Chương 3 : Cỗ xác biết đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Hyo bước vào trong phòng khám nghiệm cùng với Jong Kook.Gary theo lệnh của chánh thanh tra Jae Suk cùng Kwang Soo phối hợp lấy lời khai của những nhân chứng có mặt trong nhà thờ lớn nơi xảy ra vụ án mạng trên.Tổ trọng án vừa thành lập,mọi người còn chưa kịp nói nhiều với nhau,cũng chưa kịp cùng nhau uống một chén rượu cho phải phép đã phải mệnh ai nấy lao đi tìm bằng chứng để phá án.Việc liên hoan gặp mặt đành phải gác lại sau khi vụ án kết thúc!

Jong Kook đến bây giờ vẫn bị cảnh tượng ghê rợn đó ám ảnh,anh hoàn toàn không thích bước vào nơi mổ xẻ tử thi lạnh ngắt này một chút nào nhưng công việc không cho phép anh cái quyền từ chối.Bởi vì anh là người đầu tiên của tổ chuyên án "được" nhìn thấy xác chết lúc còn nguyên vẹn nhất nên chánh thanh tra muốn anh đích thân đến hợp tác cùng Ji hyo,nếu có điểm gì bất thường anh là người rõ nhất.Jong Kook nhìn Ji hyo điềm nhiên đi qua cỗ xác phủ vải trắng trên bàn mổ kim loại lạnh ngắt để lấy bàn đựng dụng cụ,mặc áp bảo hiểm,đi găng tay đeo khẩu trang và kính mắt thì lạnh người.Đến cả một người là đàn ông như anh,tiếp xúc với bao nhiêu xác chết rồi mà còn thấy ghê,vậy mà cô là phụ nữ,còn khá trẻ lại điềm nhiên đi qua đi lại như vậy khiến anh không thể không đề phòng.Rút cuộc thần kinh cô làm bằng gì cơ chứ?

_Ji Hyo này,em không sợ sao?

Jong Kook đứng cách tử thi một quãng xa,lên tiếng hỏi khi Ji Hyo chỉnh lại đèn mổ và bật máy ghi âm lắp trên đó lên.

_Sợ cái gì cơ?_Ji Hyo hỏi lại anh,đôi mắt hờ hững không nhìn Jong Kook mà tập trung vào đám dao mổ sáng lóa bên cạnh.

_Việc này.....!_Jong Kook nhệch môi thể hiện sự sợ hãi và chỉ tay vào tử thi.

Ji Hyo cười lạnh,đôi môi to son đỏ đậm của cô nhếch lên một đường cong mỉa mai.Những ngón tay thanh mảnh của cô nhấc tấm phủ trắng ra khỏi mặt tử thi.Jong Kook thở ra một hơi khi vẻ mặt khiếp đảm ấy lại hiện ra.Làn da vị mục sư xanh bủng tím ngắt,nơi khi xưa là đôi mắt giờ đen đậm lại màu máu khô trống rỗng.Ji Hyo nhướn đầu lông mày lên,đôi môi cô khẽ mấp máy:

_Người chết không có gì đáng sợ!Người sống mới thật sự đáng sợ!

Và cô bắt đầu công việc của mình......trò chuyện với xác chết:

"Nạn nhân tên là Kim Ki Wong,54 tuổi giới tính nam.Là mục sư tại nhà thờ R đường X quận Hochung.Theo quan sát ban đầu có thể phỏng đoán thời gian tử vong vào hồi 1-2 giờ sáng ngày 14/8.Thời điểm phát hiện ra xác chết là 7h sáng cùng ngày,không có dấu hiệu xâm phạm tình dục!".

Ji Hyo dứt lời khi bàn tay cô lần xuống dưới thân giữa của vị mục sư và tách nó ra,xem xét rất kỹ.Jong Kook quay mặt đi chỗ khác,không dám nhìn vào.

"Chết do vết thương chí mạng trên cổ,hung khí có thể là một con dao dài tầm 15-20 cm,lưỡi cắt rất ngọt,có thể là dao quân đội!Xét về màu da và màu máu cùng hiện tượng đông tụ có thể khẳng định:mắt bị móc ra......sau khi nạn nhân đã tử vong! "

_Khoan đã Ji Hyo!Sau khi tử vong mới móc ra sao?

Jong Kook nghe cô nói điều đó thì vội vã lên tiếng.Ji Hyo  ngừng lại,nhìn anh và khẽ gật đầu.Giọng nói cô vẫn đều đều vang lên:

_Hung thủ cũng là một người có tấm lòng đấy......móc sau  khi chết sẽ khiến nạn nhân không thấy đau đớn!Khá thú vị!

_Vậy tại sao đầu nạn nhân lại lìa khỏi cổ như vậy?_Jong Kook cau mày khó hiểu hỏi Ji Hyo.

Cô ngước mắt lên nhìn anh,không nói chỉ cười.....rất lâu sau mới lên tiếng:

_Hung thủ là một đầu bếp tài năng!

...................

Kwang Soo ngồi trước mặt vị sơ tìm ra xác mục sư đầu tiên.Đó là một người nữ giới đã ngoài tứ tuần,gương mặt hiền lành,làn da trắng hơi xanh vì ít khi ra ngoài nắng,đôi tay ôm một sợi thánh giá bằng bạc sáng,đôi mắt đỏ hoe mờ mờ vì khóc nhiều.Gary từ bên ngoài mở cửa vào và đặt xuống trước mặt bà một cốc sữa nóng bốc khói.Vị sơ làm dấu thánh và cầm lấy cốc sữa,ân cần cảm ơn anh:

_Chúa sẽ phù hộ cậu!

Gary cúi đầu với bà và ngồi xuống ghế.Kwang Soo đợi cho bà uống mấy ngụm sữa nóng mới bắt đầu lên tiếng hỏi:

_Xin lỗi vì sẽ khiến sơ cảm thấy buồn khi phải nhắc đến chuyện này nhưng mong sơ hợp tác với chúng tôi tìm ra thủ phạm,trả lại sự bình yên cho mục sư Kim!

_Là do ác quỷ!Là ác quỷ đã làm điều này!

Vị sơ run rẩy đặt chiếc cốc xuống bàn,đôi mắt sợ sệt nhìn Kwang Soo,gay gắt nói.

_Ác quỷ đã lấy đi linh hồn của ông ấy!Lạy Chúa trời......lậy Đức mẹ đồng trinh Maria.....xin hãy xá tội cho con....xin hãy che chở cho chúng con!

Vị sơ già ngửa mặt lên trời,trong tiếng thở gấp gáp run giọng cầu nguyện.Bà đưa thánh giá lên môi,hôn lên nó và ôm chặt vào ngực.Kwang Soo và Gary im lặng nhìn nhau.

_Mục sư Kim là người như thế nào?Quan hệ xã hội của ông ấy có gì phức tạp hay không?Ông ấy có gia đình không?Có bao giờ bà thấy ông ấy gây gổ với ai không?_Gary nghiêng đầu khẽ hỏi.

_Linh mục là một vị cha đáng kính!Ông ấy luôn khuyên chúng tôi phải làm việc thiện,phải biết bao dung và tha thứ,luôn lấy Chúa trời làm gương cho mình!Ông ấy sống một mình,cả đời làm con chiên ngoan Đạo của Chúa.Ông ấy không bao giờ nặng lời với ai hay làm điều gì trái với lương tâm của mình!Một con người như vậy chắc chắn sẽ được lên thiên đàng,sống trong vòng tay ân cần của Chúa!_Vị sơ trả lời với giọng nói dịu dàng và đôi mắt chân thật nhất.

_Vậy lúc phát hiện ra xác chết,sơ có thấy điều gì lạ không?_Kwang Soo dè dặt hỏi.

_Đó là một đêm mưa gió....trời tối và rất lạnh.Tôi ở trong phòng mình và cầu chúa,sau đó đi nghỉ sớm!10 giờ đã tắt đèn phòng rồi!Xung quanh rất im lặng,tôi không nghe thấy điều gì.....ngoại trừ......ngoại trừ.......ÔI CHÚA ƠI!!!!

Vị sơ già đang kể chuyện,bỗng đôi mắt bà giật lên kinh hãi.Bà vội vàng đưa tay che miệng mình,đôi mắt thất thần kinh hoàng như thể nhìn thấy ma trước mặt.Những giọt mồ hôi túa ra dấp dính trán và gương mặt của bà.Nước mắt từ đôi mắt mờ chảy ra......nhìn bà sợ hãi đến tột đồ.

_Chuyện gì đã xảy ra?_Gary vội vã chồm tới,hỏi dồn dập.

_Khi tôi giật mình tỉnh giấc giữa đêm,tôi nghe thấy tiếng ông ấy lầm rầm cầu nguyện vọng ra từ phòng bên,còn nghe rõ cả tiếng ông ấy đi lại,lướt qua phòng tôi.....lúc đó tôi tưởng ông ấy thức đêm cầu nguyện như ông ấy thường làm....nhưng lúc đó.....lúc đó......chẳng phải các cậu nói ông ấy chết vào hồi 10 giờ sao?Ông ấy đã chết rồi!......Chết rồi.....làm sao mà đi lại được chứ?_Vị sơ già hãi hùng kêu lên,choáng váng kể lại.

Gary và Kwang Soo cảm thấy gai ốc nổi lên gắp người,tóc gáy dựng đứng lên......vị sơ già khẽ quay người,thì thầm với cả hai....chỉ đủ để cho ba người nghe được:

_Để tôi nói cho các cậu biết......ma không thể phát ra tiếng động!Chỉ có ác quỷ mới có thể làm điều đó.....và ác quỷ......có thể đi xuyên tường!

..................

_Lần sau đổi lại đi!Tôi không đi thẩm vấn nữa đâu!Tôi thà đi khám nghiệm tử thi còn hơn!Hết cả hồn!

Gary đập mạnh quyển sổ cùng tập tài liệu vụ án xuống mặt bàn,thả phịch người xuống ghế và vò mái tóc mình rối tung lên.

_Được đấy!_Ji hyo vui vẻ nhận lời._Để tôi dậy anh cách làm sao để lôi ruột già khỏi bụng người qua đường hậu môn!

Gary tái mét mặt nhìn Ji Hyo và cô mỉm cười đong đưa chiếc kẹp trong tay với một động tác hết sức.....khiếm nhã.Da mặt Gary xanh mét và anh bụm miệng lại.

_Tình hình thế nào rồi Kwang Soo?_Jong Kook không để ý đến màn đối đáp của hai người,quay đầu hỏi Kwang Soo.

_Khá thú vị ạ!Theo lời bà sơ kể thì xác chết của chúng ta sau khi chết được 3 tiếng thì bật dậy đi lại trong nhà thờ và cầu nguyện!

Cậu trả lời và đặt chiếc bút trong tay xuống.Jong Kook lắc đầu,thở dài nói:

_Còn Ji Hyo thì phát hiện ra đầu nạn nhân đã bị cắt sau khi nạn nhân chết!

_Hay nhỉ!Vậy là mục sư không đầu hiện về nhập xác rồi đi đi lại lại sao?_Gary bật cười,lớn giọng nói.

_Hoàn toàn có thể!_Kwang Soo điềm nhiên trả lời._Trong lịch sử có rất nhiều vụ án mất đầu mà vẫn sống.Điển hình là vụ tử hình bi thảm của nữ hoàng Anh: Anne Boleyn,người tình của vị vua Henry VIII.Nhà vua đã bỏ Hoàng hậu lúc đó và phá bỏ Nhà thờ Công giáo – tất cả chỉ vì tình yêu dành cho Anne và một lòng mong muốn đưa bà lên làm hoàng hậu mới.Nhưng sau khi Anne và Henry đạt được mục tiêu và kết hôn với nhau, hạnh phúc của họ chẳng được bao lâu cũng nhanh chóng tan biến.Sau 3 năm kết hôn và chung sống, nhà vua nhanh chóng chán ghét và thất vọng về người vợ mới của mình. Bà bị vu cáo là loạn luân, ngoại tình, là phù thủy, phản bội, Anne bị khép vào tội tử hình!

Mọi người im lặng chú tâm vào câu chuyện của Kwang Soo,cậu hít vào một hơi,nhấc tập hồ sơ vụ án của vị mục sư kia lên,nhìn vào đó và thong thả kể tiếp:

_Sáng ngày 19/5 là ngày người đàn bà xấu số bị hành quyết. Bà bị xử trảm bằng một thanh gươm chứ không phải một chiếc rìu như thông lệ thời bấy giờ ở Anh.Anne đã đi chậm lên đoạn đầu đài, có 1 bài diễn văn ngắn để chuẩn bị trước cho cái chết của mình. Sau khi bị xử tử, các kiếm sĩ đã ngửa đầu Anne lên......_Kwang Soo dừng lại một chút,và nở một nụ cười quái dị_......Những người chứng kiến cho biết môi bà vẫn còn đang mấp máy như đang cầu nguyện.....!

_Đủ rồi!Tôi bỏ việc!QUÁ ĐỦ RỒI!!!!

Gary lắc đầu đứng dậy,bàn tay anh còn nắm lấy cánh tay của Ji hyo,vừa nói vừa làm điệu kéo cô đi:

_Cô đi với tôi đi!Chúng ta là người không đấu được với quỷ thần đâu!Bỏ đi!

Ji Hyo nhìn bàn tay trên cánh tay mình,gườm gườm nhìn Gary và lạnh lẽo lên tiếng:

_Bỏ tay ra không tôi tháo khớp các ngón tay anh với cái kẹp đang cầm trong tay đấy!Chỉ mất 10 phút thôi......nhưng nếu anh cần tôi sẽ làm nó lâu hơn để anh cảm nhận được những khớp xương lìa khỏi tay anh!

Gary vội vã buông tay cô ra và Ji hyo lườm anh một cái cháy mặt,cô nhìn Kwang Soo,nhẹ giọng hỏi:

_Bây giờ sao đây cậu giảng viên?

Kwang Soo im lặng,quay người nhìn ra ngoài trời.Rất lâu sau cậu mới lên tiếng,giọng nhẹ hẫng:

_Em nghĩ chúng ta phải đi cầu nguyện!Đã lâu rồi em chưa đi xưng tội!





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net