Chương 12 : Cung yến phong ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh trăng chiếu qua tán cây tạo thành những mảnh đen loang lổ trên mặt đất, gió đêm lướt qua, cành lá ào ào rung động, càng khiến khung cảnh trong hoa viên phía Nam Tú Lệ cung thêm cảm giác yên tĩnh quỷ dị. tất cả mọi người đều im lặng dõi mắt nhìn xuống phía dưới mặt đất nơi Thiên Mị đang đứng, rồi lại đưa mắt nhìn ao sen bên kia

Chỉ thấy bên cạnh ao sen có không ít bùn đất, vết chân lẳng lặng in trên bùn.tối hôm trước có mưa to nên hôm nay mặt đất vẫn chưa kịp khô, dấu chân kia khá rõ ràng, theo dấu chân có thể nhìn thấy được chỉ có dấu chân của một người, còn ngay giữa đoạn đường chỗ Thiên Mị đang đứng tới ao sen, không có bất kì dấu chân nào khác 

Hoắc Kiến Bình nhìn dấu chân in trên bùn ở bên cạnh ao sen, ánh mắt trầm xuống có chút u ám không rõ, quay đầu lại nhìn thẳng vào mặt Thiên Mị. đến khi nhìn đến dung nhan xinh đẹp như tinh linh của nàng, thì lập tức biểu cảm trên mặt của hắn hiện lên vẻ si mê, lát sau mới hồi phục tinh thần hỏi"Thiên Mị đây là có ý gì?"

Thiên Mị nhíu mày nhìn Hoắc Kiến Bình, "Khoảng cách giữa những tế bào chất xám ở vỏ não của Bình vương dường như còn lớn hơn lỗ ở đồng tiền xu?"

" Ngươi "

Hoắc Kiến Bình ngẩn ngơ một liền tức giận, tuy hắn không biết vỏ não là cái gì, nhưng hắn khẳng định một điều là, nàng đang mắng hắn?

" Không cần lười như vậy, làm ơn tư duy sinh động một chút, cái này rất dễ hiểu, nếu như ta lại đó đẩy nàng ta xuống ao thì trên mặt đất nhất định phải có dấu chân của ta, ngươi nhìn xem ở đây chỉ có dấu chân của một mình nàng " Thiên Mị chỉ tay về phía dấu chân được in trên bùn gần ao sen

( mặc dù nữ chính là chiến thần Thiên Giới nhưng cũng là Thiên Giới hiện đại nga,nên n9 cũng có thể nói từ ngữ của hiện đại )

"Ai biết được đó có phải là dấu chân Dương Huyệt hay là của ngươi " Ninh quý phi chen ngang nói

Thiên Mị "..."

"Nếu như Ninh quý phi muốn biết dấu chân đó là của ai, thì ta có thể lấy ra cho mọi người xem nga"

"Lấy ra?" Hoắc Kiến Bân quay đầu nhìn về phía Thiên Mị đôi mắt lóe lên kinh ngạc

Thiên Mị gật đầu, " Mỗi người đi đường có một thói quen, do kết cấu của thân thể, béo gầy cùng đặc tính nghề nghiệp hay cấp bậc võ lực ảnh hưởng, bộ pháp đi đường của mỗi người không giống nhau, vì thế dấu chân hình thành nên cũng khác nhau. có thể lấy dấu chân của ta và Dương Huyệt ra để so sánh."

"Lấy ra thế nào?" Hoắc Kiến Quân hiếu kì lên tiếng hỏi

" Thạch cao, nước "

Phương pháp lấy dấu chân ra Thiên Mị biết rất nhiều, một trong đó là dùng thạch cao. Nàng cũng không ngại cùng chơi trò tìm hung thủ với đám người này

Hoắc Kiến Quân chậm rãi gật đầu, liếc mắt nhìn Đằng Nhất bên cạnh mở miệng "Đi lấy đồ vật Thiên tiểu thư muốn đến."

"Lấy thêm một cái gáo nước và một cái bát to, một cái thìa nữa" Thiên Mị dặn dò.

Đằng Nhất chấp tay hành lễ với Hoắc Kiến Quân, quay đầu nhìn Thiên Mị một cái, xoay người rời đi

Một lát sau, một chậu nước, một chậu thạch cao, một cái gáo múc nước cùng cái bát to và thìa đặt trước mặt Thiên Mị

Tất cả mọi ánh mắt trên đỉnh đầu chăm chú nhìn nàng, chờ xem nàng lấy dấu chân ra như thế nào.

Thiên Mị cầm thạch cao và nước bước cẩn thận lại gần dấu chân in trên bùn

Nàng lấy một ít thạch cao nhanh tay trộn lẫn với một ít nước, dừng lại một chút Thiên Mị đổ thạch cao đã trộn vào dấu chân in trên bùn rồi lại đứng lên tạo một dấu chân bên cạnh xong lại tiếp tục trộn thạch cao như khi nãy, mọi người hiếu kì chăm chăm nhìn động tác của Thiên Mị

Thiên Tĩnh đứng cạnh Thiên Mị, lúc này sắc mặt ông cực kỳ khó coi, ông hoàn toàn tin tưởng nữ nhi của ông, bởi vì ông biết Thiên Mị không có ngốc như vậy, chuyện này nhất định là một cái bẫy, nếu không có gì bất ngờ người đưa ra chủ ý đặt bẫy này là người trong hoàng cung

Dương gia tuy rằng cũng là một trong những đại gia tộc của Long Viên nhưng binh lực cũng không đến một phần, chưa đủ để sai khiến người của hoàng cung thiết kế được cục diện như vậy hại Thiên Mị, nhất định là người trong hoàng cung sai khiến những cung nữ này

Thiên Mị sau khi làm xong tất cả công đoạn lấy ra dấu chân, nàng lấy ra chiếc khăn thêu màu trắng đứng dậy lau tay nở nụ cười lên tiếng: " Xong rồi, khoảng nửa canh giờ  thạch cao sẽ khô lại, đến lúc đó có thể lấy dấu chân được rồi"

Thiên Mị nhìn biểu tình kinh ngạc cùng hiếu kì của mọi người xung quanh, thì nhếch môi lại nói " Ta thật không biết tại sao các vị lại có thể tin vào lời nói của các cung nữ này, mỗi lời họ nói ra có trăm ngàn kẽ hở, ta có thể kể ra trước một hai điểm đáng ngờ."

Hoắc Kiến Bân nhìn Thiên Mị, mọi người cũng nhìn vị đích nữ Thiên Gia này. Chờ xem lời nói tiếp theo của nàng

Thiên Mị cười nhẹ một tiếng: " Đầu tiên vài cung nữ này, đêm nay là cung yến, theo lý đều đang bận rộn bên phía Tú Lệ cung, sao lại nhàn nhã chạy đến hoa viên phía nam, còn nhìn thấy ta cùng Dương Huyệt tranh chấp."

Thiên Mị vừa dứt lời, mọi người đăm chiêu suy nghĩ, đúng vậy đêm nay là sinh thần của Hoàng đế Long Viên, nên cần rất nhiều người, sao lại có ba bốn người vô sự chạy đến hoa viên phía nam

"Thứ hai, đêm nay là lần đầu tiên ta vào hoàng cung, nếu không có người dẫn ta đến đây thì làm sao ta biết phía nam Tú Lệ Cung còn có hoa viên nhỏ này, lại làm sao biết Dương Huyệt đang ở đây mà tìm nàng ta tranh cãi?"

Thiên Mị vừa dứt lời đã có người nói tiếp: " Điểm thứ ba, hoa viên phía nam chỉ có ngọn đèn mờ, các nàng cách xa một khoảng như vậy, sao lại nhìn thấy rõ là Thiên tiểu thư đẩy Dương tiểu thư xuống mà không phải Dương tiểu thư tự nhảy xuống, trừ khi các nàng bị người sai khiến nói như vậy?"

Lời vừa nói ra mọi người đều kinh ngạc, là người lạnh lùng không bao giờ xen vào việc của người khác Thái tử Lân Lung Quốc Sở Thiên Hạo

Thiên Mị cũng ngạc nhiên, Sở Thiên Hạo này mặc dù nàng nhìn có chút quen mắt nhưng theo ánh mắt lạ lẫm của hắn khi nãy gặp ở hoa viên Tú Lệ Cung, nàng đoán là hắn không có quen biết nàng, nhưng hiện tại lại thay nàng nói chuyện, dù người này không nói, nàng cũng có cách chứng minh mình trong sạch, nhưng cảm giác có người ủng hộ thật tốt.

Sở Thiên Hạo không để ý biểu tình kinh ngạc của người xung quanh, mặt than ngàn năm nhìn Thiên Mị nói từng chữ " Lời bản thái tử nói có phải không Thiên tiểu thư "

Đôi mắt hổ phách lóe lên một chút rồi mỉm cười gật đầu

Sở Thiên Hạo vừa dứt lời, mọi người im lặng, thật sự như vậy sao, nếu như theo lời của Thiên Mị và Sở thái tử nói, như vậy thì chứng minh chuyện này là một vở kịch do Dương Huyệt tự biên tự diễn hại Thiên Mị

Mọi người xung quanh đều đưa ánh mắt qua nhìn nha đầu Lạc Lạc cùng mấy cung nữ kia, trên mặt bọn họ giờ phút này không chút huyết sắc ra sức lắc đầu: "Không phải , không phải như vậy, không phải như vậy , chúng...chúng nô tỳ không có bị ai sai khiến cả"

Thái hậu âm trầm nhìn Thiên Mị:" Nếu như là vậy, có phải ý ngươi muốn nói rằng Dương Huyệt là hãm hại ngươi" Chưa chờ Thiên Mị lên tiếng thái hậu lại nói:" ai gia thật có chút không tin nàng ta sẽ lấy mạng sống của mình ra để hãm hại ngươi, theo như ai gia biết Dương Huyệt cũng không có thâm thù đại hận gì với ngươi, tại sao nàng lại không tiếc mạng sống để hãm hại ngươi, điều này thật hoang đường "

Lúc này Lạc Lạc cùng các cung nữ chỉ cảm thấy vừa chết đi sống lại, lúc Thiên Mị và Sở thái tử mở miệng nói ba điều kia các nàng thiếu chút muốn ngất đi, không ngờ thái hậu lại ra tay nói giúp

Sắc mặt Hoắc Kiến Bân u ám, hắn phát hiện thời gian gần đây thái hậu rất cường thế, thích nhúng tay vào chính sự của hắn, đây không phải là việc tốt, ánh mắt Hoắc Kiến Bân hơi mị lên, bắn ra tia sắc bén nhưng cũng im lặng không nói gì. 

Thiên Mị nhếch môi, đôi mắt hổ phách lóe lên tia sáng, đang định lên tiếng Minh Hàn đứng bên cạnh im lặng nãy giờ cướp lời "Lời này thái hậu nói có chút không đúng rồi, tuy rằng Thiên tiểu thư và Dương tiểu thư không có thâm thù đại hận gì, nhưng ở đây ai ai cũng biết nàng ta từng thua Thiên tiểu thư trong một lần tỷ thí, một người tài nữ kiêu ngạo như nàng ta sao có thể bỏ qua cho người khác dễ dàng như vậy, hơn nữa không phải chờ so sánh dấu chân sẽ biết sao"

Sắc mặt Dương gia chủ trầm xuống, Dương phu nhân tức giận chỉ tay về phía Minh Hàn hét, " Ngươi đây là nói nữ nhi ta nhỏ mọn, thua không phục lại tìm cách hãm hại người sao "

"Ta cũng không có nói như vậy , là Dương phu nhân nói" Minh Hàn nhún vai tùy tiện đáp

"Ngươi.."

Dương phu nhân tức muốn phun một ngụm máu, Dương gia chủ bên cạnh sắc mặt cũng tức giận không kém, nhưng tiểu tử này là người Minh gia nên lão đành nhịn xuống, Minh gia gia tộc chuyên chế tạo ra các loại binh khí cung cấp cho toàn thể Long Viên Quốc

Minh Hàn là con trai duy nhất của Minh Dự gia chủ Minh gia, nếu như bây giờ ông làm lớn chuyện với tiểu bối như hắn sẽ khiến hai bên gia tộc có hiềm khích, ai mà không biết Minh Dự cưng chiều nhất chính mà Minh Hàn, đến lúc đó trăm hại mà không có lợi, bây giờ ông chỉ có thể nhịn

Đôi mắt thái hậu lóe lên tia sát khí, nhưng ngay lập tức lại biến mất thay vào bộ dáng trấn định im lặng không lên tiếng

Minh gia chủ thấy biểu tình của thái hậu và người Dương gia lắc đầu thở dài, im lặng không nói gì nhìn Minh Hàn, nhi tử của ông đây là muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, tiểu tử đó cũng không sợ đắc tội với thái hậu cùng Dương gia sao

Thiên Mị híp mắt cười cười , mỹ nam này cũng không tệ

Sở Thiên Hạo nhìn Minh Hàn rồi lại nhìn Thiên Mị, nàng dựa vào thân cây đào híp mắt mỉm cười, trong tay nắm một đóa hoa đào đưa lên mũi ngửa ngửi, Nàng có vẻ ngoài diễm lệ sáng lạn khuynh quốc khuynh thành hơn tất cả nữ nhân mà hắn từng thấy, bất luận phong cảnh nào ở Tú Lệ Cung thậm chí trong tứ quốc, dường như cũng không chống đỡ nổi ý cười trên môi nàng. Nàng bình tĩnh thong dong, dường như sự việc đang diễn ra ở đây không có chút liên quan gì đến nàng, nàng thông minh tuyệt đỉnh, bị người vu hãm vẫn trấn định phân tích từng chi tiết không một chút sợ sệt nào còn hơn cả nữ nhân nữ tôn Phượng Ninh quốc, nhưng nàng không cứng ngắt như nữ nhân Phương Ninh Quốc, mà một thân tao nhã dịu dàng khiến người người trầm mê, nếu như hắn không phải đã có người trong lòng, thì chắc hẳn cũng không thể bỏ qua nữ nhân như vậy, không khó hiểu khi sáo ngọc công tử tiếng tăm lừng lẫy trong tứ quốc lại lên tiếng bênh vực nàng
( Lời Tg :Mị không nói thì mọi người cũng biết người trong lòng mỹ nam mặt than này là ai rồi ha )

Thiên Mị vứt hoa đào trong tay quay đầu nhìn Hoắc Kiến Bân"Có lẽ thạch cao đã khô, bây giờ hoàng thượng có thể cho người so sánh được rồi"

Mọi người ở đây đều nhìn về phía Hoắc Kiến Bân, Hoắc Kiến Bân im lặng một chút, quay đầu nhìn thừa tướng, thừa tướng hiểu ý lệnh cho thủ hạ đến so sánh hai dấu chân trên mặt đất

Nhớ thả sao và follow cho Mị để đọc chương tiếp theo nhanh nhất nga :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net