Chap 288: Đối chọi gay gắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mục Kinh Trập cũng nhận thấy ánh mắt của bọn họ có chút kỳ quái, vội vàng đứng trước mặt Bạch Bách: "Hai người sao lại nhìn người khác như vậy, quá dọa người rồi."

Quý Bất Vọng vốn dĩ còn đang bình tĩnh, nhìn thấy Mục Kinh Trập bảo vệ Bạch Bách như thế, sắc mặt có chút không giữ vững nổi: "Kinh Trập đây là ai?"

"Khách hàng của tôi, người đóng vai anh trai của Tiểu Bắc, cậu ấy muốn may lễ phục nên tới đây lấy số đo." Mục Kinh Trập nhắc đến số đo, lúc này mới nhớ ra, cô hướng về Bạch Bách cười nói xin lỗi.

"Xin lỗi, vừa rồi tôi không nhìn được, tôi sẽ đo lại lần nữa, sẽ nhanh thôi."

Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng nghe thấy lời này, sắc mặt giãn ra, trong mắt Quý Bất Vọng hiện lên một tia tiếc nuối, rất không ổn rồi, suy nghĩ một chút, đám trẻ Thiệu Bắc vẫn còn ở đây, nhất định chưa có chuyện gì xảy ra.

Mục Kinh Trập nhìn về phía Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng: "Đợi tôi một lát, tôi sẽ quay lại ngay."

"Được." Thiệu Kỳ Hải ngoan ngoãn đồng ý.

Quý Bất Vọng nói: "Để anh giúp em."

Nói xong, anh ta bước tới cầm lấy thước mềm: "Đang đo vòng eo sao?"

Mục Kinh Trập ừ một tiếng, Quý Bất Vọng trực tiếp động thủ, hoàn toàn không cho Mục Kinh Trập cơ hội ra tay lần nữa, dù biết đó là công việc của Mục Kinh Trập nhưng anh vẫn khá khó chịu khi cô gần gũi với người khác như vậy.

Là một diễn viên, Bạch Bách thật ra đã quen với việc bị đo lường nên anh ta cũng không nghĩ nhiều về điều đó, nhưng sau khi Quý Bất Vọng và Thiệu Kỳ Hải xuất hiện, với đôi mắt sắc bén của họ, Bạch Bách dù chậm đến đâu cũng ý thức được.

Nhưng chưa kịp nói một câu, Quý Bất Vọng đã ra tay.

Ngoại hình của Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng đều xuất sắc, điều này gây áp lực nhất định cho Bạch Bách, khi Quý Bất Vọng đến càng gần, trông anh càng giống một ngôi sao hơn, thời trang và đẹp trai hơn anh ta, trong lòng Bạch Bách càng đau thương.

Sau cùng ai mới là ngôi sao ở đây?

Anh ta không khỏi nín thở, sau khi Quý Bất Vọng chú ý tới liền vỗ nhẹ anh ta: "Thả lỏng đi."

Quý Bất Vọng nhìn thước, báo cáo với Mục Kinh Trập: "Còn gì để đo nữa không?"

"Chiểu dài chân." Mục Kinh Trập nhìn Quý Bất Vọng, định nói rằng cô có thể tự mình làm điều đó, nhưng Quý Bất Vọng đã ngồi xổm xuống trước.

Bạch Bách nhìn vào đôi chân dài của Quý Bất Vọng, trong giây lát đột nhiên cảm thấy đôi chân dài mà bản thân luôn tự hào vẫn chưa đủ, tỷ lệ của Quý Bất Vọng dường như đẹp hơn anh ta.

Bạch Bách liếc nhìn về phía Thiệu Kỳ Hải, mà Thiệu Kỳ Hải cũng đang nhìn anh ta, vừa rồi hắn chậm một bước không kịp phản ứng, suýt nữa để Mục Kinh Trập tiếp tục lấy số đo, may mắn là có Quý Bất Vọng phản ứng nhanh.

Hắn có chút khó chịu, sau đó không khỏi muốn giúp đỡ, Bạch Bách nhìn sang, hắn nhướng mày với vẻ dò hỏi.

Ánh mắt của Bạch Bách rơi vào trên cánh tay của hắn, trong mắt có chút ghen tị, từng đường nét của hắn rất đẹp, mặc dù đang mặc quần áo nhưng vào mùa hè thì quần áo mỏng, mơ hồ có thể nhìn thấy những đường nét cơ bắp dưới lớp quần áo, chắc chắn là rất rắn chắc và khỏe mạnh.

Bạch Bách có dáng người mảnh khảnh, rất hâm mộ với kiểu cơ bắp rắn chắc mà không khoa trương như vậy, ông chủ thường nói mặc quần áo phải đẹp, không cần mập hay khỏe, nhưng khi cởi quần áo phải hấp dẫn, người này hiển nhiên đáp ứng các yêu cầu.

Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng có hai phong cách khác nhau, Quý Bất Vọng có khí chất rất tốt, làn da trắng lạnh và rất thời trang, so với anh ta càng có phong thái của ngôi sao hơn, còn Thiệu Kỳ Hải là một người đàn ông chuẩn mực, hai loại phong cách anh ta đều rất hâm mộ.

Bởi vì sự xuất hiện của Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng, Bạch Bách cảm thấy có chút tự ti, nhưng đồng thời cũng khai sáng hơn rất nhiều, đo đạc xong không nhiều lời mà rời đi.

Quý Bất Vọng và Thiệu Kỳ Hải đều thở phào nhẹ nhõm, trong khi Mục Kinh Trập rất ngạc nhiên: "Mọi người sao lại đi cùng nhau tới? Hơn nữa sao lại tới sớm như vậy?"

Cuốn sách thứ hai về du lịch của Thiệu Tây sắp được xuất bản, lần này mục đích cậu đến Hải Thành là muốn tham dự một ngày hội đọc sách, cũng là nơi giao lưu của thế hệ tác giả trẻ tuổi mới, vốn dĩ là định đến vào ngày mai.

Trùng hợp Thiệu Trung cũng Hải Thành gặp đạo diễn, xem có thể hợp tác làm nhạc phim hay không, nhạc phim trước đây của Thiệu Trung rất hay, hiện tại đã nổi tiếng trong giới.

Mặc dù nhiều người sẽ cảnh giác với cậu bé vì Thiệu Trung còn quá nhỏ, nhưng cũng không ít người tỏ ra rất lạc quan, lần này Thiệu Bắc tham gia biểu diễn, đạo diễn nhân cơ hội này liên hệ với Mục Kinh Trập để xem liệu ông ấy có thể mời Thiệu Trung lần nữa hay không.

Mục Kinh Trập và Thiệu Bắc đều có mặt ở đây cho nên Thiệu Trung đương nhiên đồng ý và đến ngay.

Đương nhiên, ngoài việc đến xem bọn họ có thể hợp tác hay không, Thiệu Trung còn đến Hải Thành để tham gia lễ hội âm nhạc dành cho trẻ em, đang là kỳ nghỉ hè, kế hoạch dạo quanh trước đây của Thiệu Trung vẫn như cũ, Thiệu Kỳ Hải đã dẫn cậu bé đi suốt một quãng thời gian.

Lần này cũng có Quý Bất Vọng đề cập là sẽ tham gia, anh ấy nói sẽ đến ngay khi có thời gian, vậy mà lại đến trước thời hạn.

Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng không thể nói rằng bọn họ đã khởi hành sớm vì muốn dành nhiều thời gian hơn cho cô, không ngờ cả hai đều nghĩ đến việc đi cùng nhau, cuối cùng họ gặp nhau trên máy bay, chỉ có thể nói là vừa lúc có vé nên mới tới.

"Tiểu Nam đâu?" Mục Kinh Trập gật đầu hỏi Thiệu Kỳ Hải.

"Tiểu Nam đang ở cùng với mẹ, nó nói trời nóng nên đúng lúc có thể đọc sách hoặc dành thời gian với bà ngoại và những người khác."

Nghe Thiệu Kỳ Hải gọi Lý Chiêu Đệ là mẹ, Quý Bất Vọng nghe mà đau răng, vội cắt lời: "Kinh trập, anh khát."

Mục Kinh Trập vội vàng rót nước cho Quý Bất Vọng, Thiệu Kỳ Hải cũng nói hắn khát, chưa kịp nói chuyện thì Thiệu Đông đã đưa cho hắn: "Cha uống đi."

Thiệu Kỳ Hải: "..." Thiệu Đông hiểu thảo quá, nhưng hắn cũng muốn uống nước Kinh Trập rót.

Sau khi Quý Bất Vọng uống nước, anh ấy hỏi: "Việc kinh doanh đặt may của em có vẻ khá tốt, khách hàng của em đều là những người giống như chàng trai trẻ kia sao?"

"Không hẳn, còn có con gái."

"Như vậy sao." Quý Bất Vọng đã biết, do tính chất công việc của Mục Kinh Trập, giờ đây anh cũng được coi là một trong những người đẹp trai.

Hơn nữa trong tương lai việc tiếp xúc thân mật như ngày hôm nay sẽ không thể tránh khỏi, trừ khi có trợ lý, mà cho dù có tìm được trợ lý, những khách hàng đặc biệt vẫn phải để đích thân Mục Kinh Trập ra tay.

Quý Bất Vọng phản ứng rất nhanh, sau đó lại nói: "Anh cũng muốn em thiết kế quần áo riêng cho anh, Kinh Trập." Anh ấy cũng muốn mặc quần áo do Kinh Trập làm, anh ấy cũng muốn được đo như thế này.

"Được." Mục Kinh Trập gật đầu, nghĩ rằng Quý Bất Vọng chỉ tò mò, mà đối với ngoại hình như Quý Bất Vọng cũng rất tốt để hợp tác.

"Cứ quyết như vậy đi." Quý Bất Vọng mỉm cười.

Thiệu Kỳ Hải ý thức được vấn đề, vội vàng nói: "Tôi cũng muốn." Mục Kinh Trập nhìn vào cuốn sổ của mình: "Có thể, có thể, nhưng có lẽ phải hoãn lại một thời gian."

"Hoãn sao cũng được hết. " Thiệu Kỳ Hải bước tới và hỏi: "Bây giờ em có muốn lấy số đo không?" Nói xong, hắn rất hợp tác dang rộng cánh tay.

Quý Bất Vọng cười khúc khích: "Anh đang vội gì vậy? Tôi vẫn đang đợi ở đây này, việc gì cũng phải có trước có sau chứ, Kinh Trập, em đo cho anh trước đi."

"Để tôi giúp cậu đo, Kinh Trập, em chỉ cần nói cho tôi biết những nơi cần đo." Thiệu Kỳ Hải cầm lấy thước mềm nói.

"Anh có thể đo được không?"

"Tất nhiên là có thể." Cả Thiệu Kỳ Hải và Quý Bất Vọng đều không thể để Mục Kinh Trập đo cho đối phương, nên cuối cùng hai người họ đã đo cho nhau.

Mục Kinh Trập: "..."

Hành vi của hai người này, trong phim được gọi là ghen tuông, ăn miếng trả miếng, lúc xem tivi còn cho rằng rất vui vẻ và thú vị, nhưng khi sự việc xảy ra ở thực tế thì Mục Kinh Trập lại không biết phải xử lý thế nào.

Không có kinh nghiệm à nha.

Thấybọn họ đối chọi gay gắt nhưng mối quan hệ vẫn tốt đẹp, Mục Kinh Trập cuối cùngcũng dọn bữa tối cho bọn họ, sau đó không khách khí đuổi bọn họ ra ở khách sạn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net