Chap 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau,nó hẹn anh Khánh và Mai Lan đi ăn ...nó ở nhà đợi Mai Lan đến rủ đi ăn nhưng đợi mãi ko thấy (đó là thói quen, trước đây bất kể đi đâu Mai Lan đều chủ động đến rủ nó)....Nó thấy đã muộn giờ hẹn lên 1 mình đến chỗ hẹn...Thật bất ngờ, khi nó tới đã thấy anh Khánh và Mai Lan đã tới và đang nói chuyện rất là vui vẻ...
- Xin lỗi, em tới muộn! _ Nó đi tới cười tươi.
- Ko sao, tụi anh cx mới đến thôi! _ anh Khánh cười.
Nó để thấy ly cafe của anh Khánh đã nguội lạnh, ly trà sữa vị dâu tây của Mai Lan cx đã gần hết, họ thực sự là mới đến sao??
-.Chúng ta gọi món nha!!_ anh Khánh cười nói.
- Vâng ạ! _ Nó khẽ cười trả lời.
- Mai Lan, sao hôm nay ko sang rủ tao như mọi khi, làm tao đợi mãi!!_ Nó cố tình hỏi.
- À...tao quên ko báo cho mày, xe tao mới hỏng lên phải đi nhờ tới đây, ko tiện rủ mày đi chung! _ Mai Lan có vẻ hơi lúng túng khi trả lời.
- Quý khách dùng gì ạ??_ phục vụ đi tới.
- Cho 1 tô mỳ lạnh, 1 phở bò và 1 đĩa salat!!_ Anh Khánh gọi món.
Nó cười vui vẻ khi anh Khánh gọi mỳ lạnh, nó rất thích ăn mỳ lạnh,đặc biệt là làm theo công thức của Hàn Quốc (mỳ lạnh ở Hàn quốc) nhưng khi phục vụ đem món ra thì nó mới ngớ người...
- Của em nè!_ Anh Khánh liền đưa tô mỳ lạnh cho Mai Lan, rồi đùn đĩa salat về phía nó _ Anh thấy con gái các em hay ăn salat lắm!!
Nó bắt đầu hiểu ra điều đó, cười khểnh 1 cái rồi nó đứng dậy..
- Em còn có việc, em đi trước! _ Nó rời đi luôn.
- Uk! _ anh Khánh trả lời ngắn gọn.
Nó chắc chắn anh Khánh ko còn yêu nó nữa ,và mối quan hệ giữa anh Khánh và Mai Lan là ra sao?? Nó ko chắc chắn lắm người anh Khánh đang yêu có phải là Mai Lan ko, nó ko mong đó là sự thật, nó vẫn còn niềm tin vào tình bạn giữa nó và Mai Lan, Mai Lan sẽ ko làm điều đó đâu...Nó suy nghĩ mông lung hoài nghi rồi lại phủ nhận...Đang đi trên đường điện thoại nó liền reo lên....Nó táp vào lề đường nghe điện thoại...

- Có chuyện gì thế mày? _ Nó nghe máy.
- 'Mày đi ăn trưa với tao đi !tao chưa ăn gì nè?' _ Bảo Ngọc gọi
- Đc, tao cx chưa có ăn gì vào bụng! _ Nó cười.
- 'Vậy mày về nhà đi lát tao sang đón!' _ B.Ngọc nói.
- Ok! _ Nó nói rồi cúp máy.
Hơn 12h trưa Bảo Ngọc đưa nó tới nhà hàng ăn, sau đó rủ nó đi siêu thị mua sắm...nó chẳng còn tiền để đi mua nữa, Bảo Ngọc sẵn sàng chi tiền cho nó....Sau khi mua sắm xong nó và Bảo Ngọc đứng đợi xe ở cửa ra của siêu thị,.....Chuyện gì đến cx sẽ đến...từ xa đi tới 1 chiếc xe ô tô sang trọng, từ trong xe anh Khánh bước xuống, mặt tươi cười, bên cạnh chính là Mai Lan. Nó nhìn thấy 2 người họ đi chung xe, ngạc nhiên + tức giận. anh Khánh ôm eo Mai Lan 1 cách thân mật, 2 người họ nói chuyện cười đùa đi vào siêu thị...
- Mày có sao ko đấy??_ Bảo Ngọc sợ nó giận quá làm liều _ Mày bình tĩnh nha!
- Đi theo tao! hôm nay phải chính thức nói lời chia tay 1 cách dứt khoát !_ giận dữ đi theo.
- Đợi đã, Gia Tuệ!!_ Bảo Ngọc vội vã đi theo.
Anh Khánh và Mai Lan đi vào tới cửa liền bị nó kéo lại....
..... Bốp....chát....
- Tên khốn nạn!!anh dám bắt cá 2 tay!!_ Nó thẳng tay tát 2 phát vào mặt Phúc Khánh khiến anh ta chao đảo.
- Mày bị điên à! Sao mày dám đánh anh ấy!!_ Mai Lan chạy tới bảo vệ P.Khánh.
- Là bạn bè bao nhiêu lâu nay, tao thật ko ngờ mày lại đâm sau lưng tao như vậy đấy!!_ Nó giận dữ nói.
- Mày bình tĩnh đi! _ Bảo Ngọc can ngăn nó.
- Đã biết rồi thì chia tay đi! _ Phúc Khánh xoa mặt nói.
- Chia tay thì chia tay! _ Nó bực tức +đau lòng.
- Cái gì mà chị em tốt, cái gì mà mãi mãi! dối trá cả! _ Nó nhìn Mai Lan nước mắt bắt đầu rơi.
- Mày tưởng tao nói những lời đó là thật sao!!ko hề! _ Mai Lan nhìn nó khinh khỉnh_ Tiểu thư khuê các như tao đời nào chấp nhận chơi với 1 đứa nghèo hèn .
- Tao đã từng rất tin tưởng mày mà Mai Lan! _ Nó nhìn Mai Lan_ Tại sao mày lại làm vậy với tao??
- Xung quanh mày có quá nhiều hào quang, tao ghét những đứa nào nổi bật hơn tao, làm bạn với mày chính là để dập tắt hết ánh hào quang của mày! hiểu chưa!?_ Mai Lan nghiến răng nghiến lợi nói.
- Hai người đc đấy, ăn vụng như vậy chắc rất ngon! Chúc 2 người bên nhau đc lâu dài! _ Nó đau quặn lòng rồi rời đi.
- Con điên!!_ Phúc Khánh nhìn theo nó, xoa cả 2 má đang đỏ ửng.
- Mai Lan, mày quả thật ngu ngốc, hắn ta có thể bỏ mối tình lâu dài để đến với mày thì hắn ta cx có thể bỏ mày theo con khác, có bản lĩnh cướp thì cố mà giữ cho chắc!!_ Bảo Ngọc nhìn Mai Lan rồi bỏ đi.
- Đúng là xúi quẩy!!đi về!!_ Phúc Khánh khó chịu đi ra xe.
- anh đợi em!!_ Mai Lan chạy theo.
Nó trở về nhà ôm chặt Bảo Ngọc khóc nức nở...
- Khóc đi! khóc xong ngày mai phải vui vẻ, khóc hết đau buồn, đừng để trong lòng!_ Bảo Ngọc xót xa vỗ nhẹ lưng nó.
- Tại sao lại thành như vậy??Tao đáng ghét lắm sao??_ Nó vừa nói vừa khóc.
- Ko phải, là mày quá tài giỏi! khiến nhiều người ghen tị!! Mai Lan cx nằm trong số đó! _ Bảo Ngọc.
- Tao tin tưởng nó mà, tại sao đối xử với tao như vậy! _ Nó khóc nấc.
- Khóc hết đi! khóc rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi !_ Bảo Ngọc an ủi.
....Nó đau lòng, mệt mỏi khóc mãi ko thôi..Bảo Ngọc ở bên cạnh an ủi nó hồi lâu rồi nó ngủ luôn khi nước mắt vẫn còn vương trên mi...Bảo Ngọc nhìn nó đau lòng ko nói lên lời....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net