106 - 111

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hoàng cả người vì sức mạnh của đội quân này. hai mcr kia không phải là yếu, họ cơ bản là ko muốn đánh nhau với Cat mà thôi. Rút ra bài học một cách nhanh chóng, tất cả những người sói khác dạt cả ra tránh đường cho đội quân mcr như cách mà những người lính quân đội đã làm. Họ chạy qua chiến trường, đặt chân lên cánh đồng xanh mướt trải dài đến tít tận chân trời. Cat ngoái đầu lại nhìn cánh cổng Thành Xezata đang xa dần, xa dần, sự bức bối tràn lên, dồn nét lại thành một cục tức trong người. Tại sao cô phải rời khỏi nơi đó, tại sao cô phải xa người chồng mới cưới khi mà họ chỉ vừa tổ chức hôn lễ, tại sao.... Có một cái gì đó gõ bong lên đầu Cat. Có phải chính vì sự xa cách này mà lễ cưới trở thành điều " ko thể trì hoãn", liệu có phải chuyến đi này chính là định mệnh, thứ mà không bao giờ có thể thay đổi đc? Những lời Xeza nói trong đêm tân hôn vang vọng trong cái đầu lùng bùng của Cat: "trong cuộc đời mỗi con người có những cột mốc không thể thay đổi đc mà vì nó những mốc quan trọng khác buộc phải thay đổi cho phù hợp". Cat đã ko hiểu ý Xeza muốn nói gì.... Ôi trời ơi.... Hoá ra điều mà anh ấy ám chỉ chính là cuộc hành trình này, chính vì chuyện này mà lễ cưới đã phải tổ chức trong vội vã...Xeza đã biết điều gì, đã tiên tri thấy những gì?.... Cat hoang mang như người đang chạy trên mây nhưng cô bé đã nhầm, Xeza hoàn toàn không biết về chuyến đi mà cô bé đang phải thực hiện, cậu ta chỉ lờ mờ đoán đc điều đó thôi. Những điều cậu biết về Cat không phải là nhờ tiên tri....

Vậy nên phải 3 tiếng sau đó, khi cuộc chiến ở thành Zoo đã bớt ác liệt, khi người sói ở đó rút lui theo lệnh vì thất bại của chúng ở Pudan đã khiến cho tất cả phù thuỷ hắc ám và người sói ở đó bỏ mạng thì Xeza mới trở về lâu đài lãnh chúa tìm kiếm người vợ thân yêu của mình. Cat ko có ở đó, không có ở biệt thự tân lãnh chúa cũng không tìm thấy ở bất cứ nơi nào mà Xeza có thể nghĩ ra đc. Tân lãnh chúa hoang mang lo sợ nhưng vì cậu không gặp Lui, không nghe Lui báo tin về cuộc hành trình của đội quân mcr nên cũng không tưởng tượng đc chuyện này lại xảy ra sớm đến như thế. Cho đến khi không còn nơi nào để tìm kiếm nữa Xeza mới sực nhớ ra, lãnh chúa con tới doanh trại quân đội Thành Xezata, lao lên đài chỉ huy như một cơn lốc, phá cửa xông vào trong không cần biết bên trong có những ai. May mắn thay cho hành động vô lễ của cậu ta, chỉ có mình lãnh chúa ở trong đó. Xeza thở hổn hển, cố gắng kiềm chế để giọng nói của mình không biết thành tiếng quát, cậu hỏi:
- Cha.... Mcr đã tới đây phải ko?
- Phải.
Leo ngạc nhiên vì phản ứng của Xeza, ông không nghĩ ra đc lý do khiến cho con trai mình có bộ dạng tức giận như vậy. Xeza nghiến răng:
- Họ muốn gì?
- À.... họ tới đón vị Vua nhỏ bị thất lạc của họ trở về.
Xeza ôm đầu, ngã vật xuống ghế bành và rít lên:
- Tại sao cha lại đồng ý?
- Ta có thể ko đồng ý sao? Đó là Nhà vua tương lai của họ cơ mà, chúng ta có quyền gì mà không cho họ đưa người của họ về cơ chứ. Ta đã rất ngạc nhiên vì ko có tin tức nào thông báo rằng vua mcr tới Vương quốc nguyên thuỷ sống nhờ cả. Chẳng ai biết chuyện này....
Trời ơi là trời.... Xeza ơi là Xeza.... mày đúng là thằng đầu bò....

Rai lần mò trong đêm, lảo đảo bước những bước chân yếu ớt trên con đường nhỏ trong doanh trại thành Zoo, địa phận ko thể sử dụng thăng thiên đc. Tay trái ôm ngực, tay phải chống kiếm xuống đất để không đổ gục xuống, miệng trào máu đen, mắt đỏ ngầu như mắt dã thú. Anh đã bị trúng độc. mắt Rai hoa lên, đất dưới chân chao đảo, dường như thánh dược chỉ làm đc một việc duy nhất là khiến cho độc phát tác từ từ chứ chẳng đc tích sự gì cả. Sự sống đang thoát ra khỏi người Rai, từ khi anh trúng độc đến bây giờ hình như đã gần 2h đồng hồ, Rai chẳng cảm thấy gì cả ngoài việc a cứ ói ra máu hoài. Ói đến nỗi giờ choáng váng ko đứng nổi nữa. Rai không phải là thằng ngu, anh ngược lại, hiểu rất rõ về các loại độc dược, vì sao ư? Vì Villar là bậc thầy điều chế thuốc giải, vì học trò cưng của anh ấy, Cat là thiên tài bẩm sinh trong việc nhận biết các loại chất động. Tuy nhiên a thực sự ko biết đây là loại chất độc gì. Rai bật ra một tiếng ho, máu lại trào ra khỏi miệng. Cố gắng thôi thúc đôi chân mình bước nhanh thật nhanh, Rai cắn chặt răng nén cơn choáng váng xuống:
– Chỉ một chút nữa thôi, mình cần phải gặp đc ai đó.....
Anh bổ nhào vào một cánh cửa, cửa bật mở khiến Rai ngã vào phòng, nằm nguyên tại chỗ, máu trào ra từ khoé miệng. Tiếng nhốn nháo vang lên giữa đêm hôm khuya khuắt, đèn bật sáng khiến mắt Rai chói loà, người ta bổ lại vây lấy anh, im lặng vài giây rồi những tiếng la hét vang lên. Rai từ từ mở mắt, tay ai đó đang buông thõng trên đất, trông nó tím ngắt....
Rồi anh thấy những khuôn mặt sợ hãi mờ ảo, người ta tránh xa khỏi anh như sợ một vật mang bệnh truyền nhiễm.
– Chuyện gì thế.... Im lặng, chuyện gì thế?
Giọng nói của ai đó rất quen thuộc vang lên nhưng Rai không biết đó là ai.
– Anh à.... anh à.....
Ai đó xốc Rai lên, tiếng gọi thảm thốt như trông thấy chính a trai mình đang hấp hối, tiếng ai đó rất quen nhưng Rai ko thể nhớ ra nổi, cấp dưới của anh thì phải, nhưng anh ko thể nhìn thấy.
– Rai bị trúng độc rồi..... có ai đó ko? Có ai đó......
Người đang đỡ anh gào lên thảm thiết, cả người Rai bị nhấc bổng lên, cậu ta bế anh chạy ra khỏi căn phòng mà anh bị ngã vào:
– Ai đó giúp với.......
Giọng cậu ta gầm lên trong đêm tối. Cấp dưới của mình, cấp dưới. Rai túm lấy cổ áo cậu trai đó, lắp bắp:
– Clara..... quân tự....do....
Lập tức người thanh niên gào lên:
– Quân tự do, có ai là Clara ko........ làm ơn giúp với............

Mặc dù đang bế Rai nhưng người thanh niên chạy băng băng qua khoảng sân rộng, có lẽ đang chạy đến khu lính tự do. Rai cố gắng nói:
– Xeza.... Julliana...chết rồi....
– Anh bảo sao cơ? Nói gì với Xeza ạ?
Cậu trai dừng lại ghé sát tai vào Rai. Máu trào ra từ miệng anh. Rai hít sâu, ngực đau buốt:
– Julliana..... chết rồi.....
– Clara.....
Cậu trai gào lên khi thấy Rai cứng đờ cả người.
– Đặt anh ấy xuống.
Tiếng quát xé toạc không gian nhốn nháo, Rai rơi vào bóng tối.
Clara trong bộ trang phục gọn gàng lao tới, mắt ráo hoảng khi trông thấy bộ dạng của Rai, cô rít lên khi chàng trai kia vẫn đang đứng như trời trồng:
– Đặt anh ấy xuống.
Cậu trai mặt búng ra sữa kia vội vàng đặt Rai xuống. Clara dốc túi ko đáy ra lấy hộp cứu thương
nhiều tầng, một tay lục hộp, tay kia ấn vào động mạch cổ của Rai. Ngất rồi. cô kêu to:
– Ai biết thử máu, giúp tôi với....
– Thử máu của ai?
Susan quỳ xuống bên cạnh Clara, nhanh chóng lục hộp cứu thương ra giống bạn mình. Clara liếc cậu trai kia một cái và nói nhanh:
– Anh ấy có bảo cậu làm gì trước khi ngất không?
Cậu trai gật đầu lia lịa. Clara quát:
– Thế thì còn đứng đó làm gì, đi làm ngay đi. Susan, xem có ai có nhóm máu KITTER ko, Rai cần truyền máu khẩn cấp.

Xeza đánh rơi chiếc ly trên tay xuống đất khiến nó vỡ tan tành, anh lắp bắp:
– Cậu vừa nói gì cơ?
– Julliana chết rồi ạ.
Cậu lính trẻ măng lặp lại, có lẽ đang choáng váng vì phải đối diện với Xeza. Lãnh chúa con lắc đầu:
– Ko phải câu đó, câu trước đó cơ.
– Dạ....Rai trúng độc ngã ở trước cửa phòng ngủ của lính tự do....

Xeza im lặng một giây rồi bổ nhào ra khỏi phòng, các tướng có mặt trong phòng nhanh chóng chạy theo. Lãnh chúa con lao xuống cầu thang, chạy thẳng ra doanh trại phía sau đài chỉ huy nơi đc tạm thời biến thành phòng ngủ cho lính tự do. Lính tráng, quân tự do đang tụ tập ở khoảng sân trước đông như kiến nhưng ko ồn ào, họ dạt ra để khoảng trống lớn ở giữa sân. Xeza xông qua đám đông, phanh gấp lại và nhìn Rai từ đầu đến chân. Tím ngắt, máu vẫn chảy ồng ộc ra từ miệng nhưng đôi mắt he hé chứng tỏ anh ta đang tỉnh táo. Rai đang đc truyền máu tại chỗ và ngoài hai vị bác sỹ vốn làm nhiệm vụ cấp cứu cho lính trong quân đội ra thì còn Clara và Susan nữa.
Lãnh chúa con ngồi xuống hỏi vị bác sỹ:
– Thế nào rồi ạ?
– Tôi ko rõ, tôi chỉ vừa mới tới và rất rất bối rối vì không hề biết loại độc này.....
Vị bác sỹ còn ko dám nhìn Xeza khi lý nhí câu đó. Xeza ngạc nhiên hết cỡ, ko biết là độc gì thì sao biết phải truyền máu....
– Hộc.....

Rai nghiêng đầu qua một bên, ói ra một vũng máu đen lớn. ruột gan Xeza thắt lại. Clara nhẹ nhàng kê đầu Rai lên một chiếc gối cao vừa đc ai đó đưa cho, để Rai nghiêng sang một bên. Xeza nghiến răng kèn kẹt. Susan vội vã kéo lãnh chúa con đứng dậy, kéo ra một góc vào nói nhỏ:
– Bình tĩnh lại đi Xeza....
– Cái quái gì đang diễn ra vậy? Anh ta trúng độc và bác sỹ nói là ko biết đó là loại độc gì ư?
– Tôi bảo cậu bình tĩnh lại.
Susan kéo Xeza ra xa hơn nữa, tránh khỏi những kẻ tò mò đang nhìn theo, cô bé ấn Xeza vào tường và lẩm bẩm:
– Clara đang làm đúng đấy, Rai cần phải đc truyền máu và tránh mọi chấn động không cần thiết, anh ấy đã trúng một trong những loại độc khá khủng khiếp....
Xeza nghiêng đầu chờ đợi, Susan bối rối:
– Đây là một trong những chất độc do phòng nghiên cứu của viện pháp sư chế tạo ra.
– Cái gì?
Xeza rít lên như rắn hổ mang bành. Susan vội vã bịt miệng cậu ta lại:
– Đừng có gây chú ý. Nghe tôi nói đã..... loại độc này vốn đc chế tạo dùng để tử hình những kẻ bị Vương quốc kết án....dự định là như thế. Nếu đc chế tạo thành công thì nó sẽ tước đi sinh mạng của kẻ hít phải trong vòng 5 phút mà không gây bất cứ sự đau đớn nào. Tuy nhiên.... Không hiểu sao dự án thất bại. Độc dược đem đi thử nghiệm đã khiến cho kẻ hít phải thổ huyết cho đến lúc chết....
Susan nói nghe như chính bản thân cô nàng cũng là một trong số những người tham gia chế tạo loại độc dược này vậy.
– Vì không đc như mong muốn và ko đủ tính nhân đạo nên công thức này đã bị niêm phong.........
– Ai đc quyền tiếp xúc với những thứ này?
Lãnh chúa con lạnh lùng hỏi. Susan nghiêng đầu:
– Xeza à.... công thức đã bị niêm phong... viện pháp sư không còn đủ thẩm quyền đối với nó nữa rồi, bất cứ lệnh nào về sử dụng chất độc trên đều phải xuất phát từ....
– Hoàng cung....
Xeza gật gù nói tiếp điều Susan ko muốn nói ra.
– Công thức bị niêm phong nên chỉ có Nhà vua là có quyền sử dụng nó phải ko?
Susan nhìn qua chỗ khác không trả lời.
Xeza quay trở lại chỗ Rai, từ từ ngồi xuống, cậu ta hỏi Clara khi thấy vũng máu lớn mà Rai ói ra.
– Chỉ truyền máu thôi à?
– Phải.
Clara lạnh nhạt và bình tĩnh hơn Xeza tưởng:
– Chỉ truỳên máu thôi. Anh ấy sẽ ói hết máu nhiễm độc trong người ra, sau đó thì phải đưa tới bệnh viện để nhận sự điều trị đặc biệt nếu không muốn có di chứng về sau. Phiền cậu hãy liên hệ với bệnh viện thành Gon đc ko?
– Tại sao lại là Gon?
Xeza vẫy tay gọi một tướng của mình lại. Clara trả lời:
– Vì Gon là nơi điều dưỡng tốt thứ 2 sau bệnh viện Thành Xezata.
Lãnh chúa con ra lệnh cho vị tướng vừa bước tới:
– Liên hệ với bệnh viện thành Gon và cục quản lý vận chuyển và thăng thiên, chúng ta sẽ đưa Rai đến Gon sớm nhất có thể. Giải tán những người ở đây đi.
– Rõ.
Đôi mắt lơ mơ của Rai liếc theo những người lính cuối cùng bị bắt phải trở lại phòng, tay phải nắm chặt lấy bàn tay Clara một cách bất thường khiến Xeza chú ý nhưng lãnh chúa con chưa kịp nghĩ gì về chuyện đó thì Rai đã nói:
– Xeza.... chúng ta cần nc.
Lãnh chúa con nhíu mày nhưng cũng rút đũa phép ra yếm bùa xung quanh để chỉ hai người bọn họ có thể nghe thấy tiếng của nhau, những người khác sẽ ko nghe thấy gì hết. Rồi cậu ta hỏi:
– Ko thể đợi đc à? Anh đang bị nặng lắm đấy.
– Ko nói....e ko kịp....
Rai nhổ máu trong miệng ra, mắt mở lớn như đang cố dồn chút sức lực cuối cùng vào những lời anh sắp nói:
– Nghe tin "con quỷ" chết....tôi đã ko tin, tôi vừa tới mộ của hắn.... Xeza, kẻ nằm dưới mộ ko phải là "con quỷ".
Xeza nhíu mày chờ đợi khi Rai tỏ ra khá đau đớn:
– Quanh mộ của hắn...chỗ nào cũng có khí độc...mọi sinh vật xung quanh đều chết hết. Mặc dù tôi đã sử dụng các biện pháp phòng chống rồi nhưng...ko may vẫn nhiễm độc.... khi đào mộ lên, cái xác bên dưới vẫn mang hình dạng của "con quỷ" nhưng ko có vết tích của sợi dây đeo viên đá quỷ sa tăng
trên cổ. "Con quỷ" chưa chết đâu....
Xeza há miệng:
– Vết tích của cái gì cơ?
Rai cắn chặt răng, từ từ đưa bàn tay phải lên, tháo chiếc nhẫn ở ngón giữa ra bộc lộ dấu vết do chiếc nhẫn hằn lại trên ngón tay, vị trí đeo nhẫn trắng hơn những chỗ xung quanh. Anh nói chậm rãi:
– Khi Golias vào quân đội...tôi đã để mắt đến hắn. Viên đá quỷ sa tăng ko giống như những đồ trang sức hay dây chuyền bình thường, dù cho Golias có trồng cây chuối chổng ngược lên thì sợi dây vẫn cứ dính trên cổ hắn như là hắn đang ngồi im vậy, nó ko di chuyển, ko nhúc nhích, lúc lắc....ko hề dịch một phân nào trên cổ cậu ta. Vì thế....khi golias tháo sợi dây ra tôi đã trông thấy dấu vết của nó hằn lại trên da...trắng hơn những chỗ khác do không phải tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng mặt trời trong một thời gian dài.
Xeza gật gù:
– Kẻ nằm dưới mộ ko có vết đó và anh cho rằng đó không phải là "con quỷ"? Anh đã thử khiến cái xác hiện nguyên hình chưa?
– Tôi đã thử – Rai bật ra một tiếng ho – nhưng ko đc, ngược lại còn bị khí độc tấn công....
Xeza mím môi và hỏi câu mấu chốt:
– Sao a nghĩ người đã chết là Julliana?
– Vì Julliana là người đã vào thăm "con quỷ" khoảng 3 tiếng trước khi người ta phát hiện ra cái xác chết vì trúng độc.... tôi ko biết bằng cách nào nhưng e rằng người vào hầm ngục là Julliana thật, còn kẻ đi ra thì ko.

Chương 109

Xeza đảo mắt, đầu căng lên hết cỡ. chất độc dạng khí ư? Lại là loại đã bị niêm phong nữa, giả thiết rằng "con quỷ" mang chất độc trên người thì làm cách nào hắn dấu đc nó khi mà mọi thứ đồ trên người
hắn đều bị tước sạch trừ sợi dây đeo viên đá quỷ sa tăng? Kết luận là ko thể....đối với chất độc dạng lỏng hay rắn thì còn có cơ hội thoát khỏi sự kiểm tra chuyên nghiệp, chứ chất độc ở dạng khí thì nén vào đâu đc. Vậy là chất độc không phải từ "con quỷ". Kết luận này đem lại sự hợp lý cho những giả thiết tiếp theo. Julliana là người đem độc vào hầm ngục. nhưng tại sao ? Tại sao một công chúa cao quý lại đem chất kịch độc đã bị cấm vào hầm ngục, tại sao ko phải là người khác? Nếu Nhà vua ra lệnh cho ai đó thủ tiêu "con quỷ" thì hẳn đó phải là một vị tướng thuộc hàng tối mật chứ ko phải chính con gái của đức vua. Ko ai muốn sai con mình đi giết người cả. Và nếu nhận định của Rai là chính xác, nếu kẻ nằm dưới mộ ko phải là "con quỷ" thì cũng có thể chính là Julliana lắm chứ... Rai vùng dậy, hai tay ôm bụng, máu ồng ộc trào ra từ miệng anh chảy tràn ra đất đen sì trông vô cùng khủng khiếp. Ai đó kéo Xeza đứng dậy, lùi xa ra cho Clara và hai vị bác sỹ xử lý. Bàn tay cứng và lạnh đó kéo Xeza ra khỏi dòng suy nghĩ, cậu nhìn sang. Lui đang đứng ngay bên cạnh, ánh mắt lạnh lẽo u tối một cách lạ lùng, cậu ta thì thầm:
– Kiban muốn nc với cậu.... ngay bây giờ....
Xeza nhìn Rai một lần nữa, bộ dạng kinh khủng của anh khiến lãnh chúa con có linh cảm xấu rằng có thể sẽ ko còn đc gặp lại anh ta nữa, lắc đầu để xua cái suy nghĩ ngớ ngẩn đó đi, Xeza đi theo Lui.
Nếu đúng là Julliana mang chất độc vào hầm ngục để thủ tiêu "con quỷ" thì "con quỷ" làm cách nào để thoát ra đc, ko những thế còn tống Julliana vào ngục thế chỗ cho mình, biến cô bé thành mình, biến mình thành cô bé... chuyện này thật vô lý.... Nhưng cũng có thể xảy ra lắm chứ.... Nếu Rai đã
khẳng định cái xác nằm dưới mộ kia ko phải "con quỷ" thì chuyện gì chả có thể xảy ra. Họ đi lên đài chỉ huy, vào phòng ngủ tạm của Xeza, căn phòng vốn trước kia dành cho vị tướng chỉ huy quân đội thành Zoo. Kiban đang ngồi trên ghế, sự sốt ruột hiếm thấy thể hiện trên khuôn mặt đẹp trai đến mức khó tả. Cánh cửa đóng lại sau lưng Xeza, lập tức phép thuật của Kiban tràn ra, bao bọc cả căn phòng lại. Tử thần nhà Frank hướng đôi mắt vô hồn về phía lãnh chúa con, giọng nói gay gắt khó tả:
– Tôi đến đây để xác nhận. Người của tôi báo rằng đã trông thấy Catarina bị mcr viễn chinh áp tải ra khỏi Vương quốc, là thật à?
Xeza đá ghế bành ra giữa phòng để nó đối diện với Kiban và ngồi xuống:
– Thật. Chuyện đó xảy ra vào rạng sáng nay, khi chúng ta đang chiến đấu với người sói. Sao thế? Tôi tưởng tôi mới là người phải giận dữ. Bây giờ thì a nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra ở Lãnh địa mcr đc rồi chứ?
Kiban hít sâu, cố nén sự giận dữ xuống. Anh ta rít lên:
– Lẽ ra cậu nên hỏi về Cat, cậu có biết cô bé là ai và vì sao bị mcr bắt ko?
Xeza nhếch mép cười:
– à....thì ra anh còn biết cả chuyện đó nữa cơ đấy, tôi đã thắc mắc ko hiểu vì sao a quan tâm nhiều đến Catarina như thế.... Thì ra....
– Hai người đang nói chuyện quái gì thế?
Lui cắt ngang câu chuyện bằng bộ mặt giận dữ mất kiên nhẫn:
– Cat bị mcr bắt đi ư? Chuyện gì đang xảy ra ở Lãnh địa mcr? Chuyện đó thì liên quan gì đến việc Cat bị bắt? Mà cô ấy là ai mới đc chứ?
Xeza nhìn Kiban, cái nhìn chán ghét không thèm dấu diếm. Tuy nhiên tử thần dường như bối rối vì bị chính con trai chất vấn hơn, anh ta ra hiệu về phía ghế bành ý muốn Lui ngồi xuống đó và chậm rãi nói:
– Chuyện này...... bắt nguồn từ khoảng hơn 18 năm trước. Như ta đã kể với con, vào đúng thời điểm chúng ta bị đem ra tử hình thì chuông vàng của lãnh địa đã tự ngân lên báo hiệu Nhà vua mới của Lãnh địa mcr ra đời. Chúng ta đc phóng thích và ta đã thề rằng sẽ dùng cả cuộc đời còn lại để trả thù những kẻ liên quan đến cái chết của mẹ con và phục vụ Nhà vua mới. Vì thế ta dùng tiền để làm ăn với mcr và mua đc khá nhiều thông tin từ cung điện của bọn họ. Nhà vua mới ra đời đc vài tháng thì những chuyện
kỳ lạ bắt đầu nối tiếp nhau xảy ra trong cung điện, người hầu đồn rằng Nhà vua nhỏ ko bình thường, họ sợ phải đến gần ngài ấy nhất là về đêm vì trong bóng đêm, đôi mắt của ngài phát sáng lấp lánh ánh vàng trông rất khủng khiếp. Chỉ trong vài tháng đầu, trọng lượng của Nhà vua nhỏ đã tăng lên một cách đáng ngạc nhiên và ngài bắt đầu lẫy (lật úp xuống). Mcr ko phát triển nhanh như thế, gia tộc Curytanus đã họp khẩn cấp và xin Nhà vua cho họ đc gặp Nhà vua nhỏ. Bọn họ đã khá sốc và nghi ngờ rằng có thể Nhà vua nhỏ đã bị đánh tráo nhưng ko, mọi kết quả kiểm tra đều đưa đến một kết luận duy nhất, ngài ấy vẫn ở đó, là dòng máu hoàng tộc không lẫn đi đâu đc. Người ta chuyển sang nghi ngờ chế độ dinh dưỡng, điều tra, xét hỏi rồi kết tội bà ** đã chăm sóc Nhà vua nhỏ từ khi mới sinh. Để xoa dịu gia tộc, Nhà vua ra lệnh bắt nhốt bà ** lại, Nhà vua nhỏ đc giao cho một bà ** mới. đêm hôm đó, cung điện của Nhà vua nhỏ bốc cháy, nhà giam trong hoàng cung bị phá nát, sáng sớm hôm sau
người ta thấy bà ** trong đống đổ nát, ko bị sao cả, đang ẵm Nhà vua nhỏ vẫn còn ngủ. cả hoàng cung chấn động vì lần đầu tiên trong lịch sử hình thành xuất hiện một mcr có phép thuật. Đúng vậy, vấn đề ko phải ở đâu cả, mọi chuyện kỳ lạ đều xuất phát từ chính Nhà vua nhỏ, mcr đầu tiên trong lịch sử CÓ PHÉP THUẬT.
Lui trợn mắt nhìn cha mình, toàn thân nổi da gà. Xeza vẫn bình thản lắng nghe. Kiban tiếp tục:
– Người ta hoang mang ko biết phải làm thế nào và sợ hãi vì Nhà vua nhỏ lớn lên từng ngày, mạnh lên từng ngày bất chấp không gian hút phép thuật của Lãnh địa, ngài vẫn dùng phép màu tự nhiên để nghịch ngợm.
Tranh luận bắt đầu nổ ra và ngày càng gay gắt, người ta bàn tán rằng Nhà vua nhỏ đã bị nguyền rủa. triều đình chia đôi, quân đội chia đôi, toàn bộ hệ thống chính trị của Lãnh địa mcr chia đôi: một bên ủng hộ Nhà vua nhỏ, bên kia kiên quyết phản đối, đòi phải trục xuất ngài khỏi Lãnh địa. Những kẻ phản đối cho rằng mcr có phép thuật là điều không thể chấp nhận đc nhất là kẻ đó lại là Nhà vua của họ, dòng máu thì đúng là của nhà Curytanus, đúng là con đẻ của vua và hoàng hậu nhưng thực tế đã bị
nguyền rủa, nếu không trục xuất sẽ đem đến sự diệt vong cho cả Lãnh địa lẫn giống loài mcr. Ngược lại, những người ủng hộ dựa vào lịch sử ngàn năm từ thời xa xưa cho đến tận lúc đó về giá trị của chiếc chuông vàng để bảo vệ Nhà vua nhỏ. Dù trong bất cứ thời kỳ nào, dù đứa bé đc sinh ra có phải là con vua hay ko, có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net