2/8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cảm ơn, vì đã buồn cùng tôi."

Tôi từng nghe nhiều lời phàn nàn về những điều tôi viết. Như là:

"Mày viết buồn quá, một ngày mới, vậy mà mở mắt ra đã ỉ ôi buồn bã, đọc mà chỉ muốn chết đi một lúc."

"Mày có thể thôi tâm trạng được không, đọc, thực sự mệt."

Rồi dần, những người đó dần unfollow tôi. Tôi rất hiểu và cảm thông, không một lời trách móc.

Bởi cũng hiểu, thứ mình đang viết, thứ mình đang trải nghiệm là gì. Và ở nơi kia, mỗi người một cuộc sống, không phải ai sống mà cũng trắc trở như tôi.
Họ cũng cần cảm xúc, nhưng là những cảm xúc tích cực để họ có thể sống mà tươi mới.

Nhưng mà tôi vẫn viết. Về những nỗi buồn. Vì ở đâu đó, cũng có những người như tôi. Sống một lúc, buồn một lúc, chết một thời.

Đôi khi là: "Dùng nỗi buồn, đi tới cùng cực, để từ đó mà sống dậy, từ đó mà sinh tồn."

Viết và viết. 10 năm không phải một quãng thời gian nhỏ. Và thời gian chúng ta đi cùng nhau cũng chẳng phải ngắn.

Tôi chỉ muốn cảm ơn. Vì bạn vẫn hiện hữu ở đây. Khi nhiều điều thân thiết của tôi đã đi mất. Bạn vẫn ở đây.

Cùng đọc, cùng sẻ chia. Dù trong im lặng.

Mình cùng nhau buồn.

Cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net