Chỉ cần là có một thằng bạn thân bên cạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình từng gặp nhiều cô gái có một thằng bạn thân và một anh người yêu trái ngược nhau hoàn toàn.

Thằng bạn thân giống...chó. Buồn, gọi là tới, lúc nào gặp mình cũng trong tình trạng tíu tít, vui mừng chết đi được. Vui, đuổi thì nó đi, nhưng vẫn luôn ngóng chờ mình gọi lại. Cứ quấn quít bên mình mong mình vui vẻ. Nó có thể làm mọi việc cho mình, mang đồ ăn tới, đón mình đi chơi, ngồi cho mình đấm, nghe mình kể chuyện...

Anh người yêu thì như... mèo. Thờ ơ hờ hững, khi anh rảnh anh cần, anh quan tâm một tí, anh bận anh vô tâm thì bỏ mặc một mình. Lúc mình bận thật sự, anh dở chứng làm phiền phá phách, lúc cần tới anh tuyệt nhiên chẳng tìm thấy anh đâu vì anh mèo đấy đã tót "đi tìm mái nhà sưởi nắng".

Thằng bạn thân cứ tối ngày hết lòng quan tâm, anh người yêu thì mưa nắng thất thường. Mấy cô gái ấy thường xuyên khóc lóc kể khổ với thằng bạn thân lúc đau buồn, còn vui thì ở bên cười cười nói nói với anh người yêu - lúc ấy, thằng bạn thân bỗng nhiên như người vô hình, tan như bọt biển.

Mình cũng từng thế đấy! Ngày trước yêu một anh mèo, vừa vô tâm vừa không hợp, anh ấy hành-hạ cho khóc không còn giọt nước mắt, lại tìm thằng bạn thân chó để nó hầu-hạ.

Mà nhiều lúc mình không hiểu kiếp trước nó mắc nợ gì mình cơ, chính nó còn phát biểu " tao hầu mày còn hơn cả má tao " cơ mà.

Nhưng éo le nhất là mấy cô gái như mình lại chẳng bao giờ yêu thằng chó bạn thân ấy dù nó tốt hết cả phần đàn ông thiên hạ, lại cứ đi yêu mấy thằng mèo ở đâu đâu khiến mình tổn thương sâu sắc.

Haizzz!!!

Trên đời còn gì khó hiểu hơn ???

Ngày mình lấy chồng, thằng bạn thân hầu từ việc cài tóc đến xỏ giày, lúc đưa mình lên xe hoa nó bảo, " tao thề tao cóc yêu mày, nhưng mày đi lấy chồng tao như mất đi nửa con người, thôi mày khôn hồn thì sống hạnh phúc cho tao, không thì chồng mày tao giết !!!"

Kể từ ấy, chúng mình ít gặp nhau. Mình thì lấy chồng xa, nó theo nghề nó chọn mà công tác suốt không mấy lần được gặp lại. Đôi khi nhớ nó, mình ngồi đọc lại tin nhắn hai đứa từng nhắn cho nhau rồi cười một mình. Có gì đó hoang hoải. Có gì đó xa xôi.

Khi còn mới đôi mươi, người yêu có thể chưa, nhưng sống trên đời ở thời điểm ấy nhất định phải có một thằng bạn "chó"!
#MinhMan
—————————————————————

Có những ngày nặng trĩu nỗi cô đơn,
Chẳng biết làm gì hơn ngoài ngồi buồn một chỗ.
Một mình lẻ loi giữa lòng thành phố,
Bỗng thấm thía biết bao sự hữu hạn cuộc đời.

Những tháng ngày vô vị cứ thế trôi,
Không tìm được chốn nào giấu niềm vui sau cánh cửa.
Mọi thứ mình làm dường như vô nghĩa vậy,
Là cuộc sống hay mình tẻ nhạt quá đây ?

Cần đâu đó một người nắm lấy bàn tay,
Khe khẽ bảo : " Cuộc đời này vui lắm!
Tuổi thanh xuân tuyệt vời, nhưng rất ngắn,
Hãy cùng nhau tận hưởng kẻo lỡ thì...''

Người dịu dàng, lẳng lặng kéo mình đi,
Cho mình thấy những gì mình ao ước.
Người thì thầm mình nghe những bài ca thân thuộc,
Để chợt thấy an yên, nở một nụ cười hiền.

Muốn gục xuống bên người trong một góc quán quen,
Để mặc sức thở than những nỗi niềm trong cuộc sống.
Rồi những ngày thấy trong tim chỉ toàn là khoảng trống,
Sẽ gọi cho người để bỏ hết và trốn chạy cùng nhau...

Làm thế nào để biết người đang ở nơi đâu ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net