Quốc sư đại nhân (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu An Nhiên thầm khóc trong lòng, bên ngoài cửa cha nàng mang chén tổ yến vào, mùi hương thoảng khắp phòng khiến bụng nàng bất giác reo lên, nàng hơi ngại ngùng một chút nhưng mỹ vị trước mắt đang hấp dẫn nàng, trời sinh thân thể này mặc dù kén ăn nhưng thay đổi là nàng nên nàng không ngại mà ăn hết chén tổ yến này. Cha của nàng cũng tất là Hiên Viên Trúc Lam, đệ đệ của nữ hoàng Hiên Viên Thanh Cơ, nhị hoàng tử Hiên Viên triều quốc, mẫu thân nàng là phò mã trạng nguyên lấy được đệ đệ của nữ hoàng nên được phong làm vương gia, lấy hiệu là An hiền vương gia, công danh thì có một chút, hơi phong lưu một chút, cha nàng tuy là vương phi, ở dưới còn hai bình quân, và thê thiếp, được đánh giá là người ít thê lang nhất trong Hiên Viên triều quốc, còn với nàng chẳng khác nào là ngựa đực nữ cả. Nàng không thích những kẻ hoa tâm, nhưng nhiệm vụ nàng lại phải công lược nữ chủ,  kẻ sau này có mười hai vị phu quân, nghe thôi đủ nhức đầu.

Nàng không biết nên lấy cái gì công lược Lục Ức Kỳ, hiện tại hảo cảm nữ chủ đối với nàng là -10, tâm hảo mệt a~. Ăn xong chén tổ yến, nàng bất giác mệt mỏi muốn ngủ, Hiên Viên Trúc Lam đánh giá nhìn nàng một rồi thở dài ra ngoài, nhìn con gái bảo bối bị đánh thế làm hắn cảm thấy phẫn nộ, một người yêu con như mạng thì theo phương diện sẽ nghĩ cách trả thù Lục Ức Kỳ thay Lưu An Nhiên, trong truyện cha nàng thế nhưng lại là một trong nam chủ của nữ chủ, ngược một chút máu me lại gần kết cuối truyện, miệng mỉm cười tha thứ và về hậu cung nữ chủ, đúng là đủ cẩu huyết hơn không cẩu huyết hơn nữa.

Nàng mê man thực chất là đang cùng hệ thống mắng nhau một chút, nàng oán trách.

" Sao anh không tìm nhiệm vụ nào dễ dàng hơn, mới tiếp thu kịch bản thôi cũng đủ đáng sợ rồi, cẩu huyết không thể cẩu huyết hơn được nữa "

" Cô đừng có được voi đòi tiên, đây là nhiệm vụ dễ nhất trong các nhiệm vụ, nể tình lần đầu cô mới công lược nên tôi chọn cô nhiệm vụ dễ nhất rồi đây" Vừa nói vừa liếc xéo người nào đó mặc dù hệ thống chẳng có mắt chẳng có mũi, chỉ là một đốm sáng màu xanh mà thôi.

Bên phủ quốc sư...

"Đại nhân" Một gả áo đen nữ tử đang quỳ xuống cung kính, ánh mắt nàng ta lộ vẻ tôn sùng nhìn lên phía một nữ nhân đang mang y phục màu trắng.

"Mọi chuyện thế nào rồi? " Một giọng thanh âm lạnh lùng như suối nước trong vắt bị đóng bằng giữa tháng giêng, để lộ khuôn mặt phải nói nếu có Lưu An Nhiên đây chỉ cảm thán thôi, một từ đẹp, phi thường đẹp, mắt đen như vì sao đêm mà vừa lại sắc bén như chim ưng, chỉ cần một cái nhìn thôi tựa như đế vương giả mà sinh ra, mũi cao không giống người phương đông, rất đẹp, môi mỏng nhìn có vẻ bạc tình đào hoa, mái tóc đen xoã dài được cột lên tuỳ ý để lộ khí phách khiến nam nhân mê muội, người đó là Lục Ức Kỳ, quốc sư của Hiên Viên triều quốc, người nắm trong tay một nửa quyền lực của đất nước.

Chỉ cần nhìn người này thôi cũng đủ làm người ta điên cuồng, nữ tử áo đen thành khẩn bẩm báo về tình hình của Lưu An Nhiên, chỉ biết nàng ta đang còn mê man trong phủ, hiện tại vừa mới tỉnh dậy, nghe bẩm báo xong, Lục Ức Kỳ híp mắt lại, trên gương mặt tuyệt mĩ nở nụ cười âm ngoan đến doạ người, làm nữ tử áo đen thoáng sợ hãi một chút.

Hiện tại một nửa Lưu An Túc là người nẵm giữ còn lại một mảnh kinh tế của Hiên Viên triều quốc, nàng làm hại con của cô ta, không biết chuyện này sẽ xử lý như thế nào, dù sao nàng cũng phải đề phòng, kiếp trước nàng chưa xuyên đến là nữ tổng tài trên thương trường cũng phải khiến người khác kinh sợ, thủ đoạn tàn nhẫn đến người uất nghẹn, nghĩ đến việc con gái nàng ta trêu ghẹo nam nhân khác cũng đủ bá tính phỉ nhổ, tiếng xấu một ngày lan xa hơn. Chỉ cần một thời gian nữa thôi, nàng sẽ tìm cách xử lý Lưu  An Túc, thậm chí con gái nàng ta nữa.

"hắc xì" phía An Bình phủ, Lưu An Nhiên cảm thấy ớn lạnh, không biết ai đang nói xấu nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net