01; khế ước linh hồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ai mướn cậu lo chuyện bao đồng?"

"Nhưng anh đã nóng đến mức này rồi cơ mà?"Choi Wooje không hiểu nổi người trước mặt mình nữa. Rõ ràng là đã nóng đến mức cơ thể sắp nổ tung rồi, vậy mà còn cố chấp nữa hay sao?

"Cậu thử nghĩ đến cảnh nửa đời sau nếu không có cậu thì tôi không sống nổi nữa mà xem. Lúc ấy cậu có suy nghĩ như thế nữa không?" Moon Hyeonjun vốn định chịu đựng thêm một lúc nữa thôi là có người đến đón hắn về, vậy mà mọi thứ lại thành ra như thế này.

"..."

Mùa hạ ở đế quốc là một cơn ác mộng với các pháp sư hệ lửa. Bọn họ được sinh ra với một cơ thể ấm áp, thế nên rất khó để chịu được cái nóng của mùa hạ. Bởi vậy cho nên các pháp sư hệ lửa thường sẽ ghép cặp với các pháp sư hệ nước để có thể sống sót một cách dễ chịu hơn, hoặc là đối với các pháp sư hệ lửa là quý tộc thì bọn họ sẽ có một phòng chứa băng ở trong dinh thự.

Moon Hyeonjun vừa mới đi làm nhiệm vụ về cho nên hơi đuối sức mà phải dựa vào gốc cây bên đường để nghỉ ngơi. Hắn cũng đã gửi thư cho quản gia để đưa xe ngựa đến đây đón hắn rồi, nhưng hắn lại gặp Choi Wooje. Hắn có biết người này, là một thiên tài ở học viện. Pháp sư hệ thủy được kì vọng nhất.

Choi Wooje thấy hắn ở bên đường nên đã vội vã tiến lại để kiểm tra. Thông thường các pháp sư hệ thủy sẽ chọn học y, vì bọn họ có khả năng điều khiển năng lượng rất tốt và cũng khá là yếu so với hệ lửa, hệ đất hay hệ khí để có thể đảm đương việc chiến đấu trên chiến trường. Wooje không phải ngoại lệ, cậu có thể cảm nhận được trái tim của Hyeonjun đang tỏa ra một luồng nhiệt cực kì nguy hiểm, nếu không được tiếp nhận khí lạnh thì việc nó nổ tung là chuyện không thể tránh khỏi.

Cậu chỉ muốn cứu người thôi, vậy mà lại bị mắng như thế hay sao?

Xe ngựa của dinh thự công tước bây giờ mới đến nơi. Moon Hyeonjun không muốn đôi co với thiếu niên ấy nữa nên đã trực tiếp lên xe rồi rời đi, để lại Choi Wooje bơ vơ một mình.

"Thì ra là công tước. Bảo sao..."

Trên xe ngựa có biểu tượng mặt trăng bạc cực kì bắt mắt, đấy là gia huy của dòng họ Moon, thể hiện được quyền lực lớn nhất trong giới quý tộc của đế quốc, chỉ đứng sau hoàng tộc. Moon Hyeonjun không phải là người mà Choi Wooje có thể mơ tới được, càng không phải là người mà cậu nên dây dưa vào.

Nhưng công tước nếu nửa đời sau không thể sống thiếu Choi Wooje, thì cậu cũng thế thôi mà. Vì pháp sư hệ lửa và hệ nước ghép cặp, chính là kí một loại khế ước linh hồn. Sau này, Moon Hyeonjun không thể tiếp nhận được các pháp sư hệ nước khác nữa. Mà Choi Wooje cũng rất dễ chết cóng vào mùa đông nếu như không có vị công tước ấy ở bên.

Một đời này của bọn họ, định sẵn là sẽ quấn lấy nhau không thể rời.

***

"Công tước, phòng băng đã được chuẩn bị rồi ạ."

"Không cần nữa đâu."

"Dạ?"

"Ta đã kí khế ước linh hồn rồi."

Moon Hyeonjun từ nay trở đi, cho dù bước vào hầm băng thì cũng không thể làm dịu đi nhiệt độ ở cơ thể hắn nữa rồi. Bởi vì đã từng tiếp nhận bạn cặp của mình, đó là loại cảm giác giống như nước từ cơ thể Wooje đi sâu vào khắp ngóc ngách của cơ thể hắn, thanh lọc cho hắn. Cho nên những thứ để làm dịu mát như là băng, chỉ có tác dụng ở phần cơ thể bên ngoài sẽ không đủ để thỏa mãn hắn nữa rồi.

Bảo sao khế ước linh hồn lại ra đời, vì sự chữa lành này không loại thuốc thang trên đời này có thể sáng được.

"Vậy chúng ta có cần đón người đó về đây không ạ?"

"Không cần đâu, sắp tới ta sẽ gọi cậu ta đi viễn chinh cùng."

Quản gia ngạc nhiên, nhưng rồi cũng thôi không dám hỏi nhiều nữa. Từ sau khi công tước tiền nhiệm và công tước phu nhân qua đời, Moon Hyeonjun một mình chiến đấu với đám họ hàng bẩn thỉu để giữ lại dinh thự này. Chính điều đó đã khiến hắn trở nên độc lập và không muốn dựa dẫm vào ai. Cho nên quản gia cũng rất khó tin là công tức nhà mình đã kí khế ước linh hồn, bởi vì điều đó có nghĩa là đã giao một nửa cái mạng vào tay người khác.

Moon Hyeonjun cũng không muốn thừa nhận, những tiếp nhận nước như thế này thật là dễ chịu quá. Từ khi sinh ra đến giờ hắn chưa từng được trải qua một mùa hè thanh thản như thế này. Có lẽ việc có bạn cặp không phải là một lựa chọn quá tồi.

***

"Wooje, cậu có thư này!"

Thư có đóng con dấu của hoàng tộc, tại sao Choi Wooje lại nhận được thứ này thế? Không lẽ cậu bị phạt vì vụ việc của công tước Moon ngày hôm qua sao?

Ơ...không phải.

Thư mời tham gia cuộc viễn chinh.

Thân gửi Choi Wooje,

Đội kị sĩ hoàng gia đã nghe về thành tích tại học viện của bạn nên trân trọng được mời bạn tham gia vào cuộc viễn chinh vào mùa hè này. Thời gian khởi hành sẽ là hai tuần nữa, trước đó sẽ có một buổi tập huấn cho các pháp sư mới. Bạn thuộc đội đi rừng do công tước Moon chỉ huy, cho nên buổi tập huấn của bạn sẽ do công tước gửi thư đến thông báo về thời gian và địa điểm cụ thể.

Trân trọng.

Này là cậu bị công tước ghim rồi à? Một người chỉ ở học viện để học y thì sao có thể đi viễn chinh được chứ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net