Chương 1: Nhà có Sakura

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chén Thánh, một cái 'Chén' tương đối thần kỳ, có thể ban cho vị Servant chiến thắng Chén Thánh chiến tranh một nguyện vọng, vô luận là nguyện vọng gì.

Fuyuki thành phố, nơi đã diễn ra 3 lần Chén Thánh chiến tranh hiện tại đang tiến đến gần thời gian diễn ra Chén Thánh chiến tranh lần thứ 4.

Đây là một cuộc chiến của 8 vị Master cùng 8 Servant được triệu hồi tự Anh Linh Điện với 7 giai chức: 2 Saber, 1 Lancer, 1 Rider, 1 Archer, 1 Caster, 1 Beserker và 1 Assassin.

Dĩ nhiên, ban đầu chỉ có 7 Servant, mỗi giai chức chỉ được phép có 1 Anh Linh, nhưng vì sự can thiệp của chí cao Thần Minh nào đó, cho nên đổi thành 8 Servant và 8 Master.

Quy tắc cuộc chiến cũng thay đổi, Chiến tranh sẽ tiến hành trong 8 đêm. Mỗi đêm sẽ được tính từ khi ánh nắng cuối cùng tắt đi đến khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống.

Lúc này, vầng trăng đã an vị tại đỉnh điểm trên bầu trời đen kịt, không ngừng chiếu sáng Fuyuki thành phố.

Trong một căn phòng ngủ trong một tòa nhà, một bé gái tầm 7-8 tuổi, đôi mắt lập loè ánh sáng, mái tóc dài màu tím không ngừng tung bay, vỗ mạnh vào người một thân ảnh thanh niên tầm 20-25 tuổi, miệng không ngừng gọi: "Đại ca ca mau mau thức dậy a! Sakura muốn xem nghi thức triệu hồi Anh Linh á!"

Người thanh niên như không nghe thấy, vẫn tiếp tục ngủ ngon lành, mặc cho bé gái không ngừng cào cào, vỗ vỗ đập đập. Đến lúc cô bé chán nản quay đầu đi, người thanh niên bỗng nhiên ngồi dậy, doạ bé gái nhảy lên một cái.

Nhìn vẻ mặt vẫn còn sợ hãi của Sakura, người thanh niên mặt không cảm xúc, hỏi: "Bây giờ mới là 10 giờ tối, lúc nãy chưa đến giờ, Sakura vì sao lại gọi ta?"

Sakura làm ra một cái vẻ mặt không vui, hai ngón trỏ chạm chạm vào nhau, hơi chu miệng, nói: "Tại vì Sakura sợ đại ca ca ngủ quên, giống như ba---"

Chợt, cô bé không nói nữa, cúi đầu xuống, vai run run, trên chiếc ga trải giường lộ ra hai vệt nước nhỏ.

Người thanh niên không rõ lúc này nên làm sao, nhưng vẫn làm như trong phim, đưa tay phải ra, vuốt vuốt tóc của cô bé, dùng giọng nói thành thật không thể nghi ngờ, lắc đầu nói: "Sakura a, ta không phải con người, ta là Thần Minh, Thần Minh không nói dối, cũng không thất hứa. Đây là điểm khác biệt giữa Thần cùng Người. Tin tưởng ta a, tín nhiệm ta a."

Sakura không còn khóc nữa, gạt đi nước mắt, cô bé nhìn thẳng vào mắt người thanh niên, ngây thơ hỏi: "Đại ca ca, ngươi là thần gì vậy? Còn có tên của đại ca ca lại là gì? Sakura từng đi xem rất nhiều đền thờ nhưng không có đền thờ nào thờ đại ca ca á!"

Hơi nhớ lại một chút ký ức bị phủ bụi không biết từ lúc nào, người thanh niên nhìn thẳng vào mắt Sakura như một loại chân thành, giọng nói vẫn không cảm xúc: "Sakura cho ta một vấn đề rất khó rất khó, không biết bao lâu rồi ta không nói tên mình. Cho nên cũng không còn nhớ nữa"

Sakura hiếu kỳ nhíu mày lại, hỏi: "Đại ca ca sống rất lâu rồi sao? Rất lâu là bao lâu a?"

Người thanh niên không có trả lời ngay mà bấm tay tính toán một chút, có một chút không khẳng định lắm, nói: "Ta đã 99 tuổi rồi, dựa theo cách tính tuổi của Thần Minh thì ta đã 99 tuổi."

Sakura bĩu môi, không tin, khoanh tay trước ngực, cố gắng bắt chước người lớn tức giận cách nói chuyện (Sakura xem trên tivi): "Hứ, ai mà tin! Đại ca ca nói mình là thần, lại nói mình mới 99 tuổi. Sakura đi xem thật nhiều đền thờ, vị thần nào cũng mấy trăm, mấy ngàn tuổi. Đại ca ca lừa gạt!"

Người thanh niên dang tay ra, lắc đầu. Giọng nói vẫn không có một sự thay đổi nào: "Ta quả thực 99 tuổi. Và ta thực sự là Thần Minh. Còn các 'vị thần' mà Sakura thấy trong đền thờ, không giống ta. Tuổi của ta tính bằng Hỗn Độn. Mỗi Hỗn Độn là một tuổi."

Sakura định hỏi xem Hỗn Độn là gì, người thanh niên đã ẵm cô lên, đi về tầng hầm, nói: "Đi thôi, đi bắt đầu Anh Linh triệu hồi nghi thức."

Sakura nghe được, hưng phấn khó nhịn, quờ quạng tay nhỏ, reo hò: "Anh Linh triệu hồi! Anh Linh triệu hồi a! Lòng tò mò của Sakura đã sớm đói khát khó nhịn"

Nhìn xem dáng vẻ nhỏ nhỏ của Sakura, lại nghe cô bé nói kỳ quặc, người thanh niên nhớ đến đoạn phim kiếm hiệp trên tivi, quyết định sau này không cho Sakura xem phim nữa, trừ hoạt hình ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net