Part 87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Henry cười khổ nhìn người đứng trước mặt mình, thực sự không hổ là Bloody, ra chiêu kinh khủng khiếp lại vô cùng nhanh. Đỡ lấy Zhoumi đang đau đớn ôm bụng, một đòn này của Eunhyuk xem ra vẫn còn nương chân chán bởi vì chỉ mới tổn thương phần mềm. Với sức lực thực tế của cậu, Eunhyuk muốn làm dập nội tạng của Zhoumi là chuyện hoàn toàn cố thể. Zhoumi xuýt xoa phần bụng đang đau nứt ra của mình, khóc không ra nước mắt. Nhà họ Jung chia ra làm hai nhóm: nhóm tướng và nhóm thư. Những người thuộc nhóm tướng đều học võ hoặc sử dụng một loại vũ khí nào đó như súng, kiếm, gậy,… siêu phàm. Bọn họ nếu không phải sát thủ thì cũng sẽ trở thành những người bảo vệ cấp cao, làm việc ở‘mặt trái’ của gia tộc là chính. Còn những người thuộc nhóm thư thì sẽ là những người trông nom và quản sổ sách, trở thành bác sĩ, luật sư,… cho gia tộc Thường những người thuộc nhóm thư sẽ giúp thu thập thông tin cho gia tộc, đồng thời cũng lo cả việc ngoại giao, chính trị, phía cảnh sát. Dạng như Changmin, Jihyo, Tiffany đều là những người thuộc vào hàng thủ lĩnh, không chỉ giỏi võ và cũng thông minh kiệt xuất có thừa. Tộc trưởng của Jung tộc là người có đủ đầu óc để lãnh đạo gia tộc lớn này đồng thời cũng phải mạnh hơn bất kì ai. Jung Yunho quả thực là một tộc trưởng phù hợp nhất đối với chức Tộc trưởng của Jung tộc. Zhoumi và Henry thì trong gia tộc thuộc vào nhóm thư. Một người chuyên trách thu thập thông tin, một người thì là bác sĩ riêng của gia tộc. Y thuật của Henry so với Changmin cũng không hề thua kém, đều thuộc vào hàng hạng nhất. Hai người bọn họ vốn thuộc chi nhánh Trung Quốc nhưng hơn 10 năm trước bọn họ được Jung Sangho, cha của Yunho ra lệnh trở thành thuộc hạ của Jaejoong. Chính Jaejoong là người đã điều bọn họ từ chi nhánh Trung Quốc qua chi nhánh Nhật Bản.


- Được rồi, cậu thu lại cái sát khí của cậu đi _Yunho nhướng mày, mặc dù hai người kia thuộc nhóm thư nhưng người của Jung tộc ai cũng phải biết chút ít về võ thuật. Henry có thể không giỏi nhưng anh biết Zhoumi cũng không phải loại thường, đi so võ với đám người ở nhóm tướng cũng không thua là mấy…


Vậy mà bị cậu đánh cho không đứng thẳng được…

- Hừ, anh… _Cậu quay lại, ánh mắt sắc bén nhìn Yunho. Đang muốn nói gi đó nhưng cậu bị Yunho đưa tay lên ra hiệu im lặng.


- Giờ cậu là Kim Eunhyuk đấy _Eunhyuk đã từng tự hứa nếu không rơi vào trường hợp nguy hiểm đặc biệt cậu tuyệt đối không trở thành Bloody. Hít một hơi thật sâu, cậu cố gắng lấy lại bình tĩnh. Quả nhiên một khi trở lại là Bloody, cậu rất khó khống chế.


- Cảm ơn anh vì đã nhắc nhở… _Nghiến răng, nghiến lợi lườm Yunho, Eunhyuk hậm hực nói. Dù sao cơn tức của cậu vẫn không thể nguôi được. Anh ta rõ ràng biết cậu còn sống, vậy mà không nói gì cả, làm hại cậu bị lừa suốt 2 năm bởi đám người Nhật kia. Còn cả Zhoumi và Henry, hai người đó cũng lừa cậu!!!


- Tôi nói là cậu hiểu lầm cho nên đừng có nhìn tôi với ánh mắt đó… _Hất mặt về phía Henry và Zhoumi, Yunho bình thản nói _Có gì muốn nói với cậu ta thì nói đi.


- Vâng _Henry cúi đầu, nhẹ giọng đáp.


- Eunhyuk, không phải bọn tớ muốn lừa cậu đâu _Zhoumi mím mím môi, cũng ngồi xuống ghế sopha đối diện ghế cậu ngồi. Đôi mắt Zhoumi hơi cúp xuống _Chuyện bọn tớ là người của Jung gia… vốn là chuyện bí mật không được nói…


- A ~ _Lúc ngồi xuống ghế sopha, một cơn đau buốt tê dại ở phần hông ập tới khiến cậu toát cả mồ hôi lạnh. Gập người xuống ôm lấy vết thương, cậu kêu lên lần nữa _Chết tiệt… _Cậu quên béng mất tay trái của mình đang được băng bó không được cử động mạnh. Nhìn lớp băng thấm thấm màu đỏ, cậu cắn răng mắng một câu.


- Henry, băng bó cho cậu ta đi _Nhíu mày, Yunho quay sang Henry nói. Vết thương của Eunhyuk dù đã ổn nhưng không giữ cẩn thận nhất định sẽ bị nhiễm trùng.


- Không cần… _Eunhyuk bướng bỉnh gạt tay Henry ra.


- Nếu cậu muốn vết thương bị nhiễm trùng ra đấy thì cứ việc đẩy Henry ra _Ánh mắt anh lóe lên một tia uy hiếp khiến Eunhyuk khựng lại hành động của mình _Cậu nên nhớ là cái mạng cậu là do rất người cứu, trong đó có người yêu của cậu - Lee Donghae!!! Ráng-mà-giữ-cho-chặt-vào!!! 


- Hừ, anh có tư cách nói câu đó sao? _Bĩu môi một cái, cậu lẩm bẩm, oán hận nói nhưng cũng không đẩy bàn tay của Henry đang muốn kéo ra lớp băng ở tay trái _Mạng của tôi gặp nguy hiểm một phần không phải nhờ ơn anh chắc…


- Bị thương nặng quá… _Henry và Zhoumi không kìm được đồng thanh hô lên khi nhìn thấy vết thương của Eunhyuk.


Lớp da non chưa mọc hết khiến cho vết thương loang lổ, có những chỗ vẫn nhìn thấy thịt và cả đường chỉ may trông ghê rợn nguồ. Hít một hơi, Henry chăm chú tháo dải băng thấm máu kia ra một cách cẩn thận sợ nhỡ làm Eunhyuk đau. Zhoumi trước đây từng quen cậu khi cậu là Bloody, đã từng thấy Eunhyuk bị thương rất nhiều. Khi đó những vết thương nặng có, nhẹ có, bởi vì Zhoumi lúc ấy đã coi Eunhyuk là bạn nên mới gọi điện xin Jaejoong cho Henry qua Nhật. Henry y thuật rất cao, có thể nói là thiên tài thứ hai của Jung gia sau Changmin. Nếu có Henry qua đây chăm sóc những vết thương của Bloody thì tốt hơn nhiều, tất nhiên lý do ngoài ra còn có bởi vì Zhoumi muốn ở bên người yêu thì không cần nói tới. Jaejoong cũng vô cùng thoải mái đồng ý điều này, sau đó mỗi lần Bloody bị thương đều được Henry xử lý vô cùng tốt. Bloody vốn rất giỏi cho nên ít khi bị thương nặng, lần này đám thủ hạ của Seohyun có thể làm cậu bị thương như vậy là do cậu còn phải bảo vệ cả Sungmin. Không phải Sungmin yếu đuối, không giúp được gì mà là cậu không muốn để anh mạo hiểm và vận động nhiều. Tiếp theo đó Eunhyuk không làm Bloody nữa, Zhoumi qua một thời gian đã quen với hình ảnh cậu sinh viên ngoan hiền giờ nhìn thấy vết thương này trên người cậu bỗng cảm thấy vô cùng chướng mắt. Henry ra hiệu Zhoumi lấy cho mình hộp trị thương để trên bàn, sau đó thay băng cho cậu ở cánh tay trái. Trước khi băng lại băng trắng mới, Henry cẩn thận rắc thêm một lớp bột thuốc đặc biệt lấy riêng từ trong túi áo của mình. Kế tiếp Henry xem qua vết thương ở hông cậu. Cũng may là vết thương không bị rách, Henry thở phào một tiếng. Nếu vết thương ở hông bị rách thì đúng là nguy to. Eunhyuk cũng liều thật, vết thương còn chưa lành đã vận động mạnh… biết là cậu tức bọn họ, muốn đánh cho bọn họ một trận nhưng chí ít cũng nên suy nghĩ cho chính bản thân mình chứ.


- Cậu nên để ý vết thương một chút chứ _Zhoumi lầu bầu, có chút xót xa nhìn vết thương của Eunhyuk. Nặng thế này, rốt cục cái con nhỏ Ju Seohyun làm thế nào khiến tay cậu rách cả một mảng lộ cả thịt như vậy. Đây là lúc đã chữa trị rồi, vậy lúc chưa chữa trị thì sao? Không lẽ lộ xương trắng sao?


- Đúng thế, nhìn vết thương coi… _Henry mím môi, thắt lại băng trắng, cẩn thận nhìn lại một lần nữa _Đừng để bọn em lo lắng…


- Vì sao lại phải lo lắng? 


- Chúng ta là bạn bè mà… _Biết cậu còn tức, giọng Zhoumi rất nhỏ nhưng mang theo phần quyết liệt và khẳng định. Zhoumi len lén nhìn Eunhyuk chỉ sợ cậu nổi giận mà đá hai người bọn họ ra khỏi phòng bệnh mà thôi.


- Mồm nói là bạn bè tôi nhưng hóa ra các cậu cũng giấu nhiều quá nhỉ? _Chuyện gì cậu cũng không giấu hai người họ, thực sự coi họ là bạn thế mà bọn họ giấu cậu quá nhiều _Zhoumi, giờ nghĩ lại, năm đó cậu tiếp cận tôi liệu có thực sự là thật lòng? 


- Haiz ~ Eunhyuk, bình tĩnh nghe bọn tớ nói có được không? _Đối với sự bướng bỉnh của người bạn thân, Zhoumi chỉ có thể thở dài, ngửa mặt lên trời mà than. Ai mà rõ hơn chính bản thân Zhoumi độ bướng bỉnh của Eunhyuk cơ chứ. Bình thường thì hiền lành nhưng lúc bướng lên quả thực làm người ta phát điên, nói cái gì cậu cũng không thèm nghe.


Eunhyuk khoanh hai tay trước ngực, mắt trừng trừng Yunho lại chuyển qua hai người Zhoumi và Henry. Nhớ lại hơn 8 năm trước, lần đầu tiên Zhoumi gặp Eunhyuk là do Jaejoong sắp xếp. Lúc đó Eunhyuk là Bloody, Jaejoong biết những chuyện cậu làm nên vô cùng lo lắng cho sự an nguy của cậu bởi vì Jaejoong hiểu một khi cậu đụng tới giới mafia Nhật Bản thì tới lúc đó không còn đơn giản chỉ là dè chừng. Tới lúc đó, đám người của băng mafia lớn có tha cho cậu không khi mà sự hiện diện của Bloody đang đe dọa tới uy nghiêm của họ. Mafia luôn gắn với xấu xa, dơ bẩn với hàng đống những việc làm tàn nhẫn, không còn nhân tính, giết người chỉ là chuyện ăn cơm thường ngày thế nhưng bọn họ có một lòng tự tôn vô cùng cao. Một khi đã chạm tới lòng tự tôn của đám mafia, khi đó đám mafia kia sẽ chẳng khác nào những con thú điên bị hỏng xích trói, nguy hiểm vô cùng. Hành động của Eunhyuk lúc đó tựa như là thách thức bọn họ, bảo làm sao bọn họ chịu nổi, đặc biệt là mấy lão già trùm mấy băng mafia lớn tại Tokyo. Bloody mạnh nhưng không phải có thể chống được trời, một mình cậu đối phó với đám mafia hạng trung còn khó huống gì mấy băng lớn nổi tiếng. Nhưng Jaejoong không thể ra mặt can thiệp bảo vệ Eunhyuk được. Mặc dù Jaejoong là Nhị thiếu gia Jung gia lúc bấy giờ nhưng chuyện này ngoài một vài người là lãnh đạo cấp cao trong nhà không ai biết. Những quý tộc ở Hàn, Nhật, Trung,… các nước có chi nhánh của Jung tộc đều chỉ biết Jung Sangho có một người con trai và một người con gái đó là Jung Yunho và Jung Jessica mà thôi. Jaejoong có thể sai xử mọi chuyện trong gia tộc nhưng đối với người ngoài thì hoàn toàn không có một chút quyền lực nào. Giờ đột nhiên nhà họ Jung lòi ra một Nhị thiếu gia… chuyện này sẽ làm mất mặt nhà họ Jung, đây là việc không thể tha thứ. Cũng may trước khi Jaejoong tìm cách giúp đỡ Eunhyuk thì Yunho đã ra mặt giùm.


Hành động của Yunho khi đó quả thực khiến Jaejoong vô cùng ngạc nhiên, thường thì anh sẽ không hay can thiệp vào chuyện người khác cho lắm cho dù biết đó là Đại thiếu gia của Kim gia. Sau đó Jaejoong mới biết Yunho biết mình và Eunhyuk thân thiết với nhau cho nên mới ra tay giúp đỡ, dùng uy danh của Jung gia để trấn áp vài tên lão trùm nào đó đang muốn triệt tiêu nguy hiểm trước mắt - Bloody. À, còn việc Yunho có hứng thú muốn xem Eunhyuk tiếp tục gây ra chuyện động trời gì thì Jaejoong không phải không biết… chỉ đơn giản là Jaejoong không muốn nói tới. Dù sao vì mình mà Yunho nhúng tay giúp đỡ người khác cũng thực sự làm Jaejoong vô cùng cảm động. Nhưng Jaejoong lại suy nghĩ, mặc dù có Jung gia ra mặt nhưng nếu Eunhyuk tiếp tục gây chuyện nữa, đụng tới giới hạn chịu đựng của mấy tên lão trùm suốt ngày coi mình là chúa kia thì cũng không thể nói chính xác được kết quả. Chính vì vậy Jaejoong nghĩ phải làm cách nào đó để Eunhyuk dừng lại trò nổi loạn nguy hiểm này. Và thế là Zhoumi được triệu tập… Từ khi được lão gia ra lệnh trở thành thuộc hạ riêng của Jaejoong thì Zhoumi và Henry chưa từng được Jaejoong giao việc gì cả, đột ngột bị triệu tập từ Trung Quốc sang Nhật khiến Zhoumi có chút hồi hộp. Mặc dù chỉ mới gặp một lần nhưng quả thực vẻ đẹp của Jaejoong khiến người ta không sao quên được. Tối hôm đó Jaejoong hẹn Zhoumi tới một quán café ở phố Shibuya tại Tokyo, khi thấy Zhoumi chỉ lạnh lùng nói: “Tôi muốn cậu tiếp cận Bloody, làm bạn với em ấy và khuyên em ấy dừng làm lưu manh học đường”. Zhoumi có tài ăn nói và thuyết phục hơn người, chuyện này ai trong Jung gia cũng biết.


Zhoumi lúc đó tìm hiểu thông tin về Bloody, vô cùng ngạc nhiên trước lý lịch thật của Eunhyuk. Một Đại thiếu gia của Kim gia bình thường hiền lành, có chút trầm lắng, ít nói nhưng cực kì ôn hòa khi về đêm lại trở thành một huyền thoại chém giết? Cái này quả thực cũng khó tưởng tượng quá đi mất thôi. Thế nhưng nghĩ lại… Tứ đại gia tộc ngang hàng với Jung gia sao? Nếu thế thì không thể bình thường được, có lẽ bởi vì Eunhyuk che giấu giỏi hơn người khác mà thôi. Nhưng hơn tất cả Zhoumi tò mò là Jaejoong làm thế nào lại biết Eunhyuk, hơn nữa ngữ khí khi nhắc tới lại vô cùng thân thuộc và quan tâm. Nhị thiếu gia của Jung gia này là đứa con riêng của Jung lão gia, vốn không được công nhận danh phận, bình thường ít khi tiếp cận với người ngoài. Nghe nói ngoài người bạn thân từ hồi nhỏ cùng với đứa em trai cùng mẹ khác cha là Kim Junsu ra không có thân thuộc với bất kì ai khác… thế nào lại có thể thân với Đại thiếu gia Kim gia vô cùng cao quý kia? Lúc đó Zhoumi còn nghĩ có lẽ nào Nhị thiếu gia này muốn dựa hơi Kim gia để đá Đại thiếu gia Jung Yunho ra khỏi vị trí ứng cử cho chức Tộc trưởng. Hơn nữa nghe nói mặc dù là con riêng nhưng Jaejoong rất được Jung Sangho yêu mến, ý tưởng này không phải không có khả năng. Mặc dù hai anh em Yunho và Jaejoong bình thường có vẻ rất thân thiết, Yunho cũng vô cùng bao bọc Jaejoong nhưng tại Jung gia này… lừa dối, dối trá, thậm chí là làm hại chính máu mủ của mình là vô cùng bình thường. Nơi này vốn không tồn tại tình người, chỉ có tham vọng và âm mưu. Nhưng Zhoumi được chính Jung lão gia ra lệnh trở thành người hầu của Jaejoong, Jaejoong nói gì Zhoumi dám cãi sao? Mãi cho tới khi một ngày nọ Jaejoong biến mất, Yunho trở thành Tộc trưởng và phát cuồng lên đi tìm người yêu thì Zhoumi mới biết hóa ra Jaejoong chưa từng có ý nghĩ kia như mình tưởng. Hơn nữa, giữa hai anh em bọn họ vốn đã tồn tại một thứ tình cảm không hề bình thường rồi… nhưng đó là chuyện về sau này.


- Jae hyung… là Nhị thiếu gia của Jung gia? _Eunhyuk trợn tròn mắt, thông tin này so với việc biết Henry và Zhoumi là người của Jung gia quả thực là còn kinh khủng hơn cả trăm lần _Vậy… Yunho, anh… _Jaejoong giờ không phải đang mang thai con của Yunho sao? Hai người này sẽ không phải là… loạn luân?


- Không phải _Yunho thờ ơ đáp _Joongie không phải em trai ta, là Kim Taehee đã nói dối _Nếu năm đó Taehee không nói dối thì chỉ sợ là Jaejoong sẽ chết. 


- Bác gái nói dối?


- Cậu thử tưởng tượng xem nếu một người đàn ông biết chuyện người mình yêu lại sinh con cho một người khác… người đó sẽ làm gì đứa bé kia? Chưa kể tới.người đó còn là chủ gia tộc Jung gia? _Cười nhạt, Yunho bình thản. Cha anh chưa bao giờ yêu mẹ anh, chưa bao giờ yêu mẹ của Jessica. Người ông ta yêu chỉ có Kim Taehee…


Nhưng Taehee có yêu ông ta không lại là vấn đề khác…

- Tôi… _Cậu biết rõ Yunho đang có ý gì. Cậu từng nghe cha mẹ nói qua Jung Sangho, ông ta là người cực kì chiếm hữu. Nếu như Yunho nói, nếu Taehee không nói dối thế kia thì Jaejoong chắc chắn sẽ bị ông ta giết chết.

- Mặc dù lời nói dối này có mang lại rất nhiều rắc rối nhưng vậy cũng tốt… _Thở dài một tiếng, Yunho thì thầm. Ít nhất là bảo vệ tính mạng của cậu, khi đó anh chưa đủ khả năng để che chở cho Jaejoong. Nếu Jaejoong bị làm sao, chỉ cần nghĩ tới anh đã không muốn.


- Xem ra anh cũng chịu không ít khổ cực _Đột nhiên Eunhyuk có chút thông cảm cho Yunho. Anh em sao? Nếu vào trường hợp của mình thì mình sẽ làm thế nào?


- Cực khổ thì cũng có nhưng mà thực ra thì Joongie có phải là em trai ta hay không ta không quan tâm. Chỉ cần mình thích thì phải nắm chắc trong tay _Đạo đức luân thường sao? Đấy không phải việc anh cần quan tâm, đôi mắt Yunho lóe lên một tia sáng.


- Anh… _Eunhyuk bất lực với sự bá đạo của người nào đó. Tuy Jaejoong không phải người của Jung tộc nhưng ít nhất cũng từng sống tại nơi đó… xem ra ông anh trai nuôi của cậu không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu. Thở dài một tiếng, cậu không ngờ Jaejoong lại giấu họ chuyện này nhưng cậu không trách Jaejoong…


… bởi chính cậu cũng giấu chuyện mình là Bloody…

- Vậy là cậu tiếp cận tôi là vì mệnh lệnh của Jae hyung? _Quay qua Zhoumi, Eunhyuk cau mày. Chẳng nhẽ tình bạn bao năm nay của cậu và Zhoumi luôn là vì mệnh lệnh bắt phải làm bạn với cậu? Nắm tay của Eunhyuk khẽ xiết chặt lại, hơi run rẩy.


- Ban đầu thì là thế nhưng sau thì không phải _Zhoumi lắc đầu, ánh mắt mong lung dường như đang tưởng tượng lại lần đầu tiên gặp Eunhyuk.


Tối hôm đó theo lời của Jaejoong, Zhoumi đi tới khu đất được gọi là khu chiến trường của đám lưu manh học đường quả nhiên phát hiện ra Bloody. Cậu mặc một bộ đồ màu đen bó sát tôn nên cơ thể hơi gầy, đầu đội chiếc mũ bảo hiểm xe motobike che đi dung mạo, tay cầm một thanh kiếm, ngồi vắt vẻo trên chiếc motobike cũng màu đen. Đêm đó trăng rất sáng, ánh trăng bạc hắt lên thanh kiếm kia làm lóe lên một tia sáng sắc bén trộn lẫn với dòng máu đỏ tươi đặc sệt dính trên lưỡi kiếm. Phía xung quanh chiếc motobike cậu đang ngồi trong vòng bán kính 4m la liệt toàn xác người, bọn họ đều là những tên mafia đã truy đuổi cậu. Zhoumi thoáng rùng mình, sợ hãi ngửi thấy mùi máu tanh xộc vào mũi. Bloody so với đám người thuộc nhóm tướng của Jung gia quả thực chẳng thua kém gì, có khi còn kinh khủng hơn nhiều lần nữa. Zhoumi không nhìn thấy mặt của Eunhyuk lúc đó nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh sau lớp kính của chiếc mũ bảo hiểm. Đã muốn lùi bước nhưng nghĩ tới vẻ quyết liệt của Jaejoong khi ra lệnh cho mình thì Zhoumi đành phải cắn răng tiến lên. Tiếp cận Bloody là một điều cực kì khó khăn, cậu không tin bất cứ ai hết, giống như một con báo, sẵn sàng xé xác bất kì ai tới gần nó. Zhoumi quả thực bị cậu hành cho chật vật, khốn đốn một thời gian mới dần được cậu cho tới gần. Sau đó Zhoumi nhận ra thực ra Eunhyuk là một người rất tốt, không hề như bề ngoài khát máu của mình. Cậu là một người sống khá nội tâm, đôi lúc cậu cho người ta một cảm giác vô cùng đơn độc. Không biết từ bao giờ Zhoumi lại quý mến vị huyền thoại ác quỷ khát máu này. Phải mất một thời tiếp Zhoumi mới được Eunhyuk cho nhìn mặt, cậu thực sự là đã khiến Zhoumi vô cùng ngạc nhiên khi Eunhyuk có một vẻ ngoài cực kì thanh tú và bắt mắt. Dần dần Eunhyuk tin tưởng cậu, cũng hay tâm sự với cậu, qua đó Zhoumi biết về Donghae, về gia đình cậu, về Lee gia còn cả những người bạn thân bên Hàn của cậu là Junsu, là Ryeowook, là Jungmo, là Jay và cả Nhị thiếu gia Kim Jaejoong. Hóa ra cậu là em trai kết nghĩa của Jaejoong, bảo sao Jaejoong để ý cậu thế.


Zhoumi nhận ra Eunhyuk không phải là kẻ khát máu như mình tưởng tượng, có lẽ cuộc sống đơn độc một mình đồng thời áp lực không biết chia sẻ với ai đã gợi nên sự ngang tàng, phá phách nằm sâu trong tâm hồn cậu. Phải nói là Zhoumi chưa từng bao giờ chứng kiến ai lại có một giai đoạn nổi loạn lứa tuổi thành niên kinh khủng hơn Eunhyuk. Bình thường trên lớp Eunhyuk học rất chăm, là một học sinh ngoan nhưng về đêm cậu lại trở thành Bloody cuồng sát, thích tự do và thách thức với nguy hiểm. Đó đơn giản là một cách để cậu thả stress mà thôi. Còn về việc giết người là do đám người kia muốn lấy mạng cậu, nếu không phải bị dồn vào đường cùng Eunhyuk cũng sẽ không muốn tay mình phải nhuốm máu. Về đống xác chết cậu giết, dù sao người chết cũng toàn mấy tên đại gian ác mafia, giết bọn hắn chẳng khác nào giúp người dân dọn dẹp sạch sẽ một chút xã hội. Tuy nhiên nếu không xử lý gọn gàng, để nguyên cả đống xác chết như vậy thì dù muốn không muốn đám chó săn cảnh sát cũng chõ mũi vào, lúc đó sẽ không có lợi cho cậu lại làm rắc rối và phiền phức thêm cho mối quan hệ giữa hắc đạo và giới cảnh sát. Dù nói hai phe này không bao giờ có thể dung hòa với nhau nhưng ai mà biết mấy lão già đứng đầu Cục cảnh sát mỗi năm cũng ăn ít nhiều tiền kính biếu của mấy tên trùm mafia. Thế giới mục nát này vốn là thế, chỉ cần không gây quá nhiều rắc rối cho nhau thì chuyện gì cũng có thể, miễn là có tiền. Mỗi người có một mục đích riêng, họ hợp tác khi có lợi cho chính bản thân mình. Cái gì gọi là công lý? Không có chuyện đó đâu, ngươi mạnh, ngươi giàu, ngươi có quyền lực thì ngươi thắng, ngươi làm chủ tất cả mọi thứ. Đơn giản là như vậy đấy… Vì để tránh cho cậu gặp rắc rối đồng thời tránh gây căng thẳng mối quan hệ giữa hai bên mafia và cảnh sát nên những xác chết cậu giết đều được Zhoumi xử lý gọn gàng bằng cách sai người ném mấy cái xác kia xuống vịnh Tokyo. Về Kim Jongshin, nạn nhân đầu tiên của Eunhyuk cũng được Jaejoong lén giải quyết. Dùng thế lực của nhà họ Jung để bịt miệng bên cảnh sát, nhà trường, cho dù gia đình của cái tên kia có muốn kiện cáo gì cũng không thể. Hơn nữa ai mà tin tưởng một cậu học sinh ngoan ngoãn, hiền lành, ôn hòa như Eunhyuk lại có thể đánh người ta chút thành người thực vật cơ chứ hả? Mọi chuyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net