CHƯƠNG 9: Chia Ly

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, Shin đang ngồi trước một chiếc bàn trắng cao ngang hông anh, trên mặt bàn là một bộ uống trà gồm một ấm trà cùng ba chiếc ly. Ngồi đối diện Shin là 2 cô bé trông có vẻ vô cùng lanh lợi. Cả hai trừ màu sắc trang phục, ngoài ra đều giống nhau như hai giọt nước. Khẽ nhấp một chút trà, Shin gật đầu: "Trà rất tốt, đã rất rất lâu rồi ta không được uống loại trà tốt như vậy."

Nhìn một chút hai cô bé, Shin đặt ly trà xuống, nói tiếp: "Alaya, Gaia, các ngươi không nằm trong dự tính của ta, thế giới Type-Moon này diễn sinh to lớn như vậy cũng không nằm trong dự tính của ta."

Lời vừa ra, cả hai cô bé đều run lên một chút. Trong đó, cô bé gọi Alaya lên tiếng, có vẻ cực kỳ vững chắc: "Tuy nhiên, nếu đã có thể ngồi uống trà ở nơi này, ngài cũng không sẽ có ý nghĩ tiêu diệt thế giới này a?"

Shin nhàn nhạt nhìn qua Alaya, gật đầu, điềm đạm trả lời: "Phải, ta không có dự định tiêu diệt thế giới này. Mặc dù so với nguyên bản phát triển, Thế giới này Ác đã mạnh hơn quá nhiều. Nhưng ta đã tiêu diệt nó, nên không ảnh hưởng. Ngược lại là hai người các ngươi, làm rất khá. Không do ta điều khiển, lại có thể tự mình ổn định cùng phát triển thế giới này to lớn như vậy. Ta cũng có chút không nỡ hủy diệt a."

Tên là Gaia cô bé vẫn tiếp tục run rẩy. Shin nhìn một chút, chợt đứng lên, tay chắp sau lưng, quay lưng lại hai người, nói: "Nếu đúng ra, các ngươi cũng nên gọi ta một tiếng 'cha'. Tuy là ta có một chút không xứng. Từ lúc các ngươi sinh ra đến giờ liền nhìn cũng không nhìn một lần. Đây là ta lỗi."

Hơi ngừng một chút, Shin tiếp tục nói: "Đông phương từng có câu nói: 'hổ dữ không ăn thịt con', mà ta cũng không đến mức gọi là hổ. Cho nên đừng lo, ta sẽ không làm gì cả. Các ngươi chỉ cần tiếp tục quản lý tốt thế giới này là được. Ngoài ra, xem như quà tặng cùng lời xin lỗi của ta, ta sẽ tạo cho thế giới này một kết giới đảm bảo trừ người dân bản địa, không ai có thể xâm nhập nó được."

Xoay người lại, vẫy tay chào cả hai cô bé, Shin lạnh nhạt nói tiếp: "Ta đã phân tích được hướng đi của hơi thở trong tiểu Chén Thánh, hiện tại ta sẽ kết thúc cuộc hành trình tại đây. Có lẽ sẽ không gặp lại, tạm biệt, bảo trọng nhé, ta con gái a."

____________________________________________________________________________

Về lại nhà, Shin nhìn Sakura, nói: "Sakura a. Hiện tại đại ca ca có chuyện muốn nói cho Sakura biết."

Sakura có một vẻ lo lắng bất an, trên khuôn mặt cô bé hiện ra nét run rẩy. Cô bé hỏi: "Đại ca ca phải trở về Anh Linh điện sao?"

Shin lắc đầu, xoa nhẹ tóc của cô bé, anh nói: "Ta không phải Anh Linh, ta là Thần, Chí Cao Vô Thượng Thần. Đồng thời cũng không thuộc về thế giới này Thần."

Đợi một chút cho Sakura tiêu hóa thông tin, Shin không cho cô bé trả lời, nói tiếp: "Ta đến từ thế giới khác, để điều tra một số việc. Hiện tại đã có manh mối nên ta phải đuổi theo. Nhưng Sakura yên tâm, Charlemagne sẽ ở lại chăm sóc cho Sakura"

Sakura cố gắng không khóc mặc dù nước mắt đã in lên mặt cô bé hai hàng, hỏi Shin: "Vậy đại ca ca sẽ còn trở lại đây sao?"

Shin gật đầu, sau đó lắc đầu, trả lời nghiêm nghị: "Sakura, ta đi điều tra có thể rất lâu mới có thể trở lại. Cho nên đừng chờ đợi ta. Nếu muốn đợi ta, hãy trở thành một pháp sư thật vĩ đại và sống qua được hàng ngàn năm, làm được sao?"

Giơ cao đôi tay bé nhỏ, Sakura đôi mắt đầy kiên cường, gật thật mạnh đầu, nói: "Sakura sẽ làm được, Sakura sẽ trở thành pháp sư mạnh nhất!"

Nhẹ nhàng lộn cổ tay một cái, trong tay Shin lúc này đã xuất hiện một cuốn sách với tựa đề: "Cách trở thành pháp sư mạnh nhất và sự sống vĩnh hằng."

Bởi vì Sáng Tạo cùng Tâm tưởng Sự Thành tạo ra, chỉ cần Sakura thật sự làm được tất cả trong sách viết, cô bé chắc chắn trở thành pháp sư mạnh nhất, cũng có được sự sống vĩnh hằng.

Trao cuốn sách cho Sakura, dặn dò cô bé học tập thật kỹ, Shin đi ra ngoài tìm đến Charlemagne. Dùng cả 3 lệnh chú, Shin nói: "Saber Charlemagne, ta dùng lệnh chú ra lệnh cho ngươi ở lại thế giới này, dùng tư thái mạnh nhất bảo vệ cho Sakura mãi mãi an toàn!"

Sau đó, Shin vỗ vai Charlemagne, nói: "Một lát nữa cô bé sẽ khóc một trận, sau đó, ngươi hãy an ủi Sakura và ở lại bên người cô bé, bảo vệ thật tốt cô bé. Tạm biệt, Charlemagne!"

Rồi một cái đường hầm đầy màu sắc mở ra, Shin đi vào bên trong. Đường hầm khép lại và biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net