Tôi là một kẻ máu lạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là một kẻ máu lạnh.

Tôi không chắc tôi sinh ra đã như vậy, nhưng từ ngày có nhận thức, những thứ đó liên tục lặp lại trong đầu tôi - giết người.

Là tôi đã đọc quá nhiều truyện trinh thám? Hay do tôi bị ảnh hưởng từ phim ảnh?

Không!

Chỉ có một lý do duy nhất hình thành nên ham muốn giết người của tôi là những gì tôi đang phải trải qua.

Tôi nhìn vào gương, đôi mắt giận dữ hằn những tia máu đỏ thù hằn. Tôi lúc đó chỉ cần một con dao.

Tôi có rất nhiều cách giết người với nó. Giết chết một cách từ từ, đau đớn bằng cách cắt gân, hay đâm vào những nơi tĩnh mạch chạy qua. Nỗi tức giận càng lớn, tôi càng muốn ngày đó đau khổ lâu. Cho tới khi tôi không thể chịu đựng thêm, một nhát đâm vào cổ, máu bắn lên mắt tôi, lên mũi tôi, lên miệng tôi. Đó sẽ là mùi tanh và vị ngọt của sự thỏa mãn.

Tôi có nên giết người đó như vậy hay không?

Khi viết những dòng này, tôi chợt nảy ra một ý định khác. Cái chết thật không đau đớn bằng hàng trăm cái chết giả. Như con sâu mọt tôi thả vào trong tâm hồn, ngày ngày gặm nhấm, ăn đến mục rữa. Tôi nghĩ tôi đã chết, chết như thế rất nhiều lần. Người đó cũng nên như vậy, chết, chết rất nhiều lần.

Con người sinh ra đều có thất tình lục dục. Tôi mỗi ngày chỉ cần từ tốn đem mọi thứ người đó xem như thừa thãi trở nên quan trọng, rồi một lúc ném tất cả vào đống lửa, hóa thành tro tàn.

Người đó sẽ chết giả được bao nhiêu lần, cho tới khi muốn chết thật?

"Tao sẽ chết!" Lần 1.

"Tao sẽ uống thuốc sâu." Lần 2.

"Tao sẽ hút thuốc phiện." Lần 3.

"Tao sẽ đốt nhà này, sẽ giết cả nhà này!" Lần 4.

"Tao sẽ giết tất cả rồi tự vẫn." Lần 5.

"Tao sẽ đập hết!" Không thể nhớ nữa.

Tôi không thể đếm nữa. Mỗi ngày dai dẳng trôi qua, ngay việc đếm thôi cũng khiến tôi mệt mỏi.

Người đó đã mệt mỏi chưa?

Con sâu trong người tôi lớn nhanh, hay trong người đó lớn nhanh?

Phẫn nộ, uất ức, đau khổ, vật vã hóa thành thù hận.

Chúng tôi có lẽ đang giết nhau, mỗi ngày.

...

Người đó là bố tôi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net