hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

siêu ngắn :)))

ver 1:

Cao Khanh Trần thích hôn.
Vốn anh không hề như vậy. Từ trước đây anh có hay ôm ấp đụng chạm với mọi người, cũng sẽ không có quá phận hơn.
Cho đến khi có bạn trai nhỏ Châu Kha Vũ.

Anh muốn mỗi lần em tựa đầu lên vai anh, sẽ hôn lên tóc em. Muốn nhân lúc em ngủ mà khẽ đặt môi vài giây lên trán. Muốn để lại nụ hôn trên đôi mắt em, khi hai người ngồi ngang tầm mắt. Muốn câu lấy cổ em, nhón chân lên và đôi môi điểm lên chóp mũi. Muốn vào lúc em không chú ý mà 'chụt' lên hai má mềm mại. Muốn vòng ôm cổ em từ đằng sau, như có như không đưa môi chạm vào sau gáy. Muốn dùng môi để lại một vết đỏ mờ mờ phía dưới hầu kết, nhưng đủ khiến em không thể không kéo cao cổ áo khi ra ngoài.

Anh còn muốn mỗi sớm mỗi khuya có một cái chạm môi. Muốn tranh thủ giờ nghỉ tập luyện mà  ôm ôm hôn hôn một chút. Muốn lén lút trong phòng thay đồ, cho em nếm thử vị trà sữa anh vừa uống. Muốn đung đưa trên bàn bếp vừa hôn vừa chờ lò vi sóng làm ấm sữa. Muốn ngồi vào lòng em, hôn hôn trêu chọc đến khi em đỏ mặt.
Cao Khanh Trần đã tưởng tượng ra đủ tình huống như thế.

Nhưng anh nhìn sang bạn trai sắp tròn 20 của mình. Em đang mặc áo ngủ to rộng, kéo áo trùm lên mu bàn tay, nằm trên giường chơi game. Lại thở dài một hơi.
Châu Kha Vũ vẫn là trẻ con. Dù chỉ kém anh có ba tuổi thôi, thì vẫn còn nhỏ lắm.

Đành đợi thêm chút vậy.

(Well, bắt đầu viết vào 1/1/2022 nên đương nhiên bạn em chưa đủ 20 rồi :)))

ver 2:

"Thỉnh hai vị chú ý, ở đây còn có 2 trẻ vị thành niên."

"Em đã 19 tuổi rồi!" Trương Gia Nguyên và Doãn Hạo Vũ ngồi solo game cách đó không xa nghe thấy, mắt nhìn điện thoại, miệng phản bác.

"Vẫn là chưa đủ tuổi!" Lâm Mặc lườm hai đứa nhóc một cái, lại quay lại nhắc nhở đôi tình nhân trẻ "Làm gì cũng nên kín đáo một chút."

Đồng đội trong nhóm yêu đương với nhau là cảm giác gì? Chính là mỗi ngày không hề có nhu cầu nhưng vẫn có "cơm chó" miễn phí dâng tới trước mặt.

Tỉ dụ như lúc này, Châu Kha Vũ hoàn toàn không để tâm lời của đồng niên, vẫn vòng tay quấn lấy eo người đang ngồi trên đùi mình, dù sopha ở ký túc xá khá là rộng. Cằm đặt nhẹ trên vai, ngực áp vào lưng, hai đôi mắt cùng nhìn chăm chú vào một điện thoại.

Cao Khanh Trần hơi nhếch khóe môi bấm dừng video trong điê n thoại, ngước lên nhìn Lâm Mặc:
"Mặc Mặc, bọn anh cũng chỉ đến như thế này thôi, không hề quá phận ở trước mặt mọi người mà~"

Có cái con khỉ! Nếu không phải vừa tận mắt chứng kiến, Lâm Mặc chắc cũng sẽ bỏ qua khi nghe mấy câu này. Cậu vừa cầm cốc nước từ trong bếp đi ra, đập vào mắt là tên đồng niên đang ấn giữ môi vài giây lên cổ và xương bả vai của người yêu. Thề có chúa, cậu không hề nghĩ xa hơn về hành động của họ, là bản chất của nó đã quá ái muội.

"Như này còn bình thường?! Hai người sắp-"

"Sắp như thế này?" Cao Khanh Trần nghiêng đầu, kéo mặt Châu Kha Vũ tới gần. Hành động ngay sau đó của anh làm Lâm Mặc ngơ luôn rồi. Châu Kha Vũ chỉ hơi mỉm cười, cũng ngước mắt nhìn bạn mình.

"Hai người, hai người!" Hai người bắt nạt em! Tình lữ thúi xấu xa, hùa nhau bắt nạt cẩu độc thân!

"Anh hãy làm quen đi." Trương Gia Nguyên đã kết thúc ván game, đứng dậy đi qua vỗ vai Lâm Mặc. Doãn Hạo Vũ chêm thêm một câu trước khi cùng đứng dậy rời đi "Lâm Mặc ca, mắt không thấy, tâm không phiền."

Hai đứa còn không giúp anh!

"Mặc Mặc, em có người yêu đi rồi sẽ hiểu na~"

Hai người kia cười cái gì mà cười! Ai thèm hiểu! Mấy người yêu đương đúng là phiền chết đi được!
"Vậy xin nhớ, hai người còn có phòng riêng đấy."
Rồi Lâm Mặc bĩu môi, quay lưng đi về phòng mình.

Đôi tình nhân cũng đã biết nghe lời, quay về căn phòng dưới tầng hầm nhà A.
Châu Kha Vũ ngồi xuống giường, kéo Cao Khanh Trần ngồi lên đùi đối mặt với mình. Một tay ôm eo, một tay sờ lên môi người lớn hơn.
"Nine, anh làm vậy là không được nha~"
Xúc cảm và độ ấm trao đổi khi hai đôi môi chạm nhau ban nãy, vẫn còn nguyên vẹn.

"Anh làm sao chứ?" Cao Khanh Trần đặt tay lên cổ người yêu, ngón tay khẽ khều lấy mấy lọn tóc dài sau gáy. Khóe môi vẫn nâng lên một góc độ như cũ.

"Lúc nãy anh làm sai rồi."

"Sai chỗ nào?"

"Anh hôn sai rồi."

Ý cười trong mắt Cao Khanh Trần càng sâu. "Như thế nào mới là đúng?"

"Là như này."

Hai đôi môi chạm nhau lần nữa, nhưng không hề tách ra sau vài giây. Đầu lưỡi người nhỏ hơn vươn ra, liếm nhẹ môi dưới của đối phương, thì chạm phải một thứ mềm mại y như mình, vội vàng quấn lấy dây dưa.

Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng nước chóp chép nho nhỏ có thể khiến người ta đỏ mặt, tiếng ngâm nga từ cổ họng mang đầy thỏa mãn. Không lâu sau còn có thêm âm thanh sột soạt như vải vóc đang cọ sát vào nhau, và tiếng động của cơ thể ngã nhẹ lên đệm giường.

(Hiệu quả của đường otp quá tuyệt :))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net