Chap 346: Thiệu Nam có thể diễn xuất?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời đe dọa của Mục Kinh Trập khiến sắc mặt của phóng viên đột nhiên thay đổi, tại sao hắn lại hứng thú tới đây chứ? Bởi vì Mục Kinh Trập và băng vệ sinh của cô có một thương hiệu rất nổi tiếng, điều này cũng chứng tỏ sản phẩm bán rất chạy, bọn hắn làm sao đền bù được thiệt hại.

Phóng viên không phục cũng chỉ có thể rút lui, ngoài cửa chỉ còn lại mẹ của Tiểu Thảo, Mục Kinh Trập cùng bà nói chuyện vui vẻ, để bà không mù quáng trốn tránh hay la mắng con gái: "Gặp phải chuyện như vậy, cô bé cũng không thoải mái, chắc hẳn cũng đã rút ra bài học, đừng ép chết cô bé."

Tiểu thảo tuy rằng đã phạm sai lầm, nhưng tốt nhất vẫn là giải quyết vấn đề một cách hòa bình, Mục Kinh Trập thật sự không muốn nhìn thấy bài báo đưa tin người mang thai chuột.

Mẹ Tiểu Thảo ở chỗ Mục Kinh Trập bật khóc, sau khi trở về không biết phải nói chuyện thế nào với Tiểu Thảo, sau đó Tiểu Thảo đã thành thật nói với mẹ rằng thật ra cô ấy bị người quen ức hiếp, nhưng cô ấy không dám nói ra cho nên mới cố tình nói dối.

Mẹ Tiểu Thảo và những người khác giải quyết người kia như thế nào, hay làm sáng tỏ sự việc như thế nào cũng không đề cập đến, thương hiệu của Mục Kinh Trập bên này cũng không bị ánh hưởng nữa.

Tuy nhiên, cô đã tặng tờ báo bên kia một món quà lớn - tin tức giấy vệ sinh Thanh Trúc gây ô nhiễm môi trường và không đạt tiêu chuẩn.

Thanh Trúc cũng được xem là nhà sản xuất chiếm lĩnh thị trường giấy vệ sinh trong những năm gần đây, trước đây mọi người ai cũng mua giấy nhà mình, bất kể là một gói hay cân theo bao vẫn rất được ưa chuộng.

Sau khi Mục Kinh Trập mua lại nhà máy giấy, giấy vệ sinh và băng vệ sinh được sản xuất đã có ảnh động lớn đến Thanh Trúc, khiến gần một nửa thị trường bị thu hẹp, bọn họ không nghĩ đến việc làm thế nào để cải thiện khả năng cạnh tranh của mình, cũng như không muốn cải thiện chất lượng của chính mình. Thay vào đó, bọn họ lại dùng những phương pháp quanh co, gây ảnh hưởng xấu đến đối thủ và giành lại thị trưởng của mình.

Nhưng không hề nghĩ đến, cho dù không có nhà máy sản xuất giấy của Mục Kinh Trập thì vẫn có những nhãn hiệu giấy vệ sinh và băng vệ sinh khác chiếm lĩnh thị trường.

Nền kinh tế thị trường đã phục hồi trong những năm gần đây, đặc biệt là trong một, hai năm trở lại đây, vùng ven thành thị mọc lên không ít nhà máy.

Chất lượng của Thanh Trúc mấy năm như một, trước đây không có đối thủ cạnh tranh khác nên mọi người đều quen mua sản phẩm của bọn họ, bây giờ người dân có sản phẩm tốt hơn, lượt mua ngày một giảm đi. Lúc sau lại nhìn thấy tin tức, phát hiện bọn họ sản xuất giấy vệ sinh không hợp tiêu chuẩn, còn gây ô nhiễm môi trường, nước thải không được xử lý và xả thải đúng cách, sau khi ảnh hưởng đến vấn đề cấp nước của một số thôn xóm, người dân đã ngừng mua.

Thanh Trúc trộm gà không thành lại mất cả nắm thóc, gây tổn hại lớn cho bản thân, Mục Kinh Trập công khai tất cả những gì Thanh Trúc đã làm và kêu gọi mọi người chú ý đề phòng, dòng người một đi không trở lại, nhà máy buộc phải đóng cửa.

Mặc dù Mục Kinh Trập đã gặp phải chuyện không hay trong chuyến đi đến nhà máy giấy, nhưng sau khi xử lý xong, nó không ảnh hưởng nhiều đến nhà máy giấy, hơn nữa lại còn khiến mọi người tại nơi này đoàn kết hơn.

Chờ đến khi vấn đề quảng cáo được giải quyết, Mục Kinh Trập mới rời đi.

Tiền đã vào tay, sau khi đạo diễn Giang cầm tiền và ổn định chuyện vợ con, anh bắt tay vào làm việc, dự án phim "Vô Danh" chính thức bước vào giai đoạn chuẩn bị.

Mục Kinh Trập đối với những công việc sơ bộ này đã quen thuộc, cô vẫn chịu trách nhiệm tạo hình trang phục, chuẩn bị gần như hoàn tất, giai đoạn tuyển diễn viên cũng đã tới.

Lúc này đã là tháng 12, số tiền chi tiêu ở giai đoạn đầu nằm trong tầm kiểm soát, vì không có cảnh đốt tiền đặc biệt lớn nên đạo diễn Giang cảm thấy mình có thể quay tốt đến cuối mà không hết vốn giữa lúc quay phim.

Về việc tiết kiệm tiền, đại diễn Giang cho biết anh rất có kinh nghiệm.

Cuối cùng, quá trình tuyển diễn viên cũng bắt đầu, mặc dù trước đó những người trong giới nói rằng họ không mấy lạc quan với bộ phim này, nhưng dù sao bộ phim đang bắt đầu nổi dậy rồi, vẫn đúng với quy trình, rất nhiều người nghe thấy tin tức đã chuẩn bị đến thử vai.

Đạo diễn Giang hoan nghênh những đứa trẻ có kinh nghiệm diễn xuất, cũng như những đứa trẻ chưa có kinh nghiệm diễn xuất nên thử xem, bởi vì nhân vật chính là một đứa bé nên anh hy vọng tìm được người có kỹ năng diễn xuất tốt hoặc là người tự nhiên phù hợp với vai diễn để việc quay phim sẽ mượt mà hơn.

Sau khi buổi thử vai bắt đầu, tiếp tục kéo dài hai ba ngày, những vai trò khác được quyết định trước, người được chọn không đặc biệt nổi tiếng vì nguồn vốn có hạn.

Cuối cùng chỉ còn lại nam chính quan trọng nhất Tiểu Ngư và nhân vật người cha vẫn chưa quyết định được, đạo diễn Giang lướt qua rất nhiều người nhưng vẫn không thể chốt được, đến ngày thứ năm, nhân vật người cha đã được quyết định, chỉ có Tiểu Ngư vẫn chưa quyết định.

Đạo diễn Giang quyết định tận dụng hai ngày cuối cùng để phát động chiến dịch quảng bá cuối cùng, để mọi người cùng thử, giống như một buổi thử giọng.

Sau khi các giáo viên và phụ huynh các trường nghệ thuật trong huyện biết tin, nhiều người đã háo hức đăng ký, ngay cả bạn học của Thiệu Đông và Thiệu Tây cũng nghe nói, tất cả đều muốn em trai và người thân của mình cùng đi.

Mặc dù trước đây Thiệu Tây bị đánh giá thấp nhưng bây giờ Thiệu Tây đã là một nhân vật nổi tiếng nhỏ trong huyện, khi nghe tin cậu sắp quay phim, mọi người đều nhiệt tình tham gia, nhiều phụ huynh thậm chí còn chặn Thiệu Tây ở ngoài trường và nhờ Thiệu Tây giúp xem bé con nhà mình có thể diễn được hay không?

Thiệu Tây: "...Việc này cháu không nói trước được, tất cả đều phụ thuộc vào quyết định của đạo diễn Giang."

Đạo diễn Giang thấy trong huyện có nhiều người đăng ký phỏng vấn như vậy, anh dứt khoát dành ra một ngày để mọi người thử sức, thậm chí còn chọn ngày chủ nhật không có lớp học để mọi người có thể đến.

Vì tò mò, Thiệu Tây và Thiệu Đông đến hiện trường xem, nhưng một lúc sau lại mất hứng, nhiều người đăng ký không biết gì về diễn xuất, không khóc được, chỉ có thể cười khúc khích. Sau một thời gian dài ngồi xem, Thiệu Tây cảm thấy lỗ tai đau nhức, đầu như muốn bổ ra làm đôi.

Cậu cảm thấy đạo diễn Giang chuyến này phải về tay không: "Không ai trong số những người này giống như Tiểu Ngư mà em viết cả."

Sau cùng, Thiệu Tây và Thiệu Đông đã lựa chọn đến trường nghệ thuật, cả hai rời đi mà không để ý đến người đang trốn tránh họ... Một hình dáng nhỏ bé.

Khi trường nghệ thuật đóng cửa, Thiệu Tây muốn biết kết quả cuộc tuyển chọn nên đã đến địa điểm phỏng vấn để xem, thấy đạo diễn Giang vui mừng nói: "Cuối cùng cũng tìm được rồi, tốt quá."

Nhìn thấy Thiệu Tây, ánh mắt đạo diễn Giang bất mãn: "Các cháu nói xem, em trai các cháu dự định đến phỏng vấn sao không nói một tiếng cho ta trước? Ta không biết tin tức, đột nhiên nhìn thấy tại buổi phỏng vấn suýt bị dọa sợ mất, nhưng người em trai này của các cháu không những học giỏi mà diễn xuất cũng rất tốt, ta đã quyết định chọn nó rồi."

Thiệu Tây và Thiệu Đông có chút không hiểu: "Em trai nào? Diễn xuất cái gì?"

"Em trai Thiệu Nam của các cháu đó, lúc buổi chiều cũng đến thử vai, diễn xuất rất tốt, ta đã quyết định chọn nó, vốn dĩ ta cũng không muốn làm loại phim gia đình này, tất cả đều là người nhà của cháu, nhưng thằng bé lại giỏi hơn tất cả người khác, ta quyết định chọn nó cho vai diễn này."

"Thiệu Nam? Không thể nào? Em ấy căn bản không thể diễn." Thiệu Tây và Thiệu Đông giống như nhìn thấy quỷ vậy.

"Trước đó ta cũng không nghĩ tới, nhưng nó nói lần này anh trai viết cho nên nó muốn lên diễn, thằng bé là anh sinh đôi với Thiệu Bắc, làm sao có thể chỉ có một người biết diễn được? Hai đứa nhỏ chắc hẳn rất có thiên phú, lần này có lẽ muốn cho các cháu lau mắt nhìn." Đạo diễn Giang rất hưng phấn.

Sắc mặt của Thiệu Tây và Thiệu Đông tràn đầy quỷ dị, không biết làm cách nào đã về nhà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net