Chương 02: Có ai đó đang trồi lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Roger bị sặc nước.

Nhưng làm thế quái nào có thể? Làm thế nào?

May mắn thay, cơ thể ông đã hoạt động trước khi não ông hiểu được chuyện gì đang xảy ra, Roger là một vận động viên bơi lội cừ khôi và đại dương không thể làm khó được Vua Hải Tặc.

Rất nhanh, ông đã thấy được vài tia sáng lấp ló, trong lòng đại dương có một thứ gì đó đang lao nhanh đến với một tốc-

..?


Khi ông nhận ra chuyện gì đã xảy ra, Gol D. Roger đã nằm gọn trong mồm của Hải Vương.

Ồ vâng chết tiệt, ông nên cẩn thận hơn khi ở giữa lòng biển khơi chứ không nên mãi chăm chú vào một ngàn từ tại sao, tại sao, tại sao văng vẳng trong đầu. Ít nhất thì ông có thể thở.. Không, đây không phải là vấn đề.

Cái mồm của Hải Vương thật sự rất to, nó khiến ông nhớ đến chuyến hành trình đến đảo Người Cá vì cũng có những con Hải Vương với kích cỡ như vậy.

Và bằng cách này hay cách khác, chỉ có ông và Oden-

'Đã lâu rồi không có thịt? Vành đai khốn khiếp.'

Roger không thích bị cắt ngang bởi một con cá bự, nhưng chà, bất ngờ đấy.

Vậy ra đây là Vành Đai Tĩnh Lặng,

Quả là một nơi hoàn hảo để suy ngẫm về cuộc đời.

Haki Bá Vương là thứ năng lực tiện lợi, chỉ cần xài đúng cách. Dùng nó để đánh gục Hải Vương chẳng hạn.

Roger bò khỏi mồm Hải Vương một cách nhanh chóng, nó không làm khó được ông. Leo đến đỉnh đầu của con Hải Vương vừa bỏ mình vào mồm mấy phút trước, Vua Hải Tặc không thể không cảm thán khi thấy Vành Đai Tĩnh Lặng về đêm.

Cảnh đẹp đấy. Nếu lờ đi vài cái xác trôi nổi khắp nơi thì càng hoàn hảo.

Chuyện gì đã xảy ra với cuộc đời ông?

Câu hỏi rất hay, Gol D. Roger có thể tự trả lời: Ông bị xử tự tại bục hành quyết ở quảng trường Loguetown.

Vị trí hiện tại của ông đã được tìm ra, Vành Đai Tĩnh Lặng, với đầy rẫy Hải Vương bị đánh gục.

Roger không quan tâm thế giới sẽ làm gì với các xác của mình sau khi chết, nó không thật sự quan trọng đến thế.

Nhưng vứt xác xuống Vành Đai là một ý tưởng không tệ. Nếu như không làm mồi cho Hải Vương thì sẽ chìm xuống và ngủ mãi trong lòng biển, Roger sẽ không thừa nhận điều đó có vẻ lãng mạn, tuy nhiên Roger vẫn thích cảm giác thức dậy sau một giấc ngủ dài như bây giờ. 

Còn sống thật tuyệt. Việc quan trọng bây giờ là tìm đất liền để đặt một bàn tiệc thật thịnh soạn, ăn mừng cho sự sống lại đầy ngoạn cmn mục của chính ông. (Ông thật sự đã sống lại? Cơ thể ông có cơ chế này à?)

Bơi qua Vành Đai Tĩnh Lặng nghe có vẻ điên rồ đấy, nhưng với những tên Hải Tặc sống cả đời trên biển, nó hoàn toàn có thể.

Tuy vậy, không có nam châm tự ghi thì Vua Hải Tặc cũng bất lực thôi.


Roger thở dài ngán ngẩm, ông không muốn bữa ăn đầu tiên là thịt sống, điều đó thật đau đớn.

Ông không có gì ngoài chiếc áo sơ mi và chiếc quần dài giống ngày ông chết.

Ít nhất thì hãy cảm ơn Hải Quân vì điều đó. Cảm ơn vì ông vẫn còn đồ để mặc và không thức dậy ở một trại nghiên cứu nào đó (những câu chuyện vợ ông thường kể là một vấn đề trong tâm trí ông).


Làm thế nào mà ông còn sống?


Vua Hải Tặc biết lý do mà ông chết. Trước khi căn bệnh giết chết ông, ông sẽ giết nó (cùng với mình). Nghe thật điên rồ, nhưng Gol D. Roger sẽ không chết trên giường bệnh, ông không cho phép điều đó. Vậy nên khi cơ thể đến giới hạn, ông chọn chết trên bục hành quyết.

Điên thật, nhưng có thể trông chờ gì ở 'D' chứ?

Portgas D Rouge, vợ ông, dù cô ấy không nói ra, nhưng ông luôn biết cô không phản đối quyết định đó, vì cô ấy hiểu, nếu chết quá dễ dàng thì không đáng một cuộc đời hùng tráng, sống một cuộc đời khác biệt để làm gì khi cuối cùng cũng chết âm thầm trên một hòn đảo nào đó ở Biển Xanh?

Rouge tuyệt vời hơn bất cứ người phụ nữ nào trên đời, cô là một bông hoa hoàn hảo, xinh đẹp, thông minh, dịu dàng.

Ồ, ông lại nhớ cô.


Cô gái của ông thế nào rồi? Và đứa con bé nhỏ của họ đã ra đời chưa?

Roger sẽ không thể biết nếu cứ ngồi ngắm trăng ở Vành Đai Tĩnh Lặng, ông cần liên lạc với Garp để tìm tung tích của họ (nên không nhỉ? Không quan trọng vì bây giờ nó chỉ là một dự định), tìm được Crocus để tìm hiểu xem căn bệnh tai quái kia còn hay mất (chà, bệnh của ông là vấn đề dù sắp chết hay vừa sống lại từ cõi chết). Không khó để tìm được Crocus, vì Roger biết chắc ông ta sẽ đến đâu sau khi băng Hải Tặc tan rã, chỉ một nơi duy nhất.


Tên Hải Tặc già đời không ngây thơ đến nỗi tin rằng đây chỉ là một sự kì diệu của số phận. Mọi sự diệu kì đều xuất phát từ tay con người, hoặc nếu không? Là do năng lực của người dùng Trái Ác Quỷ.

Một năng lực mang đến sự sống nghe có vẻ thú vị đây, nhưng ông sẽ quăng nó ra sau đầu vì cái bụng đói của Vua Hải Tặc quan trọng hơn thế nhiều.


Gol D. Roger không thích bị mắc kẹt tại một chỗ quá lâu, đặc biệt là một nơi thậm chí còn không có đất liền.

Ồ vâng, ở đây ta có Hải Vương cỡ lớn, Hải Vương cỡ cực lớn và Hải Vương có ý thức.

Tình huống hiện tại ông gặp cũng không tệ đến vậy, nhỉ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net