KHÔNG LY HÔN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6.
Jeon Jungkook có lẽ bị tôi chọc tức điên lên rồi, mấy ngày sau đều không nói chuyện với tôi.

Thật ra từ đầu anh ta đã không nói chuyện gì mấy với tôi rồi.

Nhưng sau vụ sinh nhật ông cụ kết thúc, anh ta như cắn nhầm thuốc, không biết nói gì nhưng cứ phải tìm tôi nói chuyện.

Đi ra ngoài làm việc hay tan làm về nhà đều phải tìm tôi báo cáo một tiếng, bất kể tôi ở đâu…..

Khó xử vãi ra.

Bây giờ, anh ta trở về như bình thường,  chúng tôi trở lại thành đôi phu thê xa lạ không can thiệp  vào đời sống của nhau, tôi càng thấy tự do hơn.

Cô bạn thân tôi thất tình rồi, cổ rủ tôi đi bar uống rượu giải khuây, tôi đương nhiên vui vẻ đồng ý.

Tôi lục lọi trong tủ mãi mới tìm được chiếc áo trễ vai màu trắng và chiếc quần bò bó sát sáng màu, đạp trên chiếc giày cao gót, tôi xách chiếc túi xách yêu quý của mình, lắc lư bước xuống lầu.

Trong phòng khách, Jungkook đang ngồi trên chiếc thảm cashmere trước ghế sofa.

Anh ta mặc bộ quần áo ở nhà đơn giản màu đen, cổ tay áo vén lên đến khuỷu tay, để lộ ra bắp tay cường tráng.

Bàn trà trước mặt có một chiếc máy tính xách tay màu trắng bạc, trong tay có ít tài liệu, hình như anh ta đang làm việc, cả người tỏa ra khí chất bá đạo và quyền lực.

Tôi đi ngang qua anh ta mà không hề ngoảnh mặt lại.

Ai ngờ anh ta đột nhiên nói : “ Mặc như này là muốn đi gặp ai ? Nam hay nữ đấy ? Muộn như này thì mấy giờ mới về được ? Nhà này 9h cửa khóa, muộn một phút cũng không được—-------”

Thật cạn lời, tôi nghĩ.

Mấy ngày trước còn hận không thể biến tôi thành không khí, bây giờ lại bày ra bộ dạng muốn quản giáo tôi cho ai xem. ?

Tôi lại quay người, trợn mắt nhìn anh ta.

Xác nhận anh ta nhìn thấy và bị tôi chọc tức đến không nói thành lời, tôi mới quay người, không thèm quay đầu cắp đít đi luôn.

7.

Quán bar do người quen mở.

Khi tôi đến, cô bạn thân của tôi đã uống hết một chầu.

Trong hàng ghế VIP, bạn thân ngồi ở giữa, xung quanh là mấy người bạn tốt đã quen mặt, cũng có một vài gương mặt xa lạ.

Nam nam nữ nữ xen kẽ, thật náo nhiệt.

Tôi bước tới, thì thầm với cô ấy, " Tình huống gì đây ?"

Tôi còn tưởng cô ấy rủ tôi đến quán bar để uống say một trận cơ đấy.

Cô ấy thì thầm vào tai tôi: “ Tự nhiên gặp phải, hết cách”.

Tôi sửng sốt một lúc, sau đó nở nụ cười, cầm ly rượu giơ lên làm động tác chạm cốc với mọi người.

Có người cực kỳ bất mãn nói: " Cậu tìm thấy mỹ nữ này ở đâu vậy? Tại sao tôi chưa từng thấy cổ, Diệp Chiêu Hi, cậu giấu làm của riêng hả !!!!"

“Có chủ rồi.” Có người trả lời.

Tôi ngước lên nhìn, có chút quen mắt, nhưng tôi không nhớ mình đã thấy anh ta ở đâu.

Sau đó anh ta gọi tôi, "Chị dâu."

Tôi hiểu rồi, là anh em của Jeon Jungkook, cũng có khí chất lạnh lùng y hệt anh ta.

Tôi gật đầu, có chút không tự do.

Cậu trai đứng bên anh ta kinh ngạc: "Hả? Đây là vợ của anh Jeon sao?  Chính là người mà anh Jeon"không thân" đó hả?"

"Chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy?" Một đám người lập tức kích động hẳn lên.

Mỗi người một cái miệng, thi nhau kể về chuyện đó, còn tôi thì có chút rối bời, chuyện đó đã lan truyền rộng rãi như vậy cơ ?

“Sự kiện không thân” xảy ra vào ngày tôi và bạn thân đi xem trình diễn đồ bơi nam.

Trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, một anh đẹp trai lạ mặt đột nhiên đến bên cạnh tôi và hỏi  sắp đến sinh nhật của Jeon Jungkook anh ta nên tặng quà gì cho Jeon Jungkook?

Đừng nói có biết Jungkook thích cái gì không, đến cả chuyện sắp tới sinh nhật anh ta tôi còn cha chẳng biết.

Vì vậy, tôi cười đáp lại anh ta: Tôi và Jeon Jungkook cũng KHÔNG THÂN LẮM.

Lúc đó biểu tình của anh ta khá kỳ lạ, nhưng anh ta không nói gì cả, chỉ quay lưng bỏ đi.

Bây giờ nghĩ lại, người này không những nói ra chuyện đó cho tất cả mọi người, mà ngay cả bức ảnh ngắm trai của tôi trong chương trình đó có lẽ cũng là do anh ta gửi cho Jeon Jungkook cũng nên.

Đã đám người sau khi nghe xong liền phá lên cười: " Chuyện cười của anh Jeon quả nhiên đáng nghe haha."

Còn tôi thì khá xấu hổ.

Tưởng rằng sau một hồi cười đùa chuyện này sẽ kết thúc, nhưng không ngờ lúc này một nhân vật chính khác của “sự kiện không thân” lại xuất hiện.

"Anh Jeon! Ở đây!" Có người hét lên.

Tôi ngước mắt lên, thấy Jeon Jungkook đang bị một đám người vây quanh.

Thậm chí anh ta còn còn thay quần áo khác.

Không còn là bộ quần áo ở nhà màu đen đơn giản, thoải mái, thay vào đó là chiếc áo sơ mi và quần dài được đặt may riêng, thậm chí ngay cả đến mái tóc cũng được chải chuốt cẩn thận, trông ….nhân mô cẩu dạng*
*Chỉ những người bề ngoài nghiêm túc, quang minh chính đại nhưng bên trong lại suy tính âm mưu đen tối, bla..bla…

Một tay anh ta đút túi quần, chậm rãi đi qua đây, thu hút vô số ánh mắt.

Trông giống y như một con công đực đang xoè đuôi.

Không biết tại sao tôi lại cảm thấy hơi xấu hổ.

Có lẽ vì tôi và anh ta là quan hệ vợ chồng chăng, vì vậy nên tôi vùi đầu vào vai bạn thân không muốn dậy.

Anh chàng đẹp trai ngồi bên cạnh tôi cố ý nhường ghế cho Jeon Jungkook.

Anh ta ngồi xuống cạnh tôi, mang theo mùi thơm đặc trưng của bản thân.

Tôi không thể mô tả mùi thơm đó như nào, nhưng khi ngửi mùi hương này,  tôi sẽ ngủ rất ngon.

Anh ta trầm giọng hỏi: "Vừa rồi đang nói cái gì?"

Có người cười đáp, "Nói đến đoạn chị dâu với anh không thân."

“Ồ.” Anh nhẹ giọng đáp.

Anh ta lấy điện thoại di động trong túi quần ra, thuận tiện đặt lên bàn.

Lúc này, màn hình điện thoại đột nhiên sáng lên.

Có người nhìn lén, sau đó "Oa-oa!" lên một tiếng

m thanh này khơi dậy sự tò mò của tất cả mọi người, những người khác cũng dán mắt vào màn hình điện thoại di động của Jeon Jungkook.

Anh ta không hề giấu mà rất hào phóng để người khác nhìn.

Tôi liếc nhìn màn hình của anh ta, sau đó liền đỏ mặt.

Má nó!

Màn hình khóa của anh ta hóa ra là bằng chứng được chụp lại khi đó!

Là bức ảnh chụp tôi đang ngủ ngon lành, gối  đầu trên ngực anh ta, tay chân quấn quanh người anh ta, trông siêu mờ ám !

8.

Màn khóa đã phá tan tin đồn tôi và Jungkook"không thân".

Nói cách khác, mặc dù bề ngoài tôi không biết rõ về anh ta, nhưng nhìn vào bức ảnh này, về phương diện giường chiếu thì tôi lại biết siêu rõ.

Những ánh mắt trêu chọc mập mờ của mọi người khiến tôi phải quay lưng đi.

Tôi siêu tức giận,  nhưng không có chỗ nào để xả, nên lặng lẽ vươn đôi bàn tay nhỏ bé xấu xa của mình về phía eo của Jeon Jungkook dưới bàn.

Tôi nhéo ch.ế.t anh ta!

Đáng tiếc cơ thể anh ta cứng như đá, tôi véo không có nổi.

Người bị véo phản ứng khá mạnh, giật mình dựng thẳng người lên.

Sau khi thu hút sự chú ý của tất cả mọi người xong, khóe miệng Jeon Jungkook nhếch lên, nở một nụ cười, rất giả trân mà ngăn cản: "Đủ rồi, ngậm miệng lại, chị dâu của chúng mày sẽ không tha cho anh đâu."

"..."

Làn sóng ánh mắt trêu chọc thứ hai lại đến từ hướng quần chúng ăn dưa.

Tôi gượng cười đối phó, lặng lẽ nắm chặt tay lại.

—— Tên đàn ông lẳng lơ này!

Dù là vô tình hay cố ý, nhưng Jeon Jungkook cũng đã  hiện tình cảm mặn nồng giữa chúng tôi cả đêm.

Cách thể hiện tình cảm của người này rất độc đáo, thậm chí anh ta còn không cần sự hợp tác của tôi.

Anh ấy chỉ cần thỉnh thoảng liếc nhìn tôi, líc tôi uống rượu thì dơ tay ra cản lại và khi tôi buồn chán thì đưa đĩa trái cây cho tôi….... Sau đó, ai cũng cảm thấy anh ta yêu tôi rất nhiều.!

Ngay cả người bạn thân nhất của tôi cũng nghĩ như vậy, cô ấy nói rằng tôi sướng mà không biết hưởng.

“…?” Tôi đần cả người.

Tôi nghi ngờ rằng Jeon Jungkook đang cố ý trả thù tôi, vì trước đây trong bữa tiệc sinh nhật tôi đã cố tình làm anh ta khó chịu.

Cuối cùng cũng đến lúc về.

Buổi tối chúng tôi có uống chút rượu, nên tài xế của nhà đến đón, tôi và Jeon Jungkook mỗi người ngồi một bên ở hàng ghế sau, không nói với nhau câu nào.

Tôi vốn tưởng rằng chúng tôi sẽ im lặng suốt cả đường đi, nhưng anh ta lại đột nhiên nói: “Sau này không được ra ngoài uống rượu.”

“ Tại sao ?” Tôi buột miệng hỏi.

Chắc là do cả tối nay tôi quá ngoan ngoãn nên bây giờ mới mở miệng cãi lại anh ta.

Anh ta quay sang nhìn tôi: "Em quên lần trước em uống say làm loạn à ?"

"..." Tôi nghẹn ngào.

Trong cơn say, tôi ôm, hôn, như một chú cún nhỏ liên tục liếm cắn anh ta.

Tôi không nói lời nào, anh ta nhìn tôi chằm chằm, hầu kết của anh nặng nề chuyển động : “…em đừng ngồi thế này nữa được không?”

"Ngồi thế này thì làm sao?"

Tôi không thấy có gì không ổn, ngay cả tư thế ngồi cũng không thay đổi, tiếp tục chống má, thả lỏng eo, mềm nhũn dựa vào cửa xe, như không có xương.

Tôi mắng anh ta: "Muốn quản người khác thì ngày mai anh đến công ty mà thị uy đi. Giờ tôi mệt rồi, không thèm nói chuyện với anh."

“Quần áo.” Anh ta trầm giọng nhả ra hai chữ.

Tôi nhìn theo ánh mắt anh ta.

Phần trên vốn đã ngắn, tư thế ngồi của tôi càng khiến vạt áo ngắn hơn, nhưng ngắn đến đâu cũng chỉ lộ ra một chút eo, có gì không đứng đắn?

Tôi tiếp tục bất mãn: “Không thích xem thì cứ nhắm mắt vào!”.

Không biết tài xế đã bỏ vách ngăn của hai hàng ghế xuống từ lúc nào, còn chu đáo nhét một chiếc chăn nhỏ vào sau xe cho người khác lấy.

Jeon Jungkook lấy chăn và ném vào người tôi, chỉ che đi phần hở.

Tôi suýt chút nữa bật cười thành tiếng trước sự cố chấp của anh ta.

Tôi ngồi thẳng dậy, nhìn anh ta: “Tối nay anh uống nhầm thuốc hả?”

"Không uống nhầm thuốc," anh ta nói, "Anh là chồng của em."

Vách ngăn có cách âm nên tôi mạnh dạn nói: “ Là người chồng mà sớm muộn gì cũng phải ly hôn thôi”.

Jeon Jungkook liền nhấn mạnh: “Không Ly Hôn”.

Tôi ngạc nhiên, sững người một chút.

" Kể cả khi ông qua đời, chúng ta cũng sẽ không ly hôn", anh ta lại nói.

Tôi sững người một lúc, "Anh muốn nói cái gì?"

Ánh mắt anh ta bỗng nhiên trở nên vô cùng kiên định, anh ta nhìn tôi: “Anh thích em.”

Tôi thực sự không thể hiểu tại sao mà Jeon Jungkook lại có thể thích tôi.

Nhưng từ sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, thái độ của anh ta lúc nóng lúc lạnh, thỉnh thoảng lại còn hay ăn dấm* linh tinh.
*Ghen.

Tôi nhắc lại lần nữa: “Đêm hôm đó thật sự chỉ là ngoài ý muốn, anh không cần phải mang tâm thái chịu trách nhiệm sau đó nói thích tôi, thật đấy.”

"Không cần thiết," Tôi lẩm bẩm.

Mặt anh tối sầm lại.

Nhưng tôi không sợ hãi.

So với chuyện này, tôi còn sợ chuyện Jeon Jungkook nói thích tôi hơn.

Anh ta nói, "Không phải vì đêm đó."

"Vậy tại sao?"

Anh ta không nói gì, tôi tiếp lời: " Không phải anh ghét tôi à ?"

Tôi cố gắng khơi dậy sự chán ghét của anh ta: " Tôi đỏng đảnh lại thích làm nũng, kén ăn, làm việc gì cũng chậm chạp, không có gì ngoài nhan sắc…”

Mỗi lần kể ra một điều, sắc mặt Jungkook lại tối đi một chút.

Tôi nói " Những điều đó không phải đều là những thứ anh ghét sao?"

Anh ta hít một hơi thật sâu,

Như thể nuốt hết tất cả sự buồn bực vào trong, một lát sau anh ta nguôi giận.

"Nhưng bây giờ anh thích rồi," anh ta nói.

Khựng lại một chút, anh ta quay sang nhìn tôi.

" Phải làm sao đây ? Tôi thích rồi." Anh ta nói, " Em làm nũng cũng được, chậm chạp cũng tốt, kén ăn cũng chả sao, tôi thích rồi."

Thình thịch, thịch, thịch, tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực.

Đôi mắt anh ta sáng đến nỗi thậm chí tôi còn không thể nhìn thẳng vào chúng.

Tôi nhìn đi chỗ khác xấu hổ nói: " Thích thì thích thôi."

Tôi đã từng cho rằng một người đàn ông kiêu ngạo, thích giữ thể diện như Jeon Jungkook dù có thích ai đi nữa thì cũng sẽ chẳng làm gì cả.

Không nghĩ tới, anh ta lại trực tiếp lấy sắc dục làm mồi nhử! Quá thủ đoạn !

Tôi bắt đầu thường xuyên thấy anh ta bơi tới lui trong hồ bơi ở tầng dưới hoặc trong phòng khách đột nhiên xuất hiện một chiếc máy chạy bộ, ngày ngày anh ta đều chạy bộ ở đó.

Không hề bất ngờ, lúc nào anh ta cũng để trần thân trên.

Sắc mặt anh ta lạnh lùng, mồ hôi chảy đầm đìa.

Khuôn mặt đậm chất yuppie* phối hợp với thân hình vạm vỡ không hoàn toàn phù hợp với khuôn mặt đó, tôi gần như có thể nhìn thấy hormone nam tính đang bùng nổ trong không khí.

*Yuppie là một từ lóng chỉ những người trẻ có trình độ chuyên môn và sống ở đô thị. Một Yuppie thường có đặc trưng là trẻ tuổi, giàu có và thành công trong kinh doanh.

Cả phòng hoạt sắc sinh hương*.

*Hình dung nhan sắc xinh đẹp diễm lệ, thường chỉ phụ nữ.

Ngày nào cũng vậy, tôi có chút chịu không nổi.

Bơi lội thì thôi đi,tại sao chạy bộ cũng mặc ít như thế?

Tôi chân thành khuyên anh ta: " Anh có thể mặc quần áo hẳn hoi không ?"

Anh ta vừa thở hổn hển vừa đưa ra một lý do nghe có vẻ rất cao siêu: "Tôi đã quen với việc cởi trần chạy bộ từ hồi còn trong quân ngủ, thế nên em đừng để ý nhé."

"..."

Câu nói đó khiến tôi nghẹn họng không thể cãi.

Tôi có thể làm gì nữa, phải chịu thôi.

Tôi bịt chiếc mũi đang nóng bừng, rót một cốc nước đá to rồi bước nhanh lên lầu.

10.
Càng ngày Jeon Jungkook càng làm nhiều trò để quyến rũ tôi hơn.

Anh ta thuộc kiểu người có khuôn mặt và dáng người gần như hoàn hảo.

Bình thường bưng theo cái mặt giả vờ lạnh lùng, thâm trầm là được rồi, nhưng giờ kẻ đẹp trai vãi chưởng như anh ta lại còn bán sắc, khiến một đứa định lực kém như tôi chịu không nổi.

...............


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jungkook