yunjae

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Chuyện này… chuyện này là sao? _Nhìn hai bóng nho nhỏ khuất dần sau cửa chính của khách sạn, miệng Taehee vẫn chưa khép lại được.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Anh cũng không rõ. Đó thực sự là thằng nhóc Yunho con anh sao?

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Jung Sangho cũng không hiểu gì, có chút nhức đầu day day thái dương. Ánh mắt phức tạp nhớ lại vẻ mặt lúc đó của Yunho, biểu cảm của hắn một chút cũng không thể nhìn ra hắn đang nghĩ gì. Đứa trẻ này nhỏ tuổi nhưng đã thâm sâu tới không lường làm cho ông đôi lúc cũng phải e ngại. Tuy nhiên không biết vì sao lúc đó hắn đứng đó cùng Jaejoong ông lại cảm nhận được lãnh khí quanh hắn đã thu lại không ít. Mặc dù khuôn mặt vẫn giữ nguyên một vẻ không đổi nhưng ánh mắt lại nhu hòa đi rất nhiều. Ban nãy, ông cũng thấy rõ hai bàn tay nhỏ của hai đứa nhóc nắm chặt, mười ngón đan vào nhau. Mặc dù việc Yunho tự nguyện tiếp xúc với một ai đó mới quen là một việc cực kì khó tin nhưng ông nhận ra được cái nắm tay kia là hoàn toàn tự nguyện, không chút gượng ép.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Vốn ông muốn tổ chức buổi gặp mặt ngày hôm nay là vì muốn để Yunho và Taehee gần gũi nhau hơn. Ông không muốn tới khi Taehee trở thành vợ mình, ở cùng một nhà thì bị hắn ghẻ lạnh. Jung Sangho biết mặc dù Yunho chẳng quan tâm bất kì việc riêng của ông, ông thích cưới ai cũng chẳng phải việc hắn cần để ý nhưng dù sao hắn cũng là Đại thiếu gia của Jung gia, địa vị trong gia tộc cũng chỉ thua kém ông cùng vài vị trưởng lão. Nếu hắn có thể chiếu cố Taehee một chút thì tốt hơn. Dù sao thân phận của Taehee cũng khá là nhạy cảm. Hơn nữa bà lại còn có một đứa con trai riêng là Kim Jaejoong nữa. Ở trong Jung gia, rất có thể sẽ bị khinh dễ. Taehee mặc dù là người vợ thứ ba của ông, nhưng bà đặc biệt hơn hai người trước bởi vì ông yêu bà, bởi vì bà là mối tình đầu của ông. Cho nên Jung Sangho không ngừng tìm cách bảo vệ, bao bọc bà, cố gắng không làm cho bà bị tổn thương. Đại phu nhân, mẹ của Yunho vốn là do lợi ích gia tộc mà cưới về, hoàn toàn một chút cũng không có tình cảm. Thậm chí ông còn hận bà ta, vì bà ta gây áp lực nên hại năm đó ông và Kim Taehee phải chia tay nhau.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Sau ông chẳng thèm giữ mặt mũi cho bà ta, lúc Yunho được hai tuổi liền mang tiểu tình nhân sắp sinh ở ngoài về nhà. Đại phu nhân u sầu, buồn bã vì sự lạnh lùng và vô tâm của ông mà chết, nhưng ông không cảm thấy có lỗi liền lập tức sau đám tang, cưới tiểu tình nhân kia làm vợ hai. Nhị phu nhân kia sau khi sinh cô con gái Jung Jessica thì ông cũng không chạm vào nữa, cũng không quan tâm chú ý hai mẹ con họ. Vốn cứ tưởng bản thân cứ tiếp tục sống vô tâm như trước, nào ngờ lại có thể gặp lại Taehee trong buổi tựu trường cũ. Lần này ông đã là Trưởng gia tộc của Jung gia, sẽ không còn ai có thể ngăn cản ông cưới Taehee như ngày trước nữa. Jung Sangho một chút cũng không do dự, lập tức tìm tới Taehee, cầu hôn bà. Đầu tiên Taehee không đồng ý quay lại, xong ông phải mất rất nhiều công sức mới có thể làm cho bà gật đầu chấp thuận.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Taehee, đừng lo lắng. Yunho là đưa Jaejoong về nhà chính của Jung gia _Sau khi nghe tài xế báo cáo lại, ông quay sang an ủi Taehee vẫn đang thấp thỏm không yên.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Không phải nói cậu bé Yunho rất lạnh lùng, không thích tiếp xúc với người khác sao? _Sao vừa gặp con bà liền lôi kéo Jaejoong một mạch bỏ đi vậy?! Jung Sangho quả thực cũng không thể hiểu hành động của hắn, quả thực quái dị vô cùng.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Anh cũng không rõ thằng bé sao tự dưng lại cùng Jaejae thân thiết như thế. Nhưng mà chắc sẽ không sao... _Vốn ông còn đang đau đầu không biết nên làm cách nào để cho Yunho lạnh lùng như tảng băng kia có thể mở lòng, chấp nhận Taehee cùng Jaejoong nhưng chẳng biết vì sao hồi nãy thấy Yunho và Jaejoong, ông lại có cảm giác…

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Yunho dường như khá thích Jaejong… 

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Dưới bóng cây xanh, thiếu nữ mới lớn hai má ửng hồng, e ấp chìa ra phong thư trước mặt người mà mình thích. Cơn gió đầu thu se lạnh thổi qua làm tung mái tóc màu hạt dẻ của cô. Người thiếu niên đứng đối diện mặc trên người bộ đồng phục, hai cúc áo trên mở rộng làm cổ ra xương quai xanh cân xứng, khuôn mặt anh tuấn như được tỉ mỉ điêu khắc, thân hình thon dài nhưng mạnh mẽ. Hắn tùy ý đút hai tay vào trong túi quần, người dựa vào thân cây. Dưới mái tóc đỏ rượu, hai mắt hắn lạnh lùng, vẻ mặt vô cảm nhìn về cô gái đang tỏ tình với mình. Không giơ tay ra nhận lá thư, cũng không từ chối, một hồi im lặng thật lâu, cuối cùng hắn thu lại ánh nhìn, xoay người toan bỏ đi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Đợi đã, Yunho sunbae, anh… _Cô gái thấy hắn muốn bỏ đi, hoảng loạn thốt lên, vươn tay muốn chạm vào vạt áo của hắn. Đáng tiếc, thiếu niên đã thấy được hành động của cô gái, hàng lông mày nhíu lại, nhanh chóng nghiêng người, tránh thoát. Bàn tay của cô gái tóm vào trong hư không.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Tránh xa ta ra! _Thấy cô gái còn muốn tiến tới, khộng chịu bỏ cuộc, Yunho chán ghét phun ra bốn từ.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Tại… tại sao chứ? Em chỉ là… chỉ là thích… _Cô gái thấy hắn một chút cũng không thèm quan tâm tới lời bày tỏ của mình, hai mắt lưng tròng, nước mắt không ngừng tuôn ra. Thanh âm ấm ức, đáng thương khiến cho trái tim người ta ê ẩm.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Cút! _Nhưng hắn vẫn chỉ tuyệt tình, gằn giọng, bắt đầu không kiên nhẫn.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Hức… _Cô gái thấy trong ánh mắt của hắn lóe lên một tia khó chịu, biết lúc này không thể tiếp tục dai dẳng, vội vàng ôm mặt òa khóc rồi xoay người bỏ đi. Yunho hừ một tiếng. Đưa một tay lên xoa xoa phần tóc mái của mình khiến nó trở nên rối tung, lại day day phần giữa mi mắt.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Thực phiền phức! _Âm thanh khóc lóc của đám con gái, thực ồn ào! Hôm qua hắn mới giải quyết một đống hồ sơ mà Jung Sangho đưa cho, mãi tới rạng sáng mới xong. Vốn tìm một gốc cây sau trường thiu thiu ngủ bù, nào ngờ lại bị con nhỏ lạ mặt kia quấy rối.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Anh thực là… sao lại phũ phàng với con gái vậy chứ?! _Đúng lúc này phía sau lưng hắn vang lên một giọng nói của con trai nhưng lại trong trẻo, vô cùng dễ nghe.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Sắc mặt khó chịu và lạnh lùng của Yunho lập tức hoàn toàn biến mất, hắn lộ ra một nụ cười thoải mái xoay người về phía sau chỉ thấy một thiếu niên cũng tầm tuổi mình, khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Dù là con trai nhưng lại xinh đẹp còn hơn con gái. Nét đẹp trung tính có thể làm cả nam cả nữ mê mẩn. Mặc trên người đồng phục giống hệt đồng phục của hắn nhưng khuy áo cài đoàng hoàng, cũng thắ cà vạt chỉn chu, nhìn thế nào cũng rất giống một học sinh ngoan chuẩn mực. Yunho bước tới, dùng tay vuốt vuốt lại mái tóc đen có chút rối của cậu, cúi đầu thơm nhẹ lên cái má trắng mịn, ẩn hiện một lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu kia. Kế tiếp, có chút nũng nịu cúi đầu vào hõm vai của cậu, dụi dụi, lại khàn khàn giọng nói.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Đám con gái thực phiền phức. Anh rất buồn ngủ, Joongie ~

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Ai bảo hôm qua em nói ngủ sớm, công việc xử lý sau mà anh không chịu nghe. _Đưa tay vuốt vuốt tóc của Yunho, Jaejoong bật cười _Rất buồn ngủ sao? _Thấy hắn im lặng, gật gật đầu, cậu có chút bất đắc dĩ nói _Tới gốc cây kia đi, em cho anh gồi đầu lên đùi em. Giờ nghỉ trưa còn hơn một tiếng nữa mới hết. Tới giờ em sẽ gọi anh.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Thực muốn cúp tiết ~ _Trời mùa thu quả thực khiến con người ta mệt mỏi. Cậu hơi hơi đẩy Yunho ra, nâng cái đầu đang gục trên bả vai mình ra, cốc nhẹ ở trán hắn.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Không được cúp tiết! _Trừng mắt nhìn anh, ngữ khí không cho cãi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Được, được, không cúp thì không cúp. _Yunho giơ hai tay lên, ngáp một tiếng, một chút hình tượng cũng chẳng còn nhưng vẫn có thể nghe ra trong giọng nói mang theo sự sủng nịnh đối với Jaejoong. Từ trước tới giờ, duy nhất một người dám ra lệnh cho anh như vậy, chỉ có Kim Jaejoong mà thôi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

- Aiz ~ nhớ ngày xưa anh đâu như thế này. Luôn luôn là một học sinh gương mẫu mà. _Ngồi xuống tựa lưng vào gốc cây, cậu để hắn gối đầu lên đùi mình.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Yunho toàn thân thả lỏng, nhắm mắt lại, không chút cảnh giác để cậu vuốt ve tóc mái của mình. Với người khác, hắn luôn luôn phòng bị, nhưng nếu như tới cả Jaejoong còn không thể tin tưởng, Yunho cho rằng trên thế giới này không có bất cứ ai có thể làm cho hắn tin tưởng được nữa. Hắn thích cái cảm giác được Jaejoong chạm vào, độ ấm trên cơ thể của cậu làm cho hắn cảm thấy thoải mái. Đối với câu than thở của cậu, Yunho chỉ nhếch mép cười nhẹ. Thực ra ngày xưa trong lời của Jaejoong cũng nào có xa xôi, tính ra cũng chỉ mới khoảng hơn một năm trước. Từ lúc bắt đầu đi học cho tới khoảng hơn một năm trước, hắn vẫn luôn luôn là một học sinh ưu tú của nhà trường. Thành tích học tập tốt, không bao giờ trốn học, bỏ học cho dù giờ học kia có nhàm chán tới mức nào, đồng phục nghiêm chỉnh. Kì thực, hắn chỉ là vì thể diện gia tộc nên mới bày ra bộ dạng học sinh gương mẫu thế mà thôi.

<br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" /><br style="color: #333333; font-family: Arial; font-size: 13px; line-height: 20.1599998474121px; text-align: left;" />

Càng lớn, hắn càng chán ghét việc cứ phải gò bó mình, chán ghét việc phải tốn thời gian vào những việc vô nghĩa như ngồi hàng tiếng trên lớp để nghe giáo viên giảng bài, dạy những điều mà hắn đã biết rồi. Cái tôi của hắn quá lớn, hắn quá bá đạo, quá cao ngạo cho nên hắn không cho phép bất cứ điều gì ép buộc mình phải làm những điều mình không muốn. Cho dù đó là vì lợi ích, bộ mặt của gia tộc. Đương nhiên cái gì cũng có ngoại lệ, ngoại lệ duy nhất có thể ‘sai khiển’ hắn ở đây chính là Jaejoong. Chỉ duy nhất Jaejoong nói Yunho mới làm theo. Chỉ có duy nhất Jaejoong, mới kìm hãm được hắn. Cho dù cậu có mở miệng mắng hắn, chửi hắn, trừng mắt hắn hắn cũng không cảm thấy đó là xúc phạm, là sỉ nhục mình như những kẻ khác. Thay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net