Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Soyeon bước ra khỏi cổng trường, cô định giơ tay bắt taxi nhưng chợt nhớ lại điều gì đó. Hình như... cô hết tiền mặt rồi thì phải?

"Lên xe."

Jimin lái xe đến, chặn ngang tầm mắt Soyeon. Thấy cô vẫn đứng chôn chân tại nơi đó, anh chủ động bước xuống xe, đẩy cô vào ghế phụ.

Chu đáo đến mức thát cả dây an toàn giúp cô. Nhưng điều gì cũng có mục đích của nó cả.

Trong lúc Soyeon cảm động trước hành động của Jimin, anh đã đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Nó ngày càng sâu dần khi mèo nhỏ không có phản kháng.

"Min... có người..." Cô hết hơi, nói nhỏ đủ cho anh nghe.

"Em vừa gọi anh là gì?"

"Thần kinh!"

Làm sao cô có thể thừa nhận mình vừa gọi anh là Min chứ? Như thế thì liêm sỉ, tiết tháo để ở đâu?

Tạm tha cho cô, Jimin ngồi vào ghế lái khởi động máy.

"Lát nữa em có việc gì làm không?"

"Đến thư viện tự học."

"Nếu được đi mua sắm, em sẽ đi?" Jimin vẫn hướng mắt lái xe, nhìn đoạn đường phía trước.

"Thẻ hết tiền, tiền mặt cũng chẳng còn."

"Anh mua cho em. Chiếc áo thun đó, anh thấy em mặc hai lần rồi."

Jimin quay đầu nhìn người bên cạnh. Chiếc áo thun này chính là lúc anh và cô ở trên xe cùng nhau... nghĩ đến đó, phần thân dưới liền có chuyển biến. Thật muốn được nhìn thấy dáng vẻ đó của Soyeon một lần nữa.

Sẽ sớm thôi, cô vẫn chưa nhận hình phạt mà?

Nhưng Jimin nào biết. Soyeon có thói quen mua quần áo theo lố. Mỗi khi cô thích thứ gì đều sẽ mua thật nhiều. Có lần cô bị hiểu lầm mặc một cái áo trong một tuần liền. Họ nào biết cô có tận bảy cái áo như nhau.

...

"Jimin, cái này đẹp chứ?"

Thiếu nữ vui vẻ tung tăng lựa quần áo, lâu lâu cô không quên chạy đến hỏi anh thứ này, thứ kia hợp với mình không.

Jimin chỉ việc đi theo phía sau, gật đầu và lắc đầu thay cho câu trả lời. Thỉnh thoảng anh còn lựa giúp cô vài món đồ mà anh cảm thấy hợp.

"Vào thử đi rồi thanh toán." Anh đưa cho cô giỏ hàng, hướng mắt về phòng thay đồ cách đó không xa.

Đợi khi Haeun vào phòng thay đồ, không đợi cô chốt cửa, anh liền cầm bừa một chiếc áo, chạy như bay vào trong cùng cô.

"Anh vào đây làm gì?"

"Những phòng khác đều kín, anh muốn thử chiếc áo này. Đợi thì lâu quá nên vào đây cùng em, như thế sẽ tiện hơn."

Anh ép sát cô vào một góc, một tay đặt lên tường, một tay thuần thục cởi từng nút áo sơ mi, để lộ cơ ngực rắn chắc và cả cơ bụng sáu múi đầy kích thích.

Soyeon bị ép sát đến mức hô hấp không thông, bây giờ còn phải nhìn thấy cơ thể này, cô không chịu được kích thích. Hai nhắm chặt, tuyệt đối không bị câu dẫn!

Phòng thay đồ nơi đây được thiết kế cách âm, xung quanh bốn phía là gương. Jimin không ngần ngại, lớn tiếng bảo Soyeon mở mắt nhìn mình.

"Một là mở mắt, hai là tôi thao em tại đây!"

Hiển nhiên cô không muốn điều thứ hai xảy ra, ngay lập tức mở to mắt nhìn anh.

"Tốt!"

Jimin đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mượt của cô. Bàn tay còn lại lần theo chiếc eo nhỏ tiến lên trên, tìm lấy cặp ngực xoa nhắn.

"Ưm..."

Soyeon khẽ rên nhẹ. Cô rất muốn kháng cự, nhưng cơ thể lại làm ngược những gì cô nghĩ. Khoái cảm này thật sự quá kích thích!

Ngón tay của anh đẩy nhẹ lớp áo ngực, trêu đùa hat đậu nhỏ bên trong. Nhìn qua lớp áo thun bên ngoài, cô đã biết anh làm gì ở bên trong. Soyeon yếu ớt dán lưng vào tường, từng hô hấp thở ra nặng nề.

"Min... đừng mà... tôi chịu không được..."

Anh đỡ cô đứng dậy, bàn tay càng làm loạn khiến người trong lòng kích thích hơn. Nhưng anh vẫn kiên quyết không hôn cô. Bởi vì... anh đợi cô chủ động hôn mình.

Quả nhiên Jimin đã đúng. Soyeon chìm trong khoái cảm đến mức chẳng thể khống chế được bản thân. Cô choàng tay qua cổ, hôn anh ngấu nghiến, chủ động quấn lấy chiếc lưỡi kia. Gần như nụ hôn đều là cô chủ động.

Lớp áo thun rộng dần được Jimin cởi ra, anh cũng theo đó cởi tung mắc khóa áo ngực, để cặp ngực căng tròn kia lộ rõ hơn. Ném thứ vướng víu đó xuống sàn, anh rời khỏi nụ hôn, để lại những dấu hôn rải rác trượt xuống nơi giữa ngực. Dần tiến sang một bên mút lay nhu hoa sớm đã ***** ****. Bên còn lại được anh cung phụng, ra sức nhào nặn.

Soyeon ngân vài âm thanh ái muội, nó rất kích thích và kích tình! Bây giờ cô không thể khống chế được bản thân. Dù Jimin có làm gì quá giới hạn vào lúc này, có lẽ cô cũng sẽ đồng ý tất cả.

Bàn tay rời khỏi chiếc ngực căng tròn, anh trượt xuống chiếc quần đùi ngắn của cô. Không cởi nó ra, thay vào đó là men theo mép quần, tiến tay vào bên trong đùa nghịch.

"A.... Jimin..."

"Thế nào? Sướng không?"

"Có..."

Tuy vẫn còn cách một lớp quần lót mỏng manh, nhưng anh khá hài lòng khi vật kia dần rỉ nước. Jimin không tiến hẳn vào trong, anh vẫn ở bên ngoài vuốt nhẹ mép thịt khiến người trong lòng cất âm thanh rên rỉ đầy ái muội.

Rời tay khỏi nơi đó, anh chuyển mục tiêu sang cặp đào tròn phía sau. Nhưng cũng không thể để nơi kích thích đó cảm thấy trống trải.

Anh dùng phần hạ thân đã sớm ***** ****, chiếc quần nổi cộm lên cả một mảng to, ra sức đẩy hông ma sát với nơi nhạy cảm nhất của thiếu nữ.

Soyeon nhất thời mất thần trí, chỉ còn lại bản năng dục vọng. Cô ôm lấy anh, dùng móng tay cào thật mạnh lên tấm lưng rắn chắc đó.

"Mới có bấy nhiêu em đã thế này, không biết nếu bị thao thật, em sẽ phóng đãng đến thế nào."
Anh rời khỏi cơ thể cô, mặc lại áo ngay ngắn.

Cô bất ngờ xen lẫn hụt hẫng, vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Đó là hình phạt khi trả lời câu hỏi sai ý của anh."

Chẳng lẽ Soyeon bảo anh đến phạt cô tiếp à? Cô vẫn chưa đã mà? Biết thế sau này cô sẽ chọc anh nhiều thêm một tí.

----

...ĐỪNG CHÙA NHA!!!!...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net