Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu thầm kín cuối cùng cũng được hiện thực hóa, có một kết quả rõ ràng. Ongsa và Sun có lẽ không ngờ rằng mối tình đơn phương của họ lại được tỏ bày theo cách này, tại một nơi như thế này, nhưng có sao đâu, đúng không nào?

Thật buồn cười là rõ ràng họ đã kết hôn, nhưng cả hai dường như mới bắt đầu mối quan hệ yêu đương, điều này khiến họ có cảm giác như quay trở lại tuổi mười bảy.

Chỉ cần một hành động nhỏ cũng khiến Ongsa và Sun cảm thấy xấu hổ, hồi hộp và vui sướng như những đứa trẻ mới biết yêu.

Ví dụ như khi Ongsa đẩy xe và thuận tay ôm lấy Sun vào lòng.

Ví dụ như khi Sun cầm đồ quay lại và vô tình va vào lòng Ongsa.

Ví dụ như khi Ongsa vô thức nghiêng đầu nhìn Sun.

Ví dụ như khi Sun ngẩng đầu dùng giọng điệu nũng nịu xin Ongsa mua kẹo cho mình.

"Hu hu hu, thực sự không thể mua hết sao? Ongsa~"

Lúc này, Sun chẳng khác gì chú mèo cam trong phim 《Puss in Boots》, làm sao Ongsa có thể cưỡng lại được, bàn tay vươn ra lấy kẹo đã sớm phản bội cô.

Mua thì mua, mấy thứ này đã bày trên kệ thì không có lý do gì không thể mua, huống chi từ nhỏ đến lớn, số lượng trà sữa có đường Sun đã uống có thể xây thành một tòa tháp nhỏ rồi.

Nhưng với tư cách là một bác sĩ nha khoa, cô cũng phải nghiêm túc nói với Sun rằng có nhiều yếu tố gây sâu răng, nhưng nguyên nhân chính là do không làm sạch răng miệng, nhưng điều đó không có nghĩa là có thể tiêu thụ đường một cách không kiểm soát.

"Ok~ Dr.ongsa, mình hứa sẽ kiềm chế và luôn chú ý đến việc vệ sinh răng miệng của mình."

Sun cười nói.

"Sun có thể làm như vậy là tốt nhất, mình không muốn thấy cậu khóc to trong phòng khám của mình đâu."

Ongsa đùa nói.

"Nói đến phòng khám, lúc nãy Kim gọi là vì chuyện gì vậy, phòng khám có vấn đề gì à?"

Nghe Ongsa nói Sun như được nhắc nhở, quên mất việc hỏi nội dung cuộc gọi giữa Kim và Ongsa là gì mà khiến Ongsa cười tươi như vậy.

"Ồ— không có gì đâu, Kim chỉ nhờ mình dành thời gian đến phòng khám kiểm tra xem có chỗ nào cần điều chỉnh không thôi."

"Vậy sao Ongsa lại cười tươi như vậy, thật giống..."

Sun không hài lòng, chu môi lên.

Người không biết còn tưởng cậu đang nói chuyện với người yêu đấy — Sun nghĩ vậy.

"Giống cái gì? Sun?"

Ongsa nhìn Sun với vẻ mặt khó hiểu, tạm thời không đoán ra.

"Không có gì đâu! Vậy Ongsa định khi nào đi? Ngày mai chúng ta còn có buổi họp mặt gia đình đó."

Sun rõ ràng muốn chuyển đề tài, cô không muốn Ongsa biết việc bản thân cô dễ ghen thế nào, thật là quá xấu hổ.

"À— tớ định sau buổi họp mặt gia đình khoảng hai ba ngày, cũng không nên trì hoãn quá lâu, phòng khám cần sớm ổn định để đi vào hoạt động, Sun muốn đi cùng không?"

Ongsa giải thích, nhưng hình ảnh Sun chu môi lại hiện lên trong đầu cô.

Chẳng lẽ Sun đang ghen vì mình nói chuyện vui vẻ với Kim sao?

— Ongsa chợt hiểu ra.

"Ongsa? Cậu có nghe tớ nói không? Tớ nói tớ có thể đi cùng cậu mà!"

"À, mhông có gì, tớ chỉ mới phát hiện ra có ai đó đang ghen thôi? Lúc nãy chính là ghen phải không, Sun!"

Ongsa hồi phục tinh thần và đáp, cô muốn trêu ghẹo Sun một chút.

"Cái gì? Sao có thể chứ, tớ là kiểu người yêu không lý lẽ vậy sao?"

Sun cố gắng cãi lại, không muốn bị Ongsa nắm thóp, cô tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.

"À, ừ— hóa ra Sun không quan tâm chút nào, nhưng tớ lại thấy buồn khi thấy Sun ngồi cạnh Jack đó."

Ongsa nói với giọng nói buồn bã, vẻ mặt đầy thất vọng.

"Tớ đã nói với Ongsa rồi, Jack chỉ là đồng nghiệp, tớ hoàn toàn không có hứng thú gì với cậu ấy! Khác với Ongsa và Kim, không chỉ là bạn học đại học mà còn hợp tác với nhau, ai nhìn cũng nghĩ hai người là một cặp! Mấy cái bình luận trên Instagram của cậu cũng toàn như vậy!"

Quả nhiên, khi Ongsa nhắc đến người không liên quan, Sun mất bình tĩnh ngay lập tức, vội vàng giải thích, đến mức thốt ra hết những suy nghĩ trong lòng.

Thật vô lý, Ongsa chắc chắn sẽ nghĩ mình đang làm loạn vô cớ, sao mình lại không kìm được cái miệng này vậy! — Sun thầm trách chính mình.

"Sun... cậu không biết mình dễ thương thế nào đâu."

Ongsa tiến lại gần Sun, thì thầm vào tai cô.

"Ongsa, cậu tự dưng nói gì vậy, dễ thương gì chứ..."

Sun nhỏ giọng phàn nàn, cô cảm thấy Ongsa đâu phải kẻ ngốc trong tình yêu, từ 'dễ thương' không nên nói bừa với con gái, rất dễ khiến tim người ta đập loạn nhịp.

“Kim từ lâu đã biết người tớ thích là cậu rồi, và cậu ấy cũng biết tớ đã kết hôn với cậu. Tớ và Kim hoàn toàn chỉ là bạn bè, Sun hãy yên tâm nhé và tớ rất thích cảm giác Sun ghen đó!”

"Sun như vậy chỉ có thể thuộc về tớ thôi, đó là điều làm tớ cảm thấy rất vui. Tớ muốn tuyên bố với thế giới rằng, vợ tớ quá đáng yêu, không phải loại đáng yêu bình thường đâu."

Ongsa nói mà không thể giấu được sự hồi hộp trong lòng.

“Vậy từ nay trở đi cậu không được cười với ai như vậy nữa, cũng đừng hồn nhiên với ai khác nữa, không thì tớ sẽ rất tức giận đấy, Ongsa, đây là yêu cầu đầu tiên của vợ cậu dành cho cậu.”

"Được rồi~ vợ yêu, vậy tớ sẽ làm những việc mà chỉ vợ mới được làm."

Nếu Ongsa là một con chó Labrador, chắc chắn cô sẽ đang vẫy đuôi một cách điên cuồng.

“Gì… gì… gì cơ?”

Sun chưa nói xong đã bị Ongsa ôm vào lòng. Cô nhận ra rằng Ongsa đã nhanh chóng hạ xuống khẩu trang, và sau đó, cô cảm nhận được đôi môi của Ongsa nhanh chóng đặt dấu chấm hạnh phúc ở góc miệng của mình, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đủ để làm rối loạn tâm hồn cô.

Ánh mắt Sun ẩn chứa ngượng ngùng, nhìn Ongsa với vẻ mặt hài lòng và tự mãn, cô chỉ cảm thấy tức giận và buồn cười, nhưng không có cách nào khác.

Tại sao nụ hôn đầu tiên của họ lại xảy ra trong siêu thị đông người như vậy, và còn là phía sau một loạt tủ trưng bày, mọi thứ dường như quá điên rồ, dù cả hai đều đã bước vào tuổi ba mươi, nhưng lại làm những điều như người trẻ ngây thơ.

Sự khác biệt trước và sau khi thiết lập mối quan hệ yêu đương với Ongsa, Sun thấu hiểu rằng cậu ấy thuộc loại người giả ngu làm cỏi, để nói chính xác hơn, Ongsa là một người yêu có khả năng học hỏi rất tốt, chỉ cần một gợi ý là có thể thực hiện những hành động mà Sun thích.

Ongsa rõ ràng không giỏi trong việc diễn đạt bằng lời nói, do đó cậu ấy sử dụng ngôn ngữ cơ thể rất nhiều, và tất cả những sự gần gũi này đều chứa đựng tình yêu rõ ràng, khiến Sun cảm thấy an tâm đặc biệt, mặc dù đôi khi Ongsa làm cô cảm thấy như trái tim mình sắp ngừng đập.

Ongsa luôn quan tâm đến cảm xúc của Sun, luôn hỏi cô bằng những cử chỉ gần gũi nhất.

"Sun cảm thấy thế nào khi tớ làm như vậy?"

Làm Sun cảm thấy thăng trầm liên tục, dù chỉ là những nụ hôn sâu hơn, hoặc những cái ôm mạnh mẽ hơn, cũng như thể hiện ân cần như thế.

“Thực sự không sao chứ? Tớ lo rằng Sun thực sự không thích nên mới giữ im lặng, và tớ cũng sợ mình làm không tốt.”

Ongsa tỏ ra lo lắng.

"Ừ... Tớ không phải đang nhịn đâu, tớ rất thích Ongsa như thế này, vì vậy nếu Ongsa muốn làm nhiều hơn nữa, cũng được, vì... Tớ cũng muốn Ongsa yêu tớ nhiều hơn, như là thấm vào xương tủy của tớ vậy."

Ongsa cảm thấy mãn nguyện từ tận đáy lòng, sự nồng nhiệt sâu sắc của Sun khiến cô thêm mê đắm, cô không thể không yêu Sun,cô gái thông minh và luôn nói những lời khiến trái Ongsa loạn nhịp.

Thật đáng tiếc, buổi họp gia đình ngày mai sắp diễn ra và sự thân mật quá mức không phù hợp cho đêm nay, Ongsa cười và đẩy nhẹ đầu Sun xuống, hôn Sun, chiếc lưỡi mềm mại công phá lướt vào,  ngoan ngoãn đi tìm đầu lưỡi Sun.

Sun là một diễn viên, cô đã từng diễn nhiều cảnh yêu đương của nhiều cô gái trong các vở kịch khác nhau, nhưng không có một cái nào là thực sự dành cho chính cô, và lúc này Sun mới hiểu rằng khi mình rơi vào lưới tình, cô cũng muốn có một tình yêu nóng bỏng làm bừng cháy bản thân.

Sun trong cơn mưa mát mẻ, mời Ongsa nhảy múa thoải mái trong miệng mình, cô không nhịn được và thì thầm, Ongsa đúng là một người hôn tốt, nhưng trong tương lai, cô nhất định sẽ cố gắng giữ sạch miệng, nếu không những nụ hôn sau này có thể sẽ biến thành cuộc hành trình kiểm tra răng miệng của Dr.Ongsa mất, cô sẽ rơi vào tình trạng sụp đổ vì xấu hổ.

"A... Nếu bị Ongsa hôn như thế này tiếp, tớ sẽ thở không qua được đâu."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net