Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Một ngày không gặp dài tựa ngàn năm, nàng vì nhớ hắn mà chỉ choàng một cái áo khoác có thể nói là dày dặn lên người rồi đi đến Dưỡng Tâm điện. Nàng bước đến bên cửa, thấy hắn đang chống trán ngủ trong lúc đang duyệt tấu chương. Lý công công định thỉnh an, nàng đưa tay tỏ ý không cần rồi bước vào. Cởi áo khoác của mình choàng lên vai hắn. Canh lúc hắn vừa tỉnh giấc, nàng mỉm cười đưa tay lên che mắt hắn, nén cười đổi giọng:

- Đoán xem, thiếp là ai?  

 Hắn vừa mở mắt đã bị một bàn tay che mắt lại, chỉ thấy một mảng tối đen. Vốn đã biết là ai nghịch ngợm, nhưng vẫn cố tình trêu ghẹo:
- Tuệ quý phi, đã là mẫu phi rồi sao còn bày trò nghịch trẫm làm gì?  

- Tuệ quý phi?

Nàng liền bỏ tay ra, bĩu môi giận dỗi:

- Thiếp không phải là Tuệ quý phi của người, thật đáng tiếc, thiếp là hoàng hậu.

Nàng đứng bên lầm bầm:

- Thiếp đã bỏ công mang canh gà cho người mà còn bị nhận là người khác, thiếp dỗi rồi

Nàng nhìn hắn rồi hứ nhẹ quay qua hướng khác làm ra vẻ giận dỗi

  Bạc môi nhếch lên thành độ cong hoàn mỹ, đôi mắt hắn thu vào hình ảnh giận dỗi của nàng, có chút buồn cười cũng có chút đáng yêu. Không nhanh không chậm đem nàng đặt vào lòng, nở nụ cười sủng nịnh:
- Biết ngay là nàng mà.  

  - Đã biết là thiếp vậy sao còn gọi thiếp là Tuệ quý phi? Bệ hạ... Nàng đưa tay ôm cổ, nhíu nhẹ mày nhìn hắn - Người như vậy là muốn nhìn thiếp ghen như thế nào sao? Hửm?
Nàng bật cười, nhìn xem phản ứng của hắn. Nếu là như vậy, trượng phu của nàng quả thật rất khả ái  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net