Chap 20: Nghi Ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ohm lúc này , mới nhìn ra hướng có người đi tới lại chỉ nhìn được phía sau lưng người ấy.
Có chút nhíu mày, Ohm định đi lên thì Dean lại kéo anh ra gặp một gia đình vừa mới tới cửa.

Ohm tặc lưỡi, liền đi theo Dean. Phía bên này , PHÚC cùng Ba mẹ tới chào Ngài THITIWAT và cùng nói chuyện khá rôm rả.

Tiệc đứng lên ai thích ăn gì ? thì tuỳ thuộc vào sở thích mà lấy cho mình những phần ăn vừa ý.

Từ xa xa , bỗng chợt thoáng qua Ohm lại thấy bóng dáng ai kia đang quay lưng lấy đồ ăn ?
Có chút tò mò . Nhưng lại tạo cho anh có chút quen thuộc, anh quyết định đi tới gần xem.

PHÚC thì đang mải nếm mấy món mình thích. Không để ý có người đang đi tới phía sau lưng cậu.
Dean thấy Ohm liền chạy tới gọi.
_ Anh Ohm ơi!

Tiếng nói gọi tên người ấy , ngay sau lưng PHÚC. Vừa lúc cậu cũng đang quay lại thì giật mình.

Bốn mắt nhìn nhau. PHÚC chột dạ tròn mắt liền quay mặt đi.
Ohm thì chăm chăm , nhìn cái hành động ngỡ ngàng của người trước mặt này.
_Cậu?????

_ Anh Ohm? Có chuyện gì sao ah?(Dean)

Thực ra, PHÚC quay đi để lấy can đảm quay lại lần nữa , cầm khăn giấy lau vết thức ăn vừa văng lên áo của Ohm.

_ Tôi... tôi xin lỗi.( lau nhẹ)

PHÚC hơi cúi nhẹ đầu , lau nhanh chóng thức ăn trên áo cho Ohm.
Còn Dean đang không hiểu gì nhìn và nhìn thôi.?
Còn Ohm thì lại có cảm giác rất lạ. Anh liền túm lấy tay PHÚC đang lau, mà có chút bực bội.

_ Hậu đậu. Không cần.

Nói thì nói vậy, nhưng không hiểu sao trong lòng Ohm cảm thấy khó chịu lắm khi nói vậy?
Vừa lúc Ohm quay đi với Dean, thì quản gia thân cận của ngài THITIWAT chạy tới gọi.

PHÚC cũng vừa mới hoàn hồn, thở phào nhẹ nhõm rồi theo sau ông ấy.

Rồi gia đình Tin Can cũng tới. Ohm và Dean đang mời chào khách, cũng ra đón tiếp họ.
_ Hai người nay tới muộn vậy?( Ohm)

_ Em chào hai anh ( Dean)

CAN cười nhẹ lên tiếng:
_ Chẳng là anh ấy ( TIN) có chút việc bận mới giải quyết xong.

Định cáo lỗi không tới, nhưng tôi nghĩ chúng ta dù sao cũng có qua lại lâu năm, dù mệt cũng tới có mặt chút xíu.

_Ra là vậy.
_ Nghe nói nay chú THITIWAT  cũng giới thiệu cậu con nuôi học ngành y , với khách cho biết mặt?

_ Oh! Nhưng Vẫn chưa tới phần  giới thiệu . Mọi người vẫn đang dùng tiệc.

_ Dạ! Hai anh hãy đi hướng này và tìm cho mình những món ăn ưa thích ạ! ( Dean nhanh nhảu)

_ Uh ! cảm ơn cô em dâu tương lai nhé ( TIN)

Biết Ohm có chút không tự nhiên. CAN liền biết ý dùng tay huých nhẹ vào tay TIN.
_ Anh nói ít một chút không được sao?

Ohm cười nhẹ:
_ Không có gì đâu? Dù sao lát nữa Ba tôi cũng công bố với khách mời ở đây về lễ đính hôn.

_ Uh! Tôi đang hóng và muốn gặp bạn cùng nghành xem sao? Cái cậu em nuôi của cậu Ohm đây đó.

Dù sao sắp tới chúng tôi , cũng làm cùng bệnh viện.

_ Vậy sao ạ? ( Dean)

Ohm thì cứ mông lung. Phía bên này, PHÚC sau khi nghe lời dặn dò của Ba nuôi xong , thì cậu tình cờ thấy Tư Duệ và Prem.

Bước tới PHÚC vồ vập chào họ và nói chuyện vui vẻ.
Bỗng Prem với nét mặt ái ngại bước tới vỗ vai, an ủi PHÚC.
_ Cậu không sao chứ? Thực ra tớ và Tư Duệ đều thấy một màn vừa rồi.

_ Hãy cho anh ấy thời gian, mình tin anh ấy sẽ nhớ ra bạn thôi. ( Tư Duệ)

_ Ah! Mình.. mình không có sao, hiện tại quan hệ mình với anh ấy khác trước rồi.

Hai cậu đừng lo lắng cho mình, mình ổn. Cảm ơn, mình ra đây một lát.

//::
Thực ra PHÚC thấy bóng dáng của Ohm , đang cùng Vợ chồng bác sĩ CAN , Kao, BOUN đang đi về phía này. Cậu muốn tránh mặt .

Thấy bóng có người đi khỏi, Ohm nhíu mày hỏi?
_ Hai em quen cậu ta sao?
_ Dạ! Thực ra.,,!

Tư Duệ chưa kịp nói hết câu , thì có tiếng loa từ trên bục phát biểu. Là ngài THITIWAT có lời muốn giới thiệu cậu con nuôi , đã tốt nghiệp nghành y trường nổi tiếng tại Trung Quốc .

Mọi người đều nhìn theo hướng đó mà trầm trồ khen cậu bé đẹp trai, dễ thương lại tài năng.
Prem và Tư Duệ thì vui mừng nắm tay nhau hò reo:

_ Tốt quá rồi. Cậu ấy lại còn được làm ở bệnh viện thành phố nữa.

_ Vui nhỉ? ( CAN)
_ Thú Vị ( TIN)
_ Tốt rồi.( Kao & Boun)

Dean thì bình thường, có vẻ không quan tâm lắm. Nhưng lại muốn lấy lòng Ohm.
Vừa khoác tay, cười nói vui vẻ.

_ Hay ghê nha, giờ anh Ohm có thêm em trai dễ thương.

Không ngờ lại là cái cậu lúc nãy. Hoá ra hai người có duyên gặp nhau trước khi giới thiệu.

Em cũng sắp có thêm em.. em chồng ( nói nhỏ, cười)

Vợ chồng Tin Can cũng cười với vẻ đầy bất ngờ.
Ohm thì chẳng quan tâm những gì Dean nói. ?
Anh chỉ chú ý tới Người trên kia. Anh không hiểu từ cậu ta phát ra ma lực gì mà ai cũng yêu quí?

Tuy bề ngoài thì anh không thích con người hồng nhan hạ thủy này .
Nhưng cả tâm trí và lòng anh thì lại rất muốn tới gần con người này.

Không cam tâm với những thứ đang diễn ra trái ngược trong mình. Anh liền rời đi muốn yên tĩnh một chút.

Góc khuất , Ohm liền đứng dựa tường suy nghĩ trong giây lát. Bỗng chốc sự yên tĩnh đó bị đánh tan bởi cuộc nói chuyện của hai chị em nhà Mai và Mon.

_ Chị em không ngờ ngài THITIWAT , lại nhận cậu ta làm con nuôi.

Lại còn tới làm ở bệnh viện mà chị em chúng ta nhờ ba xin mãi mới vào được.

Đằng này cậu ta mới trở về , lại còn được chỉ thị vào làm trưởng khoa hô hấp nữa chứ .

Mai đứng nghe em trai mình nói mà không nói lời nào? Chỉ bậm bịch dẫm chân, rồi làu nhàu:
_ Chị không cam tâm mà.

Vì cớ gì mà thằng nhóc ấy lại may mắn tới vậy?
Bao nhiêu ưu ái lại đặt hết lên người nó.

Còn nhớ năm đó, nó cứ bám lấy anh Ohm mà chị hận không thể đánh nó một trận tơi bời.

Xong nó lại dùng thủ đoạn gì mà được anh Ohm ưu ái, đưa đi đón về cuối tuần.?

Xong lại bảo kê toàn trường, không ai dám động?
Rồi sau tai nạn của anh Ohm, bỗng dưng nó biến mất không tăm hơi.

Cứ tưởng mọi chuyện đã ổn thoả. Không ngờ anh Ohm lại mất đi kí ức không nhớ gì cả?

Chị tin anh Ohm bị tai nạn có liên quan tới nó.

_ Nếu vậy sao ngài THITIWAT lại nhận nó làm con nuôi?
Hoá ra mấy năm nay nó mất tăm , là được cho đi học ở Trung Quốc.

_ Chị cũng đang khó hiểu đây?
_ Chị! Chị!

_ Cái gì?
_ Có phải chị vẫn chưa cam tâm từ bỏ anh Ohm?

_ Em đang nghĩ cái quái gì vậy hả? Hiện tại ai có thể tranh anh Ohm với tiểu thư Dean?

Em thử nhìn xem gia thế nhà cô ấy xem ?

_ Dạ! Em có chút hồ đồ rồi. Vậy chúng ta cứ để thằng đó dễ dàng như thế sao?

_ Yên tâm chúng ta giờ nằm im chờ cơ hội vậy.
Mà này nói be bé thôi, kẻo có ai nghe thấy sẽ không tốt đâu.?

_ Vâng! Vậy chị em mình quay lại buổi tiệc đi.
Chắc lễ đính hôn của cậu Ohm và tiểu thư Dean sắp thông báo rồi đó.
_ Uh! Đi thôi. Thật bực bội.

/:::
Khi cả hai đã đi khỏi, Ohm mới từ trong bóng tối bước ra với khuôn mặt lạnh tanh,  cùng ba vạch đen trên trán.

Anh rút điện thoại ra và ấn một dãy số lạ gọi đi.
_ A lo! Hãy điều tra giúp tôi người này..,,,

Quay trở lại buổi tiệc. Ngài THITIWAT gọi PHÚC và ra hiệu bảo Người gọi Ohm , từ phía kia lại đây.
Cuộc gặp mặt này không thể từ chối .
PHÚC chuẩn bị sẵn tinh thần với tư cách là em trai.

Ohm, lạnh lùng đi tới:
_ Thưa ba!
_ Nghe Ba giới thiệu rồi phải không? Con hãy tới và bắt tay chào em trai Na Phúc của con đi.

PHÚC, con cũng hãy chào anh con là Ohm nhé.
Từ nay hai anh em phải sống hoà thuận nhé.

_ Vâng ạ!

Ohm nhếch mép cười, chìa tay ra:
_ Chào cậu em nuôi.

Ngược lại thì PHÚC có chút rụt rè hơn, cậu cũng vừa mới chìa tay ra:
_ Vâng! Chào.. chào!

PHÚC chưa kịp nói hết câu thì bị Ohm nắm chặt tay kéo mạnh về hướng mình.
Bị mất đà, PHÚC ngã dúi về phía trước. Vừa hay Ohm đỡ nhẹ, rồi ghé sát tai PHÚC mà nói:

_ Cậu lại hậu đậu rồi.

Hôm nay tôi thực sự mệt định không up lên đâu.
Nhưng hứa với mọi người hôm qua trên nhóm. Nằm một lúc đỡ mệt.
Lấy cảm hứng viết một lèo nà. Chúc mọi người buổi tối đọc truyện vui vẻ.
Chạp này ngắn xíu đọc tạm nha.
💙💙20/10/2020. Chúc mừng chị em hủ chúng ta ngày phụ nữ việt nam 🇻🇳 .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net