End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


10.
Càng ngày Jeon Jungkook càng làm nhiều trò để quyến rũ tôi hơn.

Anh ta thuộc kiểu người có khuôn mặt và dáng người gần như hoàn hảo.

Bình thường bưng theo cái mặt giả vờ lạnh lùng, thâm trầm là được rồi, nhưng giờ kẻ đẹp trai vãi chưởng như anh ta lại còn bán sắc, khiến một đứa định lực kém như tôi chịu không nổi.

Tôi không dám tùy tiện ở nhà, cứ ba ngày hai bữa là lại chạy đến "Thâm Thu Tiểu Trúc".

"Thâm Thu Tiểu Trúc" là một quán cà phê mà khi tốt nghiệp đại học, tôi cùng bạn thân hợp tác mở , tôi góp tiền còn cô ấy góp sức, lợi nhuận vẫn luôn rất tốt.

Tôi không hay đến đây nên khi vài ngày liên tiếp tôi đều đến cửa hàng, đã khơi dậy sự tò mò của bạn thân.

Cô ấy hỏi tôi xảy ra chuyện gì rồi ?

Tôi lắc đầu, thầm thở dài: ở nhà tớ có một con yêu tinh đực!

Chớp mắt đã đến sinh nhật của Jeon Jungkook

Buổi trưa, chúng tôi trở lại nhà cũ ăn trưa.

Trên đường trở về, Jungkook hỏi tôi: “Tối nay anh em bạn bè tôi tổ chức sinh nhật cho tôi, em có đến không?”

Tôi lắc đầu "Không."

Đáp án này được cân nhắc dựa trên tình huống thực tế.

Dù sao tôi và anh ta cũng sắp ly hôn, không nên dây dưa quá nhiều, nếu không đến lúc đó ly hôn như thế nào?

“Được.” Anh ta đáp lại, giọng nói có chút thất vọng.

Tự nhiên tôi lại cảm thấy tội lỗi.

Dù gì thì hôm nay cũng là sinh nhật anh ta, tôi làm như vậy có vẻ cũng hơi không được lắm.

Tôi chủ động lên tiếng, cố gắng dỗ dành anh ta : “Sinh nhật vui vẻ, chơi vui nhé !”.

Anh ta xa cách nói: "Cám ơn."

Đến đêm muộn, Jungkook mới trở về.

Anh ta có khá vẻ say, được anh em của mình đưa về.

Tôi vội vàng dẫn hai người họ đưa Jungkook về phòng ngủ của Jungkook, thấy anh chàng kia đã đặt Jungkook lên giường đàng hoàng, tôi liền hỏi: “Sao anh ta lại uống say như vậy?”

Lần trước vào sinh nhật ông cụ Jeon, anh ta uống nhiều như vậy mà tôi cũng không thấy anh ta say đến bất tỉnh nhân sự như này.

Một người do dự nói: "Tối nay ai tới mời rượu anh Jeon cũng không từ chối, chúng tôi thấy anh ấy uống thoải mái, cho nên cũng uống hăng hơn một chút…"

Một người khác còn nói thêm: "...anh ấy có vẻ không vui, nói rằng dù sao cũng không ai cấm anh ấy uống rượu, không ai quan tâm anh ấy có say hay không, nên uống rượu trút giận."

Tôi chớp chớp mắt, có phải đang trách tôi không đến không?

Tiễn bạn anh ta đi xong, tôi quay người định đi, nhưng khóe mắt thoáng thấy anh ta đang nằm trên giường.

Hình như anh ta đang không thoải mái lắm, nên lông mày nhíu chặt lại, môi mím thành một đường thẳng.

Anh ta vẫn mặc chiếc áo sơ mi và quần tây sáng màu, chiếc thắt lưng hàng hiệu sang trọng vẫn quấn quanh eo anh ta, bàn tay anh ta cứ mò mẫm tới lui, như thể đang cố gắng tìm và cởi chiếc thắt lưng ra.

Tôi còn đang xoắn xuýt thì nghe thấy tiếng anh ta khịt mũi tỏ vẻ rất khó chịu.

Tôi nghĩ thôi, coi như cảm ơn anh ta vụ lần trước tôi say phải hầu tôi.

Tôi cúi lại gần phía anh ta, lấy hết can đảm mò tìm chốt của chiếc thắt lưng.

Nó thực sự rất khó tìm khiến tôi phải tốn rất nhiều công sức.

"Tạch" tôi ấn một phát, chiếc thắt lưng cuối cùng cũng mở ra.

Đúng lúc này, người đang bất tỉnh nhân sự - Jeon Jungkook đột nhiên mở mắt.

Tôi và anh ta nhìn chằm chằm nhau.

Anh ta ngây người nhìn tôi, đôi mắt đỏ bừng, hai gò má cũng ửng hồng vì say, nhất thời tôi lại có cảm giác anh ta khá ngây thơ và thẹn thùng.

Tôi đẩy anh ra như bị bỏng.

Bầu không khí bỗng nhiên trở nên khó xử, tôi mở miệng định giải thích——

Anh ta khàn khàn nói: " Anh đồng ý."

Tôi lườm anh ta.

"Thần Kinh tới nơi"

11

Jungkook say rượu lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Vẫn mặc áo sơ mi, quần tây và đi giày da, nhưng tôi không có ý định giúp anh ta nữa.

Dù sao thì cũng không phải tôi khó chịu.

Tôi đóng cửa rồi chạy trốn.

Cả đêm tôi trằn trọc mãi không ngủ được.

Thi thoảng khuôn mặt của Jeon Jungkook lúc nói "anh đồng ý" lại hiện lên trong tâm trí tôi.

[* Nó giống lời bài hát :
Got my mind on your body and your body on my mind
Got a taste for the cherry, I just need to take a bite]

Cũng có shock, nhưng phần rung động nhiều hơn.

Jungkook say rượu, nhưng lại rất mạch lạc nói với tôi rằng anh ấy đồng ý.

Chỉ vậy thôi.

Nhưng tim tôi lại rung động liên hồi.

Thật là khủng khiếp!

Tôi thậm chí còn cảm thấy rằng tôi đã bị lung lay, không còn kiên quyết muốn ly hôn với anh ta nữa.

Tôi thua rồi.

Jeon Jungkook thực sự là một người đàn ông vừa quyến rũ lại nguy hiểm, vì vậy nếu không muốn rơi vào tay anh ta thì tốt hơn hết là tránh xa anh ta ra. 

Tôi quyết định dọn ra ở riêng vài ngày.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Tôi đang bận rộn thu dọn hành lý, Jungkook đột nhiên gõ cửa phòng tôi: "Tối hôm qua cảm ơn ... em định đi đâu à?"

Anh ta nhìn chằm chằm vào hành lý của tôi.

Tôi có chút ngượng nói: “Ra ngoài chơi mấy ngày ấy mà”.

" là như này." Hắn nói: " Em xem có thể lùi lại mấy hôm được không?  Quả Quả đột nhiên muốn tới đây chơi, còn rất muốn em dắt nó đi chơi."

" Quả Quả?"

Anh ta gật đầu.

Quả Quả là con gái chị gái anh ta, năm nay cô bé 4 tuổi, Quả Quả là một cô bé rất dễ thương và đáng yêu.

Mỗi lần nhìn thấy tôi, cục thịt viên đó đều nhào vào trong lòng tôi, non nớt gọi tôi là mợ, rồi hôn vào mặt tôi một cái, khiến tim tôi tan chảy luôn.

Tôi đã hứa sẽ chơi với con bé và cũng đồng ý cho con bé đến nhà của chúng tôi chơi, thất hẹn với một đứa trẻ thì cũng không tốt lắm.

Tôi lại bỏ đồ đạc về chỗ cũ.

Ba giờ chiều, cô bé kéo theo chiếc vali nhỏ bước vào cửa.

Cô bé mặc váy công chúa Bạch Tuyết, vừa vào cửa, cô bé dùng ngón tay kéo nhẹ váy ở hai bên lên, hơi khom người, nhún gối như một quý cô, mềm mại nói: " Làm phiền rồi ạ."

Quá dễ thương rồi đấy nha !!! Tôi giơ tay xoa đầu cô bé.

Sau đó con bé mới lộ ra bộ mặt thật, vỗ vỗ váy phủi đi những hạt bụi không hề tồn tại, dang đôi cánh tay về phía Jungkook: " Cậu ơi, ôm ~~"

Trên mặt Jungkook toàn là vẻ cưng chiều, anh ta ngồi xổm xuống ôm chặt lấy cô bé, còn lắc mấy cái.

Một lớn một nhỏ, đặc biệt đáng yêu.

Tôi nghĩ Jungkook rất thích cô bé làm nũng, không hiểu tại sao lại hỏi anh ta: “Tôi làm nũng hơn hay con bé làm nũng hơn?”

Jeon Jungkook suy nghĩ một chút, đáp: " Em."

"?"

Tôi ngạc nhiên.

Tôi làm sao có thể làm nũng lợi hại hơn viên thịt nhỏ này chứ, làm nũng là thế mạnh của chúng nó rồi.

Thế là tôi đã làm ra một hành động sai quá sai, đó là vô thức đưa tay về phía Jeon Jungkook.

Anh ta sững người một lúc.

Tôi cũng choáng váng và u sầu vì hành động chập cheng vừa rồi của mình.

Nhưng đâm lao thì phải theo lao, không thể không làm tiếp.

Nên tôi lấy hết dũng khí bắt chước giọng điệu của mấy con bé con, nói: "Ông xã, ôm ~~"

Ánh mắt của Jeon Jungkook liền thay đổi.

Sau đó,

Anh ta ôm theo cô cháu gái nhỏ đáng yêu, loạng choạng chạy mất.

Tình cảnh này thực sự rất buồn cười, khiến tôi cười thành tiếng.

Tôi nghĩ thầm, bị Jeon Jungkook trêu chọc lâu như vậy, dù cố tình hay vô ý thì mình cũng coi như thắng lại rồi.

12.
Quả Quả thuộc tuýp những đứa trẻ rất ngoan.

Không ồn ào, thích cười, ngọt ngào và ngoan ngoãn, khiến bạn được trải nghiệm cảm giác trông em bé siêu nhẹ nhàng.

Có mỗi một điểm duy nhất không tốt, đó là nó muốn ngủ với tôi và Jeon Jungkook

Lần đầu tiên nghe thấy yêu cầu này, trong tiềm thức tôi đã nghi ngờ Jeon Jungkook.

—— Chẳng lẽ cô bé này là trợ thủ mà Jeon Jungkook dẫn tới?

Vẻ mặt anh ta vô tội, mở miệng nói: " Đều nghe em hết."

Cô bé một tay ôm lấy tôi, một tay ôm Jungkook, nũng nịu hỏi: “ Có được không ạ?”

Tôi mềm lòng, bảo được.

Dù sao thì ở giữa vẫn còn cục thịt nhỏ này, vì vậ sẽ không xảy ra chuyện gì được đâu.

Cuối cùng chúng tôi quyết định ngủ trong phòng của tôi.

Vì để tránh bại lộ việc tôi và Jungkook là vợ chồng giả ,nhân lúc cô bé không để ý Jungkook đã mang đồ của anh ta đến để sang phòng ngủ của tôi.

Khi đi tắm, thoáng thấy những vật dụng cá nhân của Jungkook trong phòng tắm của mình, tôi có chút không được tự nhiên.

Sự mất tự nhiên này còn tiếp tục tăng mạnh khi tôi trở lại phòng ngủ.

Jungkook và cục thịt viên nhỏ kia đang ngồi cạnh nhau trên giường tôi, cùng tập trung đọc một cuốn truyện.

Jungkook phụ trách đọc, cục thịt nhỏ phụ trách nghe, thỉnh thoảng ngẩng đầu hỏi vài câu.

Jungkook cực kì kiên nhẫn, giọng nói của anh ta trầm ấm vang lên trong buổi tối yên tĩnh này khiến tôi cảm thấy rất dễ chịu.

Hình ảnh này thật ấm áp,

Cho tôi cảm giác như chúng tôi là một gia đình nhỏ.

Đặc biệt là lúc sau, cục thịt nhỏ vỗ vỗ vào chỗ trống bên trái, vẫy gọi tôi: “ Mợ ơi, mợ lại đây!”

Chúng tôi giống như một gia đình có ba thành viên vậy.

Tôi lắc đầu loại bỏ những suy nghĩ không nên có, vén chăn sang một bên rồi nằm xuống.

Cục thịt nhỏ lập tức nhào tới ôm lấy tôi, hít hà tôi mấy cái như một chú cún con, lẩm bẩm: “Mợ ơi, mợ thơm quá!”

Joen Jungkook dừng lại một lúc, không đọc tiếp nữa.

Tôi vỗ nhẹ vào lưng cô bé và hỏi: " Ngủ nhé?"

Cô bé gật đầu.

Sau đó tắt đèn.

Cục thịt nhỏ chơi cả ngày nên khá mệt mỏi, cô bé nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Nhưng tôi thì không tài nào chợp mắt được.

Nghe thấy tiếng thở của Jungkook, tôi liền biết anh ta cũng không ngủ được, nhưng anh ta không lên tiếng.

Mùi thơm độc nhất vô nhị trên cơ thể anh ta phả vào mũi tôi như đang chứng tỏ sự tồn tại của chủ nhân.

Mặc dù anh ta không làm gì cả, nhưng tôi lại bị anh ta ảnh hưởng khá nhiều.

Tôi mới nhận ra bản thân đã sai khi đồng ý ngủ cùng nhau.

Tôi nghĩ có cô nhóc ở đây, thì dù ngủ chung giường với anh ta cũng không sao.

Nhưng rõ ràng, rất có sao luôn.

" Quả Quả rất ồn ào à ? Em vất vả rồi." đột nhiên Jungkook nhỏ giọng nói.

Tôi không trả lời.

Câu nói này áp dụng vào một đôi vợ chồng khác thì rất bình thường, nhưng không áp dụng cho Jeon Jungkook và tôi được.

Anh ta khẽ cười, " Em ngủ rồi à?"

“Không.” Tôi đáp.

"Vậy tại sao lại lờ anh ?"

"Tôi sợ anh lại phàn nàn là tôi nói chuyện như đang làm nũng."

Anh ta càng cười to hơn.

Lồng ngực anh ta phập phồng, cười rung cả giường.

Anh ta cười và nói, " Sao lại thù dai thế?"

"Tôi thích thù dai đấy," tôi lẩm bẩm.

"Vậy anh cũng thích."

Tôi chợt thấy mặt hơi nóng,

Ngay cả cơ thể tôi cũng bắt đầu nóng lên.

Tôi dùng chân đá chăn, xoay người quay lueng lại, quyết định không nói chuyện với anh ta nữa.

Những ngày sau đó, Jeon Jungkook đã trốn việc ở công ty, chỉ ở nhà chơi với Quả Quả.

Tôi vốn nghĩ mình có thể nghỉ ngơi chút, nhưng Quả Quả lại cứ nài nỉ tôi đi chơi cùng cô bé, vì vậy tôi và Jungkook phải chơi cùng cô bé.

Ở nhà thì không sao, nhưng nếu ra ngoài, dù là đi công viên giải trí hay thủy cung, mọi người đều hiểu lầm chúng tôi thành một nhà ba người.

Lúc đầu, tôi còn ngại ngùng bác bỏ.

Dù gì thì đứa trẻ không phải con của tôi, chồng cũng sắp thành chồng cũ rồi

Nhưng khi số lần bị hiểu lầm quá nhiều, thì tôi cũng trở nên tê liệt.

Một gia đình ba người thì một gia đình ba người, dù sao thì bề ngoài chũng tôi cũng là một gia đình thật.

Nháy mắt, đêm nay đã là đêm cuối cùng Quả Quả ở lại đây.

Cô bé một tay nắm ta tôi, một tay nắm lấy tay Jeon Jungkook, đặt tay chúng tôi lên trên chiếc bụng nhỏ bé mềm mại của mình.

Cô bé thở dài “Mai cháu phải về rồi, cháu không nỡ về đâu”.

Tôi xoa bụng cô bé : " Mợ cũng không nỡ để cháu về."

Cô bé chợt vui lên, ôm chầm lấy Jeon Jungkook dụi dụi vào cánh tay anh ta :  " Cậu ơi, bao giờ cậu lại gọi cháu đến nhà cậu chơi nữa vậy ? Cháu còn muốn đến!"

Jungkook ho khan một tiếng, " Dịp sau nhé."

Tôi cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Rõ ràng Jungkook nói với tôi là cô bé đòi đến đây chơi.

Tôi bế cô bé qua, nhỏ giọng dụ dỗ: “ Quả Quả, là cậu mời con đến nhà chơi à?”

Cô bé nói, "Vâng, con còn chưa làm xong bài tập về nhà đâu."

Tôi nhìn Jeon Jungkook - người đang nhìn lại tôi với vẻ mặt vừa lo lắng vừa tội lỗi.

Sự thật đã bị phơi bầy.

Tôi nghĩ thầm, chẳng trách mấy ngày nay cô bé luôn muốn tôi và Jungkook cùng đi chơi, hóa ra là được ủy thác làm bà mối.

Dường như Jungkook muốn giải thích gì đó, nhưng anh ta đã bị tôi chặn họng " Quả Quả muốn ngủ rồi".

Tôi thống hận nghĩ, Jeon Jungkook lại còn dám lấy cả cháu gái ra dụ dỗ tôi, thật là một người thủ đoạn!

13

Đêm khuya, đang ngủ, tôi đột nhiên bị người khác nhấc lên không trung.

Một mùi thơm quen thuộc ngập tràn trong khoang mũi, tôi nhanh chóng nhận ra người đang ôm mình là JEON JUNGKOOK.

Anh ta dùng bàn tay to lớn vuốt ve lưng tôi, nhẹ giọng thầm thì “Đừng làm Quả Quả tỉnh giấc.”

"..."

Có lẽ đầu óc tôi còn chưa tỉnh hẳn, nên tôi đã bị anh ta mê hoặc, anh ta lặng lẽ bế tôi đi một mạch đến tận cửa phòng.

Jungkook vẫn không chịu thả tôi xuống.

Cuối cùng tôi cũng lên tiếng kháng nghị: "Anh bế đủ chưa? Thả tôi xuống!"

Bước đi của anh ta vững vàng, không hề có ý định thả tôi ra.

Tôi đá chân giãy giụa, Jungkook lấy một tay giữ chặt lấy mông tôi, tay còn lại kìm chặt hai chân đang giãy dụa của tôi, không biết anh ta lấy đâu ra lắm sức như vậy, chuyển từ bế sang vác tôi trên vai, khiến tôi không thể di chuyển.

Tôi nhanh chóng mất hết sức và từ bỏ đấu tranh.

Anh ta dừng lại ở giữa hành lang rồi giải thích: " Anh thừa nhận, anh đã gọi Quả Quả đến đây."

“Ồ.” Tôi thờ ơ đáp.

Anh ta bắt đầu giở giọng đáng thương: "Thật sự là anh hết cách rồi, anh không biết làm sao có thể khiến em thích anh."

Anh ta nói: " Là mấy anh em của anh đưa ra cái ý tưởng tồi tệ này . Họ nói rằng nếu có một đứa trẻ con tốt rồi. Lúc đầu anh cũng rất do dự, nhưng hôm đó khi nhìn thấy em thu dọn hành lý định đi…. Anh không muốn em đi. Vì quá nóng lòng nên mọi việc biến thành ra thế này."

Tôi mắng anh: "Đồ ngu! Ý của họ là con của hai chúng ta".

Không ngờ Jungkook còn vui mừng hỏi lại: " Em có đồng ý không?"

Tôi nói không nên lời.

Anh ta lắc lắc tôi, như đang thúc giục tôi trả lời, giống như hôm đó anh ta lắc Quả Quả trong vòng tay.

Nhưng tôi không phải là một đứa trẻ.

Tôi cảm thấy hơi xấu hổ, nói, "... Anh cứ đặt tôi xuống trước đã."

"Không," anh ta liền giở thói lưu manh, " Không dễ gì anh mới ôm được em, anh phải ôm lâu chút."

Tôi tức, đấm vào lưng anh ta một cái kêu rõ to.

Anh ta không nói gì.

Nhưng đột nhiên có tiếng động ở tầng dưới,

Giống như là ban đêm dì ở nhà dưới thức dậy.

Tôi giật mình, vô thức kẹp chặt hai chân quanh eo anh ta, sợ tối rồi mà còn bị người ta nhìn thấy tôi và Jungkook đang ôm nhau "nô đùa" ngoài hành lang.

Jungkook sải bước đẩy tôi dựa vào tường.

Tôi bị khoá trong vòng tay anh ta, đôi chân trần đạp lên chân anh ta, chống đỡ cả người đang bị xách lên.

Tiếng động ở tầng dưới liên tục vang lên.

Tôi nín thở thì thầm: "... sẽ không bị phát hiện chứ?"

Giọng nói của anh ta khàn khàn: " Anh chắn cho em rồi."

Tôi vẫn sợ.

Chúng tôi dựa vào nhau rất gần, hơi thở quấn quýt lấy nhau, cho đến khi tiếng động dưới lầu hoàn toàn biến mất.

Tôi giơ tay đẩy Jungkook ra, nhưng anh vẫn không nhúc nhích, khàn giọng hỏi: “ Bao giờ mới đồng ý với anh?”

Tôi giả ngu: " Đồng ý gì cơ?"

" Em biết mà."

Tôi nghĩ nghĩ rồi hỏi một câu: " Anh thích em từ khi nào?"

“Anh không biết chính xác khi nào,” anh nói, “Nhưng khi em ngủ trong vòng tay anh, anh có chút không nhịn nổi.”

Tôi nóng nảy vô cớ, nhanh chóng phủ nhận: “Em ngủ vòng tay anh khi nào vậy?”

“ Anh vẫn còn bằng chứng đấy,” anh nói.

Tôi khiếp sợ, cái bức ảnh đó…. tôi liền lên án anh ta: "Vậy là lúc đó anh căn bản không hề đẩy em ra đúng không? Anh còn giả bộ ngây thơ nữa."

“ Anh còn rất hưởng thụ nữa!” Tôi mắng anh ta.

Anh ta ngoan ngoãn thừa nhận: " Chậc, thật sự rất sướng."

"..."

Anh nhéo nhéo vào eo tôi thì thầm: “Vậy nên, rốt cuộc bao giờ em mới đồng ý với anh?”

Tôi thấy có chút ngứa ngáy, muốn rút lui, nhưng đã rơi vào trong vòng tay anh ta rồi thì làm gì còn cách nào để rút lui nữa.

Đôi mắt anh hừng hực, như có một ngọn lửa nhỏ đang cháy bùng lên.

Tôi chịu thua nói: “ Xem biểu hiện của anh đã”.

“ Coi như em đồng ý rồi nhé.” Anh ta cúi xuống thô bạo hôn lên môi tôi.

14

Điều đầu tiên sau khi xác nhận mối quan hệ của tôi và Jungkook là anh ấy đưa tôi đến gặp bạn bè của anh ấy.

Như anh nói, lúc đó vì câu tôi nói với bạn anh ấy là “không quen” đó mà anh bị anh em tốt chê cười hơn một tháng trời.

Thực ra vụ ảnh khóa màn hình đã đập tan những tin đồn về việc chúng tôi không thân, nhưng dù gì thì tin đồn cũng đã lan truyền khắp nơi.

Hôm nay, hai chúng tôi ở đây để làm rõ tin đồn "không thân" đó.

Trước khi vào cửa, Jungkook đột nhiên ấn lên vai tôi, sau đó nhìn tôi chằm chằm không chớp mắt.

Tôi nhìn thấu tâm tư nhỏ của anh liền nói nói: "Yên tâm, em biết rồi, lát nữa em sẽ cho anh đủ thể diện."

Jungkook lắc đầu: "Không, anh hơi hối hận."

Anh nói: " Em đẹp quá đẹp rồi, chỗ này toàn là đàn ông, quên đi, bữa cơm hôm nay chúng ta không ăn nữa, chúng ta trước hết cứ về nhà đi đã—— "

Anh ấy khoác vai tôi định quay đầu đi ra ngoài, còn chưa kịp đi được bước nào, cánh cửa sau lưng liền mở ra, sau đó chúng tôi liền bị kéo vào trong.

Một vài người trong này tôi đã gặp trong quán bar lần trước, còn những gương mặt xa lạ khác thì đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi còn chưa kịp nói gì, Jeon Jungkook đã là người không vui trước.

Anh hằng giọng nhấn mạnh: " Nhận ra chị dâu rồi thì đừng có mà tiếp tục nhìn chằm chằm nữa."

Sự im lặng ngay lập tức bao trùm lên cả phòng bao.

Tôi cảm thấy hơi xấu hổ.

Một nhóm người trong phòng bao muốn cười mà phải nhịn không dám cười.

Có người nhịn không được liền cười to : " Ngày trước còn cười nhạo chúng tôi, bây giờ thế nào? Yêu đương vào cái là bộ dáng cũng giống chó luôn?"

Jungkook vặn lại: "Làm sao mà vợ anh có thể đẹp như vợ tôi được?"

"Vợ tôi đẹp nhất", một người khác nói.

"..."

Vì vậy, một nhóm đàn ông già đầu rồi còn tập trung vào chỉ để thảo luận về câu hỏi "Vợ của ai xinh đẹp nhất".

Tất cả bọn họ đều cãi đến đỏ mặt tía tai nổi gân cổ, như thể nếu vợ họ là người đẹp nhất thì sẽ giành giải thưởng vậy.

Trong số đó, Jeon Jungkook là hăng tiết nhất, thậm chí tôi còn không biết rằng anh ấy có khả năng "khoe vợ đến phát điên" như vậy.

Xấu hổ quá, tôi vùi đầu vào im lặng uống trà.

Vừa buôn chuyện vừa cười, tôi còn biết được rất nhiều điều về quá khứ của Jungkook. (Chẳng có nổi mối tình vắt vai)

Tôi là một cô gái chưa từng yêu hay thích ai bao giờ, nếu không phải do ông nội Jeon ép cưới, có lẽ lúc này tôi vẫn còn độc thân.

Tôi nhìn Jungkook, cảm thấy rất bất ngờ.

Xét cho cùng thì ngoại hình, tài sản và các khía cạnh khác của người đàn ông này đều rất hoàn hảo, mặc dù cách nói năng của anh ta không được dễ chịu cho lắm, mỏ hơi hỗn, nhưng cũng không phải là không thể tìm được đối tượng.

Trên đường về, tôi hỏi anh chuyện này.

Anh trả lời: “Không phải anh không tìm được, mà là anh không muốn tìm.”

Không biết anh nghĩ như thế gì mà lại cười nói: " Em biết khi đó anh nghĩ gì mà, thật sự cảm thấy đây là một chuyện phiền toái."

Tôi cố ý bắt chước giọng của anh, nói: “Phụ nữ chính là rắc rối, nếu không phải do ông nội, tôi chắc chắn sẽ không kết —“

“ Đủ rồi nha.” Anh ngắt lời tôi, ẩn ý nói: “Cẩn thận buổi tối anh xử em.”

Tôi lườm anh một cái.

Nghĩ đến tương lai của tôi và Jungkook , tôi vẫn có chút nao lòng.

Tôi hỏi anh ấy, "Bây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jungkook
Ẩn QC