Không Tên Phần 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi muốn nói về một vấn đề mà tôi chẳng bao giờ muốn nhắc tới.

Baekhyun và Taeyeon.

Có vài người ghét họ, có vài người yêu họ, có vài người lẩn tránh họ.

Tôi thuộc dạng lẩn tránh, tôi vốn không thích, cũng không yêu couple này, vốn là kiểu có cũng được mà không có cũng không sao.

Nhiều người khi biết idol nam mà tôi thích là Byun Baek Hyun đều hỏi tôi mấy câu kiểu, Có bạn gái chưa? Có người yêu rồi phải không?

Tôi đơ ra vài giây, rồi gật đầu bảo, ừ, có bạn gái rồi.

Họ hỏi tôi thế sao còn thích, thần tượng mình hẹn hò với người khác cảm giác như nào.

Tôi nói rằng tôi thấy bình thường, tôi thích vì cậu ấy là Byun Baek Hyun, chẳng thể nào quay ra ghét cậu ấy chỉ vì lý do như vậy cả.

Đôi khi nói chuyện với bạn bè, cũng có nhắc tới Baekhyun và Taeyeon. Tôi vẫn kiểu phản ứng chậm, người ta nói xong mới sững sờ nhớ ra, à, thì ra anh nhà mình hẹn hò với Taeyeon thật à?! Kiểu như vỡ lẽ vậy đấy.

Có lẽ do tình yêu tôi dành cho Baekhyun là loại tình yêu chị gái-em trai, có lẽ là do tôi không yêu cầu nhiều ở cậu ấy, có lẽ là do tôi biết học cách chấp nhận, có lẽ là do tôi tôn trọng cậu ấy,..và cũng có lẽ do tôi không quan tâm đến mấy chuyện như vậy. Tôi chỉ quan tâm cậu ấy vui hay buồn, khỏe mạnh hay mệt mỏi, quan tâm cậu ấy đã cố gắng như nào, chăm chỉ ra sao.. Bản thân tôi cảm thấy, cho dù cậu ấy có hẹn hò cũng chẳng ảnh hưởng tới mình. Cậu ấy thích là được.

Một vài người không thích tôi vì tôi hay lên mặt dạy đời, nói các bạn nên làm thế này, nên làm thế kia. Suốt ngày chỉ quan tâm tới Taeyeon và SNSD mà chẳng thèm bênh Byun Baek Hyun.

Bởi vì tôi đứng trên lập trường là fan của Byun Baek Hyun chứ không phải fan của SNSD. Tôi luôn mong muốn có thể làm gì đó để thay đổi. Và thực ra thì tình cảm giữa tôi và SNSD là loại tình cảm lâu ngày được bồi đắp, còn tình cảm dành cho BBH là tình cảm yêu ngay từ đầu.

Ban đầu tôi nghĩ bản thân có thể kiềm chế được, không cuồng cậu ấy quá, thế nhưng chỉ sau vài tháng tôi đã để cậu ấy lên hàng đầu.

Với tôi cậu ấy là duy nhất, tốt đẹp nhất, tài năng nhất, hoàn hảo nhất, cho dù cậu ấy có như thế nào, tôi vẫn luôn hài lòng về cậu ấy.

Tôi yêu cậu ấy đến mù quáng như vậy đấy.

Có lẽ do cách nghĩ khác nhau, nên đến giờ tôi vẫn không thể hiểu nổi tại sao có vài người là fan mà lại sẵn sàng mắng chửi cậu ấy khi cậu ấy chẳng may có moment với Taeyeon.

Tôi thì, nhiều khi tôi bực, muốn gào lên với BBH, bảo cậu ấy chia tay nhanh nhanh đi, vì tôi mệt mỏi lắm rồi, tôi chán lắm rồi.

Điên thật nhỉ? Đến một đứa là fan, chưa từng gặp mặt nói chuyện, chưa quen thân tí nào còn mệt mỏi. Vậy, cậu ấy sẽ còn mệt mỏi và đau đớn đến chừng nào?

Là fan thì nên tin tưởng, yêu thương, bảo vệ thần tượng. Không phải sao?

Nói nên những lời ấy, cho dù là nói ra cho bớt giận thì cũng chẳng ra sao cả.

Chúng ta nên học cách chấp nhận.

Nếu không chịu đựng nổi mà cố nén, thì đến một lúc nào đó tất cả sẽ bùng nổ.

Cảm thấy yêu được cậu ấy, bao dung được cậu ấy thì hẵng yêu.

Chứ không, dăm ba vài ngày lên facebook kêu ca một câu, lên instargam nói vài câu, rồi bùng cháy. Bản thân mệt, mà người khác cũng mệt.

Tôi hiểu được điều đấy. Và cũng vì tôi cảm thấy cậu ấy xứng đáng để tôi khiến bản thân mình thay đổi, biết suy nghĩ hơn.

Thật ra thì, nếu coi như không có thì sẽ không có. Nếu muốn nó có thì nó sẽ có.

Chỉ thế thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net