Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đầu tiên của em đó sao? Quỳ xuống xin lỗi ngay!

Đừng có chỉ quay qua một bên mả uống nước ngọt!

Thế nhưng Saori, người bị sỉ nhục như thế, có vẻ không bận tâm:

"Thôi, thôi, Kyousuke-shi, anh không cần quá nghiêm trọng. Em biết anh bên vực cho em, nhưng mấy lời nói đó chỉ như làn gió lướt qua thôi. Hơn nữa em có thể nói là nó thoải mái. Thế nên anh đừng để ý, thật đó. Anh cũng có thể nói em như vậy nếu muốn."

"Tôi sắp cho rằng cô thật sự là người tốt, nhưng cái câu cuối của cô lại... Giờ tôi thật chẳng hiểu nổi nữa."

Làm sao mà cô có thể chịu được khi bị người khác nói xấu cơ chứ?

Trong lúc tôi đang lờ mờ về tình huống hiện tại, Saori đặt một ngón tay và đung đưa trên bàn

"Và như vậy, bây giờ mọi người đã thấy dễ chịu rồi, sao chúng ta không tự giới thiệu lại nhỉ?"

Mặc dù tôi không thật sự nghĩ rằng cuộc nói chuyện vừa rồi là dễ chịu..

Đó không phải là ý kiến tồi. Nhưng lời nhận xét của Saori khiến mọi người im lặng

"..."

Nào hai đứa... Nói gì đi chứ. Thật khó chịu

Không còn lựa chọn nào khác, tôi thử thuyết phục chúng nó

"Hai đứa không thấy đây là một kế hoạch hay à?"

"..."

Vẫn không trả lời. có vẻ Kuroneko và Kirino đang bối rối

Kuroneko có lẽ không thật sự thích thú mấy chuyện thế này, và đối với Kirino thì thất bại vừa nãy hẳn đang ảnh hưởng đến con bé. Hừm... Nếu họ kiến em không còn chỗ để mà tự giới thiệu, như thế mới đúng là gay go..

Mặc dù người ngoài như tôi không nên nói như vậy, nhưng tôi đoán có nói cũng chẳng giúp được gì. Nên tôi đã đề nghị:

"Vậy thì, hay là mỗi người sẽ đặt một câu hỏi cho người được giới thiệu? Như vậy sẽ dễ nói chuyện hơn. À, cho qua cũng được, nên cứ thế tiếp tục thay phiên nhau!"

"Hừm, ý kiến hay đó! Đúng là Kyousuke-shi. Vậy thì, hãy bắt đầu thời gian đặt câu hỏi dành cho Kuroneko-shi!"

"...Ờ, cứ như là bà chủ vậy."

Saori cố gắng khua tay múa chân để làm dịu Kuroneko, người đang nhìn cô ấy bằng một ánh mắt sắc bén

Kuroneko thổi tách cà phê, hớp một ngụm và lẩm bẩm cái gì đó giống như không thành vấn đề

"À tốt thôi. Tên cũng đã tiết lộ rồi. Còn gì để nói đây?"

"À, vậy thì câu hỏi của tớ là... Để coi..."

Tôi chắc rằng cô ấy sẽ hỏi 'câu hỏi dễ nhất', thế nhưng không

"Thế thì, 'Việc gì đã làm cậu hết hồn nhất trong đời?'"

"...Cậu không có câu hỏi nào bình thường dành cho việc giới thiệu à? Sao lại hỏi những thứ mà người ta dùng để phỏng vấn mấy người tham gia trong mấy cái game show trên TV thế?"

Tôi phải đồng ý là như vậy. Không thể đoán được nhũng gì cái cô cao lớn này sẽ nói... nhưng Kuroneko không nói gì thêm. Thật là bình tĩnh.

Và cuộc đối thoại vẫn tiếp tục càng lúc càng trôi chảy

"Là gì nhỉ, khoảnh khắc tôi hết hồn nhất trong đời? Đó là..."

Kuroneko đang suy nghĩ với vẻ mặt tự nhiên, sau đó tiếp tục nói một cách bâng quơ:

"À phải. Đó là lúc tớ đang nhảy Caramelldansen , rồi bị em gái tớ bắt gặp. Lúc đó muốn đứng tim."

Tôi chẳng biết Nicovideo là cái gì, nhưng bây giờ tôi biết con bé này chẳng phải là loại người im lặng như vẻ bề ngoài tí nào

"Ui Kuroneko-shi, cậu có tính cách hơi bị dễ thương đó nha. Và cậu còn có em gái nữa à?"

"Ừ. Nó há hốc mồm như chứng kiến chuyện gì đó khó tin lắm vậy."

Đương nhiên rồi. Giống y chang tôi hiện giờ. Tôi có thể hiểu được con bé đã cảm thấy thế nào.

Và chúng tôi tiếp tục nói về em gái của Kuroneko, nhưng đã một hồi lâu, Kirino không nói một lời. Tôi đoán con bé vẫn còn lo lắng.

Nhưng vô cùng đúng lúc, Saori hỏi Kirino để bắt chuyện:

"Vậy thì, đến lược cậu đấy, Kiririn-shi. Hỏi vài câu với Kuroneko-shi đi."

"Ô, ở? Tớ? ừm..."

Đột nhiên bị chỉ bởi Saori, Kirino chớp mắt liên tục

"K-không biết hỏi gì... Cho tớ miễn...

Kirino ngốc! em đang làm cái quái gì vậy? Saori đang quan tâm đến em mà và sao không hỏi cái câu hỏi quá hiển nhiên ấy! Hỏi đi! Hỏi về trang phục của con bé ấy!

"..."

Có vẻ như mong muốn của tôi không thể truyền vào Kirino. Nó khom người xuống

Tôi đoán có lẽ việc con bé bị gạt ra rìa hồi nãy đã khiến nó bị tổn thương. Đó là lí do tại sao...

Phải làm gì đây... Tôi cào mặt và hỏi đại một câu với Kuroneko

"Em thích nhất món gì?"

"Cá. Đủ chưa?"

Kuroneko thốt ra như thể đã xong nhiệm vụ.

Chết tiệt... Cái con này không có vẻ gì là biết cách xưng hô phải phép với người lớn tuổi hơn...

"Vậy thì, đến lượt Kiririn tự giới thiệu."

"Ơ... Tớ...? Ưm... À... Tớ là Kiririn..."

Kirino hoàn toàn cứng đờ. Mặc dù vẫn giới thiệu lại tên một lần nữa, nhưng nó vẫn cúi đầu xuống

Giống như không cho phép bầu không khí trở nên tăm tối, Saori lên tiếng kịp thời

"Vậy, đến lúc đặt câu hỏi cho Kiririn-shi! Tiếp đi, Kuroneko-shi!"

"Sao cô ăn bận kỳ quái thế? Tôi có thể hiểu dược nếu cô dự tính đi mấy ngày hội ở Shibuya, nhưng ăn mặc như vậy khi cô sắp đến một buổi gặp gỡ offline ở Akiba thì thật là bậy bạ."

Cái cô Goth loli hỏi câu nhạy cảm nhất không chút ngập ngừng

Con bé đang bị tổn thương, cho nên đừng có hỏi câu đó!

À, mà tôi có gởi thông điệp ngoại cảm để hỏi về mấy bộ đồ, nhưng đó đâu phải dành cô!

"Hừm..."

Có vẻ Kirino, nãy giờ đang rầu rĩ, cảm thấy xúc phạm bởi câu nói đó nên đáp trả lại Kuroneko:

"Xin lỗi. Tôi không thể nào làm khác được. Mấy bộ này hợp với tôi. Còn c-cô thì..."

"...Cô sao? Nói lớn lên được không?"

Kuroneko thì thầm như nó đang chế giễu Kirino. Cha... Ngạc nhiên thật. Hình như mọi người đều đã bị xem thường

"Grừừ..."

Máu nóng đang dồn hết lên đỉnh đầu Kirino. Ố ồ... Con bé đang cố gắng kiềm chế...

Kirino, người bình thường rất nóng nảy, đang sử dụng khả năng kiềm chế bình thường không hề có, hít sâu một hơi. Nó chắc chắn đang rất giận dữ, nhưng không hề bộc lộ ra bên ngoài. Nhưng chỉ cần một thứ gì nhỏ là sẽ làm con bé bùng nổ. Tôi rất lo lắng...

Với hi vọng cô ấy sẽ làm gì với cái tình hình ngày càng căng thẳng này, tôi nhìn Saori, thế nhưng..

Saori làm cái vẻ mặt như thể đang muốn nói 'Có gì không ổn à?' và vểnh đầu sang một bênh một cách láu lỉnh

Có vẻ như cô ấy sẽ giữ im lặng trong chuyện này và không hành động gì cả. Ôi trời... Cô ta đang nghĩ cái quái gì thế?

Cuộc trò chuyện sặc mùi thuốc súng của họ tiếp tục

"Cho tôi thu hồi lần bỏ qua khi nãy. Tôi hỏi cậu một câu nhé. Cái thể loại cosplay này là theo tông gì thế? Đâu phải là Suiginto, đúng không?"

"Ồ, cái này à? Dĩ nhiên không phải là Suiginto rồi. Quá khác biệt. Cô có mắt không đấy? Đó là Nữ hoàng bóng đêm trong Maschera. Đừng nói là cô không biết đấy nhé?!"

Tôi có biết đâu. Dù cô có ngạc nhiên là tại sao chúng tôi không biết điều đó cũng đâu tại nên sự khác biệt. Có vẻ như Kirino cũng không biết luôn

"Hừm. Hình như tôi có nghe cái tên này ở đâu rồi... Nó là một anime phải không?"

"Ừ. '~maschera~ Trường hận ca của Bại Thú'. Nó là một anime hành động với cốt truyện và hình ảnh đỉnh nhất mùa này. Họ phát sóng vào tối thứ ba, nhớ mà đón xem đấy."

"Ồ tối thứ ba à ừm... Chương trình chiếu phụ của Meruru. Nếu tôi nhớ không nhầm thì người ta nói nó là một anime với phong cách tồi tệ, nét vẽ kinh khủng, jakigan , chuunibyou ."

Tôi đang hình dung tới một nút bấm có hình đầu lâu xương chéo được ấn xuống ngay bây giờ

"Mấy cái này thì tôi không thể làm ngơ được. Cô nói gì? Không phải cô đang nói về 'Meruru, Phù Thủy Bụi Sao' đó chứ? Hơ! Anime về cô gái có phép thuật là thể loại quá lỗi thời rồi! Chúng chỉ dành cho những đứa con nít chậm phát triển và mấy kẻ ngu ngốc chỉ quan tâm đến moe mà thôi. Nó chỉ là một anime dở ẹt. Nhìn tỉ lệ người xem đi. Chương trình đó chỉ là một chương trình thừa thải không hơn không kém. Thôi nói về những ảo tưởng của cô ngay đi."

"Tỉ lệ người xem? Chúng là cái quái gì chứ? Hiểu điều này đi. Chương trình tôi đang xem đây chính là hàng đầu còn tất cả mấy cái chương trình khác đều là thừa thải. Đó là quy luật của thế giới này, nhớ dùm đi. Theo tôi thấy, cô chưa hề xem Meruru! Nếu cô đã xem trận chiến cuối cùng trong mùa đầu tiên, cô sẽ không bao giờ đưa ra những đánh giá ngu ngốc như thế! Thật là đáng thương... Cô đã không xem nó... Hình ảnh thật đặc sắc và phối hợp với bài nhạc nền cực cool! Đừng có coi thường anime trẻ em."

"Cô mới là người cần phải ngậm miệng lại! Cô đã gọi nó là gì? Chuunibyou? Tôi ghét mọi thứ về cái từ đó! Mỗi khi các tác phẩm mà có những yếu tố như vậy, họ lại phê bình nó bằng từ đó mà không có bất kì thảo luận gì về nội dung thật sự. Đúng là một đám ngu ngốc không có óc thẩm mĩ! Và cô cũng là một trong những con lợn ngu ngốc đó!"

Cái gì thế này? Sao tự nhiên giờ chúng nó lại quay sang cãi nhau?

"Hê...Chờ, chờ, chờ một chút... Cả hai đừng đứng lên, ngồi lại ghế của mình đi! Bình tĩnh nào, đó chỉ là anime thôi mà."

"CHỈ LÀ ANIME?"

Cả Kirino và Kureneko cùng nhìn tôi

"X-Xin lỗi, có lẽ anh không nên nói như thế."

Chết tiệt... Bọn otaku anime thật đáng sợ khi chúng nghiêm túc. Tôi nhìn sang Saori để nhờ giải vây nhưng cô ấy lại đang nhấm nháp nước cam như thể cô ta không liên can gì tới chuyện này. Tôi gợi ý khẽ với cô ấy

"Làm gì đó đi chứ..."

"Bọn họ trở nên cởi mở với nhau quá ha. Ha ha. Có vẻ như họ sẽ có một cuộc đấu khẩu hay không thể dự đoán được."

"Cô có mắt không đó?"

Vì không ai đứng ra ngăn cản, nên cuộc tranh luận của chúng lại tiếp tục

"Xời, cô có cái tôi quá lớn đấy. Đó là lý do tại sao cô lại bị mọi người bỏ rơi ở buổi offline. Cô có biết không?"

"Xem ai đang nói kia kìa. Tôi đã thấy cô ngồi lẻ loi một mình bấm điện thoại. Thậtttt u ám. Thử hỏi xem còn ai dám bắt chuyện với cô cơ chứ."

"Câm mồm... Bỗng nhiên tôi thấy giống mình đang nhìn thấy một vài hình ảnh thú vị về Asame-Shimbun."

Cả hai đứng liếc nhìn nhau, hai đứa đều xinh đẹp... Nhưng sao lại phải có một cuộc tranh luận thấp kém thế này...

Thành thật mà nói, cả hai đều vô duyên. Xời... Tại sao những người đẹp lại luôn luôn có vài vấn đề với cái tôi cá nhân vậy nhỉ? Nhờ có mấy người mà thành kiến của tôi đối với những người đẹp càng trở nên tệ hơn

Bình thường vẫn là tốt nhất... À, tự nhiên tôi lại muốn gặp người bạn thời thơ ấu của mình ngay bây giờ...

Khi mà tôi cố trốn tránh thực tại, Saori chen vào để phá vỡ cuộc tranh luận đáng sợ này

"Giờ cuộc nói chuyện đã đi đến đâu đâu, hay ta chuyển chủ đề kế tiếp đi. Bây giờ là đến lượt tớ."

Khi giọng nói của Saori vang lên, mọi người dồn sự chú ý về phía cô ấy. Cô ta cười phúng phính

"Vậy tớ giới thiệu lại một lần nữa nhé. Tớ là "Saori Bajeema". Là admin của cộng đồng 'Tập Hợp Nào, Các Cô Gái Otaku'. Như tớ đã ghi trên trang tiểu sử của mình , tớ 15 tuổi, học sinh lớp 9. Nếu tớ nhớ không nhầm thì tớ cùng tuổi với Kuroneko-shi."

Cô ấy đang cố gắng để mở đầu cuộc đối thoại một cách cẩn thận nhưng Kuroneko không hề có bất kì phản ứng nào. Nhỏ hoàn toàn không để ý đến cô ấy

Ồ vậy là cả hai đều lớn hơn Kirino một tuổi . Tôi đã đoán là Kuroneko cũng đâu đó tuổi này... nhưng còn Saori... Cô ta nhỏ tuổi hơn tôi...?

Tôi nhìn Saori mà nghĩ thật không thể tin được

"Tiếp theo, số đo 3 vòng của tớ từ trên xuống dưới là 88, 60,..."

"Không cần phải nói với tớ điều đó."

"Ha. Trùng với Fujiwara Norika ."

"Nghe này! Đừng có làm cái giọng quá kiêu ngạo như thế."

Khốn thật. Tại sao chỉ có một mình tôi bình luận thế này? Chuyện này càng cành lúc càng quá đà. Mình đâu có đến đây để thực tập kỹ năng tsukkomi đâu...

"Ai đó, nhanh hỏi câu gì đi..."

Tôi cầu xin sự giúp đỡ. Không ngờ Kuroneko lại cất tiếng:

"Tiếp theo, câu hỏi mà chắc chắn mọi người đều muốn hỏi. Saori-san, cái kiểu dáng otaku xấu xí và cách ăn nói kì lạ đó là sao?"

Tôi quả thật rất muốn hỏi câu đó! Tôi khen ngợi Kuroneko bằng cả trái tim, nhưng tôi e là có thể Saori đáp lại đơn giản chỉ là do bản tính tự nhiên. Nếu quả thật là vậy, tôi tự hỏi có nên kéo em gái mình tránh xa khỏi kẻ hư hỏng này hay không?

Lo lắng của tôi đã không trở thành sự thật. Đây là câu trả lời Saori đưa ra

"Ôi xời, thiệt ngại quá...Thành thực mà nói, đây là lần đầu tiên tớ tổ chức một buổi gặp mặt offline. Tớ đã rất nỗ lực để tạo một phong cách phù hợp với người lãnh đạo và được mọi người yêu mến càng nhiều càng tốt... Chứ thật ra tớ trầm tỉnh lắm đó."

Ơ...Cô nói nghiêm túc đó chứ? Cách cô nói chuyện chỉ là và cái kiểu ăn mặc của cô nữa chứ, chỉ là đóng kịch thôi à?

Có hàng tấn điều mà tôi muốn hỏi nhưng...Tôi vẫn không thể nào tin vào điều mà Saori nói rằng con người bình thường của cô ấy là một cô gái trầm tính

Chỉ có mình cô ta thấy thế mà thôi

Kuroneko, người đặt câu hỏi, nhấp nháy đôi mắt đỏ của mình trong sự kinh ngạc

"Tớ không hiểu tại sao lại phải cố gắng như thế. Hơ, dù sao thì chắc chắn nó cũng tốt hơn là hiểu nhầm và tự trang bị cho mình đầy đủ những món đồ hàng hiệu như cô, chỉ để thất bại và bị cho ra rìa."

"Cái quái gì thế? Thật ồn ào... Cô có thể thôi bình phẩm được không? Thế còn bộ đồ Goth Loli kinh hoàng này thì sao? Tôi không nghĩ là liệu có ai đó muốn mặc nó để tham dự một buổi gặp mặt offline, kể cả ở Akiba!"

"Cô nói cái gì hả?"

Kirino và Kuroneko lại lườm nhau. Tôi mặc cho hai đứa đó muốn làm gì thì làm.

Tôi chú ý đến một chuyện khác.

Ở đây có Kirino, người ăn mặc thật dễ thương với những món đồ hợp mốt nhất

Kuroneko, người cosplay rất là nghiêm túc

Và Saori mặc bộ đồ otaku xấu xí

Ba người ba phong cách. Mặc dù tính cách và thời trang của họ hoàn toàn khác nhau nhưng lại có cái gì đó tương đồng giữa họ. Đó là cả ba đều đã nỗ lực ăn diện với hy vọng cuộc gặp gỡ offline diễn ra thật suôn sẻ

"Hừm..."

Trong lúc nghe Kirino và Kuroneko cãi lộn chẳng đâu ra đâu, tôi ngẫm lại những chuyện đã xảy ra

Hôm nay, lần đầu tiên Kirino gặp được những otaku khác ngoài nó, nhưng rõ ràng là họ khác xa so với những gì nó suy đoán. Otaku, ý tôi là nhiều hơn những định nghĩa ít ỏi về otaku, những loại hình văn hóa kỳ quặc trong game và anime

Rõ ràng họ cũng chỉ là những người có một sở thích cuồn nhiệt. Vâng, đúng vậy. Yêu thích RnB, bóng rổ, thích những cuốn sách bí ẩn, thích thư pháp Nhật Bản,... Mấy sở thích đó cũng đâu có gì khác đâu. Nhưng giờ đây, tôi không còn nghĩ như vậy nữa. Tôi nghĩ về Otaku hoàn toàn khác. Mặc dù tôi không hiểu nhiều về họ

Lúc này, Kirino và Kuroneko đang gân cổ cãi nhau về anime. Nhưng liệu nó có gì khác biệt so với khi mấy cô nữ sinh trung học phô trương tình yêu cuồn nhiệt của mình với một thần tượng nào đó trong phòng karaoke? Nó khác bao nhiêu khi so với những người nổi tiếng bàn luận về những câu chuyện tình cảm ở một góc của quán cà phê yêu thích? Có lẽ... Chỉ là có lẽ, dâu có gì khác biệt. Tôi có sai không nhỉ?

Kirino đã nói rằng nó không thể công khai sở thích của nó được, bởi những quan điểm của xã hội

Tôi hiểu điều đó. Xét lại những quan niệm mà tôi có trước hơm qua thì rõ ràng là có quá nhiều định kiến xã hội về otaku. Những định kiến đó đặc biệt mạnh trong giới học sinh trung học

...Và không phải tất cả đều là thành kiến..

Vì HỌ quái dị. Chí ít là không bình thường. Tôi, cũng là một người có thành kiến, sẽ nói thẳng ngay bây giờ là tôi đã đánh giá thấp họ. Mấy người còn tệ hơn tôi tưởng tượng!

À mà thế nào đi nữa thì đến giờ tôi cũng chỉ mới quen có ba nhỏ otaku. Cũng sẽ có ý kiến cho rằng tôi không nên sử dụng ba đứa này làm ví dụ vì bọn chúng khác hẳn so với hình mẫu otaku

Từ giừ tôi sẽ nhìn nhận trường hợp cá biệt này với với thành kiến nặng nề

Otaku không xấu đến thế, phải không? Dẫu cho họ có kì quái đi chăng nữa

Tôi nhìn cái cô đeo cặp kính trong bộ thời trang otaku chính hiệu

Chẳng hạn, cô ấy gần như cùng tuổi với Kirino, nhưng rất tuyệt vời trong khoảng làm dịu các mối quan hệ. Một người lạ lùng trong từng phương diện, nhưng cô ta thật đáng khen khi đã hoàn thành tốt vai trò lãnh đạo của mình là gửi hoà khí cho mọi người.

Không chỉ có cô ấy là không xấu

Bạn sẽ nhận ra nếu ngẫm lại tất cả các sự kiện trong ngày hôm nay

Quán maid café mà họ tổ thức một buổi gặp gỡ offline, và một con đường lớn trông như lễ hội... Bữa tiệc phụ này nữa. Ngoài việc khi nãy Kirino bị hất hủi và bỏ lại một mình trông rất đáng thương thì cũng chẳng có ấn tượng xấu nào. Bởi vì họ có vẻ rất vui vẻ

Họ tập hợp lại và chơi chung với nhau..

Thậm chí tôi còn thấy tủi thân vì mình không thể tham gia

Họ có quan tâm đến việc mọi người nhìn họ như thế nào không? Họ có lo sợ những định kiến không? Thì cứ qua bên này. Cùng gây náo động với bọn tôi đi! ...Tôi có cảm giác bọn họ đang chìa tay ra như thế. Chính xác là ai ư? Tôi không rõ lắm

Nếu bạn cứ nhất định muốn một câu trả lời, vậy thì tôi sẽ nói đó chính là tất cả mọi người. Mà tôi cũng chả biết mình đang nói đến cái gì nữa

Đó là lí do tất cả bọn họ ở đây. Làm những việc không theo ý mình

Giống như Kirino, đến đây để tìm bạn

Bởi vì khi nhìn vào cái cuộc cãi vã om sòm giữa Kirino và Kuroneko này

Bạn có nghĩ là thật tuyệt vời khi chúng nó có thể có một cuộc tranh luận sôi nổi như thế này trong ngày đầu gặp mặt?

Dưới góc nhìn của kẻ ngoài cuộc, đôi lúc chuyện đó có thể trông rất lạ lùng

Nhưng điều đó không có gì là xấu cả, chắc chắn là vậy. Nó không phải là thứ mà bạn có thể dễ dàng xem thường hay vứt bỏ

Mặc cho nó có lạ như thế nào đi chăng nữa

"Ha ha... cô nhiều lời quá, đồ loài người chết tiệt... Được thôi, cứ bước ra ngoài đi con kia. Bà sẽ cho con biết sợ là gì! Đến kiếp sau rồi hẳn khóc!"

"Im đi! Ba hoa đủ rồi, cái thứ đàn bà jakigan denpa!"

"J-Ja-Jakigan... D-De-Denpa?! Ha ha ha... Cô vừa nói một thứ không nên nói! Hàà, thật đáng thương. Giờ thì vô phương cưu chữa rồi. Quá muộn để xin lỗi. Cái âm khí này, ta không thể kiềm lại được nữa..."

"Cô bị hâm à? Cô sống mà không thấy ngượng sao? Hay là bây giờ cô cứ chết oách cho xong?"

Hơơ... Cho tôi rút lại nhận định hồi nãy

Otaku, bạn thấy đó... Không phải ai cũng tốt lành cả...

Sau một lúc, chúng tôi rời McDonalds và theo như dự tính của Saori, chúng tôi đi mua sắm một chút ở Akihabara. Cái chuyện rắc rối này (tôi xin gọi nó là chuyện rắc rối từ bây giờ) sẽ còn là một câu chuyện dài lê thê, và tôi thậm cũng chẳng muốn nghĩ lại nữa, vậy nên tôi sẽ quên đi vậy. Thay vào đó, bạn hiểu mà, phải không? Thử tưởng tượng bạn mà đi vòng quanh Akiba với mấy đứa này, chuyện gì sẽ xảy ra? Tưởng tượng đi!

Hình dung ra rồi? Phải không? Được rồi. Nếu thêm 150% thiệt hại mà tôi lãnh trong tưởng tượng của bạn, như vậy sẽ khá gần với thực tế

Xời. Tôi thật đáng khen vì đã không chạy mất dép

Ngoài ra. Kirino và Kuroneko cứ buôn lời sĩ vã nhau suốt buổi mua sắm. Và gần như lúc nào có các thuật ngữ otaku trong đó. Bắt đầu là anime, sau chuyển sang game và manga, rồi cặp này đôi nọ sao đó đó, rồi hoạt họa nhảm như thế nào, rồi giá DVD thế này thế nọ... Thật sự, tôi cảm thấy ấn tượng trước bao nhiêu thứ mà hai đứa nó dùng để chế nhạo nhau

Màng đêm dần buông xuống, và thậm chí sau khi bữa tiệc phụ đã kết thúc, mọi chuyện vẫn như vậy. Chúng đã nói tạm biệt nhau, nhưng vẫn giữ thái độ thù địch về vấn đề jakigan và mahou shoujo

"Ha ha ha,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#oreimou