[Nạn nhân thứ Tám] Chương 3: Kim tiêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh sát đến, chúng tôi đương nhiên phải rời đi nơi khác. Đứng tại một góc trên sân trường, tôi vẫn suy nghĩ về vấn đề ban nãy.

Theo như kẻ đó nói, tôi phải ngăn chặn tên sát nhân trước khi hắn gây ra 8 cái chết, tương đương với việc hắn ta là một tay kinh nghiệm hay ranh ma mới có khả năng phạm tội liên hoàn như vậy.

Thế nhưng theo những gì tôi quan sát, tên sát nhân này không có gì ghê gớm như lời kẻ nọ nói. Có thể, kẻ đó đã đánh giá quá cao thủ phạm, hoặc là, đằng sau sự sơ hở của hắn là một thủ đoạn nào đó tôi không nhìn thấu được.

Ngước nhìn lên tầng năm khu nhà C3, đàn chị là ngã từ đây xuống. Đàn chị này tên Hạ Mĩ, trưởng ban thông tin của trường, hơn nữa, ngoại hình thanh tú, dễ nhìn, thành tích tốt, là mục tiêu theo đuổi của nhiều đàn anh. Nghe nói, trong kì thi thử tốt nghiệp vừa rồi chị ấy nằm trong top 10 trường. Rõ ràng, một người thế này chẳng có lí do gì để tự sát cả.

Rất nhanh, cảnh sát đã đưa ra kết luận. Không khác biệt so với suy đoán của tôi, đàn chị Hạ được tin là chết trong khoảng 11h45 đến 13h, khả năng là bị người khác sát hại. Đây là một tin đáng mừng đối với tôi cũng như cảnh sát, bởi khoảng thời gian này là thời gian ăn trưa cùng nghỉ trưa, học sinh sẽ ở gần bên nhau, có thể dễ dàng khoanh vùng những người không có chứng cứ ngoại phạm.

Đứng ở một góc, tôi nghe một viên cảnh sát nói, hành lang không có điều gì bất thường ngoại trừ những vết xước mới trên tường, hơn nữa, giày ba ta của nạn nhân được tìm thấy trên hành lang. Hiện tại cảnh sát đang xác nhận những dấu vân tay mới ở khu vực phạm tội, có lẽ sẽ tìm ra được điều gì đó.

Giày sao? Thứ này khiến cho đầu óc tôi cảm thấy không được thoải mái. Vì sao phải cởi giày? Nếu tên sát nhân muốn giết đàn chị, hắn có thể đơn giản ném chị ấy xuống, cởi giày còn có mục đích gì khác, hay là việc đàn chị đeo giày có bất lợi gì cho hắn. Càng nghĩ càng không thông suốt, tôi chợt nhìn thấy cánh tay của xác chết lộ ra khỏi tấm vải trắng phủ lên. Có điều gì đó không đúng. Móng tay đàn chị rất dài, lại sơn màu đen nên phi thường nổi bật. Tôi tới gần một chút, phát hiện móng tay có điểm bất thường. Trong móng dường như có vết gì đó trắng trắng. Cố gắng nhìn gần hơn, liên hệ với những gì viên cảnh sát vừa nói, có khả năng thứ dính trong móng tay đàn chị Hạ là vôi tường.

Trong một khoảnh khắc, có cái gì đó lướt qua mắt tôi. Lập tức giật mình, nhìn kĩ hơn, phát hiện trên ngón tay trỏ đàn chị có một chấm nhỏ, tựa như vết kim đâm, ngay lập tức nghĩ đến cái gì đó.

Tôi gọi viên cảnh sát lại để nói về dấu vết đó. Hiển nhiên bị mắng một trận. Quái lạ, nếu tôi không đến gần chỗ thi thể, sẽ thấy được vết thương này rồi nói cho anh chắc...

Theo tôi, có thể dấu vết đó là do tên sát nhân tiêm thuốc mê lên đàn chị. Nếu suy luận theo chiều này, có hai khả năng xảy ra. Thứ nhất, trước khi bị tiêm thuốc mê, đàn chị đã bất tỉnh. Có điều, nếu như đã bất tỉnh thì việc thủ phạm sử dụng thuốc mê có ý nghĩa gì? Và cả hắn đã sử dụng thủ thuật gì. Thứ hai, đàn chị đã vô ý để kim tẩm thuốc mê đâm vào tay mình mà không hề hay biết, có khả năng kim được giấu trong đồ dùng quen thuộc của chị ấy.

Tuy nhiên, những suy đoán này tôi không thể kiểm chứng. Đơn giản vì tôi không có quyền làm điều đó. Đây là chức trách, nhiệm vụ của cảnh sát cho nên tôi tin rằng sau khi có kết quả xét nghiệm họ sẽ thực hiện đúng nghĩa vụ của mình.

Không lâu sau đó, kết quả xét nghiệm đã có, quả thật trong cơ thể đàn chị có thuốc mê, cảnh sát bắt đầu hành động, tịch thu đồ dùng của chị ấy cũng như phong tỏa những nơi chị ấy đã đặt chân đến vào buổi sáng. Cứ đà này, manh mối tiếp theo sẽ sớm được tìm ra.

Có điều, tôi vẫn luôn băn khoăn về chi tiết đôi giày, rốt cuộc vì sao tên sát nhân phải cởi giày nạn nhân, điều đó có ý nghĩa gì? Hơn nữa, nếu là đàn chị bị tiêm thuốc mê sau khi bất tỉnh, vì cái gì hắn lại tiêm vào đầu ngón trỏ? Tại sao phải tiêm thuốc mê sau khi đã bất tỉnh? Quá nhiều nghi vấn được đặt ra làm tôi nhất thời cảm vô cùng khó chịu. Hiện tại đã có một người chết, nếu đúng như lời kẻ nọ nói, tôi còn 87.5% cơ hội sống, vẫn khá cao. Thế nhưng tôi lập tức nhận ra một điều rằng, từ những gì suy đoán nãy giờ, không dẫn đến được điểm chung của đàn chị và những nạn nhân tiếp theo. Có lẽ tôi vẫn phải điều tra nhiều hơn.

Quyết định đi đến hành lang lầu 5 khu C3. Mặc dù đây là hiện trường vụ án, thế nhưng cảnh sát lại quá mải mê theo đuổi những dữ kiện mới tìm được mà bỏ qua dữ kiện cho sẵn này. Không có ai canh gác ở đây cả, tôi thật sự lấy làm lạ, có lẽ họ nghĩ rằng họ đã khám xét kĩ càng nơi này. Thế nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy có gì đó thiếu sót khi viên cảnh sát kể lại kết quả điều tra hiện trường. Vì vậy, đây là nơi tôi chọn để tiếp tục điều tra.

Từ xa đi đến, tôi nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn, là nữ sinh. Cười thầm, tôi nghĩ không lẽ còn có người đồng suy nghĩ với mình, muốn kiểm tra lại nơi này lần nữa sao? Đến gần, tôi giật mình, người đứng tại hành lang đó, là đàn chị Kiều Ân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net