2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wooje chẳng bao giờ nghĩ mình phải đi làm quái vật gầm giường cả.

Wooje không có ý chê bai gì đâu. 

Trái với bầu chọn top 5 những công việc tệ lậu nhất được chọn ra bởi thời báo Quái vật hàng ngày, nguyên do nổi bật hẳn là vì rủi ro cao, quản lý lỏng lẻo và thỉnh thoảng lại phải tranh địa bàn với bọn ma. Làm nghề này tính ra lại chẳng phải lo về việc thiếu kinh nghiệm hay không được đào tạo chuyên nghiệp. Mà nói đâu xa, bằng chứng là Wooje đang xuất hiện dưới gầm giường của một con người lúc này là minh chứng rõ ràng nhất việc "Quái vật gầm giường" vẫn là một trong những công việc được lựa chọn nhiều nhất trong thế giới của cậu.

Ngoại trừ việc Wooje còn chả chọn nó.

Thiệt đó.

Wooje năm nay 15 tuổi - đủ tuổi để xin một công việc bán thời gian vào dịp nghỉ hè trong "Sở quản lý quái vật về đêm". Chỉ là nhân viên quản lý cửa thông hành ở khoa "Ông Kẹ". Công việc nhàn nhã phù hợp với thanh thiếu niên, chỉ việc phân phối cửa thông hành cho các quái vật theo danh sách đăng ký trước mỗi ca làm, dọn dẹp những cánh cửa bị hỏng hoặc bị phân phối nhầm. Thậm chí kể cả việc giám sát họ ra vào như thế nào còn chẳng phải lo tới (tại vì thế giới đã hiện đại đến mức sinh ra máy quét thẻ rồi đó), nên thời gian rảnh rỗi thì Wooje vẫn có thể ôm máy Nintendo của mình mà chơi vui đến quên trời. Cuối tháng vẫn nhận lương đầy đủ.

"Moon Hyeojun..."

Wooje thở dài, miễn cưỡng mở miệng trong khi đầu vẫn còn kẹt lại trong sự hồi tưởng về công việc tốt đẹp mà mình đã có trước khi mắc phải cái sai lầm này.

Thì, ai bảo thiết kế của mấy cái cửa thông hành lại giống cửa nhà vệ sinh như vậy chứ...

" Bạn Moon Hyeonjun, bạn nghe tôi nói nè."

Đáp lại lại lời Wooje, đúng như mong đợi, là một tràng Mẹ ơi!!! dài thật dài.

Wooje bịt tai lùi lại.

Chậc!

To mồm ghê.

Có lẽ cậu đã hơi tự đề cao bản thân khi nghĩ rằng mình có thể, ừm... hù dọa một cách đỡ đáng sợ hơn, nhưng rõ ràng dùng lý trí mà nghĩ, ai mà có thể bình tĩnh được khi nửa đêm phát hiện có người lạ ở trong phòng mình chứ.

Chưa kể đây còn là một quái vật hàng xịn...

Nên lòng Wooje bỗng dâng lên cảm giác tồi tội cho đống chăn la hét trước mặt.

Nhưng đến đây cũng chưa thể bỏ cuộc được. Wooje đã có một kế hoạch để chấm dứt hết tất cả sự hiểu nhầm này và tìm lại cuộc sống tuyệt vời mà mình đã có. Và để mọi thứ về đúng vị trí thì cậu cần phải nói chuyện một phát với cái người tên Moon Hyeonjun này.

Với quyết tâm đó, Wooje làm liều tiến lên...

"Moon Hyeonjun, tôi không phải là ma đâu..."

Wooje không chắc là cái cục la hét om sòm kia liệu có nghe được lời nói của mình không, bởi vì ngay khi định tiến đến phía trước thì bàn chân của cậu đã vô tình giẫm phải một vật thể gì đó cứng cứng, khiến Wooje mất đà, cả cơ thể nảy lên một cái rất khoa trương rồi bay ùm xuống đất, mạnh đến nỗi cả sàn nhà đều rung lên như động đất.

Tiếp ngay sau đó, một vật thể cứng rắn khác lao tới cùng một tiếng vút, xoẹt qua trên má và tông sầm vào đầu cậu.

Thẳng tay knock-out Wooje ra khỏi server thực tại.

Đệch mợ!

Mình chỉ muốn xin đi tè thôi mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net