Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  " Nếu em có đủ khả năng em sẽ biến mối quan hệ giữa nô lệ Ma Cà Rồng và chủ nhân của họ thành mối quan hệ bạn bè. Em không thích nhìn cảnh tượng phục tùng của họ"

" Em nghĩ vậy sao?"

" Có vẻ như một con người yếu đuối như em không đủ sức làm điều đó nhỉ?"

Minh Trúc khẩy cười rồi nói vẻ giọng mỉa mai chính bản thân mình. Mavis trông thấy bộ dạng cô như thế thì không khỏi khó chịu. Cậu liền kéo Minh Trúc lại và ôm cô vào lòng thì thầm.

" Em vốn dĩ không phải con người mà. Khát vọng của em không phải đã được thực hiện rồi sao?"

" Anh Mavis..."

Lúc đầu khi bị Mavis kéo lại và ôm vào lòng, Minh Trúc hơi giật mình và thẹn thùng nhưng khi nghe những lời an ủi của cậu bỗng dưng trái tim cô ấm áp hẳn ra. Lời an ủi của Mavis quả thật không sai, không giống con người bình thường Minh Trúc mang trong mình dòng máu Ma Cà Rồng và cô cũng chính là hậu duệ của nữ hoàng Ma Cà Rồng Etiolia. Với lại trong lịch sử Ma Cà Rồng từ xưa tới giờ chưa có trường hợp nào mà chủ nhân và nô lệ của mình có tình cảm với nhau như thế này, không có trường hợp chủ nhân hy sinh bản thân để cứu lấy thuộc hạ của mình. Sự kiện này rất có thể được giới Ma Cà Rồng ghi chép lại và truyền bá đạo lí này cho đời sau rằng" không phải lúc nào nô lệ cũng phải phục tùng chủ nhân, giữa họ luôn có mối dây tình cảm gắn kết với nhau mà không có bất kì thứ gì có thể cắt đứt nó được".

" Hãy luôn giữ mãi hoài bão ấy, anh sẽ luôn bên cạnh và giúp đỡ cho em"

Mavis vuốt đầu Minh Trúc và nói những lời động viên cô. Những lời ấy thật sự đã đánh động cả tầm hồn cô, những giọt nước mắt hạnh phúc tuông trào trên đôi má ửng hồng của cô. Minh Trúc không kiềm được lòng mình nên cô vòng tay ra sau ôm chặt lấy Mavis như thể cô không bao giờ buông người con trai mà cô đã trao trọn trái tim này ra nữa.
........................

Trước tính mạng đang lâm nguy của Hawa và Chan, Mayor đã đồng ý lấy Ling làm vợ. Đó là một quyết định hết sức sáng suốt nhưng cũng khá dại dột khi phải lấy một người mà mình không hề thương yêu gì. Tuy là thế, Mayor không hề còn con đường nào khác để lựa chọn.

Dưới ánh trăng huyền dịu đêm rằm, một cặp nam nữ đang đứng trên tầng thượng nhìn xuống phía dưới đường lộ. Do bây giờ đã là nửa đêm lại cộng thêm con đường vắng vẻ nên phía dưới ánh nhìn của hai người chỉ là một con đường yên tĩnh với những ánh đèn đường cố thắp sáng cho khu phố.

" Tại sao em lại muốn lên đây thế?"

Mavis ôm chằm lấy Minh Trúc từ đằng sau và thỏ thẻ vào tai cô. Mặc dù hơi lạnh từ người Mavis lan tỏa ra khắp cơ thể mình nhưng Minh Trúc chẳng hề cảm thấy lạnh mà còn ấm áp đằng khác. Những giây phút lãng mạng như thế này Minh Trúc chỉ được biết qua những trang tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc chứ Minh Trúc không ngờ mình có ngày lại trở thành một nhân vật chính trong một câu chuyện tình nào đó. Tuy nhiên câu chuyện đó là có thật, nó đang tiếp diễn ngoài đời và đích thân cô đang cảm nhận hương vị đó.

" Em thật sự rất hạnh phúc khi được gần bên anh. Em nói thật đó"

Minh Trúc nắm lấy đôi bàn tay của Mavis mà nói với giọng dịu dàng chứa đầy niềm vui trong đó.

" Anh cũng thấy vậy. Em là người đầu tiên khiến anh có cảm giác buồn là gì, vui là gì và ngưỡng mộ là gì"

" Ngưỡng mộ?"

Minh Trúc ngạc nhiên với từ ngưỡng mộ mà Mavis đã nói. Có thứ mà làm cho cả tộc trưởng Mavis đây ngưỡng mộ nữa cơ à? Chắc thứ đó không phải là dạng tầm thường. Tuy nhiên nếu tính cách của Mavis mà đoán thì thứ mà cậu đang ngưỡng mộ có lẽ không phải là một dạng vật chất.

" Phải. Anh thật sự rất ngưỡng mộ tinh thần của em, tinh thần đó Ma Cà Rồng như anh thật sự không có. Từ lúc quen biết em tới nay anh mới hiểu được lời anh Lafic nói là sự thật"

' Có một số thứ mà loài người có nhưng Ma Cà Rồng không bao giờ có được' Đó là những gì mà Mavis có thể nhớ được.
Ma Cà Rồng không hề có đức hy sinh vì một ai cả và đặc biệt họ đối xử với bẳng vũ lực chứ không giống con người bằng lời nói và tình cảm. Lời nói chính là vũ khí nguy hiểm nhất của con người, lời nói còn hơn cả súng đạn, gươm, giáo, nó có thể giết chết bất kì người nào mà không cần sử dụng đến vũ khí. Còn tình cảm chính là đặc điểm đặc trưng của loài người. Loài người có thể hy sinh bản thân mình để cứu người mình yêu thương, còn dòng tộc Ma Cà Rồng thì không bao giờ có chuyện đó xảy ra. Đối với họ, bản thân chính là cái quý giá nhất và hiếm khi có một Ma Cà Rồng nào lại mạo hiểm bản thân mình để cứu một Ma Cà Rồng khác. Tuy có sự khác nhau về hai giống loài nhưng giữa hai loài này có một điểm rất giống nhau đó là tự tàn sát lẫn nhau.

" Em quả thật là một cô gái phi thường đáng ngưỡng mộ đấy"

Lời nói của Mavis khiến Minh Trúc đỏ mặt và gục xuống đất. Cô cảm thấy hãnh diện và hạnh phúc khi mình có thể cảm hóa được một Ma Cà Rồng mà cô yêu thương. Có lẽ đó là ý Trời đã sắp xếp cho cô gặp được Mavis.

Lúc đầu thì Minh Trúc vô cùng tức giận và trách ông Trời là tại sao lại cho một tên Ma Cà Rồng đáng ghét có cái tên Mavis xen vào cuộc sống của cô để làm gì nhưng bây giờ cô rất biết ơn ngài đã ban một điểm tựa vững chắc cho cuộc đời của cô. Trời luôn công bằng, ông không bao giờ lấy bất cứ ai thứ gì và cho ai thứ gì cả. Mọi số phận đều nằm trong ta, ta muốn nó tốt thì nó tốt và ta muốn nó xấu thì nó xấu. Tất nhiên chẳng ai muốn số phận của mình xấu cả.

" Anh cũng là thần tượng của em đấy"

" Không phải em thích cái anh chàng trên tường phòng nhà em sao?"

Ngạc nhiên khi Mavis lại để ý đến tấm ảnh Kim Bum trong phòng của mình. Gương mặt Minh Trúc lộ rõ vẻ thích thú, cô thích vì Mavis để ý đến chi tiết nhỏ nhất trong phòng mình tức là tình cảm của cậu đối với cô là sự thật.

" Anh ấy tuy là người mà em ngưỡng mộ nhưng kể từ bây giờ anh Mavis mới là thần tượng của em và không có ai có thể thay thế anh Mavis trong lòng của em được"

Mavis xoay ngược Minh Trúc lại và cúi người xuống nhìn cô bằng ánh mắt hiền hậu và hỏi.

" Thật sao?"

Đã là lần thứ ba Mavis nhìn cô như vậy nhưng cái cảm giác hồi hộp vẫn luôn ngự trị trong trái tim cô. Tuy nhiên lần này tâm trạng của Minh Trúc không giống như hai lần trước, cô mạnh bạo đưa tay lên má của Mavis và nhấn mạnh câu nói của mình.

" Trên đời này sẽ không có một ai thay thế được anh trong tim của em đâu"

Nghe những lời đường mật đó, Mavis gật đầu cười rồi kéo Minh Trúc vào lòng mình. Khung ngực vạm vỡ của Mavis áp sát vào má của Minh Trúc khiến cô đỏ mặt khi cô cảm nhận được trái tim của cậu đang đập rất mạnh giống y như trái tim của cô hiện giờ.

" Trái tim của anh sẽ dành trọn cho em và em phải có nghĩa vụ bảo vệ nó đấy"

Câu nói ngọt ngào pha chút hài hước trong đó của Mavis làm cho Minh Trúc cảm thấy rất hạnh phúc. Ma Cà Rồng vốn thật thà không biết nói dối nên những lời của Mavis nói ra chắc chắn đều là từ tận đáy lòng của cậu.

" Em sẽ cố giữ gìn nó và sẽ không cho ai cướp lấy nó cả"

Cô tự thì thầm rất nhỏ như thể không cho Mavis nghe thấy câu nói đấy.

Gió ban đêm vô cùng lạnh lẽo lại cộng thêm thân nhiệt của Mavis nên nhanh chóng đưa Minh Trúc vào giấc ngủ. " Trời lạnh thì ngủ ngon" đó là câu nói mà con người miền Nam như Minh Trúc thường sử dụng khi đến mùa gió Bắc. Không biết có phải trời lạnh thì ngủ ngon không nhưng đối với Minh Trúc thì câu nói đó thật là sự thật.

" Ngủ rồi à?"

Mavis cười khẩy trước vẻ dễ thương của Minh Trúc. Không để Minh Trúc chịu lạnh ở ngoài trời quá lâu nên Mavis đã bế Minh Trúc lên và biến nhanh vào căn phòng ở tầng hai.

Maivs đặt Minh Trúc xuống giường và đắp chăn cho cô. Trước khi rời khỏi phòng, Mavis không quên hôn lên trán Minh Trúc một cái như một lời chúc ngủ ngon.

" Anh yêu em"

Sau câu nói đó, căn phòng chỉ còn lại mỗi Minh Trúc với giấc ngủ thần tiên.
.................

Đứng trước quán rượu với cái tên "Đêm", ba anh chàng học sinh với độ tuổi mười bảy này có vẻ thích thú khi nhìn thấy sự gọn gàng và sạch sẽ của quán. Một mùi hương nồng nặc bay khỏi quán, mùi thức ăn đã tạo nên một cảm giác dễ chịu biết dường nào.

" Vào thôi"

Theo lời đề nghị của anh chàng tóc đỏ, cả ba liền đi vào và ngạc nhiên hơn khi khung cảnh của quán đã thay đổi thật sự. Nó không còn là một quán rượu bám đầy mạng nhện nữa mà đã được thiên nhiên hóa nơi đây. Nó cứ như một bức tranh phong thủy với cảnh rừng núi, sông suối chảy réo rắc. Không biết có phải nhìn dòng suối thực quá không mà cả ba nghe thấy được tiếng dòng suối chảy nữa.

" Ngươi làm tốt lắm, ta sẽ trọng thượng cho ngươi"

Nhìn thấy chàng thanh niên với bộ trang phục màu đỏ nâu với chiếc tạp dề phía trước đang đi ra thì cậu thiếu niên tóc đỏ liền nói như thể cậu là chủ ở đây vậy.

" Quý khách nói gì thế ạ?"

Anh nhân viên chả hiểu vị khách chưa đủ tuổi thành niên này nói gì. Nghe cứ như là chủ của mình nên anh có phần cáu kỉnh nhưng anh không thể thể hiện nó ra trước mặt khách hàng của mình được.

" Đây là ngài Midnight"

Kẻ đứng bên cạnh đột nhiên giới thiệu cậu thanh niên tóc đỏ là Midnight khiến anh cảm thấy bàng hoàng. Midnight có thân hình to lớn lại và khuôn mặt đậm chất thủ lĩnh chứ đâu giống cậu thanh niên trong giống những ca sĩ thời đại thế này. Thật khó có thể tin được.

" Ngươi nói đùa đấy à?"

" Ta đâu có rảnh để đùa với ngươi. Cậu thanh niên tuấn tú này chính là vật thế thân của ngài Midnight đấy"

Cậu thanh niên kế bên lại khẳng định một lần nữa lời nói của mình là sự thật. Tuy nhiên anh nhân viên nhìn đâu cũng chẳng thấy giống ba vị hộ pháp của Killer cả, ba anh chàng này trông có vẻ rất đẹp trai, đẹp trai hơn nhiều lần so với ba vị hộ pháp nên anh nhân viên vẫn bán tín bán nghi. Anh nhíu mày nhìn họ để tìm ta câu trả lời thật sự.

" Ngươi không tin, được thôi ta sẽ cho ngươi xem thứ này"

Anh chàng tóc xanh lá cây nói xong thì gương mặt của ba người thoáng hiện lên ba gương mặt của ba vị hộ pháp. Lúc này anh nhân viên mới tin đó là sự thật và nhanh chóng quỳ xuống cúi chào Midnight.

" Được rồi, ta sẽ tặng ngươi một mòn quà thay cho lời cảm ơn của ta"

Dứt lời Midnight liền phóng một luồng khí đen vào người của anh nhân viên. Anh nảy mình và cảm nhận được dòng sức mạnh vô đối đang chảy trong người của mình.

Cảm thấy đã đủ, Midnight rút tay lại và bảo hắn đứng dậy.

Anh nhân viên gập đầu đa tạ Midnight rồi mới đứng dậy. Anh vui vui nhìn lấy cơ thể mình đang sung sức và tràng trề sức mạnh, một sức mạnh mà Ma Cà Rồng trung cấp như anh không thể nào có được.

" Bây giờ ngươi không cần hút máu người để sống nữa, ta chính thức nhận ngươi làm nô lệ Ma Cà Rồng cho ta. Ngươi đồng ý chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net