Part 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Donghae nhìn chằm chằm kẻ trước mặt, hóa ra là thế… Yunho nói đúng, trong Lee gia có nội gián, hơn nữa còn là người có chức rất cao. Dinh thự của Tứ đại gia tộc thường rất lớn, hầu như mọi công việc thường nhật đều do một tay quản gia trưởng sắp xếp. Nhưng một mình quản gia trường không thể nào lo hết được cho nên dưới trướng của của quản gia trưởng còn có thêm một phó quản gia. Phó quản gia giúp quản gia trưởng chăm lo cho người hầu trong nhà, từ miếng ăn tới quần áo, nhu cầu về các mặt, vân vân. Còn quản gia trưởng thì lại chủ yếu lo những việc của chủ nhân. Bởi vậy những người Lee gia rất hiếm khi gặp phó quản gia, bằng không cho dù kẻ kia có che giấu giỏi thế nào cũng đã sớm bị Leeteuk hay Kangin phát hiện. Trở thành phó quản gia của Lee gia vừa có thể trà trộn vào, không bị phát hiện lại dễ dàng sắp xếp người của mình vào trong chờ cơ hội ngăn cản bọn họ… xem ra Kim Youngmin này cũng không dễ đối phó. Tuy nhiên… Donghae cười lạnh, hắn muốn xem Kim Youngmin kia có thể ngăn cản bọn họ bao lâu. Một trăm người, khá rắc rối nhưng hắn không còn cách nào khác, cho dù hôm nay thế nào cũng phải cứu Eunhyuk và Sungmin. Hắn không muốn tốn thời gian nhưng xem ra không thể, phải đánh nhanh thắng nhanh bằng không anh trai và vị hôn thê của hắn sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm hơn. Sắc mặt mọi người ở phía sau Donghae cũng không tốt đẹp gì, không ngờ Ju Seohyun liều mạng tới cái mức cài người vào Lee gia. Như vậy là quá coi thường Tứ đại gia tộc, cục giận này ai mà nuốt trôi đây chứ.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Umma, appa, Hannie appa, Chullie umma, mọi người… có thể chiến đấu chứ hả? _Ánh mắt Donghae không rời khỏi thân hình của Kim Youngmin, trên khuôn mặt lộ ra tia sát khí băng lãnh khiến cho Kim Youngmin không thể đề phòng mà lùi về phía sau vài bước.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Tất nhiên _Bình thường chắc bọn họ cũng bị sát khí của Donghae dọa cho một trận nhưng hiện tại Kyuhyun cũng nào có kém cạnh hắn bao nhiêu. Rút ra một con dao ngắn, Kyuhyun nghiêng đầu, đôi đồng tử màu tro bạc trở nên đục ngầu khát máu _Giải quyết nhanh đi, tớ không thích ở chỗ này dây dưa linh tinh tiếp đâu…

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Sungmin và đứa con chưa ra đời đang chờ nó…

- Con nghĩ chúng ta là ai? _Leeteuk cũng nở một nụ cười lạnh, bàn tay cầm chắc khẩu súng trường. Lúc này Heechul lôi ra một chiếc roi gai.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Bác gái à, vũ khí của bác thật đặc biệt _Yoochun run bần bật nhìn sợi roi trên tay Heechul. Cái này nếu Yoochun không nhầm thì làm bằng da của cá đuối, quất lên người thì sẽ bị thối thịt, đau đớn vô cùng. Ở phòng tra tấn của Jung tộc cũng có vài cái.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cảm ơn cháu đã quá khen _Vuốt ve sợi roi, trong đôi mắt Heechul ánh lên một tia cười nguy hiểm. Không hiểu sao, nhìn Heechul cầm roi trông rất thuận mắt. Cái này chắc được gọi là khí chất ‘nữ vương’trong truyền thuyết chăng?! Hankyung vốn là cao thủ võ thuật, ông đưa mắt ngó qua Kangin đang lắp đạn vào súng.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Súng đặc chế K-07? _Không ngờ Kangin ngay cả súng đặc chế cũng lôi ra.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Giết nhanh, thắng nhanh _Đơn giản trả lời, Kangin từ tốn tiếp tục lắp nốt hai đầu đạn vào trong ổ quay. Súng đặc chế của riêng Kangin khi bắn có thể khiến đầu đạn phát ra tia lửa. Lúc bị trúng đạn, đối thủ chắc chắn sẽ bị hành hạ trong đau đớn rồi mới chết.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Một vũ khí đầy đáng sợ… 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Yoochun, nhớ bảo vệ Jaejoong hyung… và Junsu _Hắn quay lại nhắc nhở Yoochun, nếu Jaejoong có vấn đề gì thì… hắn không muốn gây rắc rối với Jung Yunho thù dai nhớ lâu kia. Nghĩ tới Junsu là người yêu của Yoochun, hơn nữa dù hai người ngoài mặt không ưa nhau lắm nhưng cũng đã là ‘đối thủ’ 10 năm, vì vậy hắn bổ sung thêm.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cậu cứ lo cái thân cậu đi đã, đồ con cá hề chết tiệt. Chunnie nhà tôi mạnh hơn cậu nhiều _Khóe miệng hắn giần giật, quả nhiên thằng nhãi Kim Junsu tới chết cũng không chịu thôi cái tật ‘mồm thối’ kia. Giờ phút này rồi mà còn độc mồm độc miệng.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Mọi người nghe xong câu nói của Junsu thì phì cười, nhìn sắc mặt Donghae chuyển hết từ tím sang xanh, từ xanh sang trắng… thật là đặc sắc. Trên khuôn mặt của Junsu lộ ra đầy vẻ đắc ý và sung sướng. Aiz ~ mỗi lần móc đểu hắn quả thực là vô cùng thỏa mãn. Nói trên phương diện nào đó thì Kim Junsu khá đặc biệt trong lòng Donghae đấy chứ. Có thể chọc được hắn tức chỉ trong một câu nói, thật là một cái tài. Nói là gây lộn bao nhiêu năm nhưng Donghae cũng chưa từng bao giờ quá chấp nhặt với Junsu, với khả năng của hắn nếu muốn thì có thể đánh cho Junsu nhừ tử từ lâu nhưng hắn chưa từng làm vậy. Ngẫm nghĩ lại, ngày xưa đi học mặc dù không ưa cái tên Kim Junsu nhưng cho dù Junsu có gây rối cho hắn thế nào hắn cũng nhẫn nhịn. Donghae không phải người hay nhẫn nhịn, lúc đó giống như bản năng tự động nhẫn nhịn Junsu. Có lẽ vì trong thâm tâm hắn biết Junsu tuy là người đanh đá, chanh chua, lúc nào cũng muốn chọc quấy hắn tới khi hắn tức điên lên nhưng Junsu là bạn thân của Eunhyuk. Junsu vốn cũng không phải kẻ thích rước việc vào thân nhưng vì sao ghét hắn khi hai người họ chẳng có bất cứ liên quan, động chạm gì vào nhau?! Vì sao năm lần, bảy lượt phá chuyện của hắn… đơn giản bởi vì năm đó hắn đối xử không tốt với Eunhyuk. 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Là bạn thân, Junsu đương nhiên bắt hắn trả đủ những gì hắn làm, ai bảo hắn khiến cậu đau lòng. Có lẽ hắn biết mục đích thật sự của, mặc dù Junsu chưa bao giờ nói nên mới mặc kệ để Junsu muốn làm gì thì làm. Cười khổ một tiếng, khi đó là bản năng, bản thân mình không để ý nhưng hóa ra… hắn lại luôn chú ý tới bất kì thứ gì liên quan tới Kim Enhyuk. Thậm chí vì cậu, Donghae bỏ qua cho cả một tên ngày ngày réo tên chửi hắn trong khi hắn ghét nhất là bị người ta lôi ra làm trò, đụng đến cao ngạo của bản thân. Bản thân mình cũng lắm tức một chút thì thôi. Mà Junsu có lẽ dù độc mồm độc miệng, quấy chuyện của hắn nhưng thực ra cũng chưa bao giờ làm gì quá đáng quá mức. Những việc Junsu phá hắn đều chỉ là những việc nhỏ nhặt, hay đơn giản là nói móc nói mỉa nhau. Với địa vị của Kim Junsu hiện tại trong xã hội, nếu muốn đắc tội với hắn thật sự cũng không phải không có khả năng. Thế nhưng Junsu không làm thế… trong thâm tâm Junsu biết Donghae là người Eunhyuk yêu. Cho dù có không ưa hắn, Junsu cũng sẽ không làm tổn thương tới người bạn thân của mình yêu thương. Từ khi đi học cấp ba hắn và Junsu như chó với mèo, hai người họ đã từng không ưa nhau nhưng trải qua bao nhiêu chuyện, suốt khoảng thời gian như vậy, dường như có thứ gì đã nảy mầm trong mối quan hệ của cả hai. Có lẽ… là tình bạn… Mặc dù hắn cũng có chút bị đả kích bởi mấy lời của Kim Junsu kia nhưng Donghae hít một hơi thật sâu, được rồi… hắn nhịn, hắn nhịn!!!

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Được rồi mà, Susu à, Junnie thân mến, em đừng công kích cậu ta nữa _Yoochun sợ Donghae phát hỏa với người yêu, một tay kéo Junsu về sau, một tay bịt mồm của Junsu. Bao nhiêu cái tên thân mật của Junsu bị Yoochun réo sạch, chỉ sợ Junsu lại làm mình làm mẩy với Donghae. Haiz ~ hai cái người này, như nước với lửa không bằng.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Em chỉ nói đúng sự thật mà thôi. Một trăm người, cho dù là thiên tài thiện xạ thì cậu ta cũng không nên rảnh rỗi đi lo cho người khác _Junsu nhún vai.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- À, ra thần tượng idol Kim Junsu đang lo cho tôi _Donghae nheo mắt, nở nụ cười âm trầm nhưng không có chút chế nhạo. Ban nãy còn tưởng Junsu muốn gây nhau thật nhưng xem ra không phải. Cho dù Junsu độc mồm độc miệng nhưng ý trong câu kia, hắn hiểu.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Hừ, ai thèm lo cho cậu. Giải quyết nhanh đi rồi còn đi cứu Eunhyukie và Sungminnie hyung _Trừng mắt nhìn tên nào đó đang cười nham nhở, Junsu hừ một tiếng.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Được rồi, hai người có gì nói sau đi _Kyuhyun nhìn hai người nào đó ngươi một câu, ta một câu, không nhịn được mà nhắc nhở _Kibum, cậu có thể đối phó đó chứ? Nếu không được thì… _Nó vốn định bảo Kibum nếu không thể đánh đấm được gì thì lui ra sau bằng không sẽ bị thương không ngờ thiên tài hacker kia lại nhìn nó cười lạnh.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Anh quên tôi là ai à? Hay anh tưởng tôi chỉ ngày ngày ngồi một chỗ ôm laptop?

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Chứ không phải sao? _Mặt Kyuhyun nghệt ra, đổi lấy một ánh nhìn khinh bỉ từ Kibum. Kibum bẻ hai tay, xoay xoay khớp tay vài cái trước đôi mắt ngạc nhiên của Jo Chủ tịch.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Bum là Chủ tộc của Kim gia, tất nhiên phải học một chút võ phòng thân _Donghae giải thích với cậu bạn của mình _Em ấy từng được chọn vào Đội tuyển boxing quốc gia để đi thi Olympic _Tứ vị phụ huynh trên khuôn mặt tràn ngập tự hào đối với Kibum.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- À… _Nó làm sao quên Kibum cũng là chủ một gia tộc thuộc Tứ đại gia tộc nhỉ?! Tưởng Kibum chỉ có ngày ngày ôm laptop thôi, không ngờ cũng học boxing. Xem ra chỉ có Eunhyuk là người hiền lành nhất trong Kim - Lee hai nhà bọn họ _Tôi đã nhìn nhầm cậu… _Quay sang Kibum, mặt nó méo xệch.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Quả nhiên Tứ đại gia tộc không ai bình thường!

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Được rồi, được rồi, nói nhiều quá, có gì thì xông luôn vào đi. Lâu lắm rồi không đánh nhau, thật làm người ta mỏi xương mỏi cốt _Vung cái roi xuống đất tạo nên tiếng vang lớn, Heechul làm cho mọi người xung quanh không hẹn mà tự động lùi xa vài mét.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Các người… các người dám coi ta như không có mặt… Các người, các người coi thường ta. Hừ, ta sẽ cho các người biết mặt _Từ nãy tới giờ bị mọi người làm lơ khiến Kim Youngmin khuôn mặt tím bầm vào vì tức giận. Đám người kia kiêu ngạo tới mức không thèm bỏ ông và thủ hạ vào mắt sao?!

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Nói nhiều làm gì, đánh!!!

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Chỉ một câu của Leeteuk, đám người bên Tứ đại gia tộc nãy giờ đã chuẩn bị xong hết vũ khí lập tức nhào ra khỏi cửa. Kim Youngmin thấy bọn họ tiến lên không chút chần chừ vội vàng chạy ra ngoài, lẻn vào trong đám thủ hạ. Đám thủ hạ của Youngmin mặc vét đen, khuôn mặt có già có trẻ, nhìn giống một đám tạp nham không đáng bận tâm. Vấn đề là cho dù bọn họ đều là những kẻ yếu tới mức đáng lẽ đám người Donghae không thèm để vào mắt nhưng khi bọn họ tập trung thành một lũ đông như vậy cũng tạo thành rắc rối tốn chút thời gian để giải quyết. Chỉ có Junsu và Jaejoong là không có võ hay biết dùng vũ khí nên được lui về phía sau cùng dành riêng cho Yoochun bảo vệ còn lại Donghae, Kibum, Kyuhyun cùng với Tứ vị phụ huynh lập tức xông ra làm tiên phong. Người ta nói là ‘đao kiếm, súng đạn không có mắt’ lại kết hợp thêm một đám người vô tình với kĩ thuật sử dụng vũ khí một cách tài tình quả thức khiến cho người khác không thể trở tay kịp. Mặc kệ bên kia đông tới mấy thì dưới sự tấn công của Donghae, Kyuhyun, Kibum và Tứ vị phụ huynh những xác chết liên tục rạp xuống, trên nền đất loang lổ một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net