Mất đi để trưởng thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Tôi đã từng coi một người bạn thân như máu thịt của mình. Người thân không thể hiểu hết những góc khuất trong lòng tôi, không thể thuộc hết những sở thích, đam mê của tôi và không thể dành thời gian cho tôi suốt tháng suốt năm như người đó. Khi ấy tôi thấy mình thật may mắn, và tôi đã nghĩ cuộc đời này ngoài gia đình ra, chỉ cần có họ đi đến cuối cuộc đời cùng với mình thôi là đủ.

    Nhưng họ chỉ kịp đi cùng tôi một quãng nhỏ trong đời.

    Người ta thường nói rằng tình bạn chân chính thì sẽ không vì những sai lầm nhỏ nhặt mà rời xa nhau. Những tình bạn của chúng tôi lại kết thúc một cách lặng lẽ đến mức không ai ngờ đến. Tôi đã đưa người bạn thân nhất của mình đi từ tin tưởng đến thất vọng, mất niềm tin và rồi cuối cùng là rời bỏ. Tôi đã phải trả giá cho sai lầm lớn của mình bằng việc mất đi người mình hết lòng trân quý, mất đi tình bạn mà có lẽ suốt đời này tôi không thể tìm lại được. 

    Đôi khi, chẳng hiểu ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào mà chúng ta phạm phải một sai lầm không thể tha thứ được, hậu quả là chúng ta làm tổn thương người rất quan trọng với mình, và đánh mất họ mãi mãi.

    Muốn giải thích, muốn làm lành, muốn mọi thứ về lại như xưa, muốn có một cơ hội để thay đổi tất cả... Nhưng vì nhiều lí do mà ta chấp nhận việc rời xa họ như một điều-không-thể-khác.

    Có người xuất hiện và bước cạnh ta thật lâu, có người xuất hiện và không lâu sau thì rẽ sang một lối khác, suốt đời không gặp lại. Để rồi sau này những tâm sự, nỗi niềm, những hạnh phúc, khổ đau, ta đều nhớ đến họ, nhưng biết sẽ chẳng còn được trông thấy họ ở bên để chia sẻ nữa rồi.

    Chúng ta ai cũng từng có được những người bạn như thế và ai cũng từng mất đi những tình bạn như thế. Chúng ta ai cũng đã trưởng thành như thế.
                                        #DuPhong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net