Chương 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Trước câu nói thêm của Nhật Ý, Mavis bất chợt đứng bật dậy giương đôi mắt khiếp đảm nhìn cô. Không chỉ có Mavis mà cả thanh ngọc cũng không kém phần kinh hãi trước sự thật phủ phàng ấy. Một người phải bỏ mạng để kẻ kia tồn tại ư? Tức là giữa Minh Trúc và cái bóng kia sẽ có một người sống và một người chết. Tất nhiên mọi ngươi ai cũng muốn Minh Trúc thắng trận này nhưng số phận đã được ông Trời sắp xếp sẵn cả, dù muốn dù không gì thì số phận của Minh Trúc cũng đã như vậy rồi, không còn cách nào để có thể thay đổi nó được cả.
" Tại sao lại có bài kiểm tra khốn kiếp đó chứ?"
Mavis không kiềm được cảm xúc của mình, cậu đánh mạnh vào tường và quát trong cơn tức giận. Sự phẫn nộ của cậu đã bộc lộ qua hết đôi mắt đang đỏ ngầu của cậu. Trái tim Mavis đang rỉ máu, một cảm giác như có ai đó xé nát con tim của mình ra vậy.
" Đó là số mệnh mà ngài ấy phải trải qua. Nếu ngài ấy vượt qua bà kiểm tra này thì ngài ấy sẽ trở thành một Ma Cà Rồng thực sự và tất nhiên ngài ấy sẽ là chủ sở hữu của nguồn sức mạnh vĩ đại của nữ hoàng Ma Cà Rồng. Tuy nhiên nếu trường hợp ngược lại thì... Ngay cả thân xác này, tâm linh ác ma cũng sẽ nuốt trọn lấy nó"
Nhật Trung thở dài thông báo. Đầu óc của Mavis trở nên quay cuồng, tâm trí của cậu đang rất rối ren mà chẳng biết làm như thế nào. Nếu bây giờ Lafic còn sống thì Mavis có thể hỏi ý kiến anh nhưng bây giờ đến ngay cả quân sư duy nhất của cậu cũng đã ra đi thì thử hỏi Mavis có thể hỏi ai chứ?
Mavis đưa ánh mắt đượm buồn nhìn Minh Trúc và hỏi.
" Không có cách nào để cứu em ấy sao?"
" Không. Tuy nhiên tôi có thể dành cho ngài một khoảng thời gian ở bên chủ nhân trước khi tôi tiến hành nghi thức hoán đổi"
" Các ngươi đi ra ngoài"
Không muốn lãng phí thêm bất cứ giây phút nào nữa, Mavis liền đuổi cả bọn ra ngoài để cậu và Minh Trúc có thể ở bên nhau cho đến khi nghi thức bắt đầu.
Biết điều, cả ba người chẳng ai than phiền một lời nào mà còn ngoan ngoãn bước ra khỏi phòng.
Hiện tại trong căn phòng này còn mỗi Mavis và Minh Trúc. Mavis bước tới bên cạnh của Minh Trúc, cậu nắm lấy tay cô và nhìn cô chằm chằm như thể nếu không tranh thủ ngắm Minh Trúc thì Mavis sẽ không còn cơ hội nào nữa vậy.
Trước gương mặt thiên thần của Minh Trúc đang say ngủ, những hơi khí lan tỏa xung quanh người cô làm cho cô càng thêm vẻ mỹ miều trong mắt của Mavis, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài của Minh Trúc. Càng nhìn cô Mavis càng cảm thấy buồn, không biết vì nguyên nhân gì mà hai khóe mắt của Mavis ửng đỏ và xuất hiện những giọt nước mắt. Đây là lần đầu tiên Mavis rơi lệ, cậu không hiểu vì sao nước mắt lại tuông trào xuống hai gò má của mình. Cậu chỉ cảm nhận được trái tim mình đang quặn đau từng cơn và không muốn làm gì hết ngoại trừ việc có thể cứu Minh Trúc.
" Em không thể thua cuộc, em phải trở về với anh. Anh không cho phép em rời xa anh"
Nếu như hiện tại Minh Trúc vẫn còn minh mẫn thì cô sẽ gật đầu tuân lệnh Mavis. Một phần là do cô vẫn là một nô lệ của Mavis, một phần là yêu cầu đó cô đã chờ đợi bấy lâu nay. Hạnh phúc lớn nhất của Minh Trúc chính là được ở bên cạnh Mavis mãi mãi và mãi mãi.

Trong khi Minh Trúc đang chuẩn bị bước vào nghi thức biến đổi thì Mayor và Ling đang chuẩn bị cho nghi thức truyền ngôi. Như lời đã hứa, Ling sẽ đi theo Mayor suốt cuộc đời vì thế ngôi vị tộc chủ chính là thứ ràng buộc Ling với tộc Libb. Nhưng không phải truyền ngôi vị lại thì trách nhiệm của Ling sẽ không còn, mặc dù khi truyền ngôi vị xong Ling có thể tru du thiên hạ nhưng một khi tộc Ma Cà Rồng của mình cần sự giúp đỡ thì Ling phải có trách nhiệm như một tộc chủ chứ không phải là một thành viên trong tộc. Đó là luật mà tất cả các tộc Ma Cà Rồng và tộc chủ của họ phải tuân thủ.
Mọi thứ đã sẵn sàng cho nghi thức, Ling bước lên cúi đầu cung kính chào di ảnh của các bậc tiền bối rồi cất giọng gọi ứng cử viên được chọn làm tộc chủ đời kế tiếp.
" Siu, ngươi mau lên đây"
Nghe lệnh, Siu lập tức bước lên cung kính cúi chào các tộc chủ đời trước và Ling. Xong cô quỳ xuống trước mặt Ling. Ling nghiêm trang đặt tay lên đầu của Siu và lẩm bẩm cái gì đó trong miệng, có lẽ là câu thần chú nào đó.
Một hồi sau, bỗng từ bàn tay của Ling đang đặt trên đầu của Siu bốc khói và làn khói ấy ngưng tụ lại và tạo thành một hình lục giác ngay trên đầu Siu.
" Ta truyền nhân đời thứ sáu của tộc Ma Cà Rồng vĩ đại Libb, hôm nay ta xin trao ngôi vị lại cho nữ Ma Cà Rồng Siu đảm nhiệm chức tộc chủ tộc Ma Cà Rồng vĩ đại Libb. Dù sau này có chuyện gì xảy ra ta, Ling luôn cố sức giúp đỡ tộc chủ Siu bảo vệ Libb và các thành viên trong tộc, nếu ta vi phạm lời nguyền thì ta, Ling sẽ chết không toàn thây"
Hình lục giác ấy khi nghe xong lời nguyền của Ling xong thì lập tức bốc khói trở lại và ngưng tụ ngay trên trán của Siu thành một cái hình đó đó rất dị dạng nhưng nó lại giống với hình trên trán của Ling. Có vẻ như nó là biểu tượng cho tộc chủ các đời của tộc Libb.
" Ngươi đứng dậy đi"
Ling thu hồi tay lại bảo. Siu đa tạ Ling rồi đứng dậy vui cười nhìn Ling. Ling đi về phía Mayor và không quên ngoảnh mặt lại căn dặn Siu.
" Nếu như ta biết ngươi không thật sự lo lắng đến Libb thì ta đây sẽ không để yên cho ngươi đâu đấy nhé"
" Cung tiễn tiên chủ"
Siu gật đầu và khắc cốt ghi tâm lời căn dặn của Ling và quỳ gối xuống cung tiễn Ling và Mayor rời khỏi. Do Siu quỳ xuống nên tất cả thành viên trong tộc cũng quỳ xuống theo.
" Đi thôi"
Mayor thúc giục, Ling quay sang nhìn anh cười vẻ mãn nguyện và cùng Mayor biến mất vào bóng đêm.
......................

" Đây là đâu thế này?"
Mở mắt ra, Minh Trúc hốt hoảng với cơ thể bay bổng trong chân không của mình. Một màn đêm tối mịt đang bao trùm lấy cô. Đây không phải là nhà mình, đây không phải là hoàng triều và càng không phải là nhà của anh Thanh Long. Đây là đâu?
Minh Trúc run rẩy đảo mắt nhìn xung quanh hòng tìm ra một chút ánh sáng nào đó. Nhưng làm sao ánh sáng có thể len lỏi vào tận nơi mà chẳng biết là nơi này là nơi nào được. Minh Trúc tuyệt vọng cúi gầm mặt xuống thì thầm.
" Anh Mavis, anh đang ở đâu vậy. Em sợ lắm"
Mặc dù tiếng nói đó rất khẽ nhưng Mavis vẫn có thể nghe thấy rất rõ ràng từng chữ mà Minh Trúc cầu khẩn. Mỗi chữ, mỗi tiếng nói của Minh Trúc như hàng ngàn mảnh thủy tinh đâm vào tim cậu. Cậu tự trách bản thân là tại sao cậu không thể cứu Minh Trúc vào lúc này. Mavis có thể thấy rõ nỗi sợ hãi của Minh Trúc, sự tuyệt vọng khi bị bóng tối bủa vây.
" Ha...Ha..."
Trong thế giới tĩnh lặng của bóng đêm, bỗng một tiếng cười man rợ của ai đó phát lên khiến Minh Trúc kinh hãi nổi cả gai óc. Cô run rẩy từ từ nâng gương mặt thất thần của mình về phía phát ra tiếng cười đó và hỏi.
" Ngươi...là ai?"
" Ngươi đoán xem ta là ai nào?"

Sau câu nói đầy bí ẩn đó, một cô gái với mái tóc xanh dài cùng đôi mắt màu bạch kim sáng chói khiến cho cô hoàn toàn nổi bật trong bóng đêm. Không những thế, bộ trang phục màu trắng cô đang mặc cũng góp phần tăng thêm vẻ hấp dẫn cho cô. Tuy nhiên vẻ đẹp đó của cô không quá thu hút Minh Trúc, cái mà Minh Trúc bị hấp dẫn nhất chính là khuôn mặt của cô. Nó hấp dẫn đến rợn người.
" Ngươi...."
" Thế nào? Đẹp lắm phải không?"
Một câu nói đùa cợt của cô gái lạ mặt kia khiến Minh Trúc cứng đờ cả ngươi. Không thể nào có chuyện như thế này được? Một gương mặt giống mình y như đúc. Minh Trúc bàng hoàng trố mắt nhìn cô gái giống như chị em sinh đôi của mình. Cái mặt ngơ ngớ của Minh Trúc làm cho cô gái kia bật cười. Không những Minh Trúc ngạc nhiên mà tất cả mọi người đều kinh ngạc với cô gái kì lạ có gương mặt giống Minh Trúc kia. Đúng là không có chuyện gì mà không thể xảy ra được.
" Sao thế? Nhìn thấy ta rồi bị trời trồng luôn rồi à?"
" Ngươi là người hay ma... Ngươi"
Minh Trúc nuốt nước bọt ừng ựng và chỉ tay về cô gái kia quát lớn. Có lẽ tiếng quát của Minh Trúc không đủ nội lực làm cô ấy sợ hay sao mà cô còn cười khẩy đáp lại.
" Ôi dào. Ngươi nghĩ ta là cái loài vô dụng như ngươi hay sao? Ta xin tự giới thiệu ta là Etiolia, một nữ Ma Cà Rồng quyền lực nhất thế giới Ma Cà Rồng"
" Không"
Vừa dứt lời, Minh Trúc liền lớn tiếng phủ định lời giới thiệu của cô gái tự xưng là nữ hoàng Etiolia. Lời giới thiệu của cô khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên. Cũng phải thôi, Minh Trúc đã tận mắt thấy nữ hoàng một lần trong giấc mơ rồi thì làm sao lại quên được gương mặt của vị Ma Cà Rồng tối cao đó được chứ.
" Ngươi không phải nữ hoàng. Nữ hoàng không có khuôn mặt giống ta và tất nhiên khuôn mặt của ngài ấy không tà ác như ngươi"
" Ngươi đang chửi chính bản thân ngươi đấy à?"
"...?"
Với gương mặt giống Minh Trúc y như hai giọt nước thì những lời Minh Trúc rủa cô gái ấy chẳng khác nào soi gương mà tự chửi chính bản thân mình. Cảm thấy bực tức vì không thể cất lời mắng cái cô gái dám xưng là nữ hoàng kia, Minh Trúc cắn chặt hai môi mình lại và lườm Etiolia một cách lạnh lùng nhưng có đôi chút gì đó ngây ngô.
" Được rồi. Không nói nhiều với ngươi nữa. Chuẩn bị trao thân xác của ngươi cho ta nào"
Bỗng nhiên sắc mặt Etiolia căng lại và nói với giọng bí hiểm. Trao thân xác gì chứ? Minh Trúc chả hiểu Etiolia đang nói cái gì cả. Cô chau mày khó hiểu bèn hỏi lại.
" Ngươi đang nói cái gì thế hả?"
" Hôm nay chính là ngày ta và ngươi sẽ quyết chiến sinh tử. Kẻ nào thắng sẽ được sống, còn thua thì sẽ..."
Etiolia đưa tay cắt ngang cổ ra ám hiệu. Minh Trúc hiểu ngay ý nghĩa của hành động đó là gì. Với sắc mặt đó của Etiolia, Minh Trúc đoán là chuyện cô đang nói không phải là chuyện đùa, nhưng Minh Trúc cũng chẳng hiểu cuộc chiến sinh tử là gì cả. Từ trước tới giờ làm gì Minh Trúc có chiến đấu cơ chứ với lại chiến đấu với Etiolia để làm gì? Đó là cái suy nghĩ khiến Minh Trúc trầm tư.
" Ta sẽ ra tay trước"
Chưa kịp hiểu ra chuyện gì, Minh Trúc đã bị một sợi dây thực vật quắn chặt vào tay. Hốt hoảng Minh Trúc nhìn cánh tay đang bị xiết chặt của mình một cách ngơ ngác.
" Ngươi còn chưa hiểu ra vấn đề nữa à?"
Etiolia nhếch miệng khẽ cười rồi kéo sợi dây thực vật tung lên không. Minh Trúc bị sợi dây kéo bay tung lên trời.
" Á...."
" Minh Trúc"
Nghe tiếng hét thất thanh của Minh Trúc, Mavis chợt hét lên gọi tên cô nhưng làm sao cô có thể nghe được lời gọi của Mavis chứ.
Nhìn thì thấy cả cảnh tượng đang diễn ra nhưng cả bọn không thể tiếp xúc với họ. Cảnh tượng mà họ nhìn thấy chỉ là không gian ảo mà Nhật Trung và Nhật Ý tạo ra để mọi người tiện theo dõi cuộc đấu tranh sinh tồn của Minh Trúc mà thôi.
" Không xong rồi, Minh Trúc từ đó tới giờ làm gì biết đánh đấm với lại em ấy không có chút năng lực chiến đấu nào thì làm sao em ấy thắng được con ả kia chứ?"
Thanh ngọc lo lắng nhìn Minh Trúc đang bị Etiolia quơ mòng mòng mà nói. Ngoài cô ra Thanh Long và Thái Trân cũng đang rất lo lắng cho cô.
Chuyện Minh Trúc sẽ kiểm tra bài đấu sinh tử với chính mình đã được thanh ngọc thông báo cho Thanh Long và thậm chí là cô bạn thân nhất của Minh Trúc là Thái Trân. Thoạt đầu Thái Trân có vẻ nghi ngờ về thanh ngọc nhưng sau khi tiếp xúc cô cũng từ từ quen dần với nhóm người Ma Cà Rồng này cũng giống như Minh Trúc vậy.
" Cậu đừng có xảy ra chuyện gì nghe Minh Trúc"
Thái Trân nắm chặt hai tay vào vạt áo và cầu nguyện. Thanh Long thấy nét mặt không còn hột máu nào trên mặt của Thái Trân, cậu vỗ vai vào bảo đừng lo lắng quá. Nói thì nói vậy thôi, đến ngay cả cậu cũng không thể nào giữ được nét mặt bình tĩnh thì làm sao có thể trấn an được Thái Trân chứ.
" Anh tin em, Minh Trúc"
Mọi thứ Mavis có thể lung lay nhưng niềm tin mà cậu đặt lên người Minh Trúc không hề lung lay. Mặc dù là vậy nhưng tình hình bây giờ của Minh Trúc chẳng thay đổi tí nào. Cô cứ bay vèo vèo trên không như thể cô đang ngồi trên một chiếc tàu lượn siêu tốc vậy. Chóng mặt và khó chịu lắm, nhưng biết làm sao giờ cô không hề có năng lực gì ngoài việc dịch chuyển.
" Đúng rồi dịch chuyển"
Đột nhiên Minh Trúc nảy sinh ra một ý rất hay đó là phép dịch chuyển. Cô dùng tay còn lại của mình nắm lấy sợi dây và nhắm mắt lại tập trung tinh thần. Minh Trúc lấy chân phải của mình đập đập vào chân trái lập tức đôi giày cô phát sáng lên và ngay sau đó trên không trung chỉ còn mỗi sợi dây.
Etiolia ngạc nhiên dừng việc quay sợi dây lại và nhìn dáo dác xung quanh tìm kiếm.
" Ngươi đâu rồi"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net