/Thực văn 2/ anh em nhà Chu x Tô Tùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý :
- Không giống cố chuyện chính
- có Thực văn
- H+,R18
- Ngược ( kết SE)
- có ngôn ngữ không được chuẩn mực lắm

Tôi là kiểu người không được nghiêm túc nên có thể truyện sẽ không hay và có nhiều người không hợp gu.

Nếu không được thì mời bạn qua truyện khác đọc nhé.

Tôi không chứa toxic đâu.

Xin cảm ơn .



















* ...* là suy nghĩ

Ngọc Lệ : theo em đây có thể là thực văn

Tô Tùng : thực văn!?

Ngọc Lệ : Đúng vậy

Tô Tùng: thế là... Đó không phải tiểu thuyết bình thường mà là tiểu thuyết có thật.

// hoang mang //

Ngọc Lệ : đúng vậy, chứ không thể nào trùng hợp đến thế !

Cô kiên quyết nói với anh.

Ngọc Lệ : mà thế thì anh sẽ giải thích kiểu gì cho mọi người  .

Tô Tùng :... Cứ làm quen rồi từ từ mình giải thích sao! chứ nếu giấu cũng bị phát hiện à
Lúc đó khó giải quyết lắm

Ngọc Lệ : ý kiến này em thấy cũng được.

Tô Tùng :...

Ba ngày sau.

Ngọc Lệ : Anh ơiiiiiiii

Cô chạy nhanh đến nhà anh rồi hớt hải gọi.

Tô Tùng : gì mà gấp vậy em ?

Ngọc Lệ : họ chuyển tới rồi

Tô Tùng : hả ...Nhanh vậy.
Chắc phải dấu khó rồi...

Ngọc Lệ : nghe nói nhà họ kế bên đây nè.

Tô Tùng : gần đây...

Trong lúc 2 người đang trò chuyện thì bỗng có một vài chiếu xe đại gia lướt ngang qua.

Tô Tùng : xe ai thế nhỉ xóm mình làm gì có ai sử dụng xem giống vậy... Trong nó xịn.

Anh vô tình nhìn được 1 người trên xe .

Tô Tùng : Thành Bắc, đó là Thành Bắc.

Ngọc Lệ : Thành Bắc là con trai thứ tư của anh hở.

Tô Tùng : ờ thì lúc là vậy nhưng bây giờ thì khác rồi.

Ngọc Lệ : thế cơ à

Tô Tùng : đúng đúng

Ngọc Lệ : đến đây nhanh hơn em nghĩ.

Tô Tùng : thôi kệ đi.

Ngọc Lệ : mấy nay anh ở nhà không à , hay là đi vòng sớm chơi với cả lại anh cũng bất tỉnh 5 năm giờ tỉnh lại có khi mọi biết mọi người biết mừng cho anh đấy

Tô Tùng :...đi cũng được để anh đi gặp vợ sắp cưới hồi lúc nữa
Chắc cô ấy nhớ anh lắm

Ngọc Lệ : ... Cô ấy cưới rồi.
Khi thấy anh là người thực vật cô ấy đã huy hôn ước rồi chạy trốn đi nơi khác rồi cưới luôn.

Tô Tùng : ...

Ngọc Lệ : anh đừng buồn quá còn có em mà.

Tô Tùng : mà em có bồ rồi định để cho anh ế tới già à
Người ta 20t lấy vợ sinh con còn anh 28t rồi trả có ai yêu vợ sắp cưới còn bỏ đi lấy chồng khác nữa
// khóc ròng //








Dừng tại đây nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#otp