Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉnh đốn lại tinh thần một hồi, Phác Chí Huân gục đầu xuống bàn đọc truyện .Trên bục giảng thầy giáo vẫn đều đều giảng bài. Thiết nghĩ, họ Phác này tuổi cũng đã sang đầu hai ,cư nhiên, lại phải cưa sừng làm nghé đặt mông ngồi lại ghế nhà trường thế này. Mấy cái công thức cái thì dài dòng cái thì hack não. Con mẹ nó....

...... Cậu vốn đã thoát kiếp học sinh rồi cơ mà....

Đột ngột, Phác nhỏ trong đầu cậu hét thảm một tiếng. Phác Chí Huân giật mình , suýt ném luôn điện thoại. Bực mình vô cùng :

" Nhóc con mi muốn hù chết ai chứ ?!"

Phác nhỏ cũng không để ý bản thân vừa bị mắng, chỉ luống cuống, quơ tay múa chân loạn xạ.. đến lời nói ra cũng lắp ba lắp bắp :

- Cha! Cốt truyện bị thay đổi .. Nữ .. Nữ chính.. lên sàn sớm hơn trong nguyên tác a!

__________

Góc xàm xí của me :

Luôn mồm bảo sẽ ra chap mới nhanh thật nhanh cơ mà.. hmm.. nhanh thật..-^-... so rỳ các tềnh êu.. sau một thời gian dài thật dài me đi ẩn cư ở một nơi nào đó của Việt Nam tổ quốc mình.. xamlon riết.. dẹp dẹp.. khụ.. me đã trở lại với 1 chap siêu ngắn siêu ít chữ.. cụ thể là 158 chữ ...-^-.. trong đó thì có tới 156 chữ me đã viết từ hơn 2 tháng trước .. me suýt quên luôn cốt truyện rồi ... chẹp chẹp... giết me đi ... me cho phép ..-^-
Khụ... me hứa... lần này là thật nha ...'^')/ me sẽ chăm chỉ ra truyện cho các nàng đọc, dù văn phong của me không tốt.. nói toẹt ra là dở vcl -^-.. nhưng me sẽ cố gắng nâng cao tay nghề.. mặc dù để lên tay me vẫn cần rất rất nhiều thời gian.. ngu Văn mà .. thông cảm -^- nên các nàng .. ai rảnh rỗi không có gì làm thì cứ vô đọc văn của me .. trình thấp bome nhưng giết thời gian khá tốt ớ ..:">

• Sẵn đây me đặt lịch ra chap luôn :

Mỗi tuần 1 chap vào chủ nhật

Nếu có hứng gì đó thì sẽ ra thêm a:">
Hoặc nếu nguyên một ngày chủ nhật đẹp trời mà ứ thấy noti từ truyện của me thì xin vui lòng đợi đến chủ nhật tuần sau because lúc ấy me lười..-^-... bệnh lười kinh niên khó chữa lắm.. thông cảm:">

/ cúi đầu / Đa tạ vì đã bỏ 1' cuộc đời ra đọc mấy dòng này a...:">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net