2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta nghĩ thông suốt, đó là cho dù hai ta phải xa nhau, ta cũng sẽ không rời đi. Ở một khoảng cách như gần như xa mà chờ đợi. Nhìn nàng đến gần, nhìn nàng rời xa, vì nàng mà tùy thời chuẩn bị, nhưng ở thời điểm nàng xoay người tìm kiếm sẽ ẩn náu. Bỗng nhiên ta minh bạch rằng yêu một người không phải là giữ lấy, mà là đem nàng để ở trong lòng, đem vận mệnh của mình với nàng buộc lại với nhau. Yêu là một sự nghiệp vĩ đại, bởi vì phải dùng một đời mà nỗ lực.

[Chu Minh- Chỉ vì ngươi!]

—-

Thứ mình muốn, cả đời này không có được. Thứ mình không có được, lại cả đời này lúc nào cũng nhớ tới. Con người đó mà, cả đời này đều như vậy. Chúng ta tự đi con đường của mình. Và tự chịu cái khổ của mình.

{ Phim: Cung nữ Trầm Hương / Cung Tỏa Trầm Hương }

—-

Cô tự nhận mình chẳng phải một con người lương thiện. Bản thân đã không còn ngây thơ như trước, thời gian cũng không thể quay trở về lúc ban đầu. Thế nên đối mặt với quân địch hùng mạnh, cô chỉ biết nhe nanh, giương móng vuốt sắc nhọn, công kích đối phương không biết nể tình. Đây là thứ vũ khí sắc bén mà hiện thực trao cho cô.

Cô từng tưởng rằng trên đường đời, chỉ cần đứng trên cùng một đường đua, thì có thể vai kề vai, hàng nối hàng. Chỉ tới khi bị đối thủ ngáng chân một cách tàn bạo, ngã một cách đau đớn, cô mới nhận ra, trong cuộc đua này chưa từng có cái gọi là "ngang tài ngang sức".

{ Đừng để lỡ nhau - Hào môn kinh mộng III - Ân Tầm }

—-

Con hãy nhớ lấy, sau này đừng tùy tiện khóc trước đàn ông.

Khóc, nhiều nhất cũng chỉ khiến đối phương khó xử, không thể thay đổi gì.

Người yêu thương con thật sự sẽ không dễ dàng khiến con khóc,

Người làm con khóc, hầu hết sẽ không quan tâm đến nước mắt của con!

{ Con đường đưa tiễn đầy hoa - Thanh Sam Lạc Thác }

—-

Xã hội hiện nay có chút kì quái, cười người nghèo túng mà không cười kỹ nữ, chuyện như vậy ta nhìn không quen, người có cuộc hôn nhân được coi trọng lại bắt đầu cười nhạo "L couple", làm ta cảm thấy thật buồn cười, nhưng lại không cười nổi... Chúng ta thì làm sao? Ngoại trừ chúng ta là đồng tính ra, mọi điều chúng ta làm, đều là tuân theo đạo đức của nhân loại, thậm chí còn làm rất tốt.

[Chu Minh- Chỉ vì ngươi]

—-

Nếu như nhất định phải tổn thương một người, ngươi nhất định phải tổn thương ta. Ta sẽ không khổ sở, ngược lại, trong lòng ta sẽ vững vàng, một người có thể an tâm mà tổn thương một người, đó nhất định sẽ là người mà yêu nàng nhất, bởi vì nàng biết, bất luận nàng tổn thương như thế nào, người đó đều sẽ không rời đi. Lão bà, ta chính là người đó.

[Chu Minh- Chỉ vì ngươi]

—-

Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình?

Tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy?

Bạn tưởng rằng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẻ đều là giả!

Bạn tưởng rằng những gì bạn nghe thấy là thật? Có lả vẫn là giả!

Vậy bản thân bạn có phải là thật hay không? Có lẻ cũng là giả!

[Hào môn kinh mộng III- Đừng để lỡ nhau-Ân Tầm]

—-

Những thứ mình không nhìn rõ, hãy cứ để nó tiếp tục mơ hồ, có một vài chuyện, một vài cuộc tình, một vài người, nhìn thấu đáo, triệt để quá, ngược lại sẽ càng chịu nhiều tổn thương.

[Sưu tầm]

—-

"Mèo thích ăn cá, nhưng mèo không thể xuống nước. Cá thích ăn giun, nhưng cá lại chẳng thể lên bờ. Ông trời đã cho bạn quá nhiều cám dỗ, nhưng không cho phép bạn dễ dàng có được. Để đạt được, chúng ta phải tự đấu tranh. Cuộc sống cũng giống như những bông bồ công anh, trông có vẻ tự do tự tại, nhưng lại không được bay theo ý mình. Nếu không có cái gọi là "nếu như" thì cũng không có cái gọi là "kết quả". Vậy nên hãy sống theo cách riêng, cố gắng hết mình cũng đã là tốt rồi."

-Ai Rồi Cũng Phải Đi

—-

"Một chai nước sau khi mở nắp chỉ có thể sử dụng trong vòng 24 giờ, một vết hôn sâu cũng tầm 5 ngày là biến mất, một kỳ thi cùng lắm mỗi tháng tổ chức một lần, hạn sử dụng đồ ăn nhiều lắm cũng chỉ có một năm...Anh xem, mọi thứ xung quanh chúng ta đều có kỳ hạn, thế nhưng em thích anh, lại dường như vĩnh viễn cũng không có kết thúc."

—-

Bất cứ ai rồi cũng đến lúc lâm vào tình trạng này. Không biết làm gì cả, không thích làm gì cả, cũng không thiết tha gì cả. Cảm giác chán chường đến mức muốn tìm một thứ nào đó để khỏa lấp, mà chẳng thấy cái gì có thể khiến mình vui hơn. Hứng thú bay biến, lại không thể tập trung làm việc gì hết. Cứ như kiểu mình trở thành một đống bùn nhão nhoét nằm vô dụng ở sân sau giữa trưa hè nắng gắt vậy.

-Thèm một buổi ngắm sao-

—-

Sống vì mình một chút đi em

Đừng mang niềm tin ra mà tiếp tục đặt cược với cuộc đời đầy lọc lừa, dối trá

Giữa thế giới điêu ngoa này

Em phải học cách nghi ngờ trước đã

Những lời đầu môi không đáng để em tin!

Yêu thương bản thân mình thêm một chút đi em

Để trái tim được bình yên trước miệng lưỡi người đời gian trá

Giữa cuộc sống không còn có thể phân biệt đúng - sai, thật - giả

Em hãy sống vì mình một chút

Có được không?

Bởi vì lòng người là nơi lạnh hơn cả mùa đông

Và niềm tin là thứ chúng ta mang ra biếu không mà ít khi nào được nhận lại.

- Vân Jenny -

—-

Vết thương trên thịt da có thể có trăm ngàn chỗ, còn vết sẹo trong lòng lại chỉ có một chỗ.

Vết dao trên mình tôi đầy rẫy, dao nào dao nấy chém trúng các chỗ khác nhau, đâu có ai chém đúng ngay vết thương cũ của mình.

Nhưng vết thương trong lòng lại khác, dao nào dao nấy cứ bửa đúng một chỗ, mà lưỡi dao đâu phải cố ý bửa đúng chỗ đó.

Nó chém trúng chỗ đó chẳng qua vì chỗ đó là chỗ dễ bị dao chém nhất, không muốn chém trúng chỗ đó cũng không được.

Bởi chỗ đó là chỗ yếu đuối dễ bị thương nhất trong tâm hồn mình. Cho dù vết thương đã hồi phục, chỉ cần vừa hồi tưởng tới là lại lập tức tái phát.

.

Tôi sợ âm nhạc, nó luôn khiến tôi nhớ tới những chuyện không nên nhớ.

Nó luôn làm cho vết thương cũ tái phát.

- Cổ Long, Ai cùng tôi cạn chén.

—-

"Có những người, bạn chỉ thương rồi...để đấy.

Bởi ngay cả việc đau khổ vì họ cũng không được phép.

Cuộc sống luôn có nhiều những mối nợ không duyên."

[Thương nhau để đó - Hamlet Trương & Iris Cao]

—-

"Thế nào là một lòng một dạ ?

Chính là cho dù không lựa chọn, kết quả vẫn là người.

Nếu như có lựa chọn, đáp án vẫn là người.

Có người rồi, thì sẽ không chọn ai khác.."

- Mãi mãi là bao xa | Diệp Lạc Vô Tâm 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net