Q2- Chương 2: Hồ nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô dạo qua một vòng, đầu tiên phát hiện ra một vấn đề. Vây quanh căn cứ là tường cao, thật sự là cao quá mức, bên trên còn quấn hàng rào điện và thiết bị, dường như chuyên để phòng bị người khác trèo tường. Cửa cũng vậy, cửa sắt lớn đóng chặt, một cái cửa nhỏ như bị rỉ sét đẩy thế nào cũng không mở. Khoa trương như vậy, không biết còn tưởng rằng đây là căn cứ quân sự.

So sánh với phòng vệ nghiêm mật, bên trong căn cứ nhưng lại đơn sơ. Tổng cộng chỉ có hai tòa nhà, một tòa lớn bên trong đặt chút thiết bị lung tung rối loạn và thiết bị cũ nhìn không hiểu, một tòa khác chính là ký túc xá, phân nửa trống rỗng.

Trừ cái này ra, là hồ nước trong nhà diện tích lớn nhất cùng với mấy cái hồ nước bên ngoài, còn có một cái hầm chứa đá lớn bên cạnh cái hồ trong nhà. Tần Minh Hoàng mở hầm chứa đá ra nhìn, bên trong có rất nhiều cá, hẳn là thức ăn cho sinh vật trong hồ.

Cắt xén nghiêm trọng nha, chỗ cá này trên cơ bản là không động đến, đoán chừng bị Barry bọn họ đã vài ngày không cho ăn. Trong nước nuôi cái gì, không phải là đã bị chết đói rồi chứ.?

Hồ nước chiếm diện tích rất lớn, nhưng căn cứ nhỏ này nơi nào cũng cũ nát, đơn sơ keo kiệt. Cho nên rốt cuộc đây là căn cứ nghiên cứu sinh vật biển trái pháp luật gì?

Còn có, sinh vật biển trong căn cứ đâu? Cô đi một vòng cũng không nhìn thấy con gì trong nước?

Đương nhiên cũng có khả năng là do nước trong ao quá đục, dù sao Tần Minh Hoàng dạo qua một vòng, một con cá sống cũng chưa thấy.

Hồ nước trong nhà và hồ nước bên ngoài có thể liên thông, ngày thường vẫn ngăn lại, Tần Minh Hoàng thấy cái khóa nhỏ giữa hồ.

Bên ngoài còn tốt, ít nhất có thể thông khí tán vị, nước ao xanh là giống như sinh trưởng rất nhiều tảo, nhưng trong nhà, vừa đi vào, mùi vị kia quả thực có thể làm cho người ta nửa đời sau đều không muốn ăn hải sản.

Đi đến bên cạnh cái ao trong nhà, Tần Minh Hoàng ngồi xổm xuống nhìn làn nước vẩn đục tản ra mùi thối này, tự hỏi Barry và người tên Pull kia rốt cuộc đã bao nhiêu lâu không dọn dẹp sạch sẽ hồ nước, không thay nước, mới làm nơi này bẩn thành như thế.

Phía sau vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, có người lặng lẽ đi tới đây. Tần Minh Hoàng lông mày nhướn lên giả vờ không phát hiện, chờ đến phía sau người nọ giơ chân đá tới, cô xoay người một cái tránh đi.

"Áaa!" Đá vào chỗ trống không, thân hình Barry chao đảo, Tần Minh Hoàng thấy thế vội vàng hỗ trợ hắn, vươn mũi chân đá vào mông, giúp hắn rơi vào nước hồ vấn đục tanh tưởi.

"Đùng."

Barry từ trong nước thoát ra, tức muốn hộc máu mà bám vào thành hồ bên cạnh. Tần Minh Hoàng đã lui về phía sau tránh nước ao vẩy ra, làm bộ làm tịch che miệng la một tiếng, "Ôi, anh không sao chứ, vừa rồi thật là làm tôi sợ muốn chết, sao đột nhiên anh lại rớt vào trong nước!"

“Mày con tiện nhân này, là mày cố ý đẩy tao xuống!" Barry nói, ho khan hai tiếng nhổ nước trong miệng ra, bị mùi lạ đó kích thích đến buồn nôn, không ngừng trợn trắng mắt.

Tần Minh Hoàng tươi cười trên mặt cũng lười che giấu, nghe hắn vừa nôn vừa chửi bới thô tục, trực tiếp lại nhấc chân đá hắn về trong ao.

"Ha ha ha ha lão huynh anh cũng quá khôi hài, mẹ kiếp, thật thối ha ha ha ha!"

Cô cười cười, đột nhiên chỉ vào nước phía sau Barry, kinh hãi, "Ồ, trong nước có quái vật!"

Barry sắc mặt đại biến, ngã lộn nhào từ trong ao bò dậy, một đường chạy như điên ra cửa chính, nửa đường trơn ngã vừa quỳ vưa bò hơn 3 mét, bò dậy rồi cũng không quay đầu lại tiếp tục chạy.

Tần Minh Hoàng: "Không phải đâu lão huynh, tôi thuận miệng lừa gạt đấy, dọa thành như vậy rồi sao."

Cô nhìn vệt nước trên mặt đất tản ra mùi lạ, tấm tắc hai tiếng, cũng đi theo ra ngoài.

Cửa bị đóng lại, trong hồ vẩn đục lớn ấy, hiện lên một bóng dáng màu đen giống cụm hoa tản ra ở trong nước.

Chưa từ bỏ ý định mà chuẩn bị đi một vòng quanh hồ nước nhìn kỹ, một khắc lúc cô nhấc chân, một cái vòi mềm mại vừa lúc đáp ở vị trí cô đứng ban đầu, phát ra một tiếng cạch.

Tần Minh Hoàng hoàn toàn không chú ý tới động tĩnh nhỏ này, toàn tâm toàn ý tìm kiếm cá mập trong nước. Nhưng cô đi một vòng lại một vòng, không thể không thừa nhận, trong nước căn bản là không có cá mập, khả năng cô bị đôi tình nhân đó lừa, nếu không nước đã xuống đến đáy, sao đến xương cá mập cũng không có.

"Chẳng lẽ đã chuyển dời ra hồ bên ngoài kia rồi?" Cô lẩm bẩm, lại đi ra hồ bên ngoài, thuận tay cũng xả nước trong hồ.

Hồ nước trong nhà bố trí mấy cái đài nhỏ liên tiếp nhau, mấy cái vòi trong suốt vừa mới chuẩn bị thăm tiến vào hồ bên ngoài, vòi nhon nhọn mới biến thành màu xanh lục sẫm giống nước, nước hồ liền loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng bị xả ra, mực nước nhanh chóng giảm xuống.

Vòi rũ ở bên cạnh hồ không thể gặp được mặt nước, màu xanh lục sẫm ở trong không trung chợt lóe lên rồi biến mất, lại biến trở về trong suốt, rụt về.

"Chết tiệt, bên ngoài cũng không có cá mập, mệt cho ta còn mong đợi mãi." Tần Minh Hoàng chờ đến hồ bên ngoài xả hết nước, thất vọng mà bỏ lại cái hồ mọc lông xanh này, về lại trong nhà.

Hồ nước trong nhà đã xả nước, có một tầng ô trọc bám vào đáy và vách hồ, dù đeo bao tay sờ một chút, cái loại nhão dính dính trơn trượt này cũng làm da đầu tê dại.

Tần Minh Hoàng thử lau hai lần liền từ bỏ.

Cũng khó trách Barry bọn họ không tới dọn, hồ nước lớn như vậy muốn dựa vào một hai người rửa sạch, vậy thật đúng là quá mệt mỏi.

Cô cởi bao tay, ở phòng dụng cụ bên bờ hồ xoay chuyển một lúc, nơi đó để một ít dụng cụ, hình như là cũng liên quan đến rửa sạch hồ nước, nhưng cô chưa từng tiếp xúc nên không nhận ra, cũng không biết nên dùng thế nào.

Lúc này cho cô một khẩu súng, khả năng cao cô còn có thể làm nhanh hơn chút.

Súng thì không có, nhưng cô tìm được súng bắn nước.

Súng bắn nước cao áp để rửa, cái này cô cũng chưa từng dùng, cân nhắc cách dùng một phen.

Cô ôm đầu súng bắn nước, hướng về phía hồ nước, nhìn nước phun ra làm vết dơ bẩn trên vách hồ rớt xuống, lộ ra màu trắng nguyên bản phía dưới.

Trong tiếng nước xôn xao, quái vật từ trong hồ rời đi lại mấp máy cái vòi thô tráng, một lần nữa về lại hồ nước này.

Súng bắn nước phát ra tiếng nước vang vọng trong nhà, quái vật không để ý tiếng nước động bé nhỏ không đáng kể này. Nhưng súng bắn nước ở trong tay Tần Minh Hoàng, cô cũng không tử tế làm từng bước một cọ rửa, lại giống như chơi đùa không hề quy luật phun loạn.

Quái vật nằm ở đáy ao, rất nhiều lần thiếu chút nữa bị súng bắn nước phun tới, vì thế hắn chỉ có thể không ngừng dời vị trí, bị cột nước không có phương hướng đuổi chạy khắp nơi.

Tần Minh Hoàng vẫn luôn thần sắc như thường mà rửa sạch hồ nước "Trống rỗng", chỉ không biết vì sao, ngẫu nhiên lại đột nhiên nhịn không được cười ra tiếng, không biết đến tột cùng là đang cười cái gì.

Cô mất một ngày rửa sạch sẽ hồ nước, thay nước trong, bẩn thỉu và mùi thối lúc trước đã được dọn sạch sẽ, nhìn qua đến căn nhà cũ này cũng tươi sáng hơn không ít.

Trong hồ nước trong trẻo sâu thẳm, Tần Minh Hoàng nhìn hồ nước trong suốt trống không, lại cười một chút, rung rung quần áo mình ướt hơn nửa rồi đi ra ngoài.

Miệng cô nhỏ giọng nói thầm: "Trong nước nên thả muối hay không nhỉ, dùng nước ngọt sẽ không chết đâu ha."

Rời hồ nước trong nhà, Tần Minh Hoàng cố ý vô tình mà nhìn camera phía dưới.

Lúc trước đi lại khắp nơi đã phát hiện, căn cứ này có rất nhiều camera, nhiều đến có chút hơi quá giống như cái bức tường cao cao quá mức kia.

Nói xem có kỳ quái hay không.

Hơn nữa những camera đó đều đang hoạt động, vài người khác đều nói không liên hệ được với người phụ trách, không ai quản nơi này, vậy những camera đó ai đang xem?

Theo lý thuyết, trong căn cứ hẳn là có căn phòng điều khiển, có thể nhìn được hình ảnh từ camera quay ra, nhưng cô căn bản không phát hiện ra phòng điều khiển.

Cô đã sớm cảm thấy nơi này không giống như là căn cứ nghiên cứu sinh vật biển, càng như là nơi làm thí nghiệm thần bí gì đó, giống như trước kia cô từng xem những bộ phim kinh dị, luôn có quái nhân khoa học nấp ở nơi bí mật nào đó để quan sát hết thảy.

Rửa sạch hồ nước vừa rồi, hiện tại cô càng thêm xác định điểm này, quái nhân khoa học không phải thích nghiên cứu một ít thứ kỳ kỳ quái quái sao.

Nhìn máy theo dõi một cái, Tần Minh Hoàng xắn tay áo vào nhà ăn, làm lao động chân tay lâu như vậy, không ăn một chút gì thì cô sẽ phải chết đói.

Hồ nước trong nhà được thanh tẩy, trong hồ nước trong suốt bỗng nhiên xuất hiện một đợt hoa văn lưu động kỳ quái. Những hoa văn đó ở trong nước biển hóa ra đủ loại màu sắc, phác họa ra hình dạng những cái vòi tản ra, lại biến trở về nửa trong suốt, cuối cùng hoàn toàn ẩn hình trong nước, dùng mắt thường cũng không tìm được.

Camera theo dõi bên cạnh lẳng lặng quay chụp hết thảy, người đàn ông ngồi ở sau màn hình cũng thấy được một màn vừa rồi kia. Từ Tần Minh Hoàng đi đến bên cạnh hồ, rửa sạch hồ nước. Đến khi cô rời đi, người đàn ông sau màn ảnh vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm, trong ánh mắt có cuồng nhiệt, chờ mong.

Trong căn phòng tối tăm đầy kín màn hình theo dõi, hắn nắm tay mình run rẩy, bởi vì quá độ hưng phấn, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp có chút vặn vẹo.

"Thật tốt quá, nó không bài xích cô ấy!"

Hắn lại click mở màn hình theo dõi vừa rồi, sử dụng một công cụ ghi lại khác, ở trên máy tính ghi lại sinh vật Không Hải biết ẩn hình kia. Quỹ đạo nó hoạt động ở đây trở nên dị thường rõ ràng.

Người đàn ông lại xem xét vài lần cách nó tới gần người phụ nữ kia, cách nó dè dặt đặt vòi ở bên chân cô ấy, trên mặt là vẻ vui mừng không thể khống chế được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC