/Thực Văn 1 / Anh em Chu x Tô Tùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý :
- Không giống cố chuyện chính
- có Thực văn
- H+,R18
- Ngược ( kết SE)
- có ngôn ngữ không được chuẩn mực lắm

Tôi là kiểu người không được nghiêm túc nên có thể truyện sẽ không hay và có nhiều người không hợp gu.

Nếu không được thì mời bạn qua truyện khác đọc nhé.

Tôi không chứa toxic đâu.

Xin cảm ơn .































Tô Tùng 28t

Thành Đông 20t
Thành Nam 19t
Thành Tây 18t
Thành Bắc 17t
Uyển Ninh 14t




Sao cơn mê mang Tô Tùng sực tỉnh dậy..

Tô Tùng : hở,.đây là đâu

...

Tô Tùng : không phải mình đang ngủ cùng Uyển Ninh sao...con bé bận rất nhiều việc không về nhà được...
Nay con bé xin ngủ cùng... Nếu biết mình đi đâu thì Uyển Ninh sẽ ra sao..

....

Tô Tùng đang ngủ cùng Uyển Ninh chợt xuất hiện ở một nơi xa lạ nhưng nó lại quen đến thế....

Tô Tùng : đây không phải phòng ngủ của thế giới củ của mình sao?

Anh bật dậy chạy tới phòng tắm. Có một chiếc gương nhỏ mà lúc chưa xuyên anh thường xử dụng.
Trước mắt anh là hình bóng quen thuộc mà anh không thể nào quên được.

Tô Tùng : thế giới củ.....

Anh hơi rung giọng mà bức ra khỏi nhà tắm. Đầu óc có chút đau nhói.

Tô Tùng : đây không phải là một giấc mơ dài chứ...

Cảm giác trong lòng anh lúc này thật khó tả.

Tô Tùng : hở.

Một tiếng chuông nhà bỗng reo lên cùng tiếng gọi nhỏ nhẹ.

Ngọc Lệ : Anh Tô Tùng có nhà không

Tô Tùng : anh ra liền.

Anh ra mở cửa thì có một bóng dáng nhỏ chạy tự nhiên vô nhà anh.
Ngọc Lệ là tri kỷ của anh vốn dĩ hai người thân thiết với nhau vì có chung sở thích và quen nhau từ thời cấp ba
Cô học khối dưới anh ở khối trên. Trong một lần hai người bắt gặp nhau cô là người mới tới nên không có bạn mà đi làm bạn với anh.
Họ chơi với nhau cũng đã được 12 năm rồi từ cái ngày mà còn là sinh cấp ba giờ hai người cũng đã lớn . hiện tại anh đang 28t cô 27t.

Ngọc Lệ : anh anh tỉnh dậy rồi saooo

Cô nở nụ cười tươi nhìn về phía anh ánh mắt có chút mừng rỡ

Tô Tùng : là saooo

Cô không nói gì mà chạy đến ôm anh.

Ngọc Lệ : anh đã thành người thực vật trong 5 năm đấy.

Mỗi ngày qua mọi người đều rất nhớ anh.

Ngọc Lệ : em muốn ăn đồ anh nấu...

Anh đi vào bếp một lúc sao đi ra cầm một dĩa thức ăn cùng ly sữa đem lại cho cô

Tô Tùng : ăn đi cô nương ... Đừng có khóc nữa.

Ngọc Lệ : vgg

Tô Tùng :...chuyện cũng qua rồi giờ anh đã tỉnh rồi còn gì

Anh và cô chỉ coi nhau là bạn đời bạn tri kỷ coi nhau như anh em chứ không có quan hệ nào mờ ám.
Vốn cô không thích con trai rồi nên nó cũng chả quan trọng lắm.
Còn anh thì cũng không quan trọng đến trai gái gì anh thấy có yêu là được.
Thời nay trai yêu trai ,gái yêu gái cũng đã được công nhận rồi .

Ngọc Lệ : anh 28t rồi mà chẳng có nổi một cô người yêu hay một cậu người yêu gì cả.
Anh định để bản thân ế đến già à

Tô Tùng : thế em đã có chưa mà đi nói anh .

Ngọc Lệ : trời, em có cô người yêu bé bỏng rồi.

Tô Tùng : em là top à.

Ngọc Lệ : đương nhiên.

Cô tự hào khoe cô người yêu bé bỏng của mình còn khoe mình là top nữa

Tô Tùng : tưởng em là bot chứ nhìn cái bộ dạng này sao làm top được hay vậy

Ngọc Lệ : anh mới là bot á , nhìn không khác gì một bé bot vậy.

Tô Tùng : anh mà giống bot á, anh mày là top chính hiệu đó.

Ngọc Lệ : để xem.

Tô Tùng : mày khinh anh quá rồi đấy.Một ngày nào đấy mày sẽ thấy anh là top thôi

Anh tự tin mà nói mình là top cho cô nghe.

Tô Tùng : à...mà anh nói này nè...mày có tin k.hông

Ngọc Lệ : anh phải nói thì em mới tin được chứ

Anh không chần chừ gì mà kể cho cô hết mọi sự việc mà anh đã xuyên không.

Tô Tùng : có khi nào nó là mơ không?

Ngọc Lệ : thật hả..anh không nói dối đó chứ

Tô Tùng : thế mày không tin anh rồi vậy mà bảo anh kể đi mới tin được. Biết thế đã không kể

Ngọc Lệ : em tin, em tin mà theo em chắc nó không phải là mơ đâu vì mơ không thể nhớ được gõ vậy đâu.

Tô Tùng : chắc vậy.

Ngọc Lệ : mà anh biết gì chưa ?

Tô Tùng : hả!?

Ngọc Lệ : nghe nói sắp có 5 ông trùm chuyển đến đây đấy.

Họ có 1 nữ và 4 nam
Anh cả là một ông trùm về gì đấy em không nhớ rõ nửa
Còn anh hai là một bác sĩ nổi tiếng.
Anh ba là ông trùm lừa đảo.
Anh tư là hacker nổi tiếng.
Em út là một luật sư nổi tiếng.

Tô Tùng : hả ... Không thể nào.

Anh không thể tin vào tai mình đã nghe được những cậu đó

Ngọc Lệ : anh biết họ sao.

À...họ giống con của anh ở thế giới kia.

Ngọc Lệ :hật á.

Tô Tùng : mà anh quay về đây cũng chưa tới một ngày nữa sao họ chuyển đi nhanh vậy.. Chắc là trùng hợp thôi sao có truyện đó được.

Ngọc Lệ : em nghe nói là họ đã có ý định chuyển đến đây nhanh rồi mà chưa có cơ hội vì họ có người ba gì á...

Tô Tùng : không thể... Không thể tin được. Nhưng anh chưa từng nghe họ nói về chuyện này trùng hợp, trùng hợp thôi.

Ngọc Lệ : hình như họ nói tạo bất ngờ gì cho người ba đó á vì sắp tới là sinh nhật ba của mấy người đó....

Tô Tùng : sắp tới cũng là sinh nhật anh..
Vì trùng ngày tháng năm sinh và tên nên anh bị xuyên đến ở đó cũng khá lâu cũng tầm 5 năm.

Ngọc Lệ :....nó cũng là khoảng thời gian anh nằm thực vật đấy...

Tô Tùng:.. Không thể nào được tại sao? Tại sao? Ở đây không có gì lạ nhưng ở đó anh đã ở 5 năm.. Nó rối...

Ngọc Lệ : thôi kệ đi.. Nghĩ đến nó nhiều sẽ đau đầu đấy ..theo em thì đây có thể là thực văn.












Tới đây thôi... Tôi là người không được nghiêm túc ý nên.....
À thôi pp nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#otp