đang theo đuổi là riêng biệt của riêng anh ấy.

Tôi cũng dần quen với sự im lặng đó. Và khi thấy anh bị chỉ trích vì một việc gì đó nhưng anh vẫn luôn cười trên sân khấu, cười trước mặt fan mà tôi không kiềm được nước mắt. Tại sao anh ấy cứ phải chịu những chỉ trích và ghẻ lạnh như thế. Tại sao chả ai hiểu được anh ấy. Thứ anh ấy theo đuổi là âm nhạc, thứ anh ấy cố chứng minh là nền âm nhạc Việt Nam có thể phát triển ra thế giới mà thôi.

Và khi các sáng tác của anh được công nhận được nhận giải thưởng. Thì lúc đó tôi mới thấy công bằng cho những cống hiến của anh.

Tôi âm thầm dõi theo mọi bước tiến nơi anh. Trải qua những sự thành công cùng anh trong âm thầm.

Khi thấy anh sáng lập được MTP Entertainment tôi thật sự vui mừng cho anh. Những năm tháng khó khăn của anh đều hoàn toàn xứng đáng.

Nhưng mấy ai biết sau những thành công đó anh phải đánh đổi bằng sức khỏe. Những lần anh phải thở oxy phía sau sân khấu những lần anh nhập viện vì cơ đau họng nặng và những lần kiệt sức sau các buổi biểu diễn. Nhưng anh không hề than phiền. Cứ thế mà âm thầm chịu đựng tất cả.

Người con trai ấy cũng chưa từng tự mãn trước sự thành công, chưa bao giờ cho mình là giỏi giang. Anh ấy cũng không thay đổi khi đã trở thành 1 CEO. Anh luôn giữ thói quen cúi đầu 90° để cảm ơn Fan hay cúi chào ai đó. Anh ấy chưa bao giờ kiêu căng trước đàn anh đàn chị. Cũng vì thế mà anh được yêu thương nhiều hơn.

Mà khi con người ta quá nổi tiếng thì lại có quá nhiều áp lực. Anh cũng thế, anh phải chịu áp lực từ công việc ở công ty, áp lực từ phía công chúng.

Anh ấy chỉ là một người bình thường trong thế giới to lớn này thôi. Anh ấy không phải siêu nhân. Anh ấy cần thời gian để làm thỏa mãn nhu cầu thưởng thức âm nhạc chất lượng từ phía khán giả. Đừng cố bắt buộc anh ấy phải thế này thế kia vì anh ấy không phải siêu nhân.

Sky tour đối với anh ấy là tuổi trẻ nhiệt huyết và đam mê. Khi xem nó tôi đã khóc. Khóc vì nó quá tuyệt vời, khóc vì thương anh, khóc vì mọi thứ anh làm dành cho Fan, khóc vì thanh xuân này của tôi có anh. Một người tuyệt vời. Và khi bạn dùng trái tim mình cảm nhận từng giai điệu, từng câu hát, từng điệu nhảy, và cả những hình ảnh phía trên sân khấu cũng như phía sau sân khấu thì bạn sẽ thấy thương con người nhỏ bé đó nhiều hơn.

Tôi đã thương anh đến nay trọn vẹn 7 năm. Ước mơ được nhìn ngắm anh bằng xương bằng thịt biểu diễn trên sân khấu cũng đã được thực hiện những 2 lần. Giờ tôi chỉ còn chờ ngày anh cầm tay người anh yêu, người có thể chia sẻ cùng anh bước vào lễ đường. Lúc đó em sẽ để cô ấy thay em ở phía sau ủng hộ yêu thương anh. Thanh xuân này của em như thế là trọn vẹn.

Còn hiện tại
Nguyện bên anh những lúc khó khăn
Nguyện là hậu phương giúp anh vững bước
Nguyện yêu thương anh khi còn có thể
Nguyện dùng cả thanh xuân này
Đổi lấy sự hạnh phúc và vui vẻ nơi anh
Sẽ mãi yêu mãi thương anh Thanh xuân của em ❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net