Chương 10:Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Thiên sẽ đến đón cậu đi học mà giờ này người nào đó còn đang ngủ ngon lành kìa.Thiên bước vào phòng cậu,cậu vẫn ôm gấu ngủ.( Gọi là cô luôn đi ).Vốn biết cô thích ngủ nên Thiên đến sớm nguyên cả một tiếng đồng hồ,ngồi ngắm cô ngủ mà trong đầu Thiên luôn hiện rõ hình ảnh của người con gái đã bỏ anh đi 2 năm trước,nếu cô quay lại thì Thiên sẽ làm sao đây.

-Đến đây hồi nào vậy?

-1 tiếng trước.Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa.

''Rầm''.Thiên vừa ngồi dậy vừa xoa cái mông đã nở hoa.Giọng trách cứ.

-Em dậy hồi nào vậy sao tôi không biết,làm người ta giật hết cả mình.

Tay chống hông cậu gằn giọng.

-Gọi ai là em đấy hả?

-Vậy cô gọi tôi là tỷ tỷ thì tôi phải gọi cô là em rồi.

Lí do quá chuẩn,cô tự an ủi mình.

-Hạ hoả,hạ hoả,hạ hoả.

-Sách vở anh đây cũng chuẩn bị cho em rồi,đồ ăn anh cũng nấu rồi,quần áo anh cũng sắp sẵn rồi.

-Ukm,CÁI GÌ?????Anh dám động vào quần áo của tôi,được rồi,cho tôi mượn cái điện thoại.

-Ơ............Được thôi.

-Alô,113 hả,tới đây nhanh lên.

''Binh binh,bốp,bốp,rầm rầm'' Khổ thân Thiên.

-----------Trên đường đến trường----------

-Tỷ tỷ à,cái giầy này là ai mua vậy?Vừa dậm chân xuống đất cô vừa rên rỉ.

-Là vị tỷ tỷ hảo tốt bụng đây đích thân hạ giá đi lựa giầy cho cô nương đây nha.Thiên vừa tự sướng vừa lên mặt với cô

Cô thẩm phán một câu.

-Thảo nào............

Dây thần kinh tò mò nổi dậy.

-Cô nói thảo nào là sao?

-Thảo nào vừa chật vừa xấu.

Bắt đầu tuôn một tràng cải lương nghe êm cả tai.

-NÀY NGƯỜI TA ĐÃ CẤT CÔNG LẶN LỘI TỪ ĐÂY QUA TRƯỜNG CẤP 3 BÊN KIA( Có chưa đến 10 km mà,nói quá không vậy ).CÁI NÀY LÀ MỐT MỚI ĐÓ HIỂU KHÔNG? NẾU KHÔNG MUỐN MANG THỈ TRẢ LẠI ĐÂY.

-Ấy ấy ấy,đừng mà nói chơi chút thôi,đừng giận thiệt nha.Cái giầy này a rất rất rất đẹp luôn.Cô trở giọng năn nỉ nghe mắc ói,cộng thêm sự tâng bốc vô bờ bến

-Vậy còn được.Thiên thoả mãn đúng hơn là bất mãn.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa,nam thần khoác tay nữ nhân đến trường kìa...........Tiếng thét kinh thiên động địa của Ngọc Thanh đã đánh thức hàng nghìn con mắt tò mò của ngôi trường nỗi tiếng nhiều học sinh cá biệt.Kết quả của nó là............

-Nam thần,sao anh nỡ bỏ em............huhu?

-Hic hic,nam thần anh thật sự coi em là ai.........?

-Nam thần của em.............

Cái đám đông này buộc ông bảo vệ phải ra tay giải tán lực lượng vũ trang quân đội nhân dân Trung Quốc(ta bịa).

Lên lớp là..............

-Ê,Thiên Thiên,cô gái này là ai vậy?

-Cô ta có phải bạn gái anh không? Ai đó có vẻ trách móc.Trong khi đó thì.........

-( Nhìn quen quen ta )

-( Hình như mình gặp rồi thì phải )

-Cô gái này là............Harry.Thiên bực dọc nói luôn ra.

-SAO????

-Harry cậu.........cậu.......c...chuyển............chuyển giới......a....à.Mặt Đẳng Phong xanh lét,làm như nghiêm trọng lắm không bằng.

''Bốp'' -Tào lao.Hai câu đầu tiên cô nói được.

Oan hồn của Ngọc Thanh là đây.

-Vậy cậu với Thiên hai người....................??????

-À................

Thiên nhào đến chặn họng cô.

-Cô ấy là bạn học thân nhất của tôi...........đồng thời là người yêu!

-Hả?????? 34 hay 36 gì đó không nhớ con mắt đổ dồn về phía hai con người bất thường.

-giờ tôi và Linh Nhi có thể về chỗ không?Mỗi Thiên đủ bình tĩnh.

Vừa nói Thiên vừa lôi cái cột đá trời trồng về chỗ.

----------------Tại thư viện-------------------

'' Rầm'' sắp sửa có cháy lớn,114 đâu( Phải hông nhỉ ta)

-DỊCH DƯƠNG THIÊN TỶ.........................

-Cái gì? Người thì đang bốc hoả còn người đang ung dung cộng chăm chỉ đọc sách.

-SAO ANH DÁM NÓI TÔI LÀ BẠN GÁI ANH?

-Thì đúng thế còn gì.Hajj......vẫn ung dung.

Ngừng đọc sách mắt Thiên loé lên cái ánh sáng cực gian xảo và nụ cười siêu nham hiểm.

-Có cần anh nói lại không? Linh Nhi..................làm bạn gái anh nhá.

-HẢ???Đừng tò mò sao có người ở đây nhá,thư viện trường mà lại.

Cô mặt đỏ ửng lên,nước mắt sắp sửa trào ra.

-Sao lại khóc.Thiên đưa tay lên mặt cô lau hai hàng nước mắt nóng hổi lăn trên má.

-Tôi.........tôi.

-Anh không có nói đùa,làm bạn gái anh,được không.Lần đầu Thiên nói giọng ấm áp vậy a.

Cô khẽ gật đầu đủ để Thiên nhìn thấy.Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua chứ,cũng bõ công cho bao nhiêu tháng vất vả làm Osin cho Thiên.Cuối cùng,tình cảm của cô dành cho Thiên cũng đã được đáp trả.

-------------Hoàn thành chương mười------------








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net