năm 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

‼️ cả chương này chỉ có làm tình, không quá liên quan đến cốt truyện, hoàn toàn có thể bỏ qua nếu muốn.

11.

Cơ thể của Lee Donghyuck dần dần nóng tới mức cậu chẳng thể ngủ thêm được nữa. Donghyuck khó chịu tỉnh giấc, cả cơ thể yếu ớt quỳ trên giường. Vì là Delta bản gen đặc biệt nên kỳ phát tình tấn công Donghyuck mạnh mẽ không khác gì những người mang bản gen Omega, thậm chí còn nặng nề và nghiêm trọng hơn rất nhiều so với một Omega bình thường. Mỗi khi kì phát tình đến, cậu vẫn phải trải qua những ngày phát sốt với cảm giác bị dày vò tới mệt mỏi. Lee Donghyuck lơ mơ mở mắt nhìn xung quanh, hô hấp cũng trở nên khó khăn, mồ hôi vẫn luôn không ngừng chảy khiến cho chiếc áo vest vàng vừa mới mặc về từ Thương Đình cũng bị thấm ướt không ít.

"Chồng.. chồng ơi." Hai tay Donghyuck bấu chặt tới mức tấm ga giường dần trở nên nhàu nhĩ, trong cơn mê man chỉ có thể nhỏ giọng gọi tìm Mark Lee. Khi ấy toàn thân cậu vẫn nóng ran, hai bên tai toả nhiệt ửng đỏ, hốc mắt cũng dần ứa nước.

"Vợ sao thế? Anh đây..." Donghyuck đưa mắt nhìn theo giọng nói của Mark, nhận ra chính anh cũng đang gắng gượng ngồi ở trên sofa, tay vẫn luôn bịt chặt trên mũi, cố gắng chống cự mùi hương thơm ngọt toả ra từ cơ thể của cậu.

"Sao chồng không gọi em dậy?"

Mark Lee đưa tay bật điện phòng, nhưng lại không nỡ nhìn về phía Donghyuck, chỉ có thể nhỏ giọng đáp "Kì phát tình nào cũng ảnh hưởng tới giấc ngủ của vợ, nên hiện tại anh muốn vợ ngủ được lúc nào thì hay lúc đấy."

"Em thật sự không ngủ thêm được nữa." Lee Donghyuck bị tâm lý tàn tạ ngày phát tình hành hạ tới mức đột nhiên rơi nước mắt uỷ khuất, pheromone toả ra càng thêm nồng đậm, khiến Mark Lee trong giây lát đứng không thể vững.

Việc làm Alpha trội trong khoảnh khắc này chẳng mấy đơn giản, việc điều khiển bản thân đối với Mark cũng trở nên khó khăn, anh toả ra một phần hương pheromone để trấn an tinh thần của vợ. Nhưng Donghyuck càng thở gấp, mùi hương của cậu lại càng thêm chín ngọt, cơ thể cũng vì thế mà nóng đến mức bức bối.

Mark Lee không thể giương mắt nhìn vợ mình bị cơn phát tình hành hạ đến thống khổ, anh cầm lấy chiếc khăn bông trắng, tiến đến bên cạnh Donghyuck, chậm rãi giúp cậu lau mồ hôi "Vợ chịu khó một chút, hô hấp đều nhé." Anh chậm rãi đưa tay chạm vào tuyến thể sưng đỏ đằng sau gáy Donghyuck, sau khi lau mồ hôi xong liền hôn nhẹ lên trán cậu.

"Chồng ơi, em không chịu nổi nữa..." Lời Donghyuck nói tựa như bị nghẹn lại ở cổ họng, thanh âm vang lên liên tục đứt quãng tựa như đang làm nũng với anh. Mark cũng hiểu bản thân cậu hiện tại rất khó chịu, nhưng lại chẳng thể làm gì hơn, bởi lẽ Donghyuck là Delta, kỳ phát tình sẽ khiến cơ thể cậu yếu hơn rất nhiều so với một Omega, chưa kể Mark lại là một Alpha trội, nếu như cùng Donghyuck làm tình trong ngày đầu tiên của kì phát tình, chắc chắn ngày thứ hai cơn sốt sẽ kéo dài lâu hơn, kì phát tình cũng vì vậy mà bị kéo dài thêm vài ngày nữa.

"Vợ cố chịu một chút, anh chỉ có thể phóng pheromone để giúp vợ thôi, thuốc ức chế rất không tốt với thể trạng của vợ, chúng ta cũng không thể quan hệ được lúc này. Cố gắng ngủ thêm chút nữa nhé?" Mark Lee dùng đầu ngón tay xoa nắn tuyến thể đằng sau gáy của Lee Donghyuck, nhưng hiệu quả đem lại cũng chẳng được bao nhiêu. Donghyuck cảm nhận được rất rõ bàn tay ấm áp của Mark đang xoa nắn tuyến thể cho cậu, không những ngọn lửa trong lòng chẳng nguôi đi phần nào mà còn cảm thấy căng thẳng tột cùng, chẳng bao lâu sau liền trực tiếp đẩy Mark Lee ngã xuống giường.

Dưới ánh đèn vàng cam ấm áp của phòng ngủ, Lee Donghyuck chậm rãi trườn lên người Mark Lee, trong hơi thở toả ra nồng đậm hương thơm ngọt ngào của táo xanh và đào tươi đã đến mùa thu hoạch quả chín, cậu tựa đầu lên ngực anh, đưa ánh mắt long lanh đẫm nước mắt nhìn thẳng về phía anh.

"Vợ cố kiềm chế một chút nhé?" Mark Lee cũng hiểu Donghyuck đang định làm gì, thậm chí còn có cảm nhận được phần bụng ấm nóng của cậu vẫn luôn tiếp xúc với phần thân dưới của anh, nhưng vì lo lắng cho vợ nên Mark vẫn luôn cố gắng đặt chu kỳ phát tình của vợ lên trước ham muốn của bản thân.

Lee Donghyuck thật sự cảm thấy không chịu thêm được nữa, cậu hấp tấp tiến tới hôn Mark Lee, để lại trên cổ anh một vết son đỏ tươi, rồi vội vã đưa tay cởi bỏ áo của anh. Một loạt những hành động vội vàng chẳng đâu vào đâu của cậu cứ như vậy diễn ra trước mắt Mark Lee.

Vàng bạc châu báu vậy mà lại được dâng tới tận miệng của tên cướp biển chưa hề muốn ra khơi. Sau rồi chính Mark Lee cũng chẳng cưỡng lại được nữa, đưa tay cởi bỏ chiếc áo vest vàng trên người vợ, tựa như tên cướp biển kia đã mở toang chiếc rương sáng chói, tham lam thu về toàn bộ của cải ngọc ngà dành riêng cho bản thân. Hai tay Mark đỡ ngang ngực vợ, nhận ra đầu ngực cũng đã bị chiếc áo lưới kia ma sát tới mức xưng tấy đỏ ửng, anh đưa tay xoa nhẹ lên đầu ngực bên phải, khiến Donghyuck không nhịn được mà kêu lên "Không được.. vợ đau.."

Mark khi ấy chính là tên cuớp biển tìm được một viên hồng ngọc trong hàng vạn những thỏi vàng cùng kim cương sáng chói, vì màu sắc khác biệt của viên hồng ngọc kia mà thích thú dạo chơi, anh nhỏ giọng nói "Thế để anh thổi cho vợ nhé." Mark Lee vừa nói dứt lời liền đưa môi mình đến bên cạnh ngực Donghyuck, nhẹ thổi vào viên hồng ngọc ửng lên một sắc đỏ, chẳng nhẫn được bao lâu liền chậm rãi hôn lên.

Cơn phát tình nóng rực của Donghyuck cũng khiến cho cơ thể của Mark Lee bỏng theo, nơi cậu ngồi lên cũng dần trở nên ấm nóng, anh đưa tay vỗ lên mông mềm của vợ, nhỏ giọng thủ thỉ bên tai cậu "Cái này vợ đòi bằng được nên vợ phải tự giải quyết rồi."

Mark Lee cũng chỉ muốn trêu vợ đôi chút, nhưng dù sao cơn phát tình của Donghyuck cũng đã chạm tới đỉnh điểm, trước mặt chồng yêu sớm đã tự tay cởi hết quần áo chỉ để lại chiếc áo lưới màu trắng mỏng manh, rồi chậm rãi tìm cách đưa vật kia của anh vào bên trong mình. Mark vốn định ngồi yên xem vợ tự mình hạnh phúc, nhưng càng nhìn lại càng cảm thấy không yên lòng, hai đầu gối của Donghyuck quỳ trên giường, hai tay chống lên ngực chồng, mông mềm chỉ chầm chậm nhún lên rồi lại ngồi xuống, thật từ từ chỉ vì muốn thích ứng với kích cỡ của Mark Lee.

Nhưng rồi Mark vẫn không muốn làm phiền Donghyuck, muốn để cậu tự làm bất cứ điều gì mà cậu muốn. Anh chỉ vòng tay ôm lấy eo Donghyuck, thân trên tiến đến kề sát bên cậu, khiến cho lòng Donghyuck bất giác hiện hữu một cảm giác xích gần tới thân mật cùng chồng. Lee Donghyuck tựa đầu lên vai anh, chầm chầm cảm nhận hương cam máu chua thanh, dịu ngọt, và cả phần thanh mát toả ra từ xạ hương trắng, như làm nguôi đi cơn nóng tận sâu bên trong cậu.

"Vợ có biết cứ như này thì mấy ngày tới vợ sẽ mệt lắm không?" Mark Lee vừa nói, vừa đưa tay xoa nhẹ lên phần gáy của Donghyuck, khiến cho cậu không kiềm chế được rên lên đứt quãng, chẳng thể trả lời một cách trọn vẹn.

"Em.. em có.." Câu hỏi của Mark Lee ghé đến tận bên tai Donghyuck, nhưng khi ấy cậu cũng chỉ có thể trả lời trong vô thức. Trong đôi mắt được phủ bởi một làn khói sương mờ ảo, chính là Mark đang ngồi dựa lưng vào thành giương đăm chiêu ngắm nhìn dáng vẻ khi làm tình của cậu. Donghyuck bên dưới còn bận di chuyển để thoả mãn bản thân, nhưng tâm trí sớm đã dành trọn cho Mark Lee, cậu đưa mắt nhìn anh, nhìn thấy gương mặt thanh tú của người nọ vẫn đắm say vì mình, không nhịn được lại cảm thấy bản thân càng thêm phần hứng tình, nhỏ giọng nói với anh "Chồng yêu ơi... hức.. chồng yêu của em ơi.. em thấy không ổn lắm... ưm"

Vợ yêu vừa nói dứt lời, Mark Lee liền cảm thấy bên dưới mình cũng không ổn rồi, chỉ còn cách đưa tay bấu chặt lấy mông mềm của cậu, trực tiếp đẩy lên rồi kéo xuống, một lần đỉnh vào sâu tận bên trong. Tốc độ của anh nhanh đến mức vật nhỏ của Donghyuck liên tục cùng cơ thể anh ma sát, cứ như vậy khiến cho Lee Donghyuck còn đang mê man trong cơn say tình, lập tức thoả mãn tới mức rên cũng không thành tiếng. Mark ở bên trong cậu đưa đẩy cọ xát một lúc, hai tay Donghyuck lại thêm trống rỗng, lúc thì cấu lên ngực chồng tới mức để lại vết xước đỏ ứng, lúc sau lại thấy cậu đưa tay kéo éo lưới mỏng tang kia lên tới ngực chỉ để lộ bụng trần cùng eo thon trước mặt Mark Lee. Lee Donghyuck cầm lấy một tay của Mark Lee, đặt tay chồng lên bụng dưới của mình, rồi mềm giọng nỉ non "Ư hức.. chồng.. chồng ở tận đây rồi này."

Mark Lee bị hành động của Donghyuck làm cho giật mình, tròn mắt nhìn cậu ở phía trước còn đang bĩu môi nũng nịu nhìn thẳng vào anh, dường như bản thân Donghyuck khi ấy cũng nhìn ra được dáng vẻ bất ngờ của chồng, trong lúc anh lơ đãng không di chuyển càng được nước làm tới. Vợ yêu của Mark Lee cứ như vậy cầm lấy tay anh, để tay anh trực tiếp mân mê bụng trần căng cứng, ở bên dưới lại tự động di chuyển, mỗi một lần nhún xuống để vật kia đỉnh sâu thêm vào bên trong lại khoa trương rên lên một tiếng "Ư.. Chồng ơi.." khiến cho anh càng thêm rối tung lên, chỉ có thể đanh giọng đáp.

"Là do vợ cố tình đấy nhé."

Tốc độ làm tình cùa Mark Lee sau đó có cố cấp mấy cũng chẳng thể kiềm chế được nữa, khiến Donghyuck mệt mỏi tới mức ngã đổ vào người anh, anh vòng tay đỡ lấy cậu, để cậu nằm xuống giường "Em mệt thì mình nghỉ nhé?" Lời Mark nói còn chưa dứt, Donghyuck đã vội vã lắc đầu, gương mặt nũng nịu ủ rũ, môi mềm vẫn luôn hé mở, ấp a ấp úng tựa như sắp nức nở khóc vì tiếc nuối, cậu vòng tay ôm lấy anh kéo lại sát bên mình, Mark Lee không muốn vợ trở nên quá căng thẳng chỉ đành gật đầu thuận theo ý cậu. Lee Donghyuck chậm rãi quay lưng lại với Mark rồi đưa hai tay chống lên thành giường, để mông mềm dán sát tới bên anh, còn anh từ phía sau chậm rãi tiến vào, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát tuyến thể sưng đỏ phía sau gáy cậu.

Động tác của Mark Lee không quá mạnh, thực chất là xót Lee Donghyuck quỳ lâu sẽ trở nên đau nhức, nhưng dường như điều này vốn không ảnh hưởng quá nhiều tới xúc cảm tận sâu trong Donghyuck, cậu thậm chí còn cầm lấy tay của anh, chậm rãi đưa vào bên trong áo mình, đặt tay anh lên ngực mình rồi ngọt ngào nỉ non "Ưm.. chồng xoa giúp vợ.. chỗ này vợ đau.."

Một tay Mark Lee nghe lời vợ nhẹ nhàng xoa nắn đầu ngực đỏ tấy, một tay ôm lấy eo cậu, Donghyuck tay vẫn cố bấu chặt lấy thành giường, nhưng vì được chồng ôm mà lại nũng nịu ưỡn người về phía sau, ngả đầu lên vai anh. Mark thuận thế dính chặt người về phía vợ, môi ghé sát tới phần sưng lên thành một khối ở sau gáy cậu, chỉ chờ đến khi càng sưng đỏ mới từ từ cắn lên.

Vết cắn sau gáy vừa chừng rỉ máu, Lee Donghyuck đã không nhịn được mà hét lên, cả cơ thể căng cứng tựa như dây đàn, sau một hồi liền run rẩy không ngừng, một tay Mark vẫn luôn mân mê vật nhỏ bên dưới lớp áo lưới trắng của vợ, vô tình sờ thấy một mảng ẩm ướt, nhỏ giọng nói "Anh đánh dấu rồi, bây giờ vợ có thể ngủ ngon rồi."

Mark Lee để vợ nằm nghỉ thêm một lúc, một mình rón rén bước vào nhà vệ sinh. Anh đưa mắt nhìn mình trong gương, cả người rải khắp những vết son môi mà Donghyuck để lại. Có vết đậm, có vết nhạt, có vết là dấu hôn đỏ ửng do vợ anh không kiểm soát được mà để lại, cũng có vết là do cậu bất giác không nhịn được mà cấu lấy anh. Để rồi chính Mark cũng vô thức nhớ lại mười năm qua, kể từ khi họ gặp nhau lần đầu tiên, cho tới hiện tại, chỉ cần là kì phát tình của thiếu gia Lee Donghyuck sẽ luôn có một Mark Lee ở bên cạnh cậu mãi không chịu rời đi.








- t.b.c
- 2.3.24
#roximelon

đọc chắc mọi người cũng biết cái outfit mình nhắc đến là bộ nào của donghyuck rồi nhỉ 🥹 cũng dễ tưởng tượng ấy mà...

thật ra theo đúng lịch thì chương này phải được đăng trong tết cơ.. nhưng mà tui có nói với mấy bé trợ lý ròi 🥹 đầu năm hoan hỉ thì mấy cái này mình nên kiêng, cái để luôn tới giờ mới đăng nè 😭


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net