Chương 19. Thế giới mở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
độc bị vu oan. Eta tin là Hạnh sẽ ổn thôi. Hạnh có lẽ đang sống hạnh phúc tại đất nước Việt Nam đó.

"Cảm ơn công chúa Rho! Nếu không có cô thì tôi đã trở thành kẻ như thế nào rồi tôi còn không dám tưởng tượng nữa. Tôi là Eta Matilda, từ trước giờ vẫn luôn như vậy, tôi không phải là đồ giả!" Eta xúc động nói.

"Tôi mới là người phải cảm ơn cô!" công chúa Rho chần chừ nói "Ban đầu tôi cứ mãi lì lợm mà sợ này sợ nọ, sợ mình thay đổi quá nhiều rồi mọi thứ lại mất kiểm soát... nhưng chính cái cách Eta mạnh dạn liên tục cố hết sức tác động vào mọi thứ như vậy đã khiến tôi có thêm dũng khí. Hơn nữa, nếu không bởi Eta kể thì tôi cũng đã không biết Chúa Giê-xu là ai rồi..."

Eta đưa tay vào túi, mạnh dạn rút ra quyển tiểu thuyết "Vũ khúc của những cánh hoa" cho công chúa Rho.

"Cô đọc thử xem." Eta cũng không ngờ người xem nó lại trở thành công chúa Rho như thế này.

Công chúa Rho nương theo ánh trăng đọc thử, một lát sau cô ấy tròn mắt ngạc nhiên "Làm sao cô có nhật ký của Iota như thế này được? Sự kiện thì đúng nhưng mà bản chất sự kiện là dối trá."

"Nhật ký của Iota?" Eta ngạc nhiên chen giọng vào "Sao cô lại nghĩ như vậy? Đây là quyển tiểu thuyết mà Hạnh – một người ở Việt Nam trong tương lai đọc được."

Rồi Eta nhớ ra lý do Thúy – bạn của Hạnh không thích đọc quyển tiểu thuyết này.

Thúy nói "Tui không có thích đọc mấy quyển tiểu thuyết viết bằng ngôi thứ nhất, là kiểu ngôi 'tôi' như vậy. Tự nhiên cả thế giới chỉ được nhìn thấy qua góc nhìn của nhân vật 'tôi'. Nhỡ cái nhân vật 'tôi' đó nói dối với ngay cả độc giả thì sao?"

Eta bàng hoàng rồi lại suy nghĩ tiếp, cô lẩm bẩm khiến công chúa Rho cũng nghe thấy:

"Vũ khúc của những cánh hoa:

Eta Matilda là Bông hoa hồng có gai của đế quốc Avadonia

Công chúa Rho Othello là Bỉ ngạn xanh lam của đế quốc Avadonia

Công tước Gamma Oliver là Hướng dương bạc của đế quốc Avadonia

Công tước Sigma Hamlet là Dạ hương máu của đế quốc Avadonia

...

Tại sao tất cả nhân vật chính hoặc chính phụ đều có biệt danh mà Iota là nữ chính lại không?"

Công chúa Rho chớp chớp mắt, lật lật quyển tiểu thuyết rồi nói ra phán đoán của mình "Vì Iota đang muốn nói cô ấy không phải là hoa?"

Eta chợt run rẩy nhận ra ẩn dụ đằng sau tiêu đề của tiểu thuyết "Vũ khúc của những cánh hoa - Tất cả mọi người chỉ như những cánh hoa đang nhảy múa và diễn trò trước nhân vật 'tôi' – Iota Heidi Othello"

Công chúa Rho nhận ra Eta đang run sợ nên cô không chậm trễ mà gấp quyển tiểu thuyết kia rồi đặt sang một bên "Eta, tôi đã xử lí rất ổn để đưa tội lỗi của Iota ra ánh sáng, công tước Gamma thì từ từ cũng sẽ sa bẫy. Hiện giờ hoàng đế Beta người vốn lẽ ra không sống được đến giờ này và không yêu thương gì tôi thì nay đã yêu thương và đứng về phía tôi rồi. Công tước Sigma đã tỉnh táo không còn chống đối để kiểm soát lời đồn nữa. Hầu như mọi nền tảng cho phần sau của tương lai bi kịch đã nhờ có Eta mà bị bẻ gãy ngay từ đầu nên bây giờ tôi muốn Eta hãy lo cho bản thân đi và đến nơi an toàn mà cô thích."

Không hiểu sao công chúa Rho vẫn thấy lo cho Eta, lẽ ra theo tương lai tồi tệ mà cô thấy trong mơ thì Eta đã chết rồi. Để Eta vẫn còn sống đến thời điểm này thật không dễ dàng. Công chúa Rho muốn Eta cứ như vậy mà rời khỏi nơi này đi. Dù sao biến số bây giờ cũng đã vô cùng nhiều rồi, ai mà biết chuyện trầy trật gì sẽ xảy ra trong tương lai.

"Nơi an toàn nhất mà tôi muốn ở nhất chính là ở nơi này, bên cạnh Rho, Sigma và thầy Delta" Eta ôn tồn cảm thán.

Công chúa Rho nhìn vẻ mặt ấm áp của Eta mà thấy xúc động, nhưng cô vẫn giả vờ giận lẫy "Hứ... gọi là thầy Delta luôn ấy!"

Eta thấy vậy thì ha ha đáp lời giận lẫy của công chúa Rho "Chỉ là bạn bình thường thôi mà!"

Sau đó họ còn nói với nhau rất nhiều chuyện.

"Khi muốn nhìn thấy mặt và nghe giọng của ai đó thì chỉ cần bấm một vài nút trên cái gọi là điện thoại di động..."

"Thanh kiếm Haetera trông giống hệt như Greta Oto vậy, nhưng kết cấu có vẻ kì quái hơn..."

"Lúc không ở thủ đô thì tôi có gặp một con chó rất to, vết sẹo này là do nó để lại..."

"Delta thực sự mạnh lắm, hình thái đạt mức Từ Tính tối đa rất khủng nhưng cứ như lý trí bị hao mòn vậy..."

"Hồi xưa tôi còn chẳng biết thằng nhóc ốm nhom bẩn bẩn đó là Sigma nữa..."

"Mấy con cá ngoài biển bị ảnh hưởng Từ Tính nên trông to khủng khiếp..."

"Có thể dùng một con tàu lớn bằng kim loại để bay ra ngoài vũ trụ luôn ấy..."

"Anh ta cứ sơ hở ra là lại kể về em gái..."

"Có lẽ lúc té xuống hồ suýt chết nên tôi đã bộc phát năng lực mà không biết..."

Hai người cứ như vậy mà kể cho nhau nghe những bí mật nối tiếp những bí mật.

Chẳng phải 'thế giới trong trái tim' của mỗi người cũng rất rộng lớn sao?

Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Đến khi nào mới khám phá hết được 'thế giới trong trái tim' của những người lân cận đáng quý mà Ông Trời ban cho mỗi chúng ta?

--

Đêm trắng Avadonia năm nay là một đêm của những lời tâm sự thầm kín và những khát vọng được kể ra.

--


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net