Chap 11. Daniel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hey" Seongwoo nói sau một hồi, khi mà cậu chuẩn bị chính thức học. "Anh thực ra cần em giúp một việc."

"Nói."

"Em có phiền không khi ăn tối với chị gái của anh vào lúc nào đấy sau khi thi xong?"

"Em với chị anh á?" Daniel chớp mắt.

"Không, ngớ ngẩn à." Seongwoo đáp. "Tất cả bọn mình. Anh định giới thiệu Chungha cho chị mình."

"Anh đã định giới thiệu cậu ấy với gia đình rồi á?" Daniel nói, hơi sốc. "Hai người mới hẹn hò nhau được vài tuần."

"Đấy đâu phải ‎ý của anh đâu, ok?" Seongwoo thở dài. "Chị anh nhìn thấy bọn anh ở trên instagram và giờ chị ấy cứ nói hoài. Ít ra là chị ấy chưa nói gì với bố mẹ anh."

"Đáng nhẽ anh không nên cái gì cũng post lên instagram." Daniel lắc đầu.

"Em còn lập hẳn tài khoản riêng để đăng mèo đấy." Seongwoo nhắc cậu.

"Tài khoản đấy có nhiều followers hơn cả tài khoản anh với em cộng lại đấy, nên là chả tốt hơn à?"

Seongwoo tặc lưỡi. "Quay lại chủ đề chính, chị anh muốn gặp Chungha nhưng anh nghĩ cả hai đứa bọn anh chắc sẽ chết vì căng thẳng mất nên anh định tổ chức một bữa ăn tối nhỏ. Em phải đến cùng và Chungha chắc cũng sẽ kêu Sungwoon hoặc mấy bạn nữ đến – Anh không rõ lựa chọn nào ít nguy hiểm hơn nữa."

"Thôi được." Daniel thở dài. "Bao giờ?"

"Sau khi thi giữa kỳ xong, đừng lo." Seongwoo vỗ vai cậu. "Ít nhất nếu mà bọn mình chết vì thi giữa kỳ thì đỡ phải đi ăn tối luôn."

"Chuẩn." Daniel gật đầu và quay lại đọc phần TNHHXH, thú vị ‎y như đọc quy đinh, điều khoản trong hợp đồng vậy. Đó là một công việc mà Daniel đã từng làm qua, tương tự việc làm partime ở một công ty luật, đọc soát lỗi các quy định và điều khoản, và đọc mỗi một câu là lại bớt một lý do để muốn sống tiếp.

Một tập giấy bỗng rơi xuống ngay trên quyển sách cậu đang đọc và Daniel ngẩng lên nhìn thấy Sungwoon, một cái bút bi vẫn còn đang cài trên tai anh.

"Cái gì đây?" Daniel hỏi, lật qua tập giấy mà rõ ràng là vừa bị xé từ vở ra.

"Ghi chép mục TNHHXH." Sungwoôn nói. "Em có thể copy và đưa lại anh bản gốc."

"Em tưởng anh bảo anh không cần ghi chép phần TNHHXH." Daniel thắc mắc. Làm sao mà Sungwoon có thể viết hết đống này xuống trong vòng bao lâu, 45 phút chứ?

"Ừ thì, ôn lại cũng chẳng mất gì." Sungwoon nhún vai. "Anh phải đi gặp bạn một chút nên em không phiền nếu sau khi copy xong thì để lại trên bàn cho anh chứ?"

"Anh còn có bàn riêng ở thư viện luôn?" Daniel nhướn mày thắc mắc.

"Bàn đấy là của anh cho tới khi tuần kiểm tra kết thúc." Sungwoon nói với tông giọng chắc nịch, làm cho Daniel thực sự muốn đứng lên, giậm chân và nói "Tuân lệnh."

"Đã rõ." Seongwoo xen ngang và lấy luôn tập giấy trên tay Daniel. "Cảm ơn anh lần nữa. Con đầu của em vẫn sẽ là của anh nếu anh muốn."

"Không, anh vẫn không cần đâu." Sungwoon lắc đầu và rời đi. "Lương tháng đầu thì hơn."

"Khônggggg...." Seongwoo giả vờ gào lên từ phía sau. "Hãy cứ lấy con đầu của em đi."

"Anh thật là kỳ cục." Daniel nhận xét và lấy lại tập giấy. "Em sẽ đi copy chỗ này."

-----

Cậu rẽ tới quầy café nhỏ của thư viện cạnh phòng copy khi trở về và mua một chút chocolate để cảm ơn Sungwoon. Quầy chỉ còn lại đúng chocolate loại Hershey kisses nên Daniel đã lấy một năm và để trên tập giấy đặt trên bàn.

"Aww.... Ngọt ngào thế."

Daniel giật mình ngoảnh ra thấy Sejeong đang ôm laptop và nhìn cậu chằm chằm.

"Làm sao?"

"Cậu tặng anh ấy Hershey kisses." Sejeong cảm thán. "Đây là chỗ ngồi của Sungwoon oppa đúng không? Thực sự là chẳng ai lại có nhiều ghi chép thế này cả."

"Tớ không..." Daniel ngắc ngứ. "Ý tớ là chỗ chocolate này là quả cảm ơn...'

"Không sao đâu mà." Sejeong đập nhẹ vào tay cậu. "Sungwoon oppa thích lãng mạn kiểu bí mật. Anh ấy sẽ thấy nó rất ngọt ngào đấy. Tiếp tục tấn công nhé. Fighting."

"Chờ đã, không." Daniel nói trong vô vọng. "Sejeong! Quay lại đây!"

Sejeong chỉ cười bí ẩn và tung tăng chạy đi.

Trời ạ.

Thật may mắn làm sao, Daniel lại gặp ngay Sungwoon khi rẽ ở góc thư viện.

"Tại sao Sejeong lại vừa bảo ra anh rằng anh phải thôi giả vờ chảnh và em ấy rất ghen tị với anh vậy?"

Sungwoon nhíu mắt nhìn cậu. "Em lại làm gì rồi?"

"Không có gì cả! Em..." Daniel đang bắt đầu biện hộ cho mình thì Sungwoon đã nghiêng người qua Daniel và nhìn ra chỗ bàn mình.

"Hershey kisses, thật đó hả?" Sungwoon nhìn Daniel chằm chằm

"Em chỉ là muốn tặng anh có gì đó thôi!" Daniel nói. "Mà quán café còn mỗi Hershey."

"Em có thể mua cho anh soda hay, nói chung cái gì khác cũng được mà?"

"Anh vừa uống soda lúc nãy còn gì!"

Sungwoon đảo mắt và thốt lên. "Em đúng là tệ nhất."

"Em tặng anh chocolate đấy!"

"Vẫn là tệ nhất." Sungwoon nói rồi vươn tay ra lấy một viên Hershey bỏ hết vào miệng.

"Tận hưởng những nụ hôn (kisses) đấy đi nhá!" Daniel cười lớn và Sungwoon suýt nữa thì chết nghẹn vì miếng chocolate trong cổ họng.

Đúng là mọt sách mà. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net