04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Park Dohyeon được mở mang trí tuệ, Kim Hyukkyu bắt đầu nhớ đến chú loppy hồng ngây thơ ngày nào.

Nhưng cũng chỉ thỉnh thoảng nhớ thôi, dù sao hiện tại Park Dohyeon chỉ còn thiếu bước viết dòng chữ

“Anh yêu Hyukkyu nhất trên đời” trên mặt thôi. Mà cậu cũng thích kiểu tình yêu như vậy, nhiệt tình, chân thành và ấm áp, nhưng cũng nhẹ nhàng như dòng suối chảy bên hồ.

Bọn họ luôn có sự ăn ý dành riêng cho nhau, cùng với một từ trường đặc biệt mà người ngoài không thể nào dung nhập được.

Khi Kim Hyukkyu và Park Dohyeon cùng nhau tan làm, hai người luôn thích làm vài trò trẻ con mà không hề biết ngại ngùng gì cả. Sau khi bác sĩ Park thu dọn đồ đạc và đứng ở hành lang trò chuyện với đồng nghiệp, cục cưng nhà anh sẽ nhảy lên lưng anh, dùng tay trái và tay phải nắm lấy nắm tóc hai bên của Park Dohyeon, hơi kéo ra rồi quơ qua qua lại, trong miệng còn hùng hồn hét lớn:

“Kyu muốn đi đánh quái vật! Dohyeon mau chóng biến hình thành siêu nhân đi!"

Thế là Park Dohyeon lập tức hất nhẹ Kim Hyukkyu lên một chút để đảm bảo người kia sẽ không bị ngã ra sau, sau đó thả tay ra và thực hiện các động tác kinh điển của siêu nhân trong phim. Một loạt hành động của cặp đôi khiến các đồng nghiệp đứng bên cạnh vô cùng sửng sốt.

“Quái vật đã bị giết chỉ bằng một đòn! Có thể trở về nhà rồi!"

Park Dohyeon bắt đầu cõng Kim Hyukkyu chạy về phía thang máy. Sau khi được y tá trưởng tức giận nhắc nhở không được chạy ngoài hành lang, hai người lập tức quay sang làm mặt quỷ với y tá trưởng. Vào thời điểm cửa thang máy sắp đóng lại, Kim Hyukkyu còn có thể nghe được câu trả lời mà phải mất mấy giây suy nghĩ, Park Dohyeon mới nghĩ ra để đáp lại:

“Dohyeon là siêu nhân của Hyukkyu! Anh sẽ giải cứu em!!!”

Các đồng nghiệp chứng kiến toàn bộ quá trình đều đặt ra một câu hỏi vô cùng đáng ngờ: Bác sĩ làm việc ở khoa nhi nhiều quá liệu có thể trở thành con nít hay không?

Nhưng bác sĩ Park cũng đâu làm ở khoa nhi, sao lại trở thành con nít như bác sĩ Kim thế này?

Sau khi hai người dọn vào sống cùng nhau, Kim Hyukkyu vẫn thường xuyên mang trái cây đã cắt sẵn đến cho Park Dohyeon, sau đó cậu sẽ nhanh chóng bị anh kéo một mạch vào phòng làm việc. Hành động thân mật như đút trái cây vẫn tiếp diễn như cũ, chỉ là quá trình này đã kéo dài hơn so với trước đây.

Sự va chạm giữa môi và răng cùng với mùi vị ngọt ngào của trái cây khiến Hyukkyu luôn cảm thấy trái cây dường như đã lên men trong miệng Park Dohyeon rồi biến thành rượu trái cây. Nếu không thì sao mỗi lần ăn một hộp nhỏ lại khiến cậu cảm thấy chóng mặt như vậy?

Chắc không phải vì trong nước bọt của Park Dohyeon có chứa nồng độ tình yêu quá cao nên mới khiến mình say đắm thế này chứ?

Park Dohyeon thỉnh thoảng sẽ đến khoa nhi để gặp Hyukkyu. Anh đã học được cách xin đồ ngọt từ bệnh nhân và áp dụng lên người cục cưng nhà mình. Anh ngồi vào chiếc ghế bên cạnh cậu, sau đó làm nũng mà lắc lắc ống tay áo của đối phương. Hyukkyu lấy một viên kẹo từ trong túi áo ra, bóc vỏ rồi nhét vào miệng người kia, nhưng Park Dohyeon lại tiếp tục làm nũng, lắc đầu nói mình không muốn ăn kẹo, muốn về nhà ăn thứ gì đó nóng ấm hơn.

Vậy là bác sĩ Kim lại phải tìm đồng nghiệp để đổi ca.

Về phần nguyên nhân đổi ca? Bác sĩ Kim do dự rất lâu, chỉ có thể nghĩ ra một câu.

“Park Dohyeon nói đã lâu không ăn đồ ăn do tôi nấu, anh ấy bảo muốn ăn! Nếu không ăn sẽ bị bệnh!”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net