1/8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Một ngày, chúng ta thành người dưng."

Đã từ lâu tôi không còn gạn hỏi lý do khi một người biến mất.

Chỉ là một ngày đẹp trời, hoặc không đẹp trời. Bạn mất đi một người bạn. Có thể chỉ là cái connect qua facebook đơn thuần, cũng có thể là cả mối quan hệ thường nhật mà bạn trân quý.

Chỉ là bỗng nhiên, không còn là bạn của nhau nữa.

Ngày trước tôi hay thắc mắc: "Tại sao họ lại vậy, mình đã làm điều gì sai?"

Cơ mà sau này, tôi không còn thắc mắc vậy nữa. Bởi chuyện đời, chuyện người, chia ly cũng chỉ là điều sớm muộn.

Đôi khi là không còn chung hướng, không còn chung quan điểm. Và cái tôi của chúng ta đều cao, vậy là mỗi người rẽ theo một hướng khác.

Mối quan hệ nào cũng sẽ vậy, tình yêu cũng sẽ thế.

Giống như là, chúng ta không còn dành cho nhau 5 phút của cuộc đời, chỉ là vì chúng ta không còn đủ thương để vị tha cho những sai lầm của nhau. Rồi giận dỗi, rồi chia ly.

Một ngày như mọi ngày. Người dần đi mất. Người mới sẽ đến.

Một ngày như mọi ngày. Người đã hẹn không còn gặp. Người đã gặp cũng sẽ đi.

Một ngày, như mọi ngày.
Hôm nay, ngoài trời mưa to quá.

Và tôi. Vẫn cô đơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net