Chap 205: Bồi thường một cô dâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiệu Kỳ Dương trợn mắt lên: "Anh điên rồi, anh to như vậy làm sao mà ngồi?"

"Ngồi phía sau anh không cho tôi ôm... Ngồi phía sau tôi thật sự cảm thấy không an toàn, anh cứ để tôi ngồi đi."

Thiệu Kỳ Dương kiên quyết từ chối, nhưng không thể kìm hãm Quý Bất Vọng tiếp tục nói, cố tình ôm lấy anh ta thật chặt, cuối cùng thậm chí còn làm nũng để cù lét anh ta.

Thiệu Kỳ Dương không biết nên nói cái gì nữa, đã đến lúc này, tại sao Quý Bất Vọng vẫn còn tâm trạng gây chuyện, nhưng anh ta lại không biết thật ra trong lòng Quý Bất Vọng cũng không ổn chút nào, cho nên mới cố ý kiếm chuyện, để chuyển hướng sự chú ý của anh ta, để cho anh ta ít suy nghĩ lại.

Một nửa gian khổ phía sau, Quý Bất Vọng cảm thấy mông mình đau nhức, như thể anh đã vận động rất dữ dội.

Còn Thiệu Kỳ Dương bị Quý Bất Vọng ôm đến toát mồ hôi hột, khi bị ôm xuống lần nữa, anh ta nghi ngờ mình sắp phát điên nên chỉ còn cách thỏa hiệp.

Thế là buổi chiều ngày hôm nay, lúc Mục Kinh Trập nhìn thấy bọn họ ở cổng thôn, chính là khung cảnh Quý Bất Vọng ngồi phía trước, Thiệu Kỳ Dương vòng tay qua Quý Bất Vọng ngồi phía sau đạp xe.

Tóc của Quý Bất Vọng dài, đung đưa bay theo cơn gió nhẹ, Thiệu Kỳ Dương phía sau còn phải tránh tóc va vào mặt, khuôn mặt anh ta đầy sự thiếu kiên nhẫn và nhẫn nại.

Nhưng bởi vì vẻ ngoài anh ta cũng đẹp trai, cho nên sự khuôn nóng nảy và thiếu kiên nhẫn đó cũng không khó nhìn cho lắm, mà lại là một biểu cảm của sự thỏa hiệp và... nuông chiều.

Đừng hỏi Mục Kinh Trập làm sao nhìn ra được, đó chính là những gì cô nhìn thấy, cũng có thể pha chút tưởng tượng.

Không thể nào, cảnh tượng như thế này của hai người bọn họ không khỏi khiến Mục Kinh Trập nhớ tới hai đồng nghiệp nam lúc trước.

Trải qua chuyện của hai nam đồng nghiệp, sau đó trên phim ảnh, các nam minh tinh cũng lộ ra CP nam x nam, Mục Kinh Trập tuy rằng không phải là người chuyên môn, nhưng cô cũng xem không ít, huống chi các mỹ nam đứng chung với nhau thật sự rất đẹp mắt.

Mục Kinh Trập, người có đầu óc của một hủ nữ, nhìn thấy bức tranh đẹp đẽ này không tránh khỏi lấn sâu thêm, ánh mắt cũng khác, chưa kể, bọn họ thực sự rất xứng đôi, quá xứng đôi, so với cô và Quý Bất Vọng đứng chung một chỗ còn đẹp hơn nhiều.

Quả nhiên vấn đề có xứng hay không, không nằm ở giới tính mà là ở ngoại hình, không quan trọng là nam hay nữ, chỉ cần ưa nhìn và đẹp trai thì xứng đáng hết.

Vô số hình ảnh hiện lên trong đầu Mục Kinh Trập, thậm chí trong đầu cô còn tự động thêm nhạc nền vào, một bản nhạc nền hay rất quan trọng, Mục Kinh Trập cẩn thận lựa chọn, lúc này Quý Bất Vọng và Thiệu Kỳ Dương đã đi đến trước mặt cô.

Quý Bất Vọng luôn cảm thấy Mục Kinh Trập nhìn hai người bọn họ không đúng lắm, không biết tại sao nhưng theo linh tính mách bảo, anh liền tránh xa Thiệu Kỳ Dương.

Vừa đứng tạo được một khoảng cách, liền nhìn thấy trong mắt Mục Kinh Trập hiện lên vẻ thất vọng, thất vọng sao? Có chuyện gì vậy? Tại sao lại thất vọng?

"Đang nghĩ gì thế?" Quý Bất Vọng cau mày hỏi.

"Tôi cảm thấy anh với Thiệu Kỳ Dương rất xứng đôi..." Mục Kinh Trập đang hồi tưởng tiết tấu của nhạc nền, nghe được câu hỏi, vô thức trả lời.

Sau khi phản ứng được, Mục Kinh Trập đột ngột im lặng, nhưng đã quá muộn, Quý Bất Vọng đã nghe thấy nó.

Trước đây anh đã tiếp xúc nhiều với Mục Kinh Trập, cũng biết cô đôi khi sẽ có những suy nghĩ kỳ quặc, người bình thường nói xứng đôi hay không xứng đôi cũng là chỉ nam và nữ, mà Mục Kinh Trập ở đây, bất kể là nam nữ, nam nam hay nữ nữ đều có thể xứng đôi. Mặc dù chỉ là cô thuận miệng nói, không có ý gì khác, nhưng nó đã gây ra một ấn tượng sâu sắc đối với Quý Bất Vọng.

Cô nghĩ về người khác thì không sao, nhưng bây giờ cô lại đang nghĩ về anh, quan trọng là ghép đôi anh với Thiệu Kỳ Dương.

Khuôn mặt của Quý Bất Vọng đen lại, nghe tin Thiệu Kỳ Hải chưa chết, anh đang lo lắng muốn điên rồi, vậy mà cô vẫn còn thời gian để suy nghĩ về mấy thứ linh tinh.

"Xóa sạch những hình ảnh và suy nghĩ trong đầu cô, ngay lập tức."

"À, được." Mục Kinh Trập cảm thấy hơi áy náy, cuối cùng ngừng suy nghĩ về nó.

Thiệu Kỳ Dương không nghe rõ câu trước, nhưng khi nhìn thấy Quý Bất Vọng hung dữ với Mục Kinh Trập, anh ta nhíu mày: "Sao anh lại tức giận như vậy?"

Rồi hỏi tiếp: "Anh tôi đâu?"

Mục Kinh Trập nghe thấy câu này, mắt hơi sáng lên: "Anh ấy ở nhà, có người đang đến thăm anh ấy."

Tại sao Mục Kinh Trập lại đến cổng thôn? Cô trốn từ trong nhà ra vì Mục Tuyết đã đến gặp Thiệu Kỳ Hải!

Vốn dĩ Mục Kinh Trập còn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để tác hợp hắn với Mục Tuyết, vậy mà vừa rồi Mục Tuyết chủ động đến Thiệu gia, vừa đi vào đã coi Mục Kinh Trập như người vô hình, trong mắt chỉ có Thiệu Kỳ Hải.

Mục Tuyết đặc biệt đến gặp Thiệu Kỳ Hải, Thiệu Kỳ Hải quay trở lại vào ngày hôm qua, nhưng cô ấy không có ở nhà, hôm nay sau khi nghe chuyện trên lớp, cô ấy sững người tại chỗ.

Lúc trước Thiệu Kỳ Hải đột ngột qua đời, cô ấy trốn trong chăn khóc mấy đêm, cảm thấy có lỗi với hắn, nhưng bây giờ hắn vẫn chưa chết, cô ấy nhẫn nhịn chịu đựng, cuối cùng sau khi tan học không chịu nổi mà đến Thiệu gia, muốn xem cho kĩ càng.

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Thiệu Kỳ Hải, giống như tất cả không có gì thay đổi, nước mắt của Mục Tuyết ngay lập tức chảy xuống.

Trong một năm nay cô ấy đã trải qua rất nhiều chuyện, cùng Đường Mặc Linh yêu đương, đính hôn rồi từ hôn, từ vẻ vang đến tủi nhục, so với một năm trước, có thể nói là đã trải qua bao nhiêu thăng trầm cuộc sống.

Vạn buồm xuôi gió, Mục Tuyết gặp lại Thiệu Kỳ Hải, đã một năm trôi qua, hắn vẫn không thay đổi, ánh mắt kiên nghị của hắn khiến cô ấy nhớ đến lần đầu tiên gặp Thiệu Kỳ Hải sau khi xuất ngũ trở về.

Quanh đi quẩn lại, bây giờ đây trở về cảm xúc thuở ban đầu.

Mục Tuyết rưng rưng nước mắt: "Anh không chết là tốt rồi, thật tốt quá..."

Nói xong, cô ấy lao về phía Thiệu Kỳ Hải, mắt thấy hai người sắp ôm nhau, Mục Kinh Trập sợ Thiệu Kỳ Hải sẽ nhìn thấy cô ở đây sẽ không dám làm gì, vội vàng chuồn đi.

Cô phải cho bọn họ không gian và thời gian, đồng thời tạo cơ hội để bọn họ thân thiết với nhau, để mối quan hệ giữa hai người được nhen nhóm và kế hoạch của cô mới có thể được thực hiện.

Nếu như có thể kết hôn và sinh một đứa con trai thì càng tốt.

Mục Kinh Trập sau khi trốn ra ngoài, lang thang đi đến cổng thôn, rồi bắt gặp Thiệu Kỳ Dương và Quý Bất Vọng, hai mắt Mục Kinh Trập sáng lên khi nghĩ đến Mục Tuyết, nhưng nhìn sang Thiệu Kỳ Dương thì có chút chột dạ.

Cô chỉ nghĩ đến việc kết hợp Thiệu Kỳ Hải và Mục Tuyết, mà đã quên mất Thiệu Kỳ Dương, nói đến đây thật sự có lỗi với anh ta, trước đó cô còn động viên Thiệu Kỳ Dương. Vậy mà vừa quay đầu, Thiệu Kỳ Hải đã quay lại, xem ra ngọn cờ mối tình đầu này có thể một lần nữa phất lên, thật khổ cho nam phụ si tình này.

Tuy nhiên, chuyện tình cảm miễn cưỡng sẽ không tới, đau lâu dài còn khó chịu hơn đau ngắn hạn, sợ Thiệu Kỳ Dương nhìn một màn đó sẽ bị kích thích, Mục Kinh Trập vội vàng giải thích sự việc.

"Ừm... Mục Tuyết đi gặp Thiệu Kỳ Hải, Kỳ Dương, cậu nghĩ thông một chút, lúc trước tôi có nói bậy bạ, cậu đừng để trong lòng, nếu không được tôi sẽ tìm cho cậu một cô dâu, nhất định sẽ giúp cậu tìm được một người mới."

Đúng vậy, nếu không được cô sẽ bù đắp cho Thiệu Kỳ Dương một cô dâu, chỉ cần cô cố gắng hơn một chút, nhất định sẽ làm được!

Mục Kinh Trập hạ quyết tâm, Thiệu Kỳ Dương cười khổ nhìn Mục Kinh Trập, tại sao cô còn cho rằng anh ta vẫn thích Mục Tuyết vậy? Nhưng khi nghe cô nói sẽ bồi thường cho mình một cô dâu, điều mà Thiệu Kỳ Dương nghĩ đến là, 'bồi thường em cho anh' được không?

Anh ta muốn nói ra điều này một cách bốc đồng, đặc biệt là khi nghe tin Mục Tuyết và Thiệu Kỳ Hải lại ở bên nhau, anh ta cảm thấy rằng nếu anh trai mình không trân trọng, vậy thì hãy để anh ta trân trọng nó.

Kết quả là Quý Bất Vọng cảnh giác lên tiếng trước, không cho anh ta cơ hội: "Thiệu Kỳ Hải và Mục Tuyết? Có chuyện gì ở đây mà tôi vẫn chưa biết sao?" Chẳng phải Mục Tuyết lúc trước đã đính hôn với Đường Mặc Linh sao?

Sắc mặt của Thiệu Kỳ Dương và Mục Kinh Trập có chút kỳ quái khi nghe câu hỏi: "Thật ra, trước đây chính Mục Tuyết và Thiệu Kỳ Hải đã chân chính bàn bạc việc kết hôn."

Một câu tóm tắt rất đúng trọng tâm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net