một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Tiêu Đức Tuấn đã trải qua 34 năm cuộc đời cùng vô vàn những dấu mốc mà có lẽ y sẽ khắc ghi tận sâu trong thâm tâm.

Năm 18 tuổi, Tiêu Tuấn phân hoá thành Alpha, nhận được vô vàn lời chúc mừng từ gia đình và bạn bè.

Năm 25 tuổi, y trở thành một luật sư có tiếng tại Thương Đình và được chuyển công tác đến tổng công ty luật Felicity tại tinh cầu Đế Hoa.

Và năm 34 tuổi, chính là kỉ niệm lần đầu tiên trong cuộc đời y chứng kiến cảnh vợ chồng nhà họ Lee rơi vào bất hoà.

Ba người đứng bên ngoài văn phòng của Lee Donghyuck, mỗi người cầm trên tay một ly cà phê nóng hổi nghi ngút khói, ngơ ngẩn nhìn nhau, mãi cho đến khi Chittaphon cọc cằn lên tiếng "Này Tiêu Tuấn, sao mày cứ đứng mãi mà chẳng nói gì thế? Mất công anh kéo Jisung ra đây hóng chuyện!"

"Hai người có biết là Mark Lee đang ở đây không?" Đức Tuấn ra hiệu cho Ten hạ tông giọng, bày ra vẻ mặt thần thần bí bí đáp lời anh ấy.

"Em thấy có gì đâu mà anh nghiêm trọng hoá vấn đề lên thế!? Hai người họ là vợ chồng mà? Chồng đến thăm vợ thôi chứ có gì đâu?" Jisung tròn mắt thắc mắc, nhưng vẫn nghe theo lời Đức Tuấn nhỏ giọng thì thầm.

Tiêu Tuấn chậm rãi lắc đầu, đáp lời hai người họ.

"Đúng! Những lần trước Mark Lee đến đây thì là chồng của Donghyuck thật, nhưng hôm nay đến đây thì thành đối thủ của bên mình rồi."

Bầu không khí bên trong văn phòng của Lee Donghyuck bị tâm trạng của bốn người đè nén tới mức căng thẳng cực độ. Bản thân Mark Lee chưa bao giờ cam tâm tình nguyện đối diện với dáng vẻ cau có của Donghyuck, tất cả chỉ vì thân chủ của anh yêu cầu một buổi nói chuyện thoả thuận, nên cuối cùng anh vẫn phải gồng mình đến gặp vợ yêu trong hoàn cảnh hết mực éo le.

"Thân chủ của tôi không muốn tranh chấp xảy ra, ông Kwon muốn bà Seo đây nhường quyền nuôi con lại cho ông Kwon. Vả lại, thân chủ của tôi đang có công việc ổn định tại tinh cầu Đế Hoa, còn bà Seo sau khi ly hôn có nguy cơ sẽ phải quay trở về sống tại tinh cầu Tam Sương dựa theo giấy khai sinh, vả lại dựa theo công việc và cả tài sản cá nhân của bà thì đều không quá khả quan, nếu như thế bà sẽ không có khả năng nuôi con đâu ạ."

Lời luật sư phe đối thủ nói khiến Lee Donghyuck không tài nào khống chế được cơn giận, người chồng yêu thương hiện tại dửng dưng coi cậu như người ngoài, vừa mới gặp mặt không lâu đã dám đưa ra yêu cầu vô cùng bất lợi cho thân chủ của cậu. Donghyuck càng nhìn người ngồi đối diện, càng không thể tin nổi chính anh ấy ngày hôm qua còn ôm ấp mình nói lời ngọt ngào, hiện tại lại có thể quá quắt tới mức này. Lo sợ rằng thân chủ sẽ bị lời nói của Mark Lee làm nao núng, Donghyuck quay sang nhìn người vợ, lẳng lặng lắc đầu.

"Tôi không đồng ý." Seo Jooyeong không còn muốn nhượng bộ cho người chồng tệ bạc nữa, cô kiên quyết phản đối lời đề nghị của đối phương.

"Vậy thì, theo như lời của thân chủ, chúng tôi sẽ nhất quyết giành quyền nuôi con đến cùng." Mark Lee đưa mắt nhìn Lee Donghyuck, ngay khi bắt gặp biểu cảm cau có của cậu, anh cũng hiểu được rằng bản thân vừa rồi chính là một bước đi thẳng vào chỗ chết.

Vì thoả thuận không thành công nên Mark Lee chỉ có thể cùng thân chủ của mình rời đi, để lại căn phòng hé cửa khiến Chittaphon không nhịn được lén đưa mắt quan sát, vô tình bắt gặp gương mặt căm tức nhăn nhó của Donghyuck, bất giác nói nhỏ "Kì này khéo căn nhà vợ chồng chúng nó ở sắp chia ranh giới tới nơi rồi."

"Nhà cửa gì tầm này anh? Em đoán là giường ngủ cũng chia đôi luôn rồi." Tiêu Đức Tuấn ngao ngán nhìn Mark Lee cầm cặp táp rời đi cùng người chồng họ Kwon, miệng thì thầm to nhỏ với Ten và Jisung ở bên cạnh.


2.

"Lần này em thật sự sẽ sống chết với Mark Lee đến cùng sao?" Lee Taeyong nhìn hồ sơ và giấy tờ ly hôn mà Donghyuck thức cả đêm để soạn thảo, gã cẩn thận đọc từng câu từng chữ, rồi đưa mắt nhìn dáng vẻ tiều tuỵ của đối phương, bất chợt cảm thán một câu "Em ra tay quyết đoán thật đấy."

Trong mắt Lee Taeyong, kể từ khi Donghyuck còn là sinh viên đại học Luật Đế Hoa, cậu ấy đã toả ra thứ hào quang sáng ngời của một vị luật sư tài giỏi. Sau này khi mời được Lee Donghyuck về tổng công ty Felicity, chính Taeyong cũng đã từng suy nghĩ về những ánh nhìn hoài nghi của kẻ khác khi nhìn thấy một Delta như Donghyuck lại được gã trọng dụng đến mức ấy. Nhưng chẳng bao lâu sau, những ánh nhìn ngờ vực ấy, đều trở thành tiếng gọi Donghyuck bằng một biệt danh mà ai cũng phải nể phục là "Luật sư toàn thắng".

Lee Donghyuck là thế hệ sau này của một gia tộc lớn đã góp công xây dựng nền kinh tế phồn vinh cho tinh cầu Đế Hoa. Giống như bao nhiêu thành viên khác trong gia đình, Donghyuck phân hoá từ rất sớm, năm mười hai tuổi, cậu chính thức phân hoá thành Delta. Và gia đình vẫn luôn tự hào về Lee Donghyuck vì bản phân tích gen của cậu chính là kiểu Delta chuẩn mẫu mà người ta dạy trong sách giáo dục giới tính ở khắp mọi tinh cầu.

Mùi hương ngọt ngào của Omega và khả năng tư duy của một Alpha là những gì mà Donghyuck có ngay sau khi hoàn thiện kì phân hoá đầu đời.

Thực chất tỉ lệ phân hoá thành Delta rất thấp, trở thành một Delta hoàn hảo như Donghyuck lại càng hiếm có hơn, mặc dù xã hội không còn cái nhìn hạn hẹp, việc phân biệt đối xử theo cấp bậc giới tính cũng không khắt khe như trước, nhưng vì xuất thân cao quý của bản thân, từ trước tới nay Lee Donghyuck vẫn luôn phải nhận về những lời bàn tán không đáng có. Rằng giàu có chính là tài năng duy nhất của Donghyuck, còn cốt lõi một Delta như cậu vốn chẳng thể làm được gì hơn.

Từ khi trở thành luật sư nổi tiếng của tinh cầu Đế Hoa, Lee Donghyuck chưa bao giờ tưởng tượng tới viễn cảnh cậu sẽ hao tâm tổn sức với một vụ ly hôn thuận tình như thế này. Cách đây vài ngày, người vợ Seo Jooyeong đến gặp cậu với dáng vẻ vài phần ốm yếu, nói chuyện với cậu về mong muốn li hôn của bản thân, bởi lẽ cả cuộc đời của cô ấy đã phải chịu vô kể những áp lực từ người chồng họ Kwon.

"Dựa theo giấy khai sinh, chị là Delta thường và được sinh ra ở Tam Sương. Sau khi ly hôn và phân chia tài sản, có nguy cơ rất cao chị sẽ phải quay về Tam Sương, và chồng của chị sẽ nhận được quyền nuôi con. Nếu hai người đã li hôn thuận tình, vậy thì tôi nghĩ chị nên nói chuyện với chồng về những mong muốn của đôi bên và thoả thuận thật cẩn thận."

Ngay khi nghe được những lời khuyên của Donghyuck, người vợ lập tức lắc đầu phản đối "Không được, tôi phải giành được quyền nuôi con. Con tôi không thể ở cùng tên khốn kia được."

"Thôi được rồi, có gì chị cứ từ từ nói, tôi sẵn sàng lắng nghe." Sau cùng, Lee Donghyuck đành từ bỏ đống hồ sơ do cấp trên gửi xuống liên quan đến vụ ly hôn này, chấp nhận lắng nghe câu chuyện từ phía người trong cuộc.

Lần đầu tiên gặp gỡ, là khi chồng của Seo Jooyeong có chuyến công tác tới Tam Sương, bản thân Kwon Minjun vốn là một Alpha sống tại Thương Đình với sự nghiệp xán lạn, nên khi hai người họ thành đôi, Jooyeong đã đi theo Minjun rời khỏi tinh cầu Tam Sương chuyển đến Thương Đình sinh sống. Năm năm sau khi kết hôn và sinh sống bên nhau, sự nghiệp của Kwon Minjun thay đổi theo hướng tích cực, trải qua vô vàn những lần đệ đơn chuyển tinh cầu lên chính quyền cấp cao, cuối cùng gia đình nhỏ của họ cũng được chuyển lên Đế Hoa sinh sống với tiềm năng phát triển kinh tế vượt bậc.

"Tôi phân hoá năm 15 tuổi, sau khi nhận bản gen thì được biết bản thân chỉ là Delta thường. Việc gặp Minjun, thực lòng mà nói, cho tới hiện tại vẫn là điều vô cùng hạnh phúc đối với tôi. Vì là Delta thường nên khả năng sinh con của tôi chỉ ở mức độ thấp, mãi sau khi chuyển tới Đế Hoa sống được hai năm, tôi mới sinh được một bé trai kháu khỉnh."

Seo Jooyeong vẫn luôn cố gắng để trở thành hậu phương vững chắc cho người chồng vất vả vì công việc. Khi biết hai người họ có thể sinh sống tại tinh cầu bậc nhất Đế Hoa, Jooyeong đã rất hạnh phúc, chỉ cho đến khi sinh bé con, cô mới nhận ra sau những hôm trời quang mây tạnh chính là những ngày giông bão thi nhau kéo tới. Ngày Seo Jooyeong vượt cạn, người đưa cô đến bệnh viện chính là đội ngũ y bác sĩ của bệnh viện Đế Hoa, bên cạnh cô mọi lúc cũng chỉ có y tá cấp cao của bệnh viện, còn Kwon Minjun khi ấy không ở bên cạnh cô, thậm chí một cuộc điện thoại cũng không nghe.

"Tôi đã nghe Minjun giải thích suốt hai ngày về lí do anh chẳng thể đưa tôi đến bệnh viện, và tại sao tôi sinh con mà anh không túc trực bên cạnh tôi. Tôi tha thứ cho anh ấy. Nhưng rồi anh ấy bắt đầu đi sớm về khuya, chẳng mảy may chú ý tới tôi và con. Chuyện gia đình chúng tôi càng lúc càng tệ đi, cho tới tuần trước, tôi để bé ở nhà cho anh và vú nuôi chăm sóc, còn tôi quay về Tam Sương thăm ba mẹ một chuyến, tôi trở về Đế Hoa sớm hơn lịch hẹn với chồng vì cảm thấy quá nhớ con và anh ấy."

Seo Jooyeong chỉ mới kể tới đây, bản thân đã xúc động tới mức khóc thêm một lần nữa, Lee Donghyuck ngồi ở đối diện lại càng sốt sắng hơn, vội vã lấy giấy đưa cho cô ấy, nói đôi lời an ủi "Chị bình tĩnh lại đã, từ từ rồi nói tiếp, tôi vẫn sẽ lắng nghe mà."

Mọi chuyện không nằm ngoài dự đoán của Lee Donghyuck, Jooyeong nói rằng cô ấy trở về sớm hơn dự kiến vì nhớ chồng nhớ con, nhưng điều mà cô ấy phải đối diện lại chính là hình ảnh cậu con trai bé bỏng bị bỏ lại đang nằm ngủ quên ở trước cửa nhà, còn người chồng họ Kwon của cô đang vui vẻ yêu đương thâm tình cùng người tình của anh ta ngay trong căn nhà của họ.

"Sau đó, anh ta xoá toàn bộ lịch sử camera trong nhà, nói với tôi rằng tôi muốn li hôn cũng được, nhưng chắc chắn sẽ không có được bằng chứng anh ta ngoại tình, cũng sẽ không nhận được một đồng một cắc nào rồi sẽ bị đá thẳng về Tam Sương. Anh ta còn nói, anh ta sẽ không chu cấp cho con trai của chúng tôi nếu như tôi giành được quyền nuôi bé con, bởi vì không muốn đưa tiền cho tôi, nên anh ta một một hai hai muốn giành quyền nuôi con với tôi."


3.

"Sao trên đời này lại có người tệ hại như thế chứ? Tinh cầu Đế Hoa không có công nghệ kiểm tra nhân cách trước khi đồng ý cho người ngoài chuyển vào ở à?" Ten Lee nghe Donghyuck kể chuyện xong cũng chỉ có thể lên tiếng bất bình, trong lòng anh phần nào hiểu được rằng vụ lần này không hề dễ ăn, bởi lẽ thế lực của người chồng họ Kwon kia cũng chẳng phải thấp bé.

"Vụ này anh định giải quyết như nào thế? Hắn ta cũng là người có tiếng tăm trong giới kinh doanh đó. Mấy năm trở lại đây đóng góp được rất nhiều cho nền kinh tế của Đế Hoa rồi." Park Jisung thấp giọng hỏi cậu.

"Dù có bao nhiêu tiền, đã làm sai ở Đế Hoa thì chắc chắn sẽ bị trừng trị. Vả lại anh thu thập được một vài tin mật rồi, Kwon Minjun hay tới Thương Cực Hoan thuộc Thương Đình, hắn nói với vợ là đi công tác ở chi nhánh công ty cũ tại Thương Đình. Nhưng mọi người thử nghĩ xem, ai lại đến Thương Cực Hoan để làm mấy chuyện như công tác cơ chứ?" Lee Donghyuck đáp lời, vừa nói vừa đưa cho mọi người xem lịch trình di chuyển của Minjun.

"Vậy nghĩa là.. em định tới Thương Cực Hoan để điều tra á!?" Chittaphon cao giọng hỏi, đổi lại chỉ là cái gật đầu thản nhiên của Donghyuck "Em đùa anh hả Donghyuck? Thương Cực Hoan thì khác nào Hạ Xích thu nhỏ đâu? Chỉ là không nguy hiểm và nặng nề như Hạ Xích thôi, ở Đế Hoa mình vốn làm gì có mấy chỗ như thế, em không thân quen đi tới đó nhỡ gặp chuyện bất trắc thì sao?"

"Chuyến này em đã bàn bạc sơ qua với anh họ em rồi, em sẽ đi cùng anh ấy." Lee Donghyuck vừa nói dứt câu, chưa kịp để mọi người phản ứng lại, đã lớn tiếng nói thêm "Em chỉ đi ba ngày thôi, ngày mai em sẽ đi, mọi người ở nhà sắp xếp công việc hộ em nhé, xong việc trở về em sẽ giải quyết hết cho mọi người."

"Nhưng mà còn chồng em thì sao!? Chồng em thì sao bọn anh sắp xếp được." Tiêu Đức Tuấn vừa nhắc đến Mark Lee đã không nhịn được mà lạnh sống lưng, chỉ cần tưởng tượng tới cảnh Alpha họ Lee kia đi tìm khắp nơi không thấy vợ mình rồi tới trụ sở Felicity làm loạn là y đã sợ tới mức muốn chia tay Đế Hoa quay trở lại Thương Đình sống cuộc đời an yên của bản thân.

"Em sẽ chỉ nói là em đi du lịch cùng anh Doyoung thôi... mọi người thuận theo nói đỡ hộ em nhé."

Khoảnh khắc Lee Donghyuck cầm theo cặp táp rời khỏi văn phòng, cùng lời chào tạm biệt vọng lại bên tai ba người bọn họ, dường như Park Jisung đã phần nào mường tượng ra được bộ dạng lo lắng tới mức phát hoả của Mark Lee khi phát hiện ra vợ mình lại một lần nữa nói dối chỉ để tự tìm tới nguy hiểm ở một tinh cầu xa xôi.




- t.b.c
- 24.1.1
#roximelon

mặc dù mình đã nghĩ rất nhiều để xây dựng nên một vũ trụ rộng lớn 😭 nhưng những cái tên mình cũng đã tham khảo đôi chút từ Thiên Quan Tứ Phúc và Đơn Xin Ly Hôn.

mong rằng chiếc fic mới này cũng sẽ được mọi người chào đón như năm mới nhé 🫶🏼

lịch đăng fic sẽ là 10 ngày một chương nhaa iu cả nhà 🫶🏼


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net