One shot SuLay : Em ko cần anh nữa Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đâm đầu vào công việc,nỗi nhớ của Lay dành cho Suho ko nguôi ngoai mà nó càng làm cho Lay thêm tiều tụy.Thân xác rã rời,Lay sống như một người ko có hồn.Chuyện gì đến cũng phải đến,cuối cùng Lay bị một trận ốm kéo dài ,rồi sức khỏe cứ thế giảm sút nghiêm trọng.

Còn Suho sống trong tình trạng rượu bia suốt ngày thì ngộ ra rằng anh ko thể yếu đuối như thế này,nếu Lay mà biết thì sẽ cười anh.Và rồi Suho trở lại với công việc tổng giám đốc,anh cứ sống bình thường như thế cho đến khi phát hiện Hawon đi với một người khác.Anh rất buồn vì nghĩ rằng Lay đã bị phản bội,anh tìm đến nhà Lay.Ngày anh đến mang niềm vui tràn ngập cả nhà Lay,mẹ Lay mừng rở:

" Sao thời gian qua ko thấy cháu đến nhà chơi,cháu và Lay có xích mích gì sao"

Suho cười ái ngại:

" Dạ ko ...cháu hơi bận thôi...Lay dạo này thế nào rồi"

Gương mặt mẹ Lay có nét buồn ,bà thổn thức :

" Lay...nó bị bệnh đã suốt tháng nay rồi...nó bị suy nhược cơ thể đến nổi ko còn hình người... Bác sĩ nói chỉ cần chăm sóc tốt và tạo cho nó niềm vui...nhưng bác thấy nó cứ buồn suốt ngày..thế này thì làm sao mà khỏe được chứ..."

Nói đến đó,nước mắt mẹ Lay bất giác nhỏ xuống ,Suho lo lắng:

" Cháu có thể vào thăm Lay được ko"

Mẹ Lay nhẹ nhàng:

" Lay nó ở trong phòng nó đấy,cháu vào thăm nó đi"

Suho bước từng bước đến bên phòng Lay,nhẹ nhàng mở chốt cửa và đi vào trong,trên chiếc giường là người anh yêu đang lặng ngắn nhìn bông tuyết ngoài cửa sổ.Suho nắm lấy tay Lay,Lay giật mình nhìn anh nhưng rồi nét mặt chùng xuống.Suho nhã nhặn:

" Em có cần phải hành hạ bản thân vì Hawon vậy ko,anh thấy cô ta cặp kè người khác,chắc vì chuyện này mà em ra thế này phải ko"

Lay đưa đôi môi khô khốc bật ra thành tiếng:

" Em ko yêu Hawon.."

Suho bất ngờ:

" Vậy...vậy em yêu ai"

Lay nhìn thẳng vào mắt Suho :

" Người em yêu là anh"

" Yêu anh sao em rời xa anh,em ko biết rằng anh đã sống như chết hay sao"

Lay ko muốn dấu chuyện gì nữa,cậu thở phào rồi nói tiếp:

" Là do mẹ anh ,mẹ anh muốn em rời xa anh,như thế anh sẽ có tương lai.."

Hiểu ra tất cả mọi chuyện,Suho cố hỏi thêm:

" Vậy em và Hawon..hai người...."

" Là đóng kịch....em muốn anh hận em mà quên em..nhưng chắc là em lầm"

Suho ôm choàng lấy Lay,nước mắt đã đẫm ướt vai Lay:

" Em ngốc lắm biết ko...anh ko cần gì hết...tương lai cũng vậy...anh chỉ cần em thôi...em biết ko"

Lay cũng ko cầm được nước mắt:

" Em xin lỗi đã nói dối anh...em xin lỗi"

" Ko...ko...em ko có lỗi....bây giờ anh muốn em trở lại Lay trước kia...chứ gầy thế này anh ôm đau người quá trời..."

Lay vỗ nhẹ vào ngực Suho:

" Đồ đáng ghét...hôm nay lại chê em...ko chịu đâu ko chịu đâu..."

Suho tươi cười:

" Được rồi...em luôn là người đẹp nhất trong lòng anh..được chưa"

Hai con người kia cứ trò chuyện cho đến khi mặt trời xuống núi. ..

Hai tuần sau...họ đã trao nhẫn cho nhau trong lễ cưới...vì hai bên gia đình biết rằng ko thể ngăn được tình cảm của Suho và Lay...
Sau đêm tân hôn...có một người đã liệt giường..hihi

The end

Xin cảm nhận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC