Sweaty Dreams about....TaeNy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Kyuhuynnie

Sweaty dreams about....

"Tiffany, Tiffany à dậy đi!"

Cô ấy đang quằn quại trên giường sang trái, rồi sang phải và đổ mồ hôi rất nhiều nữa. SeoHuyn đã gọi tôi, là leader, đến để kiểm tra Tiffany từ lúc mà em ấy không biết chuyện gì đang xảy ra với Tiffany.

"Cậu ấy đang có một cơn ác mộng. SeoHuyn à, hãy đi lấy một cái túi đá cho cậu ấy"

Tôi vừa dứt lời thì em ấy vội chạy đi ngay.Trong lúc em ấy đang làm, tôi thì từ từ quỳ xuống bên cạnh giường của Tiffany, khẽ vén nhẹ những sợi tóc đang xòa ra và dính chặt trên trán cô ấy vì mồ hôi ...Và lúc này,cậu ấy đang thở một cách rất khó khăn.

"Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, Shhhhhh....."

Những biểu hiện đau đớn trên khuôn mặt cô ấy lúc này đang dần dần giãn ra khi nghe thấy tiếng thì thầm của tôi cùng với những cái vuốt nhẹ lên má cô ấy. Rồi tôi nhìn vào ngực của cô ấy khi lúc này nó đang dần chuyển động nhẹ nhàng và chậm rãi hơn ...

Sau đó Seo Huyn đi vào cùng với cái túi đá và đưa nó cho tôi, người đang ở gần hơn. Tôi đặt chiếc túi đá lên trán của Tiffany để nó có thể làm cậu ấy bình tĩnh lại. Tôi nhấc khẽ người mình lên và quay mặt lại với SeoHuyn, người đang rất lo lắng cho chị của mình.

"Chỉ cần để cậu ấy ngủ thôi. Cậu ấy còn cả một ngày dài vào ngày mai nữa."

Tôi cười gượng và em ấy gật đầu, nhìn unnie của mình thêm một lát trước khi trở về giường em ấy. Tôi tắt đèn và đóng cánh cửa lại. Sau đó tôi về phòng ngủ chung của mình và đặt chuông đồng hồ lúc 7.00, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì tiếng ngáy của tên shikshin bên cạnh.

---

Sáng sớm, ngày tiếp theo.

"Cậu sẽ làm tốt thôi"

Khẽ nắm lấy bàn tay rồi nhìn vào mắt Tiffany, tôi kéo cô ấy lại và ôm nhẹ cô ấy vào lòng mình, rồi siết chặt hơn để có thể truyền cho cô ấy một chút sức mạnh và sự cổ vũ của mình.

"Cậu sẽ ở đó với mình phải không?"

Cô ấy hỏi giống như một đứa trẻ và tôi gửi cho cô ấy nụ cười ấm áp của tôi.

"Mình không thể đi vào trong với cậu ở buổi phỏng vấn nhưng mình sẽ đợi cậu ở phía ngoài. Nhưng mình chắc chắn là cậu sẽ làm rất tốt. Và ai sẽ không thuê một cô gái như cậu chứ, một thành viên của SNSD?"

"Mình không muốn họ thuê mình chỉ vì mình là một phần của SNSD..."

"Mình biết chứ, mình chỉ đùa thôi. Cậu có rất nhiều tài năng Tiffany à...và họ sẽ thấy điều đó ."

Chúng tôi tách ra và tôi cố kéo dài sự quả quyết của mình lâu nhất tôi có thể cùng với một nụ cười khác. Tôi cần cô ấy phải bình tĩnh và thư thái trong lúc phỏng vấn. Và nó có vẻ có hiệu quả khi cô ấy nở với tôi một nụ cười nhỏ.

Khi chúng tôi đến đó, người quản lí giới thiệu bản thân mình và sau vài cuộc nói chuyện nhỏ anh ta dẫn cậu ấy đi vào văn phòng của mình. Cậu ấy quay lại nhìn tôi và tôi ôm chặt Tiffany lần cuối trước khi để cậu ấy đi theo anh ta vào bên trong. Đó là tất cả những gì tôi có thể làm để động viên cô ấy.

----

Tôi dành cả tiếng tiếp theo để cầu nguyện rằng cô ấy sẽ nhận được công việc đó. Cô ấy thực sự muốn có nó và cô ấy xứng đáng, cô ấy đã chuẩn bị cho điều này từ rất lâu rồi. Đó là giấc mơ của cô ấy và là một leader, tôi muốn tất cả bọn họ đều đạt được ước mơ của mình. Cuối cùng cô ấy cũng đi ra, tôi có thể nói rằng cô ấy đã khóc và trái tim tôi như chùng xuống, nhưng ngay sau đó cô ấy đã chạy đến và ôm lấy tôi.

"Mình đã được nhận rồi ! Mình đã được nhận vào làm việc rồi! Cám ơn cậu nhiều lắm Tae Tae à !Mình phải bắt đầu công việc ngay lập tức thôi!"

Tiffany reo lên trong sung sướng, ôm tôi chặt đến nỗi như là cô ấy không thể tin được điều đó.

"Mình đã nói rằng cậu sẽ có được công việc đó mà!"

Tôi vừa nói vừa thở dài một cách nhẹ nhõm và thầm cảm ơn vì cô ấy đã làm được.

Cô ấy gọi về nhà cho những nhóc khác và nói với bọn họ cô ấy đã có công việc này. Sau lúc đó là một buổi tối rất bận rộn, từ khi tôi phải đi đến Chin Chin, tôi không có cơ hội để hỏi cô ấy về buổi phỏng vấn. Nhưng tôi biết rằng cô ấy sẽ rất vui khi kể với lũ nhóc về điều đó.

---

Tiffany đã đợi ở phía ngoài phòng thu radio, bởi vậy chúng tôi có thể đi bộ về cùng nhau. Đó là ý định của Tiffany, cô ấy muốn làm cái gì đó cho tôi vì đã là người đưa cô ấy đến buổi phỏng vấn. Dù tôi thật sự không để ý về điều đó, nhưng Tiffany cứ kiên quyết với một nụ cười rạng rỡ mà tôi luôn thích ngắm ở cô ấy. Điều đó khiến tôi thấy vui khi mình là một leader.

Không khí thật trong lành và ánh trăng đang soi sáng cho chúng tôi. Thật là tuyệt khi đi bộ về nhà và cô ấy có vẻ rất thích thú với việc này.

Khi chúng tôi về nhà, mọi người đã ngủ cả. Nhưng cả hai đều chưa muốn ngủ, nên cô ấy đã kể tất cả cho tôi về buổi phỏng vấn đến khuya trước khi chúng tôi thiếp đi trong phòng Tiffany.Tôi quá mệt để trở về phòng của mình, vì thế tôi đã ngủ trên giường của SeoHuyn bởi em ấy đã ngủ quên ngoài phòng khách vì xem Keroro.

Lần này tôi cảm thấy biết ơn em ấy vì đã thích những con ếch xanh đó.

---

Tôi tỉnh giấc vào nửa đêm vì những tiếng động phát ra từ bên phía giường của Tiffany. Tôi nhanh chóng thức dậy và đi đến bên giường cô ấy. Dường như là cô ấy vừa mới bắt đầu gặp một cơn ác mộng khác. Tôi quyết định sẽ ngăn nó lại trước khi nó trở nên tệ hơn. Cô ấy lại đang đổ mồ hôi rất nhiều.

Tôi trèo lên giường với cô ấy và kéo cô ấy sát vào cơ thể mình. Cùng lúc đó, tôi bắt đầu nói chuyện với cô ấy, bảo với cô ấy rằng mọi chuyện sẽ ổn cả. Và tôi bắt đầu vuốt ve khuôn mặt cô ấy bằng tay mình, điều đó làm cô ấy thức giấc. Cô ấy thực sự ngạc nhiên khi thấy tôi ở trên giường cùng với cô ấy. Nên tôi đã nói rằng cô ấy đã có một giấc mơ tệ...rồi cô ấy im lặng, như là đang thấy có lỗi vì đã đánh thức tôi dậy.

Tôi ôm cô ấy thật chặt trong vài phút trước khi tôi bắt đầu nói. Tôi nói đầy lo lắng:

"Tiffany à, cậu nên dừng ngay việc nghĩ quá nhiều đó lại đi, cậu đã có việc rồi, điều đó là chắc chắn. Vị trí đó chỉ dành cho cậu, cậu biết rõ điều đó và mình cũng thế. Nên hãy thôi nghĩ ngợi đi nhé."

Cô ấy nhìn vào mắt tôi để chắc những điều tôi nói là sự thật và tôi đã cố hết sức để thuyết phục cô ấy. Một nụ cười khẽ hiện ra trên mặt Tiffany và cô ấy đã hôn vào má tôi. Tôi đã bị hành động của cô ấy làm cho ngây ra mất một lúc.

Cô ấy đẩy nhẹ để tôi nằm ngửa trở lại rồi kê đầu mình lên vai tôi. Tôi cứ nhìn lên trần nhà cho đến khi tôi nghe thấy hơi thở của cô ấy thay đổi, và tôi biết rằng cô ấy đã ngủ.

Cuối cùng tôi cũng cảm thấy thiếp đi và chìm vào giấc ngủ, khi tôi biết chắc cô ấy đã thấy thoải mái hơn.

---

Ngày hôm sau, như thường lệ tôi đi đến Chin Chin thật sớm vào buổi sáng và thực hiện chương trình của mình. Trong lúc nhạc được bật lên, tôi có một khoảng thời gian không phải phỏng vấn khách mời, nên khi ấy tôi tự hỏi không biết Tiffany đang làm gì, vì hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của cô ấy. Tất nhiên tôi cũng nghĩ về những thành viên khác nữa, nhưng tôi biết rằng họ không có nhiều việc để làm hôm nay.

---

Tôi về nhà khá trễ và cảm thấy hơi mệt vì phải dành 12 tiếng trong ngày của mình cho chương trình. Tôi đã chuẩn bị để đi ngủ nhưng tôi lại phát hiện ra Tiffany đang đi đến gần tôi. Tôi rất ngạc nhiên và nghĩ rằng lúc này tất cả mọi người đã đi ngủ hết. Hình như Tiffany có chuyện gì đó, nó biểu hiện trên khuôn mặt của cô ấy và có vẻ như là cô ấy muốn nói một cái gì nhưng lại ngại hỏi tôi. Tôi cố đoán xem nó có thể là gì và có một thứ đã lóe lên.

"Cậu có muốn mình ngủ trong phòng cậu không?"

"Uhm...Seo Huyn đã ngủ quên trong phòng Yoona, vì thế nên... mình chỉ có một mình....nếu cậu không phiền thì..."

Cô ấy nói và tôi gượng cười.

" Mình sẽ không đề nghị điều đó nếu như mình không muốn..."

Tôi cười, cô ấy cũng cười, nhưng nụ cười đó nhỏ hơn một chút.

---

Tôi lập tức cảm thấy mí mắt mình nặng trĩu khi tôi nghĩ đến tất cả những công việc mà tôi phải làm ở Chin Chin vào ngày mai. Chúng tôi vào phòng Tiffany và tôi tiến tới chiếc giường của SeoHuyn để chuẩn bị ngủ, nhưng cô ấy đã ngăn tôi lại, khẽ nắm lấy tay tôi. Dù phòng khá tối nhưng tôi có thể thấy cô ấy đang khá xấu hổ.

"Ý mình là cậu có thể ngủ...chung với mình không?"

Cô ấy nhìn tôi, vẫn nắm lấy tay tôi trong bàn tay cô ấy. Tiffany vẫn cảm thấy lo lắng sẽ gặp ác mộng lần nữa. Tôi thật sự thấy mệt mỏi, mắt tôi sẵn sàng khép lại bất cứ lúc nào để ngủ, nhưng vì là một leader nên tôi không thể từ chối. Từ khi Kang In oppa đi, công việc ở Chin Chin thật sự đã chiếm gần hết thời gian của tôi và tôi bắt đầu thấy nó ảnh hưởng tới cơ thể của mình rồi.

"Được thôi.."

Tôi trả lời và khẽ cười mà không nghĩ quá nhiều về việc đó, rằng nó sẽ trở thành một vấn đề thật sự. Tôi trèo lên giường và giơ tấm chăn lên cho cô ấy.

"Cám ơn.."

Cô ấy nói và tắt đèn rồi chui vào dưới tấm chăn.Chúng tôi nằm xuống giường, tôi nằm ngửa, còn cô ấy ở phía bên cạnh, quay mặt lại với tôi. Tôi chúc Tiffany ngủ ngon và cô ấy đã trả lời lại:

"Chúc ngủ ngon.."

Sau đó, cô ấy hôn vào má tôi, lần này, nụ hôn đó nán lại lâu hơn một chút. Rồi Tiffany lại gác đầu lên vai tôi, để tay tôi vòng quanh người cô ấy để cô ấy có thể cảm thấy thoải mái hơn. Điều đó khiến tôi cảm thấy có chụt lạ lẫm, thế nhưng, cơ thể của cô ấy áp vào tôi thật là mềm mại và ấm áp, có chút cảm giác rộn lên ở phía dưới bụng của tôi khi cô ấy dịch lại gần tôi hơn. Tôi không thể từ chối cô ấy bây giờ vì cô ấy đang rất cần tôi. Tôi biết rằng lúc này cô ấy rất yếu ớt và rất dễ bị tổn thương, vì thế tôi cần phải trông chừng bản thân mình.

Rốt cuộc tôi cũng ngủ và tôi đã mơ về cô ấy. Khi tôi cảm thấy Tiffany bắt đầu trở mình trong vòng tay tôi, tôi trở người lại và quay mặt về phía cô ấy, lại vuốt má cô ấy trong bóng tối và nói với cô ấy rằng mọi chuyện sẽ ổn cả và nó sẽ luôn như thế.Cô ấy đang có một cơn ác mộng nhỏ, nhưng may mắn thay là tôi đã ở đây.

Tiffany lại thức dậy, cô ấy nhìn vào mắt tôi. Nó có cái gì đó rất khác và lạ lẫm trong đôi mắt đó. Cô ấy nhìn chằm chằm vào mắt tôi một lúc, rồi cúi xuống và hôn vào môi tôi. Tôi đã ngạc nhiên nhưng làn môi của cô ấy thật mềm mại và ấm áp, nên tôi đã đáp lại. Tôi nhẹ nhàng áp đôi môi của mình với đôi môi cô ấy. Hơn nữa, khi cô ấy khẽ mở miệng của mình, tôi cũng làm như thế.

Nụ hôn không thật sự dài nhưng sự tác động của nó thì có. Sau nụ hôn đó, cô ấy lại đẩy tôi nằm ngửa trở lại và ngả lưng mình lên vai tôi như không có chuyện gì xảy ra. Tôi không chắc là tôi hay cô ấy ngủ nhiều hơn trong đêm nay. Nhưng cô ấy vẫn đang ở trong vòng tay của tôi và tôi sẽ không để cô ấy đi.

---

Sáng hôm sau, không ai trong chúng tôi đề cập đến nụ hôn đó và tôi không chắc rằng tôi đã mơ hay là thức nữa. Chúng tôi tiếp tục như thế cả ngày và tôi đi đến Chin Chin, còn những người khác đều ra ngoài.

Tôi dám kết luận rằng đã có nụ hôn ấy, và tôi nhớ sự đáp lại đó. Tôi băn khoăn về ý nghĩa của nụ hôn này. Tôi cảm thấy nó không phải là việc làm đúng khi cô ấy đang yếu ớt và gần như đang sợ hãi như thế.

---

Tôi lại có một buổi tối trễ nữa vì phải làm list nhạc để chơi cho 5 tuần tới. Điều đó thật sự khó khăn khi bạn phải làm một mình. Đầu óc tôi phải tập trung quá lâu trong khi tôi còn làm với Kang In, nó chỉ chiếm một nửa mà thôi.

---

Tôi làm xong rất muộn và đi ra ngoài để bắt một chiếc taxi đi về.

Tối hôm đó.

Tôi thật sự đã rất ngạc nhiên khi Tiffany đã xuất hiện để đi bộ với tôi về nhà lần nữa.

Tối ấy, khi chúng tôi đi bộ về nhà, Tiffany đã đan tay vào tay tôi. Lúc đầu thì tôi đã không biết mình sẽ phải làm gì, nhưng sau đó tôi đã cư xử một cách tự nhiên nhất. Tôi siết chặt tay cô ấy. Lòng bàn tay tôi đổ mồ hôi vì nắm tay Tiffany, nhưng điều đó thật tuyệt khi được tiếp xúc thế này. Chúng tôi không nhắc đến nụ hôn, có vẻ gần như là cô ấy đã quên nó đi, vì thế tôi cũng quyết định là sẽ quên nó đi. Chúng tôi tay trong tay, cười và cứ đi trong bình yên như thế suốt quãng đường về nhà.

---

Khi chúng tôi đến nơi, cả hai nói chuyện thêm một lát rồi quyết định đi ngủ. Tôi đã hướng về phía phòng của mình, nhưng Tiffany lại không bỏ tay tôi ra và tôi quay lại.Tiffany lại muốn tôi ngủ với cô ấy. Tôi có một chút lúng túng nhưng tôi đã không từ chối.

Cho dù tôi có cảm giác rằng điều đó không đúng, nhưng điều đó không thể khiến bản thân tôi kháng cự lại.

---

Chúng tôi đi vào phòng cô ấy, và cứ như đã sắp đặt, SeoHuyn không ở đó.Tôi ngập ngừng bước lên giường của Tiffany và cô ấy nhìn tôi. Tôi khẽ cười và kéo tấm chăn lên cho cô ấy. Tiffany bước tới và tắt công tắc đèn.

Khi cô ấy nằm xuống giường bên cạnh tôi, tôi không nằm ngửa nữa, mà lần này tôi nằm nghiêng lại và đối mặt với cô ấy. Chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau và không nói gì cả. Như là cả hai đều biết phải làm điều gì tiếp theo và chúng tôi đều có vẻ như đang đợi người kia làm cái gì đó.... Và tôi đã quyết định làm điều đó.

Tôi biết điều này là sai và nó có thể khiến người kia thấy bối rối nếu có chuyện gì đó xảy ra giữa hai chúng tôi. Nhưng tôi không thể cưỡng lại nó. Tôi đặt tay mình lên khuôn mặt Tiffany và gạt đi những lọn tóc khỏi má cô ấy. Tôi đặt tay mình ở đó để vuốt má cô ấy. Hơi thở của cô ấy trở nên nhanh hơn và cô ấy đã nhắm mắt lại. Tôi xích đầu mình lại gần hơn và hôn cô ấy. Khi môi chúng tôi chạm nhau, nó giống như là có dòng điện đang chạy qua người tôi vậy. Môi chúng tôi đến với nhau, và tách ra trước khi chúng trở lại lần nữa, say đắm hơn.

Nụ hôn càng lúc càng trở nên nồng nàn hơn. Tiffany đặt tay mình lên sườn và kéo tôi lại sát cơ thể cô ấy, tôi thích điều đó và cũng kéo cô ấy lại gần hơn nữa. Tôi khẽ mở miệng và di chuyển lưỡi của mình sang miệng Tiffany và nó chạm vào lưỡi của cô ấy. Lúc đầu cô ấy có chút lưỡng lự, nhưng sau đó cô ấy cũng đẩy lưỡi của mình lại phía tôi và điều đó thật tuyệt.

Chúng tôi hôn nhau trong vài phút rồi tách nhau ra để giữ lấy hơi thở. Chúng tôi lại nhìn chằm chằm nhau mà không nói lời nào.Lúc tôi nhìn cô ấy, tôi nghĩ là tôi đã thấy một giọt nước trên mắt cô ấy. Tôi đẩy cô ấy nằm ngửa lại và từ ánh sáng của cửa sổ, tôi có thể thấy rằng cô ấy đang khóc.

"Cậu vẫn ổn chứ? Mình không có ý làm cậu sợ hãi đâu..."

Tôi thì thầm lo lắng và cô ấy trả lời tôi bằng cách trượt bàn tay mình ra sau cổ tôi rồi kéo tôi xuống để hôn cô ấy lần nữa. Tôi ôm chặt cô ấy và trở lại với nụ hôn. Tôi hôn lên môi, rồi lên cổ cô ấy. Tôi không chắc rằng cô ấy sẽ làm gì, hoặc là đẩy tôi ra hoặc là làm gì khác, nhưng cô ấy có vẻ thích điều đó khi tôi tiếp tục đi sâu hơn xuống phía xương đòn, và cô ấy rên lên.

Tôi trở lại phía trên miệng cô ấy để tiếp tục. Tôi đã lưỡng lự để mạnh bạo hơn nữa và thay vì thế chúng tôi chỉ hôn như thế trong một lúc. Khi chúng tôi tách ra, cô ấy ôm lấy và dụi vào ngực tôi. Nó thật dễ chịu và tôi không thể lừa dối đầu óc mình rằng tôi không thích có cô ấy ở gần như thế này. Đó là một cảm giác lạ lẫm...

"Mình không nghĩ rằng mình sẽ có thêm cơn ác mộng nào nữa đâu TaeTae à..."

Tiffany thì thầm và tôi có thể cảm thấy cô ấy khẽ cười và tự nhiên nó cũng mang đến một nụ cười trên môi tôi. Tôi nghiêng người lại và di chuyển tay mình trên mặt cô ấy, rồi dùng ngón tay cái để gạt đi những giọt nước phía dưới mắt cô ấy;

"Cậu đừng bao giờ nghĩ rằng cậu không xứng đáng với công việc đó. Cậu sẽ làm rất tốt Tiffany à..."

Cô ấy di chuyển bàn tay mình xuống eo tôi và tôi có cảm giác như Tiffany đang có cái gì đó hơi khó chịu.

"...Tae Yeon à.... Những cơn ác mộng đó không phải là về công việc của mình...Nó là bởi vì mình nghĩ cậu không có những cảm giác giống như mình..."

Cô ấy cắn môi, nhìn vào mắt tôi, nó khiến tôi đỏ mặt. Tôi trở mình lại. Tôi đã nghĩ nó là vì công việc.Tôi thật sự bất ngờ rằng những giấc mơ đó là vì mình. Nhưng với cảm giác của tôi, tôi nhận thấy rằng cô ấy thật sự rất thu hút và tôi không thể phủ nhận nó. Tôi chỉ có thể cười để quả quyết với Tiffany rằng tôi đã bắt đầu có những cảm giác với cô ấy...

Tôi cười và cô ấy lại ôm chặt lấy tôi một cách hạnh phúc.

"Mình rất vui vì cậu cũng cảm thấy như vậy..."

Cô ấy nói đầy vui sướng và giữ cái ôm thêm một chút trước khi kéo tôi lại để môi tôi gặp làn môi của cô ấy lần nữa. Chúng thật mềm mại...điều đó khiến tôi lại cảm thấy bụng mình rộn lên. Chúng tôi nhắm mắt và hôn nhau. Cô ấy quàng tay quanh cổ và kéo tôi lại gần hơn, sâu hơn. Đôi tay tôi tiếp tục di chuyển dọc theo cô ấy , có tiếng rên, tôi khẽ mở mắt ... và thấy SeoHuyn đang đứng ở cánh cửa mở, nhìn chúng tôi....

----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net